- Thật có lỗi, ta phải cáo từ rồi.
Một gã thanh niên Hoành Lĩnh Vực đứng người lên, hướng Lôi Chi Công Chúa ôm quyền.
Lôi Chi Công Chúa ánh mắt như điện, chậm rãi nói:
- Chút điểm áp lực thế cũng chịu không được, ngày sau khó thành châu báu, ly khai hay không tự do ngươi làm chủ, ta sẽ không ngăn ngươi.
Tái Tinh Phong vừa nhận thua trầm giọng nói:
- Ngồi xuống, nếu không một khí ném đi mặt mũi của Hoành Lĩnh Vực, chúng ta cũng không thể gánh nổi đâu.
Nghe vậy, thanh niên xấu hổ ngồi xuống.
Đánh bại Tái Tinh Phong chính là đệ tam cao thủ của một đời tuổi trẻ Vân Lan Vực - Vương Lâm, gần với Xích Thủy tiểu chân nhân và Đoạn Lăng Vân. Bất quá đó là bài danh hai năm trước, hai năm sau, hắn không cho rằng mình thua kém Xích Thủy tiểu chân nhân và Đoạn Lăng Vân.
Chặt đứt hi vọng cuối cùng của Hoành Lĩnh Vực, Vương Lâm đột nhiên đánh chủ ý đến Nam Trác Vực, Nghiêm Xích Hỏa tiêu hao cực lớn, có lẽ sẽ không ra tay, Lý Đạo Hiên đánh một trận với Sử Duyên, bị thương kinh mạch, cũng sẽ không xuất thủ, hắn ngược lại muốn nhìn xem, Nam Trác Vực còn cao thủ nào nữa.
Trên mặt lộ ra vui vẻ, Vương Lâm ngón tay chỉ về phía Nam Trác Vực
- Không biết Nam Trác Vực còn người nào dám tiếp nhận khiêu chiến của ta không?
- Hắc hắc, tên này thật dám nói!
Thác Bạt khổ liếm liếm bờ môi.
Lắc đầu, Diệp Trần ngoài ý muốn đứng lên
- Lên hoạt động gân cốt một chút cũng tốt.
- Không thể nào! Ngươi thật sự lên sao
Thác Bạt khổ trừng lớn con mắt
Diệp Trần cười nói:
- Có gì không thể, Vũ Đạo Trà Hội cũng không cần nghiêm túc như vậy, cứ nhẹ nhõm là được rồi.
Không chỉ có Thác Bạt khổ kinh ngạc, mọi người nhận thức Diệp Trần đều kinh ngạc, có ngươi của Nam Trác Vực, có Phiêu Tuyết Điện Phượng Yên Nhu và Lăng Hàn Dạ.
Bá!
Không để ý đến sự kinh ngạc của mọi người, mũi chân Diệp Trần điểm nhẹ xuống mặt đất, lướt đi giống như một đóa lam vân hư vô mờ mịt, lập tức xuất hiện ở đối diện Vương Lâm.
- Để ta làm đối thủ của ngươi.
Vương Lâm cẩn thận liếc mắt đánh giá Diệp Trần, khí chất đối phương không thể nghi ngờ là rất phiêu dật, bảo kiếm trên lưng cũng nói cho hắn biết, người này là một kiếm khách.
- Chẳng lẽ Nam Trác Vực các ngươi lại có hai gã kiếm khách siêu hạng?
Vương Lâm cười cười, nói với Diệp Trần:
- Có tuyệt chiêu đặc biệt gì, đều sử ra đi!
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, cũng không nói nhảm, tay phải nhẹ nhàng đụng chuôi kiếm một cái, rút kiếm, xuất kiếm, thu kiếm, ba động tác cơ hồ hòa thanh một thể, nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng.
Âm vang!
Kiếm khí hình bán nguyệt đột ngột đánh trúng Vương Lâm vừa rút đao trên người ra, ánh lửa chói mắt bay xéo ra, tựa như hình móc câu.
