- Không thể tiếp tục như vậy nữa rồi, chân nguyên của hắn ít nhất cũng
còn có ba thành, nếu như muốn nuốt đan dược khôi phục lại chân nguyên
tới bốn năm thành gì đó cũng không thành vấn đề, ta không có khả năng
tiêu hao chân nguyên của hắn được.
Thần sắc của Liễu Vô Kiếm âm trầm như nước, thầm nghĩ trong lòng.
Đáng tiếc, hắn vẫn đánh giá thấp Diệp Trần như cũ, trên người Diệp Trần còn có cả một bình Thượng thanh đan bán cực phẩm, có thể đủ để giúp
chân nguyên khôi phục tới mười thành, đương nhiên, Thượng thanh đan dùng một viên thiếu một viên, Diệp Trần không thể nào dùng Thượng Thanh đan
để đối phó với Liễu Vô Kiếm được, dù sao đi nữa thì ngoại trừ Thượng
Thanh đan ra, hắn còn có một tấm huân Chương thần long, bên trong chứa
đựng hơn ba thành chân nguyên, ít nhất cũng có thể khiến hắn khôi phục
tới hơn sáu thành, căn bản không cần lo lắng chuyện tiêu hao hết chân
nguyên.
Oanh!
Lại thêm một lần va chạm, Liễu Vô Kiếm
cảm thấy yết hầu ngòn ngọt, một ngụm tiên huyết dâng lên, nhịn không
được muốn phun ra nhưng lại bị hắn cố gắng áp xuống.
- Kéo dài khoảng cách.
Liễu Vô Kiếm không muốn cận chiến thêm một chiêu nào với Diệp Trần ở
khoảng cách gần nữa, hắn dám khẳng định, lần liều mạng thứ hai, chính
mình tuyệt đối có khả năng bị trọng thương.
Phần phật!
Thân ảnh biến chuyển, Liễu Vô Kiếm lùi lại theo đường uốn khúc, mỗi lần tới bước ngoặc thì sẽ lưu lại một đạo nhân ảnh rõ ràng, mà đạo nhân ảnh này thì tồn tại không quá một nháy mắt thì cũng sẽ bị từng chùm tia
sáng xuyên thủng, tan thành mây khói, thiếu chút nữa thì có thể làm tổn
thương bản thể của Liễu Vô Kiếm.
- A? Thân pháp kỳ diệu thật!
Diệp Trần nhìn ra được, mỗi lần bước ngoặc thì Liễu Vô Kiếm đều có thể
tăng tốc nhanh hơn một chút, trước khi bước đi thì lại khiến cho công
kích của mình thất bại, như vậy, căn bản không có quy luật đáng nói nào, trừ phi có thể đoán được lộ tuyến lùi lại cũng như tốc độ tăng tốc của
đối phương, bất quá, cho dù có đoán được rồi đi chăng nữa thì tốc độ
công kích của mình chỉ cần chênh lệch một chút với tốc độ lùi lại của
đối phương thì cũng không thể nào chạm được vào hắn, trừ phu dùng Ngự
kiếm thuật.
- Trước cứ quan sát một chút xem nó có gì độc đáo!
Thật sự là nếu không tới cuối cùng thì Diệp Trần cũng không muốn để lộ
ra Ngự kiếm thuật, nhưng trước mắt, Liễu Vô Kiếm là người duy nhất có
thể đánh ngang với hắn, điểm này, ngay cả Độc Cô Tuyệt cũng không bì
nổi, Diệp Trần có cảm giác là nói không chừng đối phương còn che giấu
con bài tầy của mình, chỉ là không muốn để lộ giống như mình mà thôi.
Diệp Trần đã đoán đúng, Liễu Vô Kiếm đúng là còn con bài tẩy, nhưng con bài tẩy này, không tới giây phút quan trọng nhất thì hắn không muốn
dùng tới, thứ nhất là không có đối thủ nào đáng giá để hắn dùng tới nó,
thứ hai là một khi để lộ lá bài tẩy này thì nó cũng không còn là lá bài
tẩy nữa, tất cả thực lực của mình đều sẽ bị những người khác đoán được,
đây không phải chuyện Liễu Vô Kiếm muốn.
Nhưng bây giờ, không
sử dụng lá bài tẩy cũng không được nữa, thực lực của Diệp Trần đã vượt
xa dự liệu của hắn, nếu tiếp tục liều mạng nữa thì khả năng bại trận của mình tương đối cao, hắn không thể dễ dàng cho phép mình thua dưới tay
Diệp Trần, cho nên nhất định phải lật con bài tẩy này lên, không còn lựa chọn nào khác.
