Ads
Chương 1190: Bát Quái Diệt Tuyệt Kiếm Thuật
Năm đại
Phong Đế Vương giả đến đánh Diệp gia, tuyệt chiêu Huyền Diệu Môn Thâu Thiên
Hoán Nhật của Huyền Hậu căn bản không thể ngăn được, chỉ sau chốc lát công phu,
toàn bộ cánh cửa không gian vây quanh Diệp gia bị nghiền nát.
"Mau khởi động Hỏa Long Phần Thiên đại trận."
Diệp Thiên Hào đứng tại chỗ hạch tâm mắt trận, chân nguyên rót vào bên trong đại
trận.
Ngang!
Diệp gia bên ngoài, một mảnh Hỏa Long dài hẹp chui ra, hùng dũng thẳng hướng năm
người Hắc Thủy lão tổ.
"Dựa vào chút tài vặt này ư ?"
Hắc Thủy lão tổ cười lạnh tung chưởng vỗ vào một đầu Hỏa Long, đơn giản bóp chết.
Mặt khác Hỏa Long cũng không cách nào làm gì được Tứ đại Phong Đế Vương giả còn
lại, tối đa trì hoãn một ít thời gian mà thôi.
Diệp gia lúc này tràn đầy nguy cơ.
"Thật đúng là giang sơn to lớn ắt có tài tử sinh ra, thực lực của ngươi rõ
ràng đã đạt đến cấp bậc Ngũ Tinh cao đẳng."
Cùng Huyền Hậu chiến đấu, Kim Ngao lão tổ cũng không toàn lực ứng phó, nhưng
cho dù như thế cũng phải tung ra sáu bảy thành thực lực, thế nhưng mà theo thời
gian trôi qua, hắn phát hiện, dần dần áp chế không nổi đối phương rồi.
"Ngươi cũng vậy!"
Huyền Hậu thần sắc càng phát ra ngưng trọng, Kim Ngao lão tổ không hổ là Kim
Ngao lão tổ, tuy cục diện chiến đấu nhìn như cân sức ngang tài, bất quá nàng cũng
biết rõ, đối phương cũng chưa toàn lực ứng phó, đoán chừng chỉ khoảng tám phần
thực lực cũng chưa tung ra. Mặc kệ mình công kích thế nào, vận dụng Không Gian
Áo Nghĩa phản kích ra sao, hắn vẫn có thể hóa giải dễ dàng.
"Tuyết Mãn Càn Khôn!"
Chợt , Huyền Hậu dứt bỏ không cần dùng đến Không Gian Áo Nghĩa võ học nữa, thi
triển ra một môn Băng Phong dung hợp áo nghĩa võ học.
Tuyết chợt rơi xuống rất nhiều bay đầy trời, bông tuyết hiện lên hình dáng sáu
cạnh rơi xuống thành từng mảnh, mỗi một mảnh bông tuyết đều phảng phất như được
tạo thành từ một tòa băng sơn áp súc, phóng xuất ra khí đông vô cùng đáng sợ, lúc
khí đông lan tràn ra, không gian đều bị đóng băng đến nứt vỡ, một ít khí đông trong
đó lại tập trung lại tạo thành một cổ khí đông như gió lốc lưu hướng Kim Ngao
lão tổ phóng đi.
" Là hình thức ban đầu của Đỉnh giai áo nghĩa võ học!"
Kim Ngao lão tổ chấn động, hắn nhìn ra được đỉnh giai áo nghĩa võ học này là
hai môn Viên Mãn áo nghĩa làm căn cơ sáng tạo ra, tạo ra đến siêu cấp võ học. Băng
Chi Áo Nghĩa cùng Phong Chi Áo Nghĩa của Huyền Hậu cũng đã Viên Mãn rồi, nếu
như không phải dung hợp chưa đủ hoàn mỹ thì uy lực một chiêu này có thể gia
tăng gấp bội. Mặc dù như thế, cái Tuyết Mãn Càn Khôn này cũng đã đạt tới chuẩn
Đỉnh giai áo nghĩa võ học rồi, uy năng rung chuyển Thiên Địa.
