Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 800: Chương 800: Bất hủ trấn




Đôi mắt màu vàng ánh xanh thanh tĩnh đột nhiên nổi lên hung quang, thân hình của Qủy Mộc Vương chấn động, càng nhiều đằng mạn màu đen bắn ra ngoài, mấy sợi đằng mạn này cũng không công kích Diệp Trần mà là phong tỏa không gian bên ngoài của hai người, tạo thành một cái thiên la địa võng, không đường nào thoát.

- Kim chi liên y!

Diệp Trần không dám sơ xuất, một kiếm xuất ra, phá hư dây leo quanh thân.

Tạp sát tạp sát!

Thương thương thương thương thương...

Mấy sợi dây leo cứng rắn vượt quá sức tưởng tượng của Diệp Trần, sau khi chém đứt hơn mười sợi thì kiếm khí liền không còn sức nữa.

- Phá!

Một chiêu phá không ra, kiếm thế của Diệp Trần liền biến đổi, càng nhiều liên y màu ám kim liền phóng xuất ra, khiến cho phạm vi vài trăm trượng xung quanh biến thành một khu toàn ánh ám kim, mấy sợi dây leo được quán chú yêu lực dưới nhiều đợt trùng kích của Diệp Trần thì bắt đầu tan vỡ, sau đó nát vụn.

- Sát chiêu liên phát?

Qủy Mộc Vương thoáng biến sắc.

- Tán hồn quyền!

Nắm tay to cỡ cái bát, Qủy Mộc Vương một quyền đổi hướng đánh tới chỗ của Diệp Trần, một quyền vừa ra thì tạo thành tiếng nổ lớn, kẻ khác tâm phiền ý loạn, khí huyết sôi trào, căn bản không thể tập trung khả năng chú ý, người tâm trí thiếu kiên định thì lập tức sẽ thua trận, rơi vào trạng thái bế tắc.

- Kim chi cuồng tiêu!

Chân nguyên vận chuyển tới cực hạn, Diệp Trần một kiếm nghênh tới, dùng một chiêu kiếm cực mạnh, Qủy Mộc Vương không phải Liễu Vô Kiếm, dù cho chỉ là một chiêu bình thường cũng phải toàn lực ứng phó.

Oanh!

Kình khí cực lớn bạo phát, phong tỏa mấy sợi dây leo bốn phía, nhưng không có dấu hiệu dừng lại, mà dây ở bên ngoài rừng cây thì toàn bộ gãy nát, một sợi gãy một sợi.

Bất quá nơi này nằm trong cấm địa, không gian thập phần kiên cố, năng lượng lan tỏa đã bị giới hạn không ít, hơn nữa cây cối bên dưới cũng không phải bình thường mà là ngụy linh thụ ở gần linh thụ, cho nên phạm vi lan tỏa cũng không xa, chỉ có một hai dặm.

- A?

Diệp Trần đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, hóa ra là một quyền của Qủy Mộc Vương, ngoại trừ quyền kình ra còn ẩn chứa một cổ lực lượng hút đi sinh cơ, chân nguyên không thể ngăn cản, một phần sắp suy yếu đã tác dụng lên người hắn, làm bại hoại sinh cơ trong người hắn.

- Diệt!

Kiếm ý hủy diệt bạo phát, Diệp Trần phản triệt lại cỗ lực lượng này.

- Chiêu thứ ba, Tán hồn diệt phách, tru sát!

Hai mắt của Qủy Mộc Vương lạnh lẽo, dùng tới sát chiêu cực cao, hắn nói ba chiêu giải quyết Diệp Trần, tự nhiên sẽ không nương tay, một chiêu này, đối phương nhất định phải chết, bởi vì uy lực của Tán hồn diệt phách chính là gấp ba lần tán hồn quyền, quyền kình càng thêm bá đạo, thành loa toàn bộ phát lực.

Ô ô ô ô ô ô...

Tiếng quỷ khóc sói gào nỉ non vang vọng đất trời, đừng nói là Diệp Trần, ngay cả ba người Mộ Dung Khuynh Thành và Yến Phượng Phượng cũng phải dựng tóc gáy, hàn ý nhập thể.

Đôi cánh phía sau của Mộ Dung Khuynh Thành căng thẳng tới cực hạn, một cỗ thiên phú ma lực thuận theo sí bàng căn bộ quán nhập tới trên ngón tay của nàng, chỉ cần Diệp Trần có một chút nguy hiểm thì nàng nhất định sẽ xuất ra Thiên ma chỉ cường đại nhất này, vậy còn chưa đủ, nàng âm thầm điều ra một phần ma lực tinh hoa, kết hợp với ma lực bản thân, trong nhất thời, ma ý quanh thân đại thịnh, giống như một nàng công chúa ma tộc.

- Một chiêu này phải tiếp được.

