Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 95: Chương 95: Trấn Thanh Lan! Phủ đầy sát cơ




Lúc đầu, sư tỷ dạy nàng Tam Môn Kiếm Thuật này cũng từng nói qua về tinh túy đặc trưng Tam Môn Kiếm Thuật. Chỉ có nắm giữ được tinh túy, mới xem như là nắm giữ Tam Môn Kiếm Thuật. Tinh túy chính là kỳ và huyễn.

- Nàng thật sự nắm giữ kỳ và huyễn, nhưng chỉ là hữu hình mà không có thần, miễn cưỡng tính là đại thành mà thôi. Còn cách viên mãn rất xa.

Sở Mộ nói, khiến Sở Hồng và Sở Thiên không còn lời nào để nói. Muốn một bộ kiếm thuật đạt tới đại thành, cũng không dễ dàng. Bình thường cần phải tốn thời gian dài để khổ luyện. Về phần viên mãn, lại càng khó hơn, gần như hoàn toàn không có cách nào đạt được.

- Ta cho nàng một đề nghị, mỗi ngày luyện kiếm thuật cơ sở nửa canh giờ, tiếp đó luyện kiếm thuật nhập môn. Tranh thủ khiến kiếm thuật nhập môn thật sự đại thành thậm chí viên mãn. Khi đó lại đi tu luyện kiếm thuật cấp thấp, sẽ tự nhiên hơn, càng thông thuận hơn. Khi kiếm thuật cấp thấp thật sự đại thành hoặc viên mãn, lại đi tu luyện kiếm thuật trung giai, lấy cách này mà suy ra.

Sở Mộ thản nhiên nói.

- Tam Môn Kiếm Thuật một mạch tương trợ lẫn nhau. Vãn Hoa Kiếm Thuật là cơ sở của Thập Hoa Kiếm Thuật. Thập Hoa Kiếm Thuật là cơ sở của Bách Hoa Kiếm Thuật. . .

Sở Hồng dường như có điều suy nghĩ, liên tục gật đầu.

- Cuối cùng, sẽ cho nàng một đề nghị. Kiếm thuật như kiếm cũng như người, phần lớn kiếm thuật lấy kỳ và huyễn làm chủ. Nàng thích hợp tu luyện kiếm thuật hệ thủy hoặc hệ mộc hơn. Có cơ hội, có thể thử một lần.

Sở Mộ nói xong, cũng không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào:

- Đây là ta chỉ điểm cho nàng. Nàng tạm thời tu luyện nửa tháng. Nửa tháng sau lại tới tìm ta.

Nói xong, Sở Mộ xoay người rời đi, lưu lại Sở Thiên và Sở Hồng dường như có điều suy nghĩ.

Trấn Thanh Lan giống như trước kia, người đến người đi long xà hỗn tạp.

Trong một sân viện rất bình thường, chợt có một bóng người mạnh mẽ bước nhanh vào.

- Bang chủ, chúng ta phát hiện ra hành tung của Sở Mộ còn cách trấn Thanh Lan có mười dặm.

Một bang chúng của Thanh Lang Bang hướng về phía Đoạn Thanh Lang chắp tay, nói.

- Được. Thông báo đi, tất cả xuất động. Ta muốn hắn có chắp cánh cũng không chạy thoát được.

Đoạn Thanh Lang nắm lấy thanh kiếm bên cạnh từ từ đứng lên, trên mặt hiện lên sát khí, quát lên.

- Vâng.

. . .

- Ngày hôm nay, chắc hẳn có thể trở lại trong kiếm phái.

Sở Mộ vừa chạy đi, vừa thầm nghĩ.

Lần này quay về Sở gia, vì chúc thọ cho gia gia Sở Đương Hùng, rất có thu hoạch.

Nhìn bức tranh gió có thu hoạch cực lớn. Ý Cảnh Phong đạt được ba thành. lĩnh ngộ nửa bước kiếm thế, còn thu được một môn kiếm kỹ siêu giai: truyền thừa Phong Chi Tương.

Sau này, mỗi ngày Sở Mộ chính là luyện kiếm khí một chút, luyện kiếm thuật một chút, nghiên cứu Phong Chi Tương và kiếm thế một chút, thường xuyên cùng Sở Thiên so chiêu đấu kiếm một chút, cùng song thân tâm sự. Mỗi ngày trôi qua đều hết sức thích ý nhàn nhã.

Bởi vì tự nhiên đánh bại Vương Kỳ, thái độ của đám con cháu thiếu niên Sở gia đối với Sở Mộ đã xoay một trăm tám mươi độ. Trước kia mỗi người nhìn thấy Sở Mộ hoặc là hờ hững, hoặc là xem thường, hoặc là châm chọc khiêu khích.

Nhưng bây giờ mỗi người đều đặc biệt sùng bái. Nhìn thấy Sở Mộ đều sẽ cảm thấy không được tự nhiên, không dám nói thêm một câu, lại rất muốn cùng Sở Mộ kéo gần quan hệ, để Sở Mộ truyền thụ cho mình vài chiêu.