"Cửu Cung vô hình giáp!"
Không dám coi thường chiêu này, Kim Ngao lão tổ quát lên một tiếng lớn mảng lớn
kim quang theo trong cơ thể hắn tán phát ra, hình thành chín phiến kim giáp,
kim giáp hiện lên theo hình dạng xếp đặt Cửu Cung, đem Kim Ngao lão tổ thủ hộ ở
trong đó.
Cờ-rắc cờ-rắc!
Khí đông bao phủ Kim Ngao lão tổ, lúc bông tuyết hình sáu cạnh rơi vào bên trên
cái chín phiến kim giáp kia, bộc phát ra từng đợt âm thanh trầm đục, theo trầm
đục râm thanh truyền ra, khí đông điên cuồng bạo phá khiến cho năm người Hắc Thủy
lão tổ đang ở mấy trăm dặm bên ngoài đều cảm giác được một cổ kỳ hàn đánh úp lại
khiến nguyên một đám nhịn không được rút lui hơn mười bước, đem hộ thể chân
nguyên hoặc hộ thể yêu lực vận chuyển tới cực hạn để chống đỡ.
Phanh!
Đại địa chấn động, một tòa “sông băng” cao mấy trăm trượng từ trên cao nện xuống
mặt đất, ở trung tâm“sông băng” ẩn ẩn tản mát ra một điểm kim quang lập loè bất
định.
"Rõ ràng đem Kim Ngao lão tổ đóng băng ở bên trong."
Hắc Thủy lão tổ trợn mắt há mồm không thể tin nổi điều xảy ra trước mắt.
"Huyền Hậu không hổ là một trong những người thâm tàng bất lộ nhất, không
có ai biết điểm mấu chốt của nàng ở nơi nào." Yêu Thần giáo giáo chủ Địa
Yêu Hoàng thận trọng nói.
Thực lực bên ngoài của Huyền Hậu thì đại bộ phận Sinh Tử Cảnh Vương giả đều biết,
đại khái là Ngũ Tinh trung đẳng cấp bậc, nhưng với thực lực lần này mà Huyền Hậu
bộc lộ ra rõ ràng cho thấy là cấp bậc Ngũ Tinh cao đẳng, mà một chiêu cuối cùng
Tuyết Mãn Càn Khôn này thật đúng có uy lực kinh thiên động địa, cả Kim Ngao
lão tổ đều có chút chống đỡ không được.
Không có gì bất ngờ xảy ra, Huyền Hậu trước đó một mực vẫn che giấu thực lực.
"Chỉ sợ không trụ được hắn bao lâu nữa rồi."
Huyền Hậu trong nội tâm không có mấy lạc quan, thực lực của Kim Ngao lão tổ
không phải nói đóng băng có thể đóng băng, Hư Hoàng có tới cũng chưa hẳn có
thể chiến thắng Kim Ngao lão tổ.
Quả nhiên, đúng với những gì trong nội tâm Huyền Hậu hiện lên, mặt ngoài sông
băng lập tức đã nứt ra mấy cái khe hở, khe hở dần được mở rộng, sau một khắc, một
âm thanh làm kinh động nhân sinh phát ra, cả tòa sông băng liền bị bạo toái,
Kim Ngao lão tổ vẫn bình yên không một vết trầy đi ra, chín phiến kim giáp bên
ngoài cơ thể chỉ còn lòe lòe sáng lên một tia nước đá nhỏ.
"Tốt cho một chiêu Tuyết Mãn Càn Khôn, hiện tại cũng nên cho ngươi biết một
chút về thực lực chân chính của ta."
Kim Ngao lão
tổ cũng là một gã phong đế có niên kỷ còn cao hơn so Hắc Long lão tổ, bên trên
tất cả các yêu thú lão tổ khác, bản thể của
hắn là Kim Ngao, trên người có ẩn chứa Cự Long cùng Huyền Giáp Quy huyết mạch.