Diệp Trần huýt sáo một tiếng, chân nguyên dâng lên rồi bạo phát, Hoàng kim kiếm nằm tỏng vỏ ở sau lưng bắn ra một cái, kiếm ý hủy diệt bao trùm bên trên, sau đó mang theo kiếm khí sắc bén vô cùng, tru sát vạn tà bắn ra, trên đường đi, sinh cơ toàn bộ đều bị hủy diệt, so với tán hồn diệt phách của Qủy Mộc Vương cũng không kém chút nào.

Băng!

Quyền kình và hoàng kim kiếm đụng vào nhau, hai cỗ lực lượng khác nhau luân phiên trùng kích đối phương, đều tự chiếm nửa bầu trời, lực lượng tiêu diệt sinh cơ và kiếm ý hủy diệt vô hình giao phong, khó phân thắng bại, đều mang tới ảnh hưởng rất lớn cho đối phương.

- Ngự kiếm thuật!

Qủy Mộc Vương chớp mắt một cái.

Dát chi dát chi!

Tiếng kim loại khiến cho người khác ê răng vang lên, mũi kiếm của Hoàng kim kiếm cư nhiên dưới tác dụng của quyền kình liền uốn cong lại, hóa ra tán hồn diệt phách này là phát lực theo hình xoắn ốc, vô cùng bá đạo và xảo quyệt, Hoàng kim kiếm tuy là vô cùng cứng rắn, nhưng dù sao cũng chỉ là thượng phẩm bảo khí, làm sao chống đỡ được công kích của Bán Bộ Vương Giả, hơi có chút tổn hại, chân nguyên lộ ra.

- Không ổn!

Trong mắt Diệp Trần hiện lên một đạo hàn quang, kiếm chỉ nhất dẫn, hoàng kim kiếm liền chia làm ba, hai đạo kiếm ảnh một trái một phải tấn công Qủy Mộc Vương, mà bản thể hoàng kim kiếm ở giữa thì bị quyền kình đánh tan, bay ngược ra ngoài, quyền kình thế như chẻ tre mang theo uy lực hút đi sinh cơ nhằm về phía Diệp Trần.

- Bất hủ, trấn!

Làm xong tất cả chuyện này, Diệp Trần mặt không đổi sắc, chỉ là nhãn thần lạnh hơn, khẽ quát một tiếng, một cổ khí tức bất diệt lập tức tràn ngập quanh thân.

Phốc!

Phun ra một ngụm nghịch huyết, Diệp Trần bị quyền kình đánh bay ra ngoài, bất quá chỉ là bị thương một chút, không ảnh hưởng tới sinh cơ trong người, thời khắc mấu chốt, hắn đã xuất ra kiếm ý bất hủ chưa từng xử dụng, ngăn cản cỗ sức mạnh hút đi sinh cơ kia, về phần quyền kình tuy là đả thương hắn, nhưng hắn cũng không sợ, có bất tử chi thân, mặc kệ là ngoại thương hay nội thương, đều có thể khôi phục trong nháy mắt, trừ phi thương thế quá nghiêm trọng mà thôi.

Đánh bị thương Diệp Trần, chính Qủy Mộc Vương cũng không khá hơn, chân nguyên phi kiếm phân hóa ra kia tốc độ cực kỳ nhanh, lấy khả năng phản ứng của hắn cũng chỉ có thể đánh văng được một đạo trong đó, sau đó bị một đạo khác chém trúng hộ thể yêu lực, trùng kích khiến cho hắn khí huyết sôi trào, liên tục lui về sau.

- Thiên ma chỉ!

Nhưng đúng vào lúc này, Mộ Dung Khuynh Thành hung hãn phát động công kích, chỉ lực màu đen đột phá sự phong tỏa của đám dây leo, hóa thành một quả mặt trời nhỏ oanh hướng Qủy Mộc Vương.

Qủy Mộc Vương nhìn cũng không nhìn, phẩy tay một cái, quả cầu màu đen đó liền hôi phi yên diệt, hắn dùng dây leo phong tỏa bốn phía không phải là không có đạo lý, chính là vì để phòng ngừa kẻ khác tiếp viện, hơn nữa cho dù tiếp viện thì sức mạnh cũng sẽ suy yếu không ít, làm sao tổn thương tới hắn được.

- Niết bàn chi hỏa!

Công kích của Yến Phượng Phượng theo sát phía sau, hỏa diễm bất diệt oanh kích lên dây keo, dây leo liền cháy ngay lập tức, yêu lực của bán bộ yêu vương cũng vô pháp tiêu diệt, hỏa diễm theo dây leo cấp tốc lan về phía bản thể của Qủy Mộc Vương, chỉ cần bị niết bàn chi hỏa đốt trúng thì cho dù hắn có là bán bộ yêu vương cũng phải khốn đốn một phen, đây là thiên phú của tư chất thượng phẩm của thanh phượng, không ai có thể địch nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.