Vương Lâm thân thể cong lên, hai chân chà sát mặt đất, trượt ra ngoài hơn trăm mét, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, chợt giật mình, cuối cùng ngưng trọng.
- Dùng khí ngự kiếm thượng đoạn!
Lôi Chi Công Chúa hé mở cặp môi nhỏ, chậm rãi phun ra mấy chữ.
Rút kiếm xuất kiếm có ba cảnh giới, cảnh giới thứ nhất là lấy thân ngự kiếm, cảnh giới thứ hai là lấy khí ngự kiếm, cảnh giới thứ ba là lấy ý ngự kiếm. Người có thể đạt tới cảnh giới thứ hai xem như là cao thủ, nhưng cảnh giới thứ hai cũng chia làm hạ trung thượng tam đoạn. Người ở hạ đoạn chỉ là sơ bộ nắm giữ, không được thành thạo, người trung đoạn đã đạt tới cảnh giới thuận buồm xuôi gió, không có bất kỳ sai lầm nào, người thượng đoạn lại càng kinh khủng hơn, kiếm tức là khí, khí tức là kiếm, khí kiếm hợp nhất, tùy tâm sở dục.
Kiếm của Diệp Trần xuất vỏ, liền nói cho mọi người biết, kiếm của hắn, cũng không dưới Lý Đạo Hiên, thậm chí còn trên nữa.
- Quả thực khó có thể tin tưởng, Nam Trác Vực còn một gã kiếm khách nhất lưu như thế, không, không đúng, người này so với người trước còn lợi hại hơn, vừa lên đã thể hiện ra cách xử lý lăng lệ ác liệt, nếu không phải vận khí Vương Lâm tốt thì một kiếm này đủ khiến hắn trọng thương rồi.
- Vương Lâm nếu không vừa lúc rút đạo, thì đạo kiếm khí vừa rồi cũng không trùng hợp bị chặn thế được.
Phảng phất như nước đang sôi trào, mọi người đua nhau bình luận.
- Thật là trùng hợp sao?
Vương Lâm ẩn ẩn cảm thấy đối phương tựa hồ biết được hắn sắp rút đao, bằng không không thể trùng hợp thế được, ngay cả hắn cũng bán tín bán nghi.
- Không thể khinh thường.
Thần sắc Vương Lâm vô cùng ngưng trọng, hắn đã coi Diệp Trần trở thành địch nhân lớn nhất của mình, nếu không xuất toàn lực thì rất có thể sẽ thất bại.
Từng người quay về chỗ của mình, đao thế trên người Vương Lâm càng ngày càng thịnh, khí bước ra một bước cuối cùng, đao thế như được uống xuân dược, đao trong tay hắn hung mãnh vung ra, bắn ra hơn mấy trăm ngàn đạo đao mang, mỗi đạo đao mang đều nhanh như thiểm điện, thế như bôn lôi, khóa chặt tất cả lộ tuyến né tránh của Diệp Trần.
Vương Lâm xem Diệp Trần như cường địch lớn nhất lên vừa ra tay đã là sát chiêu.
Đối mặt với đao chiêu khủng bố công kích phạm vi lớn này, thần sắc Diệp Trần không thay đổi, tay phải huy động Thanh Liên kiếm, từ trái sang phải quét ngang một vòng, lập tức, kiếm khí rậm rạp chằng chịt bay ra, không ngừng chém vỡ đao mang đang đánh tiowis, khiến cho chúng nửa bước khó tiến.
Nhưng những người đang xem cuộc chiến trên đình đài cũng không rãnh rỗi, đao mang và kiếm mang của hai người đấu đá lẫn nhau, tạo ra một hồi sóng xung kích thanh thế không nhỏ, một đạo thôi thì cũng không có gì, nhưng một đạo lại một đạo sóng xung kích phóng xạ ra, nếu không ra tay ngăn cản thì tất cả đình đài phải nổ tan, cảnh vật xung quanh Chỉ Điểm Giang Sơn Đài cũng phải lọt vào sự phá hư nghiệm trong.