Bởi vì phần lưng mai rùa trời sinh liền lạc bao lấy toàn bộ thân thể nên giúp
cho ngộ tính của hắn muốn vượt qua rất nhiều yêu thú khác, mà trí tuệ cũng ít có
chỗ thua kém nhân loại. Vì vậy hắn có thể lực lấn áp cả Hắc Long lão tổ, tại bên
trong thế giới của Phong Đế Vương giả có uy danh vô cùng hiển hách.
"Liệt Kim Tứ Thức, Thiên Tháp Địa Liệt!"
Một trảo chém ra, không gian luân phiên sinh ra bạo tạc, tạo cảm giác cho người
xung quanh như là thiên địa sụp đỗ, đã mất đi trụ cột, vỏ quả đất vỡ tan, từ
trường biến hóa, khiến cho nơi đặt chân của con người trở nên vô cùng bất ổn.
"Kim Ngao lão tổ, ngươi đúng là tự mình tìm tới quan tài rồi, dám tới nháo
sự nơi này thì đúng là không sợ mất mặt."
Đúng lúc này, một đóa hoa màu đen cực lớn từ xa bay tới ngăn chặn sát chiêu của
Kim Ngao lão tổ, cái Kim Sắc long trảo kia liền đem đóa hoa màu đen xé rách hơn
phân nửa, cuối cùng lực lượng của chính nó cũng bị tiêu hao hết, năng lượng bàng
bạc của trảo kích bị hấp thu sạch sẽ khiến cho đóa hoa màu đen lại lần nữa khôi
phục nguyên vẹn.
"Là kẻ nào cản ta?"
Kim Ngao lão tổ nhìn lại hướng phía ngọn nguồn đóa hoa màu đen bay tới.
Trên bầu trời, một nam một nữ cùng bay tới, nam một thân áo lam tuổi chừng hai
mươi, nữ mặc áo đen hoa lệ, tướng mạo lãnh diễm, đúng là Diệp Trần cùng Ma Hoa
Hoàng.
"Kim Ngao lão tổ, bọn chúng là Diệp Trần cùng Ma Hoa Hoàng."
Hắc Thủy lão tổ truyền âm cho Kim Ngao lão tổ.
"Ma Hoa Hoàng à, tốt, rốt cuộc cũng đã đến, ả cũng đừng nghĩ sẽ thoát được
ta" Kim Ngao lão tổ cười ha ha, một điểm cũng không đem Diệp Trần cùng Ma
Hoa Hoàng để vào mắt, tựa hồ Huyền Hậu cùng Ma Hoa Hoàng đã là vật trong bàn
tay của hắn, còn Diệp Trần bất quá chỉ là một người chết mà thôi, hoàn toàn
không đáng để hắn bận tâm.
"Thiên hạ đều nói Kim Ngao lão tổ thủ đoạn thông thiên, nhưng ta lại không
tin điều đó, Yến muội muội, ngươi cùng Diệp Trần giết sạch năm người kia, để ta
đối phó lão gia hỏa này."
Ma Hoa Hoàng đối với Huyền Hậu cùng Diệp Trần nói.
Diệp Trần lắc đầu, "Đệ tử nắm chắc có thể đối phó với năm người bọn hắn,
Kim Ngao lão tổ giao cho hai vị tiền bối là tốt rồi." Ma Hoa Hoàng một người
đối phó Kim Ngao lão tổ hiển nhiên sẽ không quá nhẹ nhõm, luận nhãn lực, hắn một
điểm không thể yếu hơn so với Ma Hoa Hoàng cùng Huyền Hậu, hắn nhìn ra được Kim
Ngao lão tổ có chiến lực thập phần khủng bố.
"Cả ba ngươi cùng lên một thể đi"
Kim Ngao lão tổ cười lạnh một tiếng, bàn tay lớn một trảo tung ra, Kim Sắc long
trảo nhanh chóng bao trùm lấy Huyền Hậu, Ma Hoa Hoàng cùng với Diệp Trần, khí
phách khôn cùng.