Sở Hồng quật cường, sau khi nhận được Sở Mộ chỉ điểm, dựa theo như lời Sở Mộ khổ luyện kiếm thuật nửa tháng, phát hiện trình độ kiếm thuật của mình, thật sự có một chút tiến bước. Sự phát hiện này khiến cho nàng đặc biệt bất ngờ.

Dựa theo lời Sở Mộ nói, nửa tháng sau Sở Hồng lại tìm tới Sở Mộ một chuyến. Sở Mộ nhìn thành quả tu luyện của nàng, lại chỉ điểm vài câu. Sở Hồng giống như nhặt được chí bảo, lại quay về tu luyện.

Về phần Sở Thiên và Hàn Thụy lại khác.

Sau khi Hàn Thụy thấy được kiếm thuật của Sở Mộ, lại cũng không muốn giao đấu cùng Sở Mộ. Nhưng Sở Thiên lại đặc biệt bền bỉ, lần lượt chủ động tìm Sở Mộ giao đấu, lần lượt bị Sở Mộ dùng một kiếm hai kiếm đánh bại, lại liên tiếp bại liên tiếp chiến đấu, từ đó tìm ra chỗ thiếu sót của bản thân. Đồng thời hắn cũng dựa theo sự chỉ điểm của Sở Mộ tiến hành tu luyện. Sau hai mươi ngày qua đi, trình độ kiếm thuật của hắn có sự nâng cao rõ rệt.

Chỉ là, thiên hạ không có bữa tiệc nào không tan.

Sở Thiên Sở Hồng đều phải quay về kiếm phái của từng người. Sở Mộ cũng hiểu được đã đến thời điểm phải rời đi. Hắn phải quay về Thanh Phong Kiếm Phái, mau chóng nâng cao tu vi lên tới bát đoạn đỉnh phong, lại đột phá đến cửu đoạn.

Bởi vì trải qua nửa tháng lĩnh ngộ đối với Phong Chi Tương, Sở Mộ cảm thấy chỉ có tu vi đạt được Hóa Khí Cảnh, mới có thể tu luyện thi triển ra kiếm kỹ siêu giai này. Nhưng nếu như tiến hành một chút thay đổi, tiến hành đơn giản hoá, lúc Kiếm Khí Cảnh cũng có thể thi triển ra.

Chỉ có điều, Phong Chi Tương sau khi bị Sở Mộ đơn giản hoá đi, vừa thi triển ra, vẫn c tiêu hao rất nhiều kiếm khí. Dựa vào kiếm khí tu vi của Sở Mộ hiện tại, còn chưa đủ để chống đỡ. Chắc hẳn, chỉ có lúc tu vi đột phá đến cửu đoạn, mới có thể miễn cưỡng thi triển ra.

Về phần kiếm thế cũng liên quan đến lực lượng linh hồn. Sử dụng kiếm thế, sẽ lộ rõ sự tiêu hao lực lượng linh hồn.

Điều khiến Sở Mộ cảm thấy nghi ngờ chính là, linh hồn của hắn trải qua dung hợp, sẽ phải mạnh hơn so với người bình thường lên gấp mấy lần mới đúng. Cuối cùng, Sở Mộ cho ra một kết luận, đây là bởi vì nguyên nhân mình lĩnh ngộ kiếm thế chưa đủ, không đủ hoàn chỉnh, chỉ là nửa bước kiếm thế, cho nên thi triển ra, mới có thể tiêu hao nhiều lực lượng linh hồn, cảm thấy tinh thần mệt mỏi.

- Lấy thực lực của ta bây giờ, muốn tiến vào cửu đoạn sơ kỳ, không có vấn đề. Cửu đoạn trung kỳ, cũng có thể. Cửu đoạn hậu kỳ, nếu xuất ra toàn lực, chắc hẳn cũng có thể làm được. Về phần cửu đoạn đỉnh phong, không có cách nào khẳng định.

Sở Mộ đưa ra một phán đoán đối với thực lực của mình lúc này.

Đột nhiên, Sở Mộ nhìn thấy phía trước có rất nhiều người. Thời điểm bản thân đến gần, hắn còn có thể cảm nhận được một sát khí từ trên người những người này.

Trong đó, một đại hán áo xanh đứng ở trên tảng đá, sát khí sắc bén nhất, phát ra dao động kiếm khí cũng mãnh liệt nhất.

- Bao vây lại.

Đại hán áo xanh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, phất tay quát.

- Vâng!

Âm thanh vang lên một cách động loạt, lời nói đầy khí phách. Mọi người xung quanh nhanh chóng xông tới, hình thành một vòng vây, bao vây Sở Mộ vào giữa.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào đại hán áo xanh kia, phát hiện gương mặt của hắn hình như có chút quen thuộc. Hình như mình đã từng nhìn thấy hắn ở nơi nào đó, nhưng nhất thời lại nghĩ không ra.

Tổng cộng có ba mươi người bao vây xung quanh Sở Mộ. Tất cả đều thống nhất mặc trang phục ngắn màu xanh, phía trên có thêu hình đầu sói dữ tợn. Trong mắt mỗi người lộ ra hung quang, vẻ mặt hung thần ác sát, một tay cầm chuôi kiếm, trường kiếm đã rút ra khỏi vỏ ba phần, phong quang lóe lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.