Trong lúc mọi người ngăn cản sóng sung kích Vương Lâm lại lần nữa phát động công kích, chỉ thấy cả người hắn đột ngột mọc lên từ mặt đất, hai tay nắm lấy trường đao, một đao nương theo thế rơi hung mãnh chém xuống, giống như muốn chém nát cả tòa Chỉ Điểm Giang Sơn Đài này vậy.
Ầm ầm!
Chỉ Điểm Giang Sơn Đài nhoáng một chút, thượng phẩm bạch ngọc chỉ hóa thành mảnh vụn bay loạn khắp nơi, đao mang cường hoành cuốn ra, lướt về phía thân thể Diệp Trần.
- Ân, đao chiêu thật bá đạo!
Diệp Trần tự nhiên nhìn ra một đao này bất phàm, trong đao mang bao hàm một đạo hỏa diễm xoay tròn và lực lượng nấu chảy mãnh liệt, mỗi lần bị nó lướt qua, hộ thể Chân Nguyên dù cường thịnh trở lại cũng không đỡ nổi, tất nhiên sẽ bị xé nát, trừ khử, mà người ở bên trong đương nhiên cũng bị chém thành trọng thương.
- Hỏa Ảnh Bào
Diệp Trần đã thật lâu không có sử dụng khinh công Phân Thân Hóa Ảnh rồi, không phải là do môn khinh công này có hạn chết, mà thật ra là cơ hội vận dụng quá ít, hơn nữa do một thời gian dài không có sử dụng nên Diệp Trần ngược lại đi ra khinh công sáo lộ, không bị bản thân khinh công trói buộc, ngay lúc đao mang lướt tới, thân ảnh Diệp Trần run lên, vô số đạo bóng đen phóng ra tứ tán, trong đó có không ít đạo bóng đen đụng vào cùng một chỗ, khiến cho tốc độ tăng nhanh hơn, kéo dãn phạm vi công kích của đao mang
Cờ-rắc!
Vị trí trước kia Diệp Trần bị đánh ra một cái hố cạn lớn, hố cạn cuối cùng lại cực kì cứng rắn đó là do Lôi Vân Thiết có công dụng phân giải Lôi Điện và hóa giải Chân Nguyên, chính là vì có Lôi Vân Thiết nên Lôi Chi Công Chúa mới dám đặt vị trí tổ chức Vũ Đạo Trà Hội tại Chỉ Điểm Giang Sơn Đài.
Đao mang một kích không trúng, Vương Lâm lòng sinh kinh sợ, vội vàng nhảy lui về phía sau.
Đáng tiếc cuối cùng hắn vẫn hơi chậm một chút, thanh sắc kiếm quang đầu tiên là chém ra hộ thể Chân Nguyên của hắn, sau đó đang lúc hắn nhảy lui về sau, đơn giản liền đánh hắn văng tung tóe, mà ra tay tự nhiên là Diệp Trần mới mới hiện thân.
- Đa tạ!
Diệp Trần tra Thanh Liên vào vỏ
- Mong cho biết danh tính
Vương Lâm nhìn thật sâu Diệp Trần, dò hỏi.
- Diệp Trần!
- Diệp Trần, ta nhớ kỹ rồi, người là một trong ba kiếm khách trẻ tuổi mạnh nhất ta từng gặp.
Vương Lâm ôm quyền quay lại chỗ ngồi của mình
Thắng được Vương Lâm, thanh danh của Diệp Trần lần đâu tiên được mọi người biết rõ, mà Nam Trác Vực cũng vì hắn mà càng thêm chói mắt... có xu thế bay lên cấp bậc thứ hai.
Mọi người vốn tưởng rằng, sau khi Vương Lâm bài danh thứ ba tại Vân Lan Vực thua trận luận bài, Đoạn Lăng Vân bài danh thứ hai sẽ xuất tràng, ai biết được người này lại bất vi sở động, tựa hồ không định chống lại Diệp Trần, mà Xích Thủy Tiểu Chân Nhân thấy Đoạn Lăng Vân như thế, cũng không trực tiếp lên đối phó Diệp Trần, khẽ chau mày.