"Cút ngay cho ta."
Ma Hoa Hoàng tay khẽ vẫy, Ác Ma Chi Hoa cực lớn kia trong hư không chuyển dời,
chống đỡ lấy Kim Sắc long trảo.
"Diệp Trần ngươi đã có lòng tin như vậy thì cũng cẩn thận một chút."
Ma Hoa Hoàng đối với Diệp Trần nói.
"Vâng"
Thân hình lóe lên, Diệp Trần trực tiếp xuất hiện tại Hắc Thủy lão tổ năm người
phía trước.
"Hắc Thủy lão tổ, Hoàng Bào lão quái, lần trước ta đã buông tha cho các
ngươi, không thể tưởng được các ngươi không biết sống chết còn muốn tiêu diệt
Diệp gia ta, như thế cũng đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt rồi."
Sát khí trên người Diệp Trần bàng bạc bay thẳng trời cao.
"Ngươi tựu là Diệp Trần, coi chừng thần khẩu hại xác phàm đấy"
Hắc Sát đảo đảo chủ Hắc Sát Hoàng lông mày nhíu lại, khinh thường nói.
"Diệp Trần, chẳng lẽ ngươi cho rằng, dùng lực lượng một mình ngươi là có
thể ngăn cản năm người chúng ta, nói cho ngươi biết, lần trước ta cũng không có
toàn lực ứng phó. Nếu luận thực lực, Hoàng Bào lão quái ta chưa chắc sẽ bại bởi
ngươi."
Đối với sự tình ngày hôm đó, Hoàng Bào lão quái một mực canh cánh trong lòng, hắn
cảm thấy nếu như mình cẩn thận một chút, phòng bị Diệp Trần dùng linh hồn công
kích thì không đến mức linh hồn bị tổn thương, hôm nay hắn đến là để rửa nhục.
"Diệp Trần, ngươi cướp sạch Chân Nguyên Thủy Tinh của Hắc Thủy liên minh ta
thì cũng nên nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay. Hôm nay, chúng ta chẳng những muốn
tiêu diệt Diệp gia ngươi, càng muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn."
Hắc Thủy lão tổ khí thế như cầu vồng, hắn căn bản không cho rằng Diệp Trần có khả
năng chống lại năm người bọn hắn.
"Vậy sao? Hôm nay sinh tử quyết chiến, để xem máu tươi phải đổ chính là của
ai?"
Tay nắm giữ ở trên chuôi kiếm lạnh buốt, ánh mắt Diệp Trần dần dần trở nên lợi
hại đầy sát khí.
Diệp gia bên trong đã sớm hoảng loạn.
"Trần Nhi trở lại rồi, vậy phải làm sao bây giờ, nó một người như thế làm
sao đối phó được năm đại Phong Đế Vương giả?" Diệp gia một ít trưởng lão vô
cùng lo lắng, sự kiện lần này không chỉ có liên quan đến an nguy của Diệp Trần
mà cũng liên quan đến sinh tử tồn vong của cả Diệp gia. Lục Đại Phong Đế Vương
giả đột kích, điều bọn hắn có thể làm chỉ là trơ mắt nhìn, căn bản không có bất
kỳ biện pháp nào khác, bọn hắn tất nhiên hi vọng Diệp Trần có thể đánh lui địch
nhân, thế nhưng lại là hi vọng quá xa vời.
"Đại ca, giết hết bọn hắn đi."
Diệp Huyền gầm nhẹ lấy, hắn đã từng giết người nên sát khí trên người cũng rất lớn.
"Chúng ta vô năng vô lực, hết thảy tựu chỉ xem Trần Nhi hành động rồi."
Diệp Thiên Hào nháy mắt một cái chằm chằm nhìn vào Diệp Trần đang ở bên ngoài,
trên trán mồ hôi liên tục rơi xuống, còn Trầm Ngọc Thanh bên cạnh cũng thập phần
khẩn trương, nghẹn thở.
"Chính là Diệp Trần, chúng ta đến bắt lấy hắn."
