Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 310: Chương 310: Ứng dụng của kiếm thế. (2)




Hoàng Phủ Thắng Long quát lớn. Trên người đột nhiên tuôn ra một khí thế giống như một núi cao khiến người ta phải ngước nhìn. Một ngọn núi cao giống như dãy núi chọc trời không thể lay động, có một phong quang bá đạo lay động hư không. tToàn thân dường như tăng lên gấp mười lần.

- Kiếm thế!

Trong lòng Sở Mộ vô cùng chấn động, thần sắc đại biến, thiếu chút nữa thì kinh ngạc kêu lên thành tiếng.

Trong tất cả những kiếm giả từng gặp từ trước tới nay, ngoại trừ bản thân ra, chỉ có Kiếm Các trưởng lão của Thanh Phong Kiếm Phái mới lĩnh ngộ kiếm thế. Không nghĩ tới ở chỗ này, lại gặp được người thứ hai lĩnh ngộ kiếm thế. Hơn nữa còn là ở dưới Hóa Khí Cảnh liền lĩnh ngộ kiếm thế.

Nửa đoạn dưới của ám xà thoáng dừng lại ở giữa không trungi một chút, trong hơi thở tiếp theo, kiếm thế trên người Hoàng Phủ Thắng Long cuộn trào mãnh liệt, giống như nước chảy lao về phía Giả Kiếm Khí, một kiếm chém ra.

Sở Mộ cảm giác mãnh liệt được kiếm thế trên người Hoàng Phủ Thắng Long trong nháy mắt chuyển tới trên thân của thanh giả Kiếm Khí, chém ra một kiếm không hình không sắc mạnh mẽ mênh mông, giống như cơn sóng động trời. Trong sóng lớn lại ẩn chứa phong quang sắc bén.

Với thế bẻ gãy nghiền nát không thể chống đỡ. Dưới một kiếm, nửa đoạn ám xà hoàn toàn bị nghiền nát tan ra. Sắc mặt Âu Dương Thành Nghiệp đại biến, kiếm khí cuộn trào mãnh liệt hội tụ trước người. Một kiếm chém ra.

Ầm ầm.

Tiếng nổ kinh thiên động địa chấn động xung quanh. Kiếm khí màu đen hoàn toàn bị nghiền nát. Bóng người Âu Dương Thành Nghiệp ở dưới tác dụng của lực mạnh bắn vào trong khoảng không. Ngụy Kiếm Khí không giữ nổi, tuột khỏi tay, rơi xuống đất.

Âu Dương Thành Nghiệp hạ xuống đất, liên tục lui về phía sau ba bước, rồi mới cứng rắn dừng lại được. Đầu tiên, sắc mặt hắn trắng bệch, tiếp theo lộ ra màu đỏ. Yết hầu chuyển động. Hiển nhiên hắn muốn cứng rắn nuốt ngụm máu đang muốn phun ra. Thân hình Hoàng Phủ Thắng Long vẫn không nhúc nhích, giống như một ngọn núi sừng sững đứng ở trên đài đấu kiếm. Hắn cầm kiếm chỉ thẳng vào Âu Dương Thành Nghiệp.

Trên người hắn, kiếm thế biến mất. Nhìn qua hắn vẫn bá đạo sắc bén. Nhưng chỉ có Sở Mộ mới có thể cảm nhận được một sự suy yếu ở trên người Hoàng Phủ Thắng Long.

- Ngươi... không phải là đối thủ của ta!

Hoàng Phủ Thắng Long thốt ra từng chữ từng câu. Sắc mặt Âu Dương Thành Nghiệp chợt biến đổi.

- Hừ, ta đã biết. Tiểu bạch kiểm tuyệt đối không phải là đối thủ của Thắng Long ca.

Hoàng Phủ Phi Yến khoái trá cười nói.

Hoàng Phủ Cuồng không nói chuyện. Hắn nhìn ra được, trong trận chiến này, Hoàng Phủ Thắng Long đã lấy ra toàn lực. Kiếm thế, chính là con bài chưa lật của Hoàng Phủ Thắng Long. Hắn thắng được cũng không dễ dàng như vậy.

Mặc dù Hoàng Phủ Thắng Long và Âu Dương Thành Nghiệp đều còn giữ lại, nhưng đó cũng chỉ là một đạo kiếm khí Tiên Thiên.

Một khi sử dụng ra kiếm khí Tiên Thiên, không phải là khiêu chiến phân chia thắng bại, mà là quyết chiến sinh tử. Hiện tại không cần phải làm vậy.

Sắc mặt khôi phục lại bình thường, Âu Dương Thành Nghiệp nhặt Ngụy Kiếm Khí lên, thu kiếm vào vỏ:

- Trận chiến này, là ngươi thắng. Nhưng Hóa Khí Cảnh mới xem như là vừa bước vào thế giới kiếm giả chân chính. Cuộc đấu của chúng ta, vừa mới bắt đầu thôi.

Nói xong, Âu Dương Thành Nghiệp đi xuống đài đấu kiếm, rời đi. Hắn hành động hình như có chút khó khăn. Có thể nhìn ra được hắn bị nội thương không nhẹ.