- Kim Sa Vực Ngô Phi Hàn lĩnh giáo cao chiêu.
Ngô Phi Hàn là cao thủ trẻ tuổi bài danh thứ tư ở Kim Sa Vực, có thể xếp thứ tư ở một trong ba vực mạnh - Kim Sa Vực, thực lực thật ra so với đệ tam của Vân Lan Vực phải lợi hại hơn không ít, Đoạn Lăng Vân xếp thứ hai cũng khônng mạnh hơn hắn bao nhiêu. Hắn vừa xuất tràng, liền mang theo sóng nhiệt kinh người đánh về phái Diệp Trần, hào quang chói mắt không ngừng bắn ra ngoài.
Đối mặt với chưởng lực hỏa nhiệt rừng rực phô thiên cái địa, Diệp Trần chỉ xuất một kiếm, một kiếm ra, sóng nhiệt đầy trời bị tắt ngấm, một góc áo của Ngô Phi Hàn bị cắt bay ra.
- Lục Dương Hóa Nhất!
Ngô Phi Hàn xiết chặt tâm thân, một sát chiêu được đánh ra.
Chưởng lực giống như sáu đạo mặt trời nhỏ lăng không hóa thành cự chưởng chói mắt, kích phát ra một tầng sáng hoàng kim, vầng sáng chấn động, khí ba kim sắc phóng xạ tứ tán, thượng phẩm bạch ngọc chi dưới mặt đất bắt đầu bị hòa tan, hạo hạo đãng đãng chụp về phía Diệp Trần cách đó không xa.
- Thiên Lôi Thiết!
Hoàng kim cự chưởng rực nòng nhìn thì có vẻ không gì phá nổi, nhưng Thiên Lôi Thiết của Diệp Trần ngay cả trung phẩm Bảo Khí cũng có thể cắt nát chứ đừng nói đến cự chưởng được cấu tạo từ Chân Nguyên.
Phốc phốc!
Năm ngón tay của cự chưởng cùng bay tới, lại bị một kiếm chặt đứt.
- Cái gì?
Ngô Phi Hàn hết sức kinh ngạc, lại đánh một chưởng nữa.
PHỐC!
Chưởng lực lại bị cắt nát, Diệp Trần cầm trong tay Lôi Trạch Kiếm, lập lòe mấy cái liền đến trước người Ngô Phi Hàn, chém một kiếm
Ngô Phi Hàn vội vàng bố trí quanh người một tầng hộ thể Chân Nguyên dày đặc, tầng này hộ thể Chân Nguyên này là do hỏa hệ Chân Nguyên áp súc mà thành, ngoại vật đụng vào một cái, đều bị lực phản hồi trên đó chấn khai, khó có thể tới gần, hắn tự tin có thể ngăn cản được công kích của Diệp Trần.
Chỉ là hắn đã xem thường sự nhanh chóng và sắc bén của Thiên Lôi Thiết, hộ thể Chân Nguyên bị áp súc giống như thủy tinh đỏ bừng bị chém ra một vết rách đen kịt
- Ta thua!
Ngô Phi Hàn hít sâu một hơi, lòng rung động.
Theo Ngô Phi Hàn nhận thua, từng vực đều nghị luận sôi nổi.
- Chậc chậc, lợi hại, hắn đã liên tiếp đánh bại hai cao thủ trẻ tuổi rồi, việc này đối với Nam Trác Vực mà nói, quả thật là một thành tích rất tốt.
- Vương Lâm và Ngô Phi Hàn cũng không phải là kẻ yếu, một người xếp thứ ba ở Vân Lan Vực, một người xếp thứ tư ở Kim Sa Vực, đã thuộc về trình độ cao đẳng cấp bậc thứ hai rồi.
