Chương 1284: Chân Thần
truyền thuyết
"Bạch
Kim thạch!"
"Long Tuyền thiết!"
Ngũ Hành Địa tuy vô cùng nguy hiểm nhưng lại không thể cản trở được Diệp Trần nửa
bước, một tuần lễ trôi qua, Diệp Trần đã thu được hai chủng Thiên Vương Cấp kim
loại tài liệu, là Bạch Kim thạch và Long Tuyền thiết.
Bạch Kim thạch là một loại Bạch Kim sắc Thiết Thạch, một khối lớn cỡ nắm tay liền
có hơn vạn cân nặng, cầm trên tay mà cảm thấy vô cùng đau đớn, đây là vì nhuệ
khí do Bạch Kim thạch phát ra, nếu người nào có tu vi phía dưới Sinh Tử Cảnh,
dù là chỉ là thoáng chạm đến Bạch Kim thạch thì cơ thể liền sẽ bị tan chảy mà
hóa thành bùn máu, dùng Bạch Kim thạch chế tạo ra bảo kiếm sẽ có độ sắc bén dị
thường và nhuệ khí bức người, Diệp Trần tổng cộng thu được hai khối, một khối lớn
cỡ nắm tay, một khối lớn cỡ bàn tay, giá trị không dưới 2000 Nguyên thạch.
Long Tuyền thiết có danh khí còn cao hơn cả Bạch Kim thạch, đây là một loại kim
loại tài liệu có thuộc tính Thủy, liếc nhìn qua sẽ thấy nó giống như một dòng
nước suối bị đông cứng vậy, nhưng sức nặng của nó còn vượt qua cả Bạch Kim thạch,
một khối lớn chừng nắm tay đã nặng đến chừng một vạn tám ngàn cân, Long Tuyền
thiết có tính bền dẻo vô cùng tốt, khả năng kéo dài được xem là tốt nhất, một
khi chế tạo ra thành bảo kiếm thì dù cương hay nhu cũng có thể vượt qua, có thể
co dãn tùy ý, thậm chí có thể quấn quanh ở trên thắt lưng mình.
"Ngũ Hành Địa không hổ là một bảo địa, rõ ràng ta đã có thể tìm được Bạch
Kim thạch cùng Long Tuyền thiết."
Hai chủng tài liệu này được giới thiệu trong Kim Loại tài liệu thư tịch, là thứ
bảo vật đứng đầu trong danh sách, chỉ đạt được một cái thôi đã là thiên đại vận
khí rồi, còn được hai cái thì chỉ có thể dùng số mệnh sáng chói như cầu vồng để
hình dung mà thôi.
Đã có được Bạch Kim thạch cùng Long Tuyền thiết, Diệp Trần cũng không có ý tứ dừng
lại, trực tiếp bay lên không trung, cưỡi Kim Sắc Mị Ảnh hào hướng phía Ly Hỏa
thành của Hỏa Điểu đại lục bay đi.
"Diệp công tử, rốt cục cũng đợi được đến lúc ngươi quay về rồi."
Tại lầu một của Lạc Trần Kiếm Các, Lam Tiên Nhi sớm đã chờ đợi từ lâu.
Diệp Trần khẽ giật mình, cười nói: "Ngươi làm sao mà tìm được đến chỗ ta vậy?"
"Thanh danh Lạc Trần Kiếm Các gần đây tại Ly Hỏa thành đã lan truyền rất lớn,
ta liền sang đây xem qua và phát hiện tại lầu hai có hơn mười chuôi ngụy Cực phẩm
bảo kiếm có ẩn chứa Kiếm Ý của Diệp công tử, cho nên mới biết rõ tiệm Lạc Trần
Kiếm Các này cùng Diệp công tử có quan hệ."
Lam Tiên Nhi chi tiết nói.
"Thì ra là thế, ta đi vào trong sân đi." đằng sau Lạc Trần Kiếm Các còn
có một sân rộng, ngoài ra còn có một chổ để chú kiếm nằm sâu 800m dưới lòng đất,
đây mới là toàn bộ Lạc Trần Kiếm Các.
