Ads
Chương 1339: Giao đấu Bạch
Hổ Vương
Tóm lại, Nhật
Tinh Hóa Cực ra đời đã để cho thực lực cá nhân của Diệp Trần lần nữa tăng lên gấp
hai ba lần, Bạch Long Diệt Thế tuy so với Nhị Chuyển cực hạn võ học thì mạnh
hơn, uy năng miễn cưỡng chạm đến Tam Chuyển võ học bình thường, nhưng so với Nhật
Tinh Hóa Cực thì vẫn không bằng, mà Nhật Tinh Hóa Cực của Diệp Trần lại có chênh
lệch một ít so với Âm Lôi Thiểm Không Trảm của Thần Đao Vương, cần phải hoàn
thiện thêm rất nhiều chỗ.
Sau khi xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ 9, hình xăm huy chương trên mu bàn
tay Diệp Trần đã biến thành màu xanh đen, điều này đại biểu hắn đã trở thành
Cao cấp thành viên, có thể hưởng thụ đãi ngộ cao nhất của Thần Chi Nhạc Viên rồi.
Kế tiếp, Diệp Trần đi đến Sinh Tồn Tháp.
Sinh Tồn Tháp tầng thứ bảy thông qua, ban thưởng một vạn Thần tệ.
Sinh Tồn Tháp tầng thứ tám thông qua, ban thưởng ba vạn Thần tệ.
Cuối cùng nhất, Diệp Trần đã xông đến Sinh Tồn Tháp tầng thứ 9, cùng Chiến Thần
tháp đồng dạng.
Tổng cộng được ban thưởng Thần tệ là năm vạn, trong đó có một vạn là phần thưởng
tại Chiến Thần tháp, bốn vạn là từ Sinh Tồn Tháp.
Cộng thêm số Thần tệ mà Diệp Trần đang có, tổng cộng đã đạt đến mười tám vạn.
Trong ba năm qua, Diệp Trần đã kiếm được rất nhiều Thần tệ nhưng chi tiêu xa hoa
cũng nhiều, đại bộ phận Thần tệ đều dùng cho việc tìm hiểu áo nghĩa, tu luyện
võ học cùng với ở tại Thời Gian Tháp, sở dĩ có thể thừa lại nhiều như vậy chủ
yếu là vì Diệp Trần muốn gom góp đủ 30 vạn Thần tệ để mua một bộ Thiên Vương Cấp
sáo trang cấp thấp.
Mộ bộ Thiên Vương Cấp sáo trang đều có ít nhất năm phụ kiện bao gồm: áo giáp, cầu
vai, nẹp chân, bao tay và giày chiến, mỗi một món trong năm phụ kiện này đều là
Thiên Vương Cấp Bảo Khí, có giá trị lớn đến không không hợp thói thường, nhưng cả
bộ hợp lại thì giá trị liền gia tăng gấp 10 lần, thậm chí gấp hai mươi lần, một
bộ cấp thấp Thiên Vương Cấp sáo trang đã có giá cả tương đương với đỉnh tiêm Thiên
Vương Cấp Bảo Khí, có thể đem phòng ngự tăng lên gấp mấy lần, không chỉ có như
thế, sáo trang còn có thể giúp tăng phúc chiến lực lên, tuy nói không có khả
năng tăng lên gấp đôi nhưng tăng lên ba bốn thành thì hoàn toàn có khả năng.
Diệp Trần vốn đã có hộ thể Kiếm Ý, nếu như có thêm Thiên Vương Cấp sáo trang cấp
thấp tăng phúc nữa thì không thể nghi ngờ là như hổ thêm cánh.
Bất quá muốn gom góp 30 vạn Thần tệ cũng không phải là một chuyện dễ dàng, nếu
như không có không gian áo nghĩa thì Diệp Trần không có khả năng trong thời
gian 5 ~ 6 năm mà đạt đến đỉnh phong Chuẩn Đế thực lực, bởi vì không có nhiều Thần
tệ như vậy để tu luyện, cũng tuyệt đối không có khả năng có thể dành dụm được mười
ba vạn miếng Thần tệ, có thể có một hai vạn miếng thì đã coi là không tệ rồi.