Sau khi lui ra khoảng hơn mười dặm thì Liễu Vô
Kiếm liền dừng lại, đứng vững vàng bên cạnh biên giới gió lốc cuồng
phong đang gào thét điên cuồng.
Thấy Diệp Trần không đuổi tới,
Liễu Vô Kiếm thở hổn hển mấy cái, chế trụ khí huyết sôi trào cùng với
chân nguyên đang có chút hỗn loạn.
- Diệp Trần, ngươi quả thật
rất vinh hạnh, ngươi là người đầu tiên trong suốt bấy nhiêu năm qua có
thể ép ta phải xuất ra lá bài tẩy mạnh nhất, những kẻ khác đều không
xứng đáng.
Liễu Vô Kiếm nói ra lời kinh người.
- Cái gì, Liễu Vô Kiếm còn có lá bài tẩy? Có còn muốn để người ta sống nữa không đây?
- Qúa khoa trương, hồi đầu trận đấu cũng đã kinh thiên động địa rồi,
một khi xuất lá bài tẩy mạnh nhất ra thì còn cao hơn nữa, lần này Diệp
Trần gặp nguy rồi, lá bài tẩy so ra thì khủng bố hơn rất nhiều so với
những chiêu thức đã dùng!
Những người có thực lực sàn sàn như
nhau, không phân được thắng bại thì chỉ có cách dùng tới lá bài tẩy để
quyết định thắng thua, có thể nói, lá bài tẩy chính là mánh khóe cuối
cùng của mỗi vị võ giả, đây cũng chính là nguyên nhân mà không ai dễ
dàng để lộ ra lá bài tẩy, một khi đã để lộ thì đã chẳng còn gì đáng nói
nữa.
- Liễu Vô Kiếm còn có lá bài tẩy, Diệp Trần liệu có lá bài tẩy hay không? Lá bài tẩy của hắn có phải Ngự kiếm thuật hay không?
Tư Đồ Hạo nhìn về phía Diệp Trần.
- Chắc là không thể nào đâu, cho dù Diệp Trần đã tu luyện được tới tầng thứ ba của Ngự kiếm thuật đi nữa thì chắc cũng không thể nào quá lợi
hại được, chiến lực trước đây của Hưng Diễm cũng đã vượt qua tầng thứ ba của Ngự kiếm thuật rất nhiều rồi, trừ phi có thể tu luyện được tới cảnh giới Thất thập nhị kiếm tề phát trong truyền thuyết, nhưng thời gian
quá ngắn, chỉ trong hai năm ngắn ngủi thì không cách nào tu luyện được
tới cảnh giới Thất thập nhị kiếm tề phát của Ngự kiếm thuật được, trong
lịch sử, tên kiếm khách trong truyền thuyết đã đạt tới cảnh giới này đã
tốn mất mấy chục năm mới có thể luyện được, hai năm thì làm được gì.
Hắn theo bản năng cho là lá bài tẩy của Diệp Trần có thể là Ngự kiếm
thuật, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy tầng thứ ba của Ngự kiếm thuật
không có khả năng cho lắm, chiến lực của hai người thật sự quá cao, Ngự
Kiếm thuật cũng đã sắp không có tác dụng nữa rồi.
- Ngươi cũng
rất vinh hạnh, có thể chống chọi được tới lúc này, tiếp theo, ta sẽ dùng lá bài tẩy của ta để giao thủ với lá bài tẩy của ngươi.
Lấy
thực lực của Liễu Vô Kiếm hiện tại thì tự nhiên không có cách nào có thể bức Diệp Trần thi triển ra Ngự kiếm thuật, chỉ là một khi lá bài tầy
của đối phương được xuất ra thì Diệp Trần không cần cũng phải dùng, sự
uy hiếp từ lá bài tẩy của đối phương rất có thể đủ sức làm hắn trọng
thương.
- Diệp Trần cũng có lá bài tẩy?
Mọi người trợn mắt, há hốc mồm, mỗi người đều nói không nên lời.
Mặc kệ là thắng thua thế nào đi nữa, tất cả mọi người đều tâm phục khẩu phục Diệp Trần rồi, chiến lực mà Diệp Trần thể hiện ra tuyệt đối là
thuộc hàng Kiếm tông, không có chỗ nào là giả tạo cả, có thể nói, có vài người trước kia có vẻ bán tín bán nghi với danh xưng Kiếm tông của Diệp Trần, dù sao thì chuyện nghe nói và thấy tận mắt luôn khác nhau, bọn họ bây giờ chẳng hoài nghi chút nào, ngược lại, nếu như có ai nghi ngờ thì bọn họ nhất định sẽ phản bác lại.