Hai người vào tới trong sân, Diệp Trần rót trà cho đối phương.
"Diệp công tử, ta kỳ vọng ngươi có thể tiếp tục dạy bảo cho ta, ta cùng muội
muội có hơi bất đồng, nó không tranh đấu nội tâm được, không nghiêm khắc tập
luyện gì cả, mà ta thì lại muốn có một tư cách tại trong Thần Chi Thí Luyện
Tràng." Lam Tiên Nhi không chút nào giấu diếm ý đồ của mình khi đến đây, nàng
cũng không hề giấu diếm tính cách mạnh mẽ của mình, bởi vì nàng biết rõ mình sẽ
không cách nào có thể giấu diếm được bất cứ thứ gì tại trước mặt nam tử này, tuệ
nhãn của đối phương có thể nhìn rõ mọi việc.
Diệp Trần không trực tiếp trả lời lời đề nghị mà vung tay ném ra một cái cọc được
làm từ Tinh Thần Thiết, cắm thật sâu vào mặt đất của sân nhỏ, nói "Ngươi
hãy đâm liên tục 7 kiếm lên đó cho ta xem."
“Được.”
Lam Tiên Nhi không biết dụng ý của Diệp Trần là gì, nhưng cũng không muốn hoài
nghi, nàng đứng người lên, rút bội kiếm bên hông ra đâm một kiếm lên cái cọc Tinh
Thần Thiết, rồi sau đó là sáu kiếm liên tiếp.
"Mỗi một kiếm đều tạo được vết thâm nhỏ bằng một đồng hào, nhưng như vậy
cũng chứng minh ngươi có tiềm lực mở ra Vô Ngã cảnh giới đấy."
Diệp Trần nhìn ra được, mỗi một kiếm của Lam Tiên Nhi đều có tiến bộ rõ rệt, loại
thuyết pháp này nhìn như khoa trương nhưng kỳ thật lại không khoa trương chút
nào, khoảng cách một đồng hào nhỏ bé đến mức dùng Linh Hồn Lực cũng khó phát
giác, nhưng có thể mỗi kiếm đâm vào Tinh Thần Thiết tạo ra được liên tục các dấu
vết đó chứng tỏ Tiên Nhi đã có tiến bộ rất nhiều, đây là điều mà nhiều thiên
tài khác làm không được, chỉ có những thiên tài đang trong thời khắc “lột xác”
mới có thể.
"Vô Ngã
cảnh giới sao?"
Lam Tiên Nhi đã từng nghe nói qua những từ này, nhưng thực sự chưa từng thấy
qua.
"Vô Ngã cảnh giới, phân biệt ra tinh thần cấp độ và bản thân cấp độ. Lúc mới
bắt đầu, chúng ta phải tu luyện ở ‘vong ngã trạng thái’ thấp nhất, đó chính là tôi
luyện tinh thần cấp độ. Tinh thần cấp độ có thể làm cho võ giả trở nên thập phần
chuyên tâm, từ đó làm cho cấp độ bản thân tắc thì có thể tăng lên.”
Nghe vậy, Lam Tiên Nhi gật gật đầu, vong ngã trạng thái nàng không xa lạ gì,
trên cơ bản chỉ cần có một chút thiên phú thì ai cũng có thể tu luyện tại ‘vong
ngã trạng thái’.
"Cấp độ bản thân tựu chính là để xác minh sự tồn tại của bản thân mình,
sau đó lại quên đi bản thân mình, mà chỉ để cho ‘cảm giác’ của bản thân hành động
mà thôi, phải thấm nhuần mọi bí mật trên người mình thì mới có thể chính thức tiến
vào trạng thái vong ngã thực sự, từ đó đạt đến một cảnh giới mà trước nay chưa từng
có, cảnh giới này chính là “Vô Ngã cảnh giới.”