Cái này là còn phải chi tiêu tiết kiệm, không thể tùy tâm tiêu hao sở dục được đấy.
Diệp Trần tính toán sơ qua, những người khác sau khi trở thành Chuẩn Đế, đoán
chừng phải mất thêm thời gian vài thập niên nữa mới có thể có đủ 30 vạn miếng
Thần tệ.
Về phần nói, sau khi trở thành Chuẩn Đế tựu sẽ đình chỉ tu luyện để tiết kiệm
Thần tệ, đó là sự tình “bỏ gốc lấy ngọn” mà thôi, gom góp đủ 30 vạn miếng Thần
tệ để đổi lấy Thiên Vương Cấp sáo trang cấp thấp là nhằm mục đích tăng thực lực
và phòng ngự lên. Mà nếu như muốn tăng phòng ngự cùng thực lực lên thì cũng có
thể đem Thần tệ dùng vào việc tu luyện, chung quy bản chất cũng không có gì khác
nhau, nhưng tính ra mà nói, dùng thần tệ để tu luyện cường hóa bản thân thì tốt
hơn so với việc mua ngoại vật hỗ trợ. Bởi vì tại trong quá trình mình đi gom
góp Thần tệ, nói không chừng sẽ bị giết chết tại bên trong Thú Liệp chiến trường,
có đôi khi không tiến bộ thêm mà còn thụt lùi rồi, bởi vì những người khác đều
có tiến bộ.
Cho nên, Thần tệ chỉ có thể gom góp dần qua thời gian, không thể vì ham muốn gom
góp Thần tệ mà khiến cho bản thân mình “thiếu đi dinh dưỡng” được.
Sau khi trở thành Cao cấp thành viên thì thời gian của Diệp Trần cũng có đầy đủ
vì mỗi năm chỉ cần tiến hành một lần săn bắn mà thôi. Bất quá bởi vì không có
người nào biết rõ hắn có thể đạt tới Chuẩn Đế thực lực tại trong thời gian ngắn
như vậy, thế cho nên vẫn chưa có Cao cấp đội ngũ nào đến mời hắn, mà những Cao
cấp thành viên kia lại như “Thần Long thấy đuôi mà không thấy đầu”, hoặc là bọn
hắn vùi mình vào tu luyện, hoặc là tốn hao Thần tệ để đi ra khỏi Thần Chi Nhạc
Viên, ngay cả nhân ảnh cũng đều không thấy được. Trước tiên, Diệp Trần chỉ có
thể chờ đợi, nếu thật sự không được thì lần đầu săn bắn sẽ không gia nhập đội
ngũ, mà tiến hành săn bắn cá nhân cũng được.
Tại khách điếm, Diệp Trần đã mua năm bình Nham Tương Tửu và năm bình Băng Hải Tửu,
ngồi uống một mình.
Hai chủng rượu này chỉ có Cao cấp thành viên mới mua được mà thôi.
"Diệp Trần, có thể mời ta uống một chén chứ?"
Một người lục y nữ tử xinh đẹp đi tới, trên mặt nàng mang một tia chờ mong.
Diệp Trần ngẩng đầu, hắn cũng không nhận ra đối phương, mặc dù có điểm nghi hoặc,
nhưng hắn vẫn gật đầu, "Được chứ, nàng cứ tùy ý ngồi." Diệp Trần đưa
tới một lọ Nham Tương Tửu.
"Đa tạ rồi, ta tên gọi là Liễu Mi." Liễu Mi trên mặt hiện lên sắc thái
vui mừng ngồi xuống.
Mở nút lọ ra và uống một ngụm rượu, Liễu Mi giật mình nói: "Đây là thứ rượu
gì thế? Ta như thế nào cho tới bây giờ vẫn chưa từng uống qua, không đúng, loại
rượu này so với Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên còn mạnh hơn nhiều, có thể rèn luyện
Linh khu với hiệu quả gia tăng lên mấy lần đấy."