- Quả thật không hiểu nổi Nam Trác Vực, Vũ Đạo Trà Hội lần trước chỉ có một người, lần này thoáng cái lại xuất hiện mười bảy người, trong mười bảy người thì Nghiêm Xích Hỏa, Lý Đạo Hiên và Diệp Trần đều rất lợi hại, chẳng lẽ hai năm trước bọn hắn rất yếu sao.
- Không thể nào! Thời gian hai năm không thể tiến bộ nhanh vậy được.
Phương trận của Vân Lan Vực.
Xích Thủy Tiểu Chân Nhân Chân Nguyên truyền âm cho Đoạn Lăng Vân
- Sao ngươi không lên khiêu chiến hắn.
- Sao ta phải lên?
Đoạn Lăng Vân hỏi lại.
- Hừ, ngươi không phải là sợ hắn đấy chứ, Xích Thủy Tiểu Chân Nhân cười lạnh một tiếng.
- Chuyện của ta không cần ngươi xen vào, về phần khiêu chiến hắn, ngươi tự đi đi.
Đoạn Lăng Vân biết rõ Diệp Trần còn chưa bạo lộ ra thực lực chân thật, hắn không phải là không có đầu óc, biết rõ thất bại vì sao phải lên, về phần Xích Thủy Tiểu Chân Nhân, cứ để cho hắn vấp phải trắc trở đi!
Xích Thủy Tiểu Chân Nhân cũng không biết Đoạn Lăng Vân đã từng thảm bại trên tay Diệp Trần, thậm chí ngay cả Quỷ Nguyệt Linh Giả cũng không thể làm gì được Diệp Trần.
- Vân Lan Vực Vương Xích đến lĩnh giáo!
Xích Thủy Tiểu Chân Nhân mặc áo bào hồng lướt ra, hắn cũng không phải bị Đoạn Lăng Vân khích ra, mà là căn cứ vào tính toán của bản thân. Diệp Trần tuy rằng khó đối phó, nhưng hắn vẫn có vài phần nắm chắc, đợi sau khí đánh bại Diệp Trần, mục tiêu kế tiếp của hắn chính là Phiêu Miểu Tuyết Vực Lăng Hàn Dạ.
Xích Thủy Tiểu Chân Nhân Vương xích vừa xuất tràng, Chỉ Điểm Giang Sơn Đài lần đầu tiên oanh động
Trong những nhân vật xuất hiện trước kia, tuy rằng cũng có mấy người lợi hại, nhưng rõ ràng không thể sánh với Xích Thủy Tiểu Chân Nhân được/ Xích Thủy Tiểu Chân Nhân thân là đệ nhất nhân của một đời trẻ tuổi Vân Lan Vực, danh khí tự nhiên không nhỏ, đặt ở toàn bộ Nam Phương Vực Quần cũng có thể được xếp vào top 15 thậm chí là top 10, là cao thủ đứng đầu cấp bậc thứ hai, xếp hắn vào cấp bậc thứ nhất cũng không phải không thể.
Cho nên, Xích Thủy Tiểu Chân Nhân tuyệt đối là cao thủ đứng đầu trong mọi người, không phải bọn người Vương Lâm, Ngô Phi Hàn có thể sánh được.
- Không thể tưởng được Xích Thủy Tiểu Chân Nhân sẽ ra tay đối phó Diệp Trần, việc này cũng quá nhanh rồi.
- Xích Thủy Tiểu Chân Nhân với tư cách là nhân vật áp trục của Vân Lan Vực, lẽ ra nên xuất hiện trong quyết đấu đỉnh cao mới phải, giờ xuất hiện quả thật hơi sớm.
- Diệp Trần này cũng không tệ, nếu như xuất hiện không phải Xích Thủy Tiểu Chân Nhân, có lẽ sẽ tiếp tục thắng thêm vài tràng nữa, giờ thì đáng tiếc.
- Cho dù khả năng thua của Diệp Trần rất lớn, nhưng Nam Trác Vực có thể đi tới bước này, đã rất hãnh diện rồi.