Vô Ngã cảnh giới, Độc Cô Tuyệt đã từng mở ra nhưng bất quá đó là trong trạng
thái điên cuồng, không biết bây giờ hắn đã chính thức mở ra hay chưa, còn Lục
Thiếu Du tại thời khắc cuối cùng cũng đã đem “Vô Ngã cảnh giới” đẩy lên tới “vô
ngã chi thân cảnh giới”, nhưng đó là dùng để thiêu đốt tánh mạng tạo ra hiệu quả
lớn chứ không phải là con đường bình thường.
Vì cái gì mà Độc Cô Tuyệt cùng Lục Thiếu Du đã có thể sớm mở ra con đường đó như
vậy, Diệp Trần nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy bởi vì cuộc sống tại Chân Linh
thế giới quá tù túng, làm cho tu vi không cách nào tiến bộ được, kể từ đó, những
thứ tưởng chừng đã quá quen thuộc đối với bản thân mình lại hóa ra không hề có
chút quen thuộc nào, mỗi thời mỗi khắc, đều muốn nghiền ép chút gì đó từ bên
trong mình đi ra ngoài, cho nên, mãi cho đến thời khắc mấu chốt nhất mới có được
hai người tiến vào Vô Ngã cảnh giới thành công mà thôi.
Về phần bản thân Diệp Trần, hắn vẫn hoàn toàn chưa tiến vào được Vô Ngã cảnh giới.
Nhưng hắn không cho rằng đó là kỳ quái, “Vô Ngã cảnh giới” chính là dùng để nói
rõ về cực hạn của chính mình, còn Diệp Trần vẫn thủy chung không trắc khảo được
điểm cực hạn của mình, bất luận là có bị nghiền ép như thế nào thì hắn cũng còn
có thể bước thêm một bước, khi cùng Cự Ma Đế đại chiến, năm lần bảy lượt đột
phá tựu chính là chứng cứ rõ ràng nhất. Hơn nữa, Linh Hồn Lực của hắn quá mức
cường đại, tế bào não sinh động dị thường, cũng chính vì điều này mà việc mở ra
Vô Ngã cảnh giới đối với hắn đã gia tăng độ khó lên quá cao.
Bất quá, mặc dù không mở ra được Vô Ngã cảnh giới nhưng tại “lực lượng khống chế”
Diệp Trần lại sớm đạt tới một tình trạng không lường được, để có thể mở ra Vô
Ngã cảnh giới thì “lực lượng khống chế” nhất định phải có cấp độ rất cao, đây
là điều kiện tiên quyết bên trong những điều kiện tiên quyết, một khi đẳng cấp
của “lực lượng khống chế” không đạt yêu cầu thì thân thể liền không thể phối hợp
được.
Diệp Trần để cho Lam Tiên Nhi nghiên cứu trụ cột kiếm thuật, chính là muốn làm
cho nàng tăng đẳng cấp “lực lượng khống chế” lên, đây chính là muốn đặt nền
móng cho nàng.
"Vậy ta muốn luyện thì phải làm như thế nào?"
Lam Tiên Nhi hỏi.
"Rất đơn giản, như trước hãy tiếp tục nghiên cứu trụ cột kiếm thuật, cái cọc
Tinh Thần Thiết này đã được trải qua dung luyện nên độ cứng không thua gì Cực
phẩm cấp thấp bảo giáp, nếu trong một tháng mà ngươi có thể sử dụng kiếm đâm xuyên
thấu nó thì ta sẽ cho ngươi thêm một đặc huấn, còn nếu không làm được, vậy
ngươi hay nhất vẫn là nên trở về đi! Ở chỗ này, ta cũng không cách nào dạy
ngươi quá nhiều được, có rất nhiều thứ mà dựa vào người khác là không tốt đâu đấy."
Mở ra Vô Ngã cảnh giới, đẳng cấp “lực lượng khống chế” nhất định phải cao, Lam
Tiên Nhi thì còn kém một chút, trừ phi nàng đồng dạng cùng Độc Cô Tuyệt và Lục
Thiếu Du, dùng trạng thái không bình thường mở ra, nhưng kiểu mở ra này có quá
nhiều tai hại, không phải ở dưới trạng thái vô ngã ý thức mở ra.
