Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 472: Chương 472: Dị biến. (Thượng)




Thế giới phát triển cần trao đổi, thực lực tiến triển cũng cần trao đổi, không trao đổi, cũng chính là không có tiến bộ, bế môn tạo xa (*) không phải là cách làm tích cực.

(*) đóng cửa làm xe không quan sát đường sá (ví với chỉ theo ý chủ quan của mình mà làm việc, không cần biết đến thực tế khách quan)

Sở Trung Thiên vốn định rời đi, nghe Tĩnh Ngạo Huyên đề nghị trao đổi, liền chần chờ một chút, không cất bước ly khai, hắn không sợ mình không có tiến bộ, chỉ sợ sau khi mình rời đi, ba người trao đổi, tiến bộ ngược lại càng lớn, thay vì vậy thì không bằng cũng tham dự vào, hắn ngược lại muốn nhìn xem, Diệp Trần về mặt kĩ thuật chiến đấu có cách giải thích gì.

Trà Hội chấm dứt, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành trở lại quán rượu.

Trong hành lang quán rượu, hai người cùng dùng điểm tâm sáng.

Diệp Trần thấy Mộ Dung Khuynh Thành không yên, thỉnh thoảng lại nhìn về hướng tây bắc, không khỏi kỳ quái nói:

- Ngươi sao vậy?

Mộ Dung Khuynh Thành thò tay xoa xoa thái dương, lắc đầu

- Không có gì?

Diệp Trần biết đối phương không muốn nói, có lẽ có gì đó khó khăn, hơn nữa hắn chú ý tới một việc, từ khi chạm mắt nhau tại Cực Âm Chi Địa, hắn phát hiện Mộ Dung Khuynh Thành đã có biến hóa rất lớn, loại biến hóa này không cách nào diễn tả bằng ngôn từ, tựa hồ ngay cả bản chất cũng đều xảy ra dị biến.

Vũ Đạo Trà Hội! Diệp Trần! Kiếm Ý Tông Sư Cấp!

Trong sáu ngày này, Lôi Đô tương đối náo nhiệt, mặc kệ là trong tửu lâu, trong trà lâu, phố lớn hay ngõ nhỏ đều có thể nghe được ba từ mấu chốt này.

Chuyện này thường xuyên xuất hiện.

- Ngươi biết không, Vũ Đạo Trà Hội lần này phát sinh một chuyện lớn, một kiếm khách trẻ tuổi không có danh tiếng gì đánh bại Cương Linh Tử Sở Trung Thiên, đánh ngang tay Thiên Thư Công Tử Lý Tiêu Vân, trở thành người chủ trì Vũ Đạo Trà Hội lần tiếp theo, tên của hắn là Diệp Trần.

- Biết chứ, sao lại không biết, chuyện này truyền khắp mọi nơi rồi, ngay cả tên ranh con nhà Vương Nhị gia cũng biết Diệp Trần rất lợi hại, muốn bái hắn làm thầy, muốn học tập kiếm pháp.

- Việc đó thì tính là gì, nghe nói còn có Ngũ phẩm tông môn đến thu nhận Diệp Trần nữa đấy.

- Ngũ phẩm tông môn? Wow, đây chính là tông môn có vương giả Sinh Tử Cảnh, Diệp Trần có lẽ sẽ gia nhập chứ?

Trong vòng một ngày, ở Lôi Đô người không nghe qua Diệp Trần có lẽ chỉ có tiểu hài tử chưa hiểu chuyện thôi, trong vòng 3 ngày, thành thị phương viên mấy vạn dặm quanh Lôi Đô đều biết kết quả của Vũ Đạo Trà Hội lần này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng một tháng, danh tự Diệp Trần sẽ truyền khắp tại Lôi Vự, ba tháng, cái tên Diệp Trần sẽ tản đến toàn bộ Nam Phương Vực Quần.

Hơn hai mươi tuổi, Kiếm Ý Tông Sư Cấp, muốn không oanh động cũng không được!

Mấy ngày nay, quả thật là có trưởng lão của Ngũ phẩm tông môn đến tìm Diệp Trần, muốn Diệp Trần gia nhập tông môn của bọn hắn, cũng đồng ý cho hắn thân phận đại đệ tử, áo nghĩa võ học muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, có thể thương xuyên được vương giả Sinh Tử Cảnh chỉ điểm, đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải đủ lòng trung thành.

Diệp Trần khéo léo cự tuyệt, buồn cười, nếu như lựa chọn gia nhập những Ngũ phẩm tông môn này, còn không bằng gia nhập Long Thần Thiên Cung, dù sao cung chủ Long Thần Thiên Cung lại là một trong những đính tiêm vương giả dưới Hư Hoàng, không thể nào so sánh nổi, huống chi, Từ Tĩnh lại ở Long Thần Thiên Cung.

