Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2350: Chương 2350: Yêu nghiệt ngàn năm khó gặp




Lúc Sở Mộ cùng Lý Đông Lai rời khỏi ngọn núi nhỏ, một thân ảnh bước ra khỏi hư không, gương mặt bị sương mù che phủ.

Nói xong thân ảnh của hắn biến mất trong thiên địa, dường như lại dung nhập vào trong hư không, nhanh chóng rời khỏi nơi này.

...

Bên ngoài Thiên Tài Viên có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào, mỗi khi có thiên tài bước ra khỏi Thiên Tài Viên đều bị quan sát.

Sở Mộ quay về thành Thiên Tài, hắn đi tới cửa Thiên Tài Viên và muốn đi vào.

- Sở huynh.

Lúc này có một người đi tới, đó là thiên tài Huyền cấp bước ra khỏi Thiên Tài Viên và gặp Sở Mộ, đôi mắt sáng ngời và tiến lên chào hỏi Sở Mộ.

Sở Mộ nhìn lại, hắn không biết người này ngưng gật đầu đáp lễ, lúc này đi vào trong Thiên Tài Viên.

- Người đó họ Sở?

Thiên tài Huyền cấp bị ngăn cản đường đi, người chặn đường vội vàng hỏi thăm.

- Đúng vậy, hắn chính là Sở Mộ đánh bại Giang Tử Ngọc trên chiến đài.

Thiên tài Huyền cấp ưỡn ngực, ngữ khí đầy tự hào, dường như đang nói tới bản thân của hắn.

Kỳ thật lúc chiến đấu trên chiến đài, có thể nói Sở Mộ cùng Giang Tử Ngọc vẫn chưa phân thắng bại.

Sở Mộ thật sự có thực lực chém giết Vạn Cổ Nhị trọng thiên không sai, đó là Vạn Cổ nhị trọng thiên bình thường, Giang Tử Ngọc lại là thiên tài tuyệt thế, thực lực của hắn đủ sức chém giết đối thủ vượt qua đại cảnh giới. Cũng có thể nói Giang Tử Ngọc tu vi Vạn Cổ nhất trọng thiên trung kỳ có thể chém giết đối thủ Vạn Cổ Nhị trọng thiên trung kỳ thậm chí Vạn Cổ Nhị trọng thiên hậu kỳ.

Thiên tài tuyệt thế có chênh lệch lớn với thiên tài bình thường, không chỉ chênh lệch thực lực, còn nắm chắc chiến đấu vượt cấp, Giang Tử Ngọc chính là thiếu chủ Giang gia, trên người hắn chắc chắn có át chủ bài.

Bởi vậy, nếu hai người thật sự chiến đấu sinh tử, Sở Mộ không sử dụng Kiếm Tông linh ấn cũng không thể chém giết Giang Tử Ngọc.

Bất kể nói thế nào, quyết đấu trên chiến đài, song phương đã ước hẹn mười chiêu, cuối cùng lại là Giang Tử Ngọc thua, truyền đi, tự nhiên cũng là Sở Mộ đánh bại Giang Tử Ngọc.

- Cái gì? Hắn chính là Sở Mộ, là Sở Mộ bị nghi là thiên tài yêu nghiệt?

- Đương nhiên là hắn rồi, Sở Mộ là hắn, ta gặp qua hắn hai lần rồi.

Đấm ngực dậm chân khóc thét lên.

Một người sợ hãi, hối hận không thôi, nội tâm uể oải không nhỏ.

Sở Mộ đấy, đó là thiên tài tuyệt thế vừa tấn cấp, là người thông qua khảo hạch thiên tài tuyệt thế của Thiên Tài Viên trong thời gian ngắn nhất, chỉ cần như vậy đã có phân lượng lớn lắm rồi.

Huống chi cách đây không lâu còn truyền tin tức, lúc trên chiến đài, hắn ước hẹn mười chiêu với Giang Tử Ngọc và chiến thắng đối thủ.

Giang Tử Ngọc là ai?

Đó là thiếu chủ Giang gia, một trong các thế lực nhất lưu của Thiên Cổ Vực, bản thân là thiên tài tuyệt thế, tu vi Vạn Cổ nhất trọng thiên trung kỳ, bài danh chín trăm ba mươi trên tuyệt thế thanh bảng, từng chém giết một tu luyện giả Vạn Cổ Nhị trọng thiên.

Bất kể là danh tiếng cỡ nào, đều biến Giang Tử Ngọc trở thành tiêu điểm, hắn được nhiều người chú ý, cường giả như thế lại ước hẹn mười chiêu trên chiến đài, hắn bị Sở Mộ tu vi Niết Bàn bát trọng thiên đánh bại, thua ba trăm triệu nguyên đan thượng phẩm cho đối phương và hai điều kiện, không thể nghi ngờ, thanh danh của Sở Mộ còn mạnh hơn lúc trước.