Hoàng Phủ Thắng Long thở ra một hơi. Một cảm giác suy yếu ở trên hai phương diện tinh thần cùng thân thể cùng tập kích. Hắn rất muốn nằm xuống. Nhưng ở trong các con mắt đang nhìn trừng trừng, hắn lại không thể khó nhọc, cố giữ lại trạng thái lúc này, khiến người ta cho rằng hắn thắng lợi cũng không khó khăn.

...

- Kiếm thế của Hoàng Phủ Thắng Long đã ở mức độ nhập môn, tương đương với ta. Nhưng ở trên phương diện ứng dụng kiếm thế, hắn lại thắng được ta.

Trên đường Sở Mộ quay về Kiếm Lâu số 5, trong đầu vẫn suy nghĩ về cảnh tượng Hoàng Phủ Thắng Long ngưng tụ kiếm thế đến trên Ngụy Kiếm Khí vung lên, chém ra.

Uy lực của một kiếm kia cực kỳ cường đại. Sở Mộ tự nhận, nếu đổi lại thành mình, cũng tuyệt đối khó có thể chống đỡ. Trừ phi là vận dụng bốn thành Phong Chi Ý Cảnh hoặc kiếm khí Tiên Thiên. Bằng không nhất định phải lấy kiếm thế đối đầu.

Nhưng hiển nhiên ứng dụng kiếm thế của mình không bằng Hoàng Phủ Thắng Long.

- Kiếm thế... Dung nhập vào trong kiếm phóng ra...

Bất tri bất giác, Sở Mộ đi vào phong cấm của Kiếm Lâu, vẫn đắm chìm ở trong suy tư, không có để ý mình lấy tư thế nào ngồi xuống. Nói chung, Sở Mộ hoàn toàn quên đi những cái khác. Tất cả tâm thần hắn đều đắm chìm trong một kiếm kia của Hoàng Phủ Thắng Long.

Tự hỏi một lúc lâu, nhưng không tìm ra đường lối, Sở Mộ không thể làm gì khác hơn là tạm dừng suy nghĩ. Hắn nhìn chằm chằm vào bầu trời đầy mây trắng, cái gì cũng không thèm nghĩ nữa.

Không biết qua bao lâu, đột nhiên, Sở Mộ nảy lên một ý niệm.

- Nếu như là ứng dụng của kiếm thế, tất nhiên phải bắt tay từ trên kiếm thế.

Thầm nghĩ, trong đầu Sở Mộ hiện lên cảm ngộ kiếm thế. Trên người cũng tự nhiên dâng lên một khí thế uy nghiêm mãnh liệt giống như một ngọn núi cao. Trong đó lại ẩn chứa phong quang kinh người.

- Làm sao mới có thể chuyển kiếm thế tới trên thân kiếm, sử dụng kiếm để phát lực lượng kiếm thế ra ngoài?”

- Kiếm thế của ta tuy rằng cũng nhập môn, nhưng ở trên phương diện ứng dụng lại hết sức bị động, chỉ dùng để chấn áp, không có cách nào hình thành công kích hữu hiệu. Nhưng nếu như giống với Hoàng Phủ Thắng Long, đem kiếm thế hội tụ đến trên thân kiếm phóng ra ngoài, có thể thể hiện ra một mặt công kích của kiếm thế. Hơn nữa uy lực... Rất mạnh!

Một kiếm kia của Hoàng Phủ Thắng Long không chỉ có đánh tan ám xà tập kích của Âu Dương Thành Nghiệp, đánh trả cùng chống đỡ kiếm khí của Âu Dương Thành Nghiệp, cuối cùng còn làm cho Âu Dương Thành Nghiệp bị nội thương không nhẹ. So với dung nhập ba thành Thủy Chi Ý Cảnh, Khí Giao Rẽ Nước còn cường đại hơn vài phần.

Sở Mộ cảm thấy, nếu như hắn có thể nắm giữ cách thức làm sao để dung nhập kiếm thế vào trong kiếm phát ra ngoài. Như vậy bản thân sẽ có thêm một con bài chưa lật. Thực lực chỉnh thể có thể nâng cao rõ ràng.

Trong khi những người khác đang bàn luận về trận đánh giữa Hoàng Phủ Thắng Long cùng Âu Dương Thành Nghiệp, Sở Mộ lại đứng một mình trong Kiếm Lâu, một lần nữa đắm chìm trong suy nghĩ về cách ứng dụng đối với kiếm thế như thế nào.

Mà Hoàng Phủ Thắng Long quay về Kiếm Lâu, liền ngồi xuống, thở ra một hơi, sắc mặt có chút tái nhợt. Lấy năng lực của hắn hiện tại, phóng ra kiếm thế công kích, vẫn có một chút miễn cưỡng, gánh vác lớn. Có lẽ chỉ có sau khi đột phá đến Hóa Khí Cảnh mới khá hơn một chút.

Khí thế giống như núi cao vậy, phong quang sắc bén hiện lên. Sở Mộ cầm kiếm đứng ở một tầng Kiếm Lâu. Kiếm thế chấn động, dường như muốn tuôn về phía kiếm trong tay, lại dường như bị cái gì đó ngăn cản.

- Nếu như ta có thể tự mình cảm nhận một chút kiếm thế công kích, có lẽ có thể hiểu rõ.

Sở Mộ thầm nghĩ, không thể không tản đi kiếm thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.