"Được."
Cắn cắn bờ môi, Lam Tiên Nhi biết rõ đây là khảo nghiệm mà Diệp Trần dành cho nàng,
nếu như ngay cả điểm khảo nghiệm ấy mà qua không được, như vậy nàng cũng không
xứng đáng tiếp nhận dạy bảo của hắn.
"Sẵn đây, ngươi có thể nói cho ta biết, Thần Chi Thí Luyện Tràng là cái gì
không?" Lúc này, Diệp Trần hỏi.
Lam Tiên Nhi biết rõ Diệp Trần đến từ là một loại tánh mạng thế giới khác nên
có khả năng chưa nghe qua về Thần Chi Thí Luyện Tràng, mở miệng nói: "Thần
Chi Thí Luyện Tràng là sân thí luyện Chân Thần, tại chỗ đó có tồn tại sức mạnh Chân
Thần vô cùng to lớn, chỉ có người dưới 50 tuổi mới có thể đi vào, một khi có thể
hoàn toàn thông qua Thần Chi Thí Luyện Tràng, liền sẽ có tư cách được tiến vào
Thần Chi Nhạc Viên, ta cũng chỉ biết bấy nhiêu thôi, những thứ khác ta cũng
không rõ."
"Chân Thần? sân thí luyện Chân Thần? Chẳng lẽ truyền thuyết đó có thật sao?"
Theo truyền thuyết, cảnh giới kế tiếp của Sinh Tử Cảnh chính là Chân Thần cảnh
giới, đây là một cảnh giới chỉ có trong truyền thuyết, cảnh giới Sinh Tử Cảnh thì
có thể tìm ra, còn Chân Thần lại không thể tìm thấy, cho nên, Chân Thần cảnh giới
tới tận nay vẫn là cảnh giới truyền thuyết, chưa từng có người nào bái kiến được
Chân Thần, cũng chưa có ai biết được Chân Thần cảnh giới là cái gì, có phương
pháp gì để có thể tu luyện tới Chân Thần…hết thảy mọi thứ đều chưa có câu trả lời
chính xác.
"Ta cũng không biết Chân Thần có phải là thật hay không, bất quá Thần Chi
Thí Luyện Tràng cùng Thần Chi Nhạc Viên thì từ xưa đã tồn tại rồi, bên trong đó
tồn tại một sức mạnh vô cùng to lớn, cho dù là Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên cũng
đều đoán không ra, dù muốn cũng không cách nào có thể cưỡng ép xông vào, theo
ta nghĩ, hơn phân nửa là sự thật đấy."
Lam Tiên Nhi nói ra giải thích của mình.
"Những thứ này còn cách chúng ta quá xa, chờ đến khi đạt được một bước kia
thì sẽ biết rõ điều đó có phải là thật hay không rồi."
Diệp Trần chưa từng có nhiều nghi vấn về sự tồn tại của Chân Thần như vậy.
Thời gian từng ngày đi qua, trong nháy mắt đã qua nửa tháng.
Trong nửa tháng này, Diệp Trần đã bắt đầu chế tạo Thiên Vương Cấp bảo kiếm, số
lượng Bạch Kim thạch cùng Long Tuyền thiết mà hắn lấy được không coi là nhiều,
tối đa chỉ có thể chế tạo ra được một thanh Thiên Vương Cấp bảo kiếm, cho nên,
hắn không dám khinh thường mà dốc toàn tâm toàn ý vào trong đó, đem chuyện Lam
Tiên Nhi triệt để gạt ra bên ngoài.
Lam Tiên Nhi trong nửa tháng này cũng có thể nói là không ngủ không nghỉ, khắc
khổ phi thường, bởi vì nàng biết rõ, chỉ còn nửa tháng nửa, nếu như như trước vẫn
không cách nào dùng Đa Trọng Kình đâm thấu cái cọc Tinh Thần Thiết, nàng sẽ mất
đi cơ hội.