Sở Mộ hư hư thực thực có danh xưng thiên tài yêu nghiệt truyền ra ngoài, thế lực muốn mời chào hắn càng kích động hơn xưa, cũng càng tích cực, ngay cả bốn đại thiên môn cũng như thế.

Trong bốn đại thiên môn cũng có yêu nghiệt, số lượng lại thua xa thiên tài tuyệt thế, mỗi một thiên tài yêu nghiệt đều là thành phần trọng yếu trong bốn đại tông môn.

Giả như có thể chứng minh Sở Mộ là thiên tài yêu nghiệt, bốn đại thiên môn cũng nguyện ý trả giá lớn mời chào hắn.

Bọn họ chỉ nghe qua tên Sở Mộ nhưng chưa tận mắt nhìn thấy, cũng không biết hắn có bộ dạng gì, không nghĩ tới hắn lại đi qua trước mặt mình trước cửa Thiên Tài Viên hai lần.

Hiện tại không biết phải chờ thêm bao lâu mới có thể mời chào người ta.

Không nói bên ngoài Thiên Tài Viên, đám người kia ảo não không thôi, các chấp sự tông môn đấm ngực dậm chân tiếc hận, Sở Mộ tiến vào Thiên Tài Viên, lúc đi tới Tuyệt Thế Cư liền gặp các thiên tài khác, bọn họ đều chào hỏi hắn, cho dù không thể trở thành bằng hữu nhưng cũng kết thiện duyên.

Sở Mộ cũng đáp lễ, hắn cho người ta cảm giác khiêm tốn chứ không phải ngông cuồng.

Vào lúc đi vào Tuyệt Thế Cư, bên tai có giọng nói nhỏ, là siêu cấp cường giả tọa trấn Thiên Tài Viên mời Sở Mộ đi Trấn Nguyên Lâu một chuyến.

Mang theo nghi hoặc, Sở Mộ cải biến phương hướng đi tới Trấn Nguyên Lâu.

Tuy Thiên Tài Viên là tổ chức rời rạc khác với tông môn, nhưng cuối cùng nó vẫn là tổ chức, trừ thiên tài thông qua khảo hạch gia nhập Thiên Tài Viên ra, Thiên Tài Viên cũng có nhân viên nội bộ của mình, ví dụ như Dục Tú là một trong số đó.

Mấy siêu cấp cường giả tọa trấn Thiên Tài Viên cũng thuộc thành viên nội bộ của Thiên Tài Viên, bọn họ dùng trăm năm thay phiên với nhau.

Đi tới trước Trấn Nguyên Lâu.

- Vào đi!

Bên trong Trấn Nguyên Lâu có giọng nói vang lên.

Trong Trấn Nguyên Lâu có bốn người đang ngồi, mặc dù không có khí tức bộc phát, bọn họ ngồi đó nhưng Sở Mộ lại có cảm giác không cách nào rung chuyển.

Bốn người này tối thiểu cũng là cường giả Thánh cấp thất tinh.

- Sở Mộ bái kiến bốn vị tiền bối.

Sở Mộ hành kiếm lễ.

- Có thể dùng một kiếm miểu sát cường giả Thánh cấp nhất tinh hậu kỳ, rất tốt!

Siêu cấp cường giả có gương mặt bị mây mù bao phủ lên tiếng.

Sắc mặt Sở Mộ không thay đổi nhưng nội tâm kinh ngạc không thôi, thì ra chuyện mình giết Hà Bất Hữu đã bị người ta biết.

- Từ xưa đến nay, thiên tài phân chia đẳng cấp là hoàng huyền địa thiên, thiên tài tuyệt thế được xưng một tỷ người trăm năm có một, trên thiên tài tuyệt thế còn có thiên tài tầng thứ cao hơn, tên là yêu nghiệt.

Siêu cấp cường giả thứ hai lên tiếng, hắn nói:

- Thiên tài yêu nghiệt được xưng là vạn cổ hiếm có, vạn cổ một yêu nghiệt.

- Ngươi có thể dùng tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ miểu sát cường giả Thánh cấp nhất tinh hậu kỳ, ngươi có tư cách xưng là vạn cổ một yêu nghiệt.

- Trong Thiên Tài Viên không có khảo hạch thiên tài cấp yêu nghiệt.

Sở Mộ mỉm cười, nói, đối mặt bốn siêu cấp cường giả lại không chút khẩn trương, hắn cũng thừa nhận mình là thiên tài cấp yêu nghiệt.

- Tốt!

Siêu cấp cường giả thứ ba nói ra một chữ thập phần hữu lực, giống như sấm sét nổ vang trên không trung.

- Sở Mộ, ngươi quả nhiên là thiên tài yêu nghiệt, đây là may mắn của Thiên Tài Viên chúng ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.