Yêu Thần giáo giáo chủ Địa Yêu Hoàng là kẻ đầu tiên động thủ, ý niệm hắn khẽ động,
cự nhân cao ngàn trượng lập tức sải bước phóng tới Diệp Trần, một quyền nện tới,
khí kình uy vũ.
XÍU...UU!!
Diệp Trần Kiếm Vực sớm đã phóng thích ra, thân hình chuyển dời đi ra ngoài, lúc
xuất hiện đã đến sau lưng cự nhân, phần bụng cự nhân lập tức xuất hiện một cái
mảnh động nhỏ, kiếm khí từ đó luôn ra tứ phía.
"Giết!"
Diệp Trần hướng phía Hắc Thủy lão tổ phát ra một chiêu Quỹ Sát bí kiếm, đồng thời,
mi tâm màu bạc dọc mắt mở ra, bắn ra một đạo chùm tia sáng màu bạc, đạo chùm
tia sáng màu bạc này so với trận chiến lúc trước cùng Hắc Thủy lão tổ càng thêm
cô đọng, có thể diễn hóa thành xu thế kiếm quang, tốc độ cũng nhanh một mảng lớn.
Ba!
Hắc Thủy lão tổ đầu ngửa ra sau, thất khiếu chảy máu, hắn đã sớm phòng bị Diệp
Trần dùng linh hồn công kích, thế nhưng cũng không nghĩ tới tình hình này, so với
lần trước, linh hồn công kích của Diệp Trần chẳng những tốc độ nhanh rất nhiều,
uy lực cũng lớn hơn rất nhiều, linh hồn phòng ngự bí pháp căn bản không kịp
hoàn toàn thi triển đã bị trúng chiêu.
"Không tốt rồi !?"
Hắc Thủy lão tổ trong nội tâm điên cuồng hét lên.
Xoẹt!
Vô ảnh kiếm vần vũ như muốn xẹt qua lấy đầu của Hắc Thủy lão tổ.
"Có ta ở đây, há lại cho ngươi làm càn."
Nghĩ là làm ngay, như ngàn cân treo sợi tóc, Hoàng Bào lão tổ phát ra một cái
kim ngọc quấn ti chỉ, sợi tơ giống như chỉ lực ngăn cản vô ảnh kiếm khí. Cuối
cùng, sợi tơ chỉ lực tiêu tán mà vô ảnh kiếm khí cũng yếu đi một mảng lớn, nhưng
khoảng chừng bên trên đầu của Hoàng bào lão tổ bị mở ra một vết kiếm thấu
xương, một nhóm tóc tung tóe rụng ra, sự tình này rốt cuộc cũng chỉ có thể đả
thương chứ không cách nào đưa Hắc Thủy lão tổ vào chỗ chết.
"Diệp Trần, đi chết đi"
Nhân cơ hội này, Địa Yêu Hoàng, Hắc Sát Hoàng, Xích Thủy lão quái, Tam đại
Phong Đế Vương giả liên thủ phát ra một chiêu, công hướng Diệp Trần.
"Bát Quái Diệt Tuyệt Kiếm Thuật."
Diệp Trần gặp nguy không loạn, Thiên Hạt kiếm thoát tay bay ra, lăng không biến
hóa ra sáu mươi bốn đạo bóng kiếm, bóng kiếm giúp nhau tổ hợp, ngay lập tức biến
hóa ra một Bát Quái kiếm trận.
Bát Quái kiếm trận hình thành một sát na bao trùm theo một cổ kiếm khí kinh người
xỏ xuyên qua trời cao.
"Đi!"
Kiếm chỉ một điểm, Bát Quái kiếm trận phảng phất như một bức cự đồ, bao trùm về
hướng ba người Địa Yêu Hoàng, không quản việc bọn hắn né tránh như thế nào, từ
lên trời xuống đất mà tránh được Bát Quái kiếm trận công kích là đều mơ tưởng.
Bát Quái, hàm ẩn Âm Dương có thể gây điên đảo Càn Khôn.