Liễu Mi là Trung cấp thành viên, gần đây mới xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ
bảy, Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên tuy đắt đỏ nhưng nàng cũng xa xỉ uống qua một lần
rồi, bất quá cùng so với Nham Tương Tửu thì Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên có chỗ
thua kém rất nhiều.
"Đây là Nham Tương Tửu, chỉ có Cao cấp thành viên có thể mua."
Diệp Trần nói.
"Nham Tương Tửu? Chỉ có Cao cấp thành viên có thể mua?" Liễu Mi tựa hồ
nghĩ tới điều gì đó, "Chẳng lẽ ngươi đã đã trở thành Cao cấp thành viên rồi
sao?"
Liễu Mi tim đập rộn lên, đôi má hiện lên vẻ đỏ hồng, nàng đến gần là vì muốn
nhìn một chút xem có cơ hội kết giao cùng Diệp Trần hay không. Người có thể đi
vào Thần Chi Nhạc Viên đều là “thiên chi kiêu tử, nhân trung long phượng”, thân
phận vô cùng tôn quý, làm cho ánh mắt bọn hắn rất cao ngạo, nhất là nữ nhân.
Trên cơ bản, Thần Chi Nhạc Viên nữ nhân sẽ rất ít tìm ý trung nhân ở bên ngoài,
bởi vì bọn nàng cho rằng, chỉ có nam nhân tại Thần Chi Nhạc Viên mới xứng đôi với
các nàng, người bên ngoài đều là có tài trí bình thường cả.
Mà ở trong mắt và tấm lòng của nữ nhân Thần Chi Nhạc Viên, được hoan nghênh nhất
tất nhiên là Tam đại Chiến Đế, tiếp theo là những Chuẩn Đế kia, trừ việc đó ra,
Diệp Trần, A Cửu cùng với Lãnh Phi Phàm, cũng là những tồn tại phi thường được
hoan nghênh, nhất là Diệp Trần, hắn được hoan nghênh với mức độ không kém cỏi các
Chiến Đế, từ rất lâu rồi, tại Thần Chi Nhạc Viên này chưa từng có người nào vừa
tiến đến tựu đã có được thực lực Chiến Thần tháp tầng thứ tư, lại trong thời
gian vài năm ngắn ngủi đã xông đến Chiến Thần tháp tầng thứ tám, loại tiềm lực này
có thể nói là tự cổ chí kim chưa thừng thấy qua.
Nhưng hôm nay, Liễu Mi đã phát hiện, mọi người như trước đã đánh giá quá thấp tiềm
lực của Diệp Trần rồi, với tốc độ tiến bộ của Diệp Trần, hắn hoàn toàn có khả
năng trong vòng một ngàn năm sẽ đột phá đến Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, trở
thành Chí Tôn trẻ tuổi nhất.
Diệp Trần thấy sắc mặt Liễu Mi liền lập tức hiểu rõ nàng đang nghĩ gì, nói thật,
tại Thần Chi Nhạc Viên này, hắn không phải là lần đầu tiên gặp nữ nhân tỏ vẻ hảo
cảm đối với hắn, ngay cả Hứa Tiêu của Băng Sương chiến đội cũng đã từng ám chỉ
qua hắn.
Nhưng Diệp Trần phát hiện, khi cảnh giới và thực lực của mình tăng lên thì rất
khó nghĩ về tình cảm nam nữ, tựa hồ mọi tâm tư đều dồn hết vào võ đạo và Kiếm đạo,
những thứ khác đều là phù vân cả. Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành là vì tại
ngay từ đầu đã cùng hắn vào sinh ra tử, cùng xuất hiện mọi nơi nên mới khiến cho
hắn lo lắng.
"Á, ta còn có chút sự tình, những bình rượu này mời ngươi uống nhé, ta đi
trước một bước đây."
