Mặt Liệt Không Dương hưng phấn nói:
- Khi vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực là ta cầm kiếm một đường khiêu chiến, Kiếm Giả Khí Hải cảnh cường đại nào hơi nổi tiếng ta đều không bỏ qua, đều thua dưới kiếm của ta.
Sở Mộ gật đầu.
Dù cuối cùng Liệt Không Dương thua trong tay Sở Mộ nhưng không phải vì gã không đủ mạnh, thật ra gã siêu mạnh. Dù Đông Kiếm Vực không sánh bằng Trung Ương Chủ Kiếm Vực nhưng vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực không thể nào không gây ra chút bọt nước.
- Ta một đường khiêu chiến chưa từng thua, nghĩ Kiếm Giả Trung Ương Chủ Kiếm Vực đến thế là cùng. Ta lập lôi đài bên ngoài tháp Thông Thiên Kiếm, buông lời ngông cuồng là chỉ cầu một trận thua.
Nói đến đây Liệt Không Dương lộ vẻ cười khổ, đáy mắt chất chứa không cam lòng:
- Khiến ta không ngờ là sau khi tuyên bố ngông cuồng xong có người ra tay đánh với ta ngay.
Sở Mộ tò mò hỏi:
- Kết quả sao?
Xem vẻ mặt của Liệt Không Dương thì hình như thua, Sở Mộ tò mò là gã thua như thế nào.
- Một kiếm . . .
Giọng điệu Liệt Không Dương cay đắng nói:
- Chỉ một kiếm ta đã bị đánh bại.
Sở Mộ biến sắc mặt giật mình kêu lên, lòng dậy sóng:
- Một kiếm!
Dù ba năm trước Liệt Không Dương chưa lĩnh ngộ kiếm ý nhưng thực lực không yếu, vậy mà bị người một kiếm đánh bại.
- Đối phương cũng giống như ta, tu vi đỉnh viên mãn Khí Hải cảnh, mới hai mươi bảy tuổi đã lĩnh ngộ kiếm ý, một kiếm đánh bại ta.
Liệt Không Dương cười tự giễu:
- Sau này ta mới biết hắn tên Cổ Tinh Hồn, hai mươi mốt tuổi trở thành Kiếm Hào, danh hiệu Hãn Hải Kiếm Hào, hai mươi lăm tuổi lĩnh ngộ kiếm ý. Trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào ở Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì hắn xếp hạng hai mươi bảy.
Sở Mộ hút ngụm khí lạnh.
Hai mươi mốt tuổi trở thành Kiếm Hào, hai mươi lăm tuổi lĩnh ngộ kiếm ý, thực lực như vậy mà chỉ xếp hạng hai mươi bảy trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào gì đó, vậy những người xếp hạng trước gã thì sao?
- Ta nói những điều đó cho ngươi không phải vì muốn chứng minh cái gì, chỉ cho ngươi biết có một ngày khi ngươi đi Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì nhớ đừng lặp lại vết xe đổ của ta.
Sắc mặt Liệt Không Dương trở lại bình thường nói:
- Thiên phú của ngươi cao hơn ta, ta rất hy vọng ngươi sẽ giống như lần này giẫm đám thiên tài Trung Ương Chủ Kiếm Vực ở dưới chân.
Sở Mộ chưa bao giờ là loại người đầy tự mãn, mỗi giây mỗi phút hắn đều thấy mình có khuyết điểm, hắn phản tỉnh mình, hoàn thiện chính mình, cố gắng đến hoàn mỹ, cố gắng siêu thoát để trở nên càng mạnh hơn nữa.
Trò chuyện cả buổi với Liệt Không Dương xong, được gã cho biết thông tin liên quan Trung Ương Chủ Kiếm Vực khiến Sở Mộ càng muốn tới đó hơn, hắn hơi nôn nóng muốn đi.
Nhưng Sở Mộ biết đi Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì cũng được, nhưng phải chuẩn bị chút đã, ít nhất nên dàn xếp mọi chuyện cần thiết, không có gì vướng víu nữa mới thoải mái đi được.
Long trưởng lão chủ trì cuộc chiến tranh giành khí vận đã triệu kiến Sở Mộ, trò chuyện một phen, thái độ rất thân thiện làm hắn không hiểu ra sao, lão không chịu nói nguyên nhân.
Tóm lại Sở Mộ biết Long trưởng lão không có chút ác ý với mình thế là đã đủ.