Đối với việc này những người kia cũng không chịu buông bỏ, bọn hắn chuẩn bị quay về tông môn thương định kế hoạch thu nhận Diệp Trần kế hoạch, nếu tất yếu thì, có thể thỉnh tông chủ xuất mã, tin rằng tông chủ cũng sẽ không buông tha cho thiên tài khủng bố như vậy đâu, đối phương thế nhưng lại tăng Kiếm Ý lên đên Tông Sư Cấp khi mới ở tuôi hai mươi, nếu bỏ qua cái thôn này thì sẽ không có cái điếm này rồi. (? )

Cẩm Tú Viên chiếm diện tích 800 khoảnh, phần đông là lâm viên.

Sơn thủy viên, non sông tươi đẹp yên ba mênh mông.

Giữa trung tâm hồ nước, có một tòa đảo nhỏ không lớn lắm, trên đảo nhỏ có kiến tạo một Đình Lâu tao nhã, tầng cao nhất của Đình Lâu, bốn người Diệp Trần đang nhàn nhã uống trà, bốn phía ngoại trừ những cây cột, cũng không có bức tường để che chắn tầm nhìn, ánh mắt đơn giản liền có thể thấy được cảnh đẹp ở bên ngoài.

- Một nơi thật tốt!

Diệp Trần nhìn ra được, Sơn Thủy Viên lấy ý cảnh sâu xa làm chủ đề, ở chỗ này, rất dễ tĩnh tâm lại, tinh tế thưởng thức trà.

Lý Tiêu Vân cười nói:

- Diệp Trần, những ngày này, có lẽ có không ít Ngũ phẩm tông môn đến mời ngươi phải không, cũng khó trách, bản thân ngươi cũng không phải là đệ tử của Ngũ phẩm tông môn, thiên phú lại kinh diễm như vậy, nếu như kéo ngươi vào tông môn thì tương lai tất nhiên sẽ là một trụ cột của tông môn, thậm chí đưa tông môn đến một tầm cao mới cũng không biết được.

Trong bốn người ở đây, ngoại trừ Diệp Trần, ba người còn lại sau lưng đều có vương giả Sinh Tử Cảnh, bọn hắn không cần phải phiền não vì chuyện này

Diệp Trần cười cười, đợi người của những Ngũ phẩm tông môn kia tra được Lưu Vân Tông có người được Long Vương thu làm đệ tử, nhất định sẽ không tới quấy rầy mình nữa, dù sao rất ít người tin rằng cung chủ Long Vương của Long Thần Thiên Cung sẽ buông tha cho thiên tài như mình, trừ phi có là mục đích gì đấy.

Bốn người đều là thiên tài nổi trội nhất Nam Phương Vực Quần, ngày sau có hi vọng bước vào Sinh Tử Cảnh, cho nên không dám coi thường lẫn nhau, trước khi nói chuyện, tất nhiên phải châm chước một phen.

Tĩnh Ngạo Huyên nhìn thoáng qua Sở Trung Thiên ánh mắt thâm trầm, mở miệng nói nói:

- Chân Linh Đại Lục gặp phải mười vạn năm thậm chí càng lâu hơn một lần đỉnh phong đại thế, chúng ta ở Nam Phương Vực Quần quả thật không người nào có thể sánh được, đứng ở đỉnh phong, nhưng ánh mắt không thể thiển cận, thỏa mãn hiện trạng được, giúp nhau trao đổi quả thật là không có gì tốt hơn.

Lý Tiêu Vân gật gật đầu

- Tĩnh công chúa nói không sai, bầu trời bên ngoài hơn rất nhiều so với tưởng tượng của chúng ta, ở Nam Phương Vực Quần chúng ta là đối thủ cạnh tranh của nhau, ra khỏi Nam Phương Vực Quần, chúng ta ngoại trừ là đối thủ cạnh tranh còn là minh hữu nữa, không giúp nhau trao đổi thì thật không biết nói gì nữa.

Lần này, liền Sở Trung Thiên cũng không phản bác, hắn biết rõ Tĩnh Ngạo Huyên và Lý Tiêu Vân nói đều là sự thật, hắn cuồng ngạo, nhưng lại không cuồng ngạo đến mức đệ nhất thiên hạ, đỉnh phong đại thế tiến đến, có thể không chỉ có hắn là có Cương Linh Thể, thiên phú còn biến thái hơn so với Cương Linh Thể không phải là không có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.