Từ chối nhã nhặn người khác cũng không nhất định phải nói rõ ràng cho họ biết,
Diệp Trần tin tưởng đối phương nên biết ý của mình, đứng người lên, Diệp Trần
cười cười rồi hướng bên ngoài khách sạn đi ra.
...
Bất tri bất giác, đã đến thời gian ước định của Cao cấp thành viên rồi.
Phích Lịch Cầu tràng lần nữa náo nhiệt lên.
Lần này làm náo động như cũ vẫn là Bạch Hổ Vương, Vạn Tiễn Vương vẫn còn chưa
có xuất hiện.
"Bạch Hổ Vương, để ta đến chiếu cố ngươi ah."
Sau khi Bạch Hổ Vương đã thắng liên tiếp 5 trận, Liệt Không Vương mới đi xuống
tràng thách đấu.
Liệt Không Vương có chiến lực cùng với Tử Điện Thương Vương không sai biệt lắm,
quan trọng nhất là, Liệt Không Vương tự nhận là mình có kỹ thuật chơi bóng tốt hơn
so với Tử Điện Thương Vương.
Liệt Không Vương trước phát bóng.
Mấy hiệp đi qua, cánh tay phải của Liệt Không Vương đã nhức mỏi không thôi, cầu
do Bạch Hổ Vương phát ra có thế lực rất mạnh, hệt như là đạn pháo vậy, mỗi một
lần đánh trả, cánh tay phải Liệt Không Vương đều gặp phải gánh nặng không nhỏ.
"Chỉ có thể dùng một chiêu này phân thắng bại rồi."
Liệt Không Vương hai tay nắm lấy côn sắt, liên tiếp rút kích hai côn vào Phích
Lịch Cầu, một côn quất vào nửa phần trên, một côn quất vào nửa dưới của Phích Lịch
Cầu.
Rầm rầm!
Phích Lịch Cầu bốc lên một dòng lôi điện, bằng một tốc độ thập phần đáng sợ bắn
đi ra.
Hơn nữa bề mặt cái Phích Lịch Cầu này đã bị đánh đến dẹp ra và mãnh liệt xoay
tròn khiến nó có một lực cắt vô cùng khủng bố.
Tuyệt chiêu của Liệt Không Vương hệt như sét đánh thiết cắt vậy.
"Tuyệt chiêu hết sức lợi hại ah." Tại trên kháng đài, Diệp Trần âm thầm
gật đầu, cái tuyệt chiêu này của Liệt Không Vương có nguyên lý rất đơn giản, bên
trên Phích Lịch Cầu bị gây ra hai chủng lực lượng xoay tròn, một loại lực xoay
tròn hướng phía dưới, một loại lực xoay tròn hướng lên trên, tuy phương hướng cao
thấp lại không đồng nhất, nhưng phương hướng trái phải lại đồng dạng, cuối cùng
nhất, hai chủng xoay tròn lực lượng hội tụ đến cùng một chỗ, đem Phích Lịch Cầu
đè ép thành hình dáng bẹp làm cho lực lượng xoay tròn tắc thì tăng lên mấy lần,
sinh ra lực cắt vô cùng lớn.
"A!"
Bạch Hổ Vương sắc mặt thoáng ngưng trọng, một chiêu này hoàn toàn chính xác
không tiếp được. Phích Lịch Cầu đã hiện lên hình dáng bẹp làm giảm bớt lực hấp
thụ của đối phương, lực lượng thiết cắt trên thượng diện của nó cũng rất khó
hóa giải.
Bất quá cái này cũng không thắng được Bạch Hổ Vương, chỉ thấy hắn chuyển thành hai
tay nắm lấy côn sắt và tung một côn rút kích tại bên trên Phích Lịch Cầu bẹp
dúm.
Phích Lịch Cầu dừng lại một hồi rồi hiện lên quỹ tích đường vòng cung bay vụt
trở về, lực cắt trên thượng diện đều đã bị hóa giải.