Hôm sau, người của mười Kiếm phủ lần lượt cưỡi trên yêu thú bay rời khỏi thành Đông Thánh, cuộc chiến tranh giành khí vận mười năm một mùa đã hoàn toàn kết thúc, thành Đông Thánh vô cùng náo nhiệt ồn ào, phỏng chừng qua một thời gian mới bình tĩnh trở lại. Tóm lại tin Sở Mộ vương giả Kiếm Hào mới từ thành Đông Thánh nhanh chóng truyền đi bốn phương tám hướng, như cơn bão thổi quét toàn bộ Đông Kiếm Vực.
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt một tháng đã qua nhưng thảo luận về cuộc chiến tranh giành khí vận lần này vẫn không nguội bớt, vì mùa này quá bất ngờ, xuất hiện siêu cấp ngựa ô như Sở Mộ.
Trừ Sở Mộ ra cũng vì Liệt Không Dương, Lục Nguyên, Ngạo Hành Vân đều lĩnh ngộ kiếm ý, cộng thêm hắn, lần này có bốn vị Kiếm Hào lĩnh ngộ kiếm ý.
Đây là việc quan trọng trước kia chưa từng xuất hiện, dĩ vãng cùng lắm là hai Kiếm Hào lĩnh ngộ kiếm ý.
Trong một tòa tửu lâu ở thành Đông Thánh, có ba người ngồi bên bàn gần cửa sổ, hai nam một nữ. Một nam khoảng ba mươi mấy tuổi, người khác chừng ba mươi tuổi, nữ thì chừng hai mươi tuổi.
- Sư huynh, chúng ta tới chậm một tháng, nếu không đã được thấy cuộc chiến tranh giành khí vận mười Kiếm phủ Đông Kiếm Vực mười năm một mùa rồi!
Nói chuyện là nữ Kiếm Giả.
Kiếm Giả thanh niên vẻ mặt hờ hững có chút kiêu ngạo nói:
- Cuộc chiến tranh giành khí vận mười Kiếm phủ Đông Kiếm Vực bình thường có gì hay mà xem.
Kiếm Giả ba mươi mấy tuổi ăn mặc như phó tòng hộ vệ.
- Nhưng mà sư huynh, cuộc chiến tranh giành khí vận lần này xuất hiện bốn Kiếm Giả lĩnh ngộ kiếm ý!
Nữ Kiếm Giả mắt to sáng tinh nghịch nói:
- Hoàn cảnh tu luyện của Đông Kiếm Vực kém hơn Trung Ương Chủ Kiếm Vực rất nhiều, số lượng thiên tài hoàn toàn không thể so sánh với Trung Ương Chủ Kiếm Vực, lĩnh ngộ được kiếm ý thì rất không tầm thường.
Thanh niên có chút hứng thú hỏi:
- À, vậy nói về bốn người lĩnh ngộ kiếm ý xem.
Nữ Kiếm Giả cười duyên, làm nũng nói:
- Sa huynh nghe kỹ nhé, đây là tư liệu ta tỉ mỉ thu thập.
Nữ Kiếm Hào bắt đầu kể.
- Ba phần kiếm ý, năm phần kiếm ý, ba mươi mấy tuổi . . .
Mắt thanh niên lóe tia khinh thường nói:
- Một thành kiếm ý, hơi thú vị, nhưng chưa đủ khiến ta ra tay. Nhưng cái người hai mươi ba tuổi lĩnh ngộ một thành hai kiếm ý làm ta có hứng thú ra tay.
Nam nhân ba mươi mấy tuổi không nói chuyện nhưng lòng tràn ngập giật mình.
Hai mươi tuổi trở thành Kiếm Hào, hai mươi ba tuổi lĩnh ngộ một thành hai kiếm ý, thành tựu vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực. Thiên phú như vậy đặt ở Trung Ương Chủ Kiếm Vực cũng xứng là có một không hai một phương, khiến vô số tông môn tranh đoạt, thậm chí được bái vào những tông phái kiếm đạo hùng bá một phương cao cao tại thượng, được chú trọng bồi dưỡng.
Nam nhân nhìn thanh niên, thấy đáy mắt gã lóe tia hứng thú liền biết thiếu gia nhà mình động lòng.
Thiếu gia có thiên phú siêu tuyệt, gia thế phi phàm, cũng hai mươi tuổi trở thành Kiếm Hào, hiện giờ hai mươi bảy tuổi kiếm ý đã qua một thành, xếp hạng mười trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào, càng là đệ tử ngoại tông của tông phái kiếm đạo Thần Tiêu Kiếm Tông, được một vị trưởng lão xem trúng. Khi nào trở thành đệ tử nội tông sẽ làm đồ đệ cho vị trưởng lão đó, thân phận địa vị nước lên thì thuyền lên.
Thiếu gia tâm cao khí ngạo, bản thân có thực lực mạnh, thích xuống tay với những thiên tài mới nổi. Dĩ nhiên thiên tài bị thiếu gia theo dõi phải thật sự có tài mới được.