- Hữm, Kim Thuỷ dung hợp áo nghĩa? Còn có loại Kiếm Ý này?
Bạo Viêm
Vương cũng giật mình, công kích của Diệp Trần ẩn chứa Kim áo nghĩa cùng
Thuỷ áo nghĩa, hai loại áo nghĩa dung hợp lại hỗ trợ lẫn nhau, liên tục
tuần hoàn. Trình độ dung hợp đã thập phần cao, nhưng Kiếm Ý của Diệp
Trần rõ ràng cường địa hơn, khiến cho Bạo VIêm Vương càng thêm cẩn thận.
- Hoả hải cửu trọng lãng!
Bạo Viêm Vương lĩnh ngộ được Bạo Viêm áo nghĩa nên khi chiến đấu đều
luôn thích chủ công. Một chiêu ngăn trở công kích Diệp Trần vừa xong hắn liền nhanh chóng phát động phản kích. Hoả hồng thiết chuỳ của hắn liên
tục chấn động chín lần trong hư không, cửu trọng bạo liệt hoả lãng trọng điệp cùng một chỗ đánh tới Diệp Trần.
"Ba! Ba! Ba! ..."
Không
gian liên tục vặn vẹo, uy lực của cửu trọng hoả lãng cường đại không thể tương được, cả phiến không gian phảng phất như sắp không chịu nổi!
- Lợi hại!
Diệp Trần sau khi chém ra một kiếm đã tiếp tục giơ Lôi Kiếp Kiếm lên,
trên mũi kiếm, một đoàn hắc sám lôi cầu nhanh chóng hình thành, siêu tốc xoay tròn bành tướng lên. Ngay khi Bạo Viêm Vương phản kích thì thể
tích của lôi cầu đã vượt qua khi xưa đạt tới đường kính vài chục mét.
Hắc sắc lôi cầu khiến cho bầu trời cũng thất sắc, lúc này trong nó không khác gì một cái mặt trời màu đen, vô cùng khủng bố.
- Đi!
Diệp Trần chém ra một kiếm.
"Xoẹt!"
Hắc lôi cầu thật lớn bay vụt tới trước, đột phá hạn chế không gian như truy tinh cản nguyệt.
"Đông!"
Chỉ một thoáng qua, hắc lôi cầu đã va chạm với cửu trọng hoả lãng bộc
phát ra thanh âm đinh tai nhức óc. Loại chấn động này so với sao băng va chạm với mặt đất cũng không hề kém hơn chút nào, từng vòng không gian
gợn sóng lan ra bốn phương tám hướng.
- Thập tam trọng lãng!
Bạo Viêm Vương cường đại không phải giả mà là hàng thật giá thật. Hắn mạnh
mẽ đột phá sóng xung kích bay vút tới Diệp Trần, thiết chuỳ trong tay
liên tiếp vung lên đánh ra tầng tầng lớp lớp hoả hải, mượn xu thế của
sóng lửa, tốc độ của hắn bạo tăng trùng kích tới Diệp Trần.
"Rầm rầm rầm ..."
Diệp Trần không hể biến sắc, Lôi Kiếp Kiếm tuỳ ý vung lên, một vòng
hoàng quang rung động bắn ra, chống đỡ trung kích của hoả hải.
Trong nháy mắt đó Diệp Trần đã chém ra mười ba kiếm, mười ba vòng rung động lấy hắn làm trung tâm lặng yên khuếch tán.
Bạo Viêm Vương bằng vào tốc độ kinh người vây quanh Diệp Trần mà đánh,
trông không khác gì đoán tạo sư đang rèn khối kim loại thập phần cứng
rắn vậy!
Đáng tiếc khối kim loại Diệp Trần này thật sự quá cứng rắn, không hề để cho Bạo Viêm Vương chút mặt mũi nào, mặc cho hắn đem ra bao nhiêu khí lực cũng không cách nào đánh trúng được, chỉ có thể lãng phí
sức lực.
- Bạo Viêm chấn!
Rốt cuộc, Bạo Viêm Vương xuất ra sát chiêu ẩn giấu, một chuỳ đập xuống.
Một chuỳ này vừa ra, không gian phía trước cực độ vặn vẹo, hoả lãng
phảng phất như sóng âm điên cuồng chấn động. Lúc trước Bạo Viêm Vương
dựa vào một chuỳ này đã đuổi giết không biết bao nhiêu Bán bộ Vương Giả, cho dù là cường giả đồng cấp với hắn cũng không dám ngạnh kháng.
"Oanh!"
Hoả lãng xông tới, Diệp Trần bị đánh bay đi hơn mười dặm, trên người dính theo một đám hoả tinh.
- Hừ, dưới một chuỳ này của ta, ngươi hẳn đã thụ nội thương. Loại nội
thương này trong thời gian ngăn không cách nào điều dưỡng tốt được!