Đang!
Côn sắt trong tay Liệt Không Vương đã bị đánh bay, nện vào trên vách tường kim
loại, cầu rơi xuống hiện lên một đường vòng cung có uy lực rất lớn, ngay cả Liệt
Không Vương cũng khó có thể bắt nó kích đánh trở về.
"Diệp Trần, ngươi đã đến rồi à."
Trở lại thính phòng, Liệt Không Vương chú ý tới Diệp Trần đang ngồi ở phía sau.
"Ta cũng vừa tới thôi."
Diệp Trần gật đầu.
"Ồ!" Liệt Không Vương ánh mắt vô tình quét thoáng một chút vào mu bàn
tay Diệp Trần, cả kinh nói: "Hình xăm huy chương màu xanh đen, ngươi đã
trở thành cao cấp thành viên rồi sao?"
Liệt Không Vương bởi vì quá kinh ngạc nên thanh âm nói ra rất lớn.
Lập tức, tất cả mọi người bên trên thính phòng đều nhìn qua.
"Là Diệp Trần à."
"Cái gì, hắn đã trở thành cao cấp thành viên, điều đó không có khả năng
a?"
"Ta cũng không thể tin được điều này, nhưng hình xăm huy chương màu xanh
đen trên mu bàn tay hắn không phải là giả, mà cũng không cần phải giấu đâu."
"Thiên tài, đây mới thực sự là thiên tài, chúng ta so với hắn còn xa xa
không bằng."
Trước đó mọi người đều dồn lực chú ý ở trên người Bạch Hổ Vương, hiện tại toàn
bộ tập trung ở trên người Diệp Trần.
"Diệp Trần, ngươi thật đúng là khiến ta giật mình đấy, xem ra, dự cảm của
ta đúng là thật rồi." Liệt Không Vương cố gắng bình phục tâm tình của
mình.
"Mọi sự là do con người làm ra, nhân duyên mà mỗi người gặp được cũng đều
không giống nhau."
Diệp Trần lộ ra vẻ rất lạnh nhạt khi bị hơn hai trăm ánh mắt nhìn đến, hoàn
toàn không để cho hắn cảm nhận một chút áp lực nào.
"Ha ha!"
Bạch Hổ Vương đang muốn nói chuyện.
"Diệp Trần đúng không? Xuống đây chơi một chút nào." thanh âm Bạch Hổ
Vương truyền tới.
Liệt Không Vương cười khổ, "Diệp Trần, thật xin lỗi." Diệp Trần có hi
vọng rất nhỏ thắng được Bạch Hổ Vương, mà nếu như không phải vì hắn thì Diệp Trần
sẽ không bị mọi người chú ý như vậy.
"Không có việc gì đâu, cũng đúng lúc ta ngứa tay rồi."
Diệp Trần khí định thần nhàn đi xuống tràng đấu.
"Danh tiếng của ngươi rất lớn, như vậy đi, ta đem tu vi khống chế tại Sinh
Tử Cảnh ngũ trọng thiên, đánh một trận công bình nhé." Bạch Hổ Vương có tu
vi là Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên, trên thực tế, tại Thần Chi Nhạc Viên chỉ có
ba thành mọi người là Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên cảnh giới, nhưng hắn cũng không
muốn chiếm tiện nghi trước Diệp Trần.
Diệp Trần nói: "Không cần phải khống chế tu vi, ngược lại đối với ngươi
không công bình đấy."
"A, vậy sao?"
Bạch Hổ Vương ánh mắt híp lại, đối phương tựa hồ rất tự tin.
"Ta phát bóng trước phải không?"
Diệp Trần cầm lấy Phích Lịch Cầu.
"Không tệ."
Bạch Hổ Vương hít sâu một hơi, thần sắc trở nên rất chuyên chú, “người có tên
cây có bóng”, Diệp Trần có danh khí lớn đồng nghĩa với thực lực cũng tương đồng,
tuyệt nhiên không nên xem thường hắn.