"Chỉ cần ta đạt tới Tam Trọng Kình cảnh giới, liền có thể triệt để đục lỗ trên
cái cọc Tinh Thần Thiết này, thế nhưng mà phải làm thế nào mới có thể đạt tới
Tam Trọng Kình cảnh giới đây chứ."
Mãi đến bây giờ Lam Tiên Nhi mới chỉ có thể đâm thấu một phần ba, cao lắm chỉ
triệt để đâm thấu chừng hai phần ba khoảng cách mà thôi, đổi thành người bình
thường thì đã sớm tuyệt vọng rồi.
"Một tháng thời gian để tăng từ Nhị Trọng Kình đến Tam Trọng Kình, cuối
cùng có chút khó khăn, huống hồ trước đó nàng còn ngủ say suốt năm năm, dù cho
có bảo nàng luyện trong thời gian ba tháng thì cũng chỉ là ‘nuông chiều cho hư’
mà thôi, điều này tuy có thể đưa đến trụ cột vững chắc, nhưng bản thân lĩnh ngộ
không đủ nhiều, từ đó sẽ không cách nào vận dụng đầy đủ được."
Chẳng biết từ lúc nào, Diệp Trần đã đi ra.
"Tiên Nhi."
"Diệp công tử."
Lam Tiên Nhi quá mức nhập tâm, vội vàng quay đầu lại.
"Suy nghĩ nhiều mới có thể làm được hiệu quả tốt nhất, ngươi không ngủ
không nghỉ như vậy, không cho mình một điểm cơ hội để suy nghĩ, sẽ dễ dàng bị tẩu
hỏa nhập ma hoặc sinh ra càng nhiều khúc mắc đấy."
Diệp Trần nhắc nhở.
"Có thể là như vậy …."
Lam Tiên Nhi thập phần không cam lòng.
"Như vậy đi, vài ngày kế tiếp, ngươi có thể đứng ở một bên quan sát ta
đúc kiếm, có lẽ đối với ngươi sẽ có một ít chỗ tốt đấy." Diệp Trần cảm
thấy tất phải có trợ giúp đối phương thoáng một chút.
Đinh đinh đang đang!
Hỏa Tinh Sáng chói như cơn sóng lớn tỏa ra, Kiếm Ý tuôn trào mãnh liệt.
Khi đúc kiếm, Diệp Trần không ngừng đánh lấy kiếm phôi, thiết chùy trong tay như
là một thanh thiết kiếm, mỗi một lần đánh xuống đều sinh ra chấn động lực lượng
cực lớn, tuyệt thế Kiếm Ý cũng nương theo đó truyền ra, từ phương pháp chế tạo này
mà Diệp Trần có thể ngộ ra chấn động Kiếm Ý, có thể để cho các tài liệu cùng dung
hợp về một chỗ, và sử dụng Kiếm Ý để khai thông mạch lạc.
Lam Tiên Nhi ở một bên nhìn xem mà trong nội tâm sinh ra khiếp sợ cùng khó hiểu.
Người bình thường đúc kiếm, đều sẽ cẩn thận không một chút phân tâm, hơn phân
nửa đều phải thăm dò và chọn thời điểm đúng để đánh chùy xuống, còn Diệp Trần
đúc kiếm làm cho người ta cảm giác giống như là một kiếm khách đang xuất kiếm
vậy, không ngớt không dứt, quyết đoán mà lăng lệ ác liệt, rầm rộ và không chút
nào dây dưa dài dòng, nhìn xem hắn đúc kiếm mà lòng của mình phảng phất như
trở thành kiếm phôi, không ngừng nhận lấy từng cú đánh của thiết chùy, hỏa diễm
chuôi rèn, khiến cho Kiếm Tâm dần dần thông thấu và trong sáng.
Đây chính là “Chú kiếm pháp”, cũng là “Luyện kiếm Tâm pháp”.