Bạo Viêm Vương rất rõ ràng uy lực của Bạo Viêm chấn, hắn không cho rằng
Diệp Trần có thể may mắn thoát khỏi, trừ khi đối phương đang mặc Nguỵ
cực phẩm bảo giáp, nhưng mà Nguỵ cực phẩm bảo giáp cực kỳ hiếm thấy,
không phải ai cũng có được.
Diệp Trần đúng thật là có Nguỵ cực phẩm
bảo giáp, chính là kiện Thanh Đồng Giáp thu được của Thiết Thủ Vương,
nhưng hắn không hề kích phát. Bạo Viêm chấn này của Bạo Viêm Vương lực
phá hoại mặc dù vô cùng lớn nhưng chỉ bằng vào chút đó vẫn chưa đủ làm
hắn bị thương. Có thể làm hắn phải lùi lại hơn mười dặm đã là rất không
tồi rồi!
- Sát chiêu rất cường hãn!
Diệp Trần dừng lại, mỉm cười nói.
- Ngươi không bị thương?
Bạo Viêm Vương nhíu mày!
Diệp Trần lắc lắc cánh tay, tầng phòng ngự bằng long cốt bên ngoài da
rút đi, cơ bắp có chút mỏi nhừ. Trong sát na vừa rồi hắn ngoại trừ không thi triển ra át chủ bài mạnh nhất thì đã toàn lực ứng phó. Mặc dù là
như vậy nhưng Bạo Viêm chấn vẫn khiến cho nội tạng của hắn một chút chấn động nhỏ. Bất quá Diệp Trần có bất tử chi thân, chỉ trong sát na đã
khỏi hẳn.
- Mạnh như vậy? Có thể tiếp được Bạo Viêm chấn của lão đại mà một chút tổn thương cũng không có?
Thiết Lục trợn mắt há mồm, thập phần giật mình.
Giật mình còn có đám người của Bích Thuỷ khu, bọn họ sinh hoạt ở đây đã không ít năm nhưng còn chưa từng thấy ai có thể đem Bạo Viêm Vương bức
tới mức này!
- Bạo Viêm Chấn của ngươi ta đã kiến thức, hiện tại ngươi cũng nên kiến thức Tàn Nguyệt của ta đi!
Nếu như không phải muốn lý giải cấp độ thực lực của Bạo Viêm Vương và
cảm thực chi tiết thực lực của bản thân thì Diệp Trần đã không dây dưa
với đối phương tới lúc này.
Hiện tại đã nên chấm dứt!
- Đến đi!
Bạo Viêm Vương đã sẵn sàng đón nhận, hai mắt chăm chú nhìn Diệp Trần.
Nụ cười trên mặt Diệp Trần thu liễm lại, bàn tay không nhẹ không nặng
nắm Lôi Kiếp Kiếm, một kiếm như hành vân lưu thuỷ chém ra, phảng phất
như một dòng thuỷ ngân lưu động.
- Không ổn!
Hai con mắt Bạo
Viêm Vương mở lớn ra, trong tầm mắt hắn, thiên địa đã triệt để biến mất
chỉ còn lại một đạo loan nguyệt kiếm khí màu đen phá không mà đến. Hắc
sắc kiếm khí càng lúc càng lớn, ngay cả ánh mắt của hắn cũng dung nạp
vào trong, loại cảm giác này giống như bản thân rơi vào trong tinh
không, trơ mắt nhìn một khoả tinh cầu lao đến mà hữu tâm vô lực.
"Oanh!"
Hắc sắc kiếm khí đảo loạn cảm giác về thời gian của Bạo Viêm Vương, hắn vừa mới đưa tay lên được một chút thì liền cảm giác được thân thể như
bị sét đánh bay ngược ra sau, một ngụm máu tươi phun mạnh ra ngoài.
"Crắc!"
Một kiếm này chẳng những chém bay Bạo Viêm Vương mà còn đem cả cái sơn
mạch phía sau hắn phân thành hai nửa, đất đá hai bên sơn mạch liên tục
sụp đổ, thanh âm ầm ầm liên tục vang lên không dứt!
- Động phủ của ta!
Trên Thôn Phệ Đảo những nơi có thể tạo động phủ không nhiều lắm, ngươi
không có khả năng tạo động phủ trên mặt đất được, cho nên các ngọn núi,
sườn đất cao đều là những nơi được tuyển chọn làm động phủ. Bích Thuỷ
khu là đệ nhất khu trên Thôn Phệ Đảo số ba nên sơn lĩnh nhiều nhất, động phủ cũng nhiều nhất. Lúc trước Diệp Trần và Bạo Viêm Vương đại chiến
cũng đã phá huỷ không ít động phủ, hiện tại càng thảm hơn, gần một phần
ba động phủ của Bích Thuỷ khu đều bị huỷ. May mắn là động tĩnh ở bên
ngoài quá lớn nên tuyệt đại đa số mọi người đều đã rời khỏi động phủ của mình, nên mới không có thương vong.