Nơi Diệp Trần đặt chân là một hồ nước nằm trên sườn núi, bốn phía là bình địa cự đại rộng hơn ngàn trượng, sau lưng bình đại được vách núi che trở, hai bên trái phải là những mảng rừng nguyên thuỷ, thỉnh thoảng lại có yêu thú hung hãn ra vào, thức ăn của chúng là các loại yếu thú yếu hơn.
Đầm nước nằm sâu trong màn sương mù dày đặc nên người ta không thể nhìn rõ cụ thể lớn nhỏ, chỉ có thể loáng thoáng một số đường nét mờ mờ.
- Ừm? Hàn minh thảo, băng nhan hoa!
Đuổi hết yêu thú gần hồ, Diệp Trần nhận ra ngay hai gốc thảo dược đặc biệt mọc trong khe đá bên bờ, một gốc lá rộng màu xanh mực, lạnh lẽo vô cùng, một gốc có hoa màu hồng phấn, trên cánh hoa và lá có những vụn băng nhỏ xíu, như những viên kim cương màu trắng.
Tay chiêu nhẹ, để hai gốc thảo dược rơi lên tay, Diệp Trần cười nhạt, thu chúng vào trong linh giới trữ vật.
Hàn minh thảo và băng nhan hoa đều là thượng phẩm dược thảo, đối với võ giả tu luyện băng hệ chân nguyên mà nói, là bảo vật tăng cường chân nguyên, đối với Diệp Trần mà nói, không có tác dụng gì, nhưng hai gốc thảo được này giá trị bất phàm, bán ra ngoài, một gốc có thể đổi lấy ngàn miếng thượng phẩm linh thạch, coi như một món hời nhỏ.
Hồ nước không nhỏ, Diệp Trần đi một vòng quanh hồ mất đúng một khắc thời gian, đương nhiên, một khắc này cũng không phải uổng phí, Diệp Trần tìm được tổng cộng bảy gốc thượng phẩm dược thảo, hai mươi tư gốc trung ohaamr dược thảo, ngoài ra còn có hơn mười miếng băng linh thạch.
Tổng giá trị không dưới mười vạn miếng thượng phẩm linh thạch, từ món hời nhỏ biến thành món hời lớn, bây giờ tổng tài sản trên người Diệp Trần là khoảng bảy mươi vạn miếng hạ phẩm linh thạch.
Hái xong dược thảo, Diệp Trần dồn sự chú ý lên mặt hồ.
- Hồ nước này chính là căn nguyên của vụ khí, nước hồ lạnh thấu xương, ẩn hàm băng hệ năng lượng thuần tuý, bên trong ắt hẳn phải có thứ gì tồn tại.
Đã vào bảo sơn ai chịu tay không trở về, từ lúc biết mạc vấn mất chín vạn miếng thượng phẩm linh thạch, Diệp Trần đã hiểu, tài sản trên người vẫn chưa đủ, thực lực càng cao, linh thạch sử dụng càng nhiều, chỉ có như vậy, mới có thể đảm bảo bất cứ lúc nào cũng có thể chuẩn bị đầy đủ.
Diệp Trần thôi động linh hồn lực, xâm nhập vào trong lòng hồ.
- Ồ! Linh hồn lực bị trung hoà!
Diệp Trần nhíu mày, linh hồn lực mới xâm nhập được năm mươi trượng đã bị sức mạnh vô hình trung hoà, không phát huy được chút tác dụng nào.
Suy tư một lúc, Diệp Trần lấy ra kiếm sĩ khôi lỗi, động ý niệm, điều khiển nó nhảy xuống hồ.
Rắc rắc!
Nước hồ còn lạnh hơn Diệp Trần dự đoán, kiếm sĩ khôi lỗi vừa chạm vào nước, những chỗ tiếp xúc lập tức đóng băng, băng bắt đầu lan đi với tốc độ chóng mặt, phủ kín toàn bộ cơ thể kiếm sĩ khôi lỗi, sau vài cái chớp mắt, kiếm dĩ khôi lỗi đã bị một tầng băng mỏng trắng màu trắng nhạt bao phủ, các khớp nối cứng ngắc, động tác ì ạch, may mà băng hàn chi khí không ăn mòn bên trong kiếm sĩ khôi lỗi, nên vẫn có thể tiếp tục điều khiển.
Lúc kiếm sĩ khôi lỗi lặn sâu chừng bảy tám trượng, áp lực trong nước khiến Diệp Lãng không khỏi kinh ngạc, hắn có thể cảm nhận được, đây không phải thuỷ áp bình thường, mà là uy năng do một bảo vật nào đó tán phát, tự động ngăn không cho ngoại vật tiếp cận, nếu không thuỷ áp cũng không đáng sợ như vậy.
Con ngươi nổi ngân sáng sáng bóng, Diệp Lãng tăng lực điều khiển, cho kiếm sĩ khôi lỗi lặn thêm ba bốn trượng nữa.
- Không ổn rồi, băng hàn chi khí bắt đầu ăn mòn nguồn động lực bên trong kiếm sĩ khôi lỗi.
Thấy kiếm sĩ khôi lỗi càng lúc càng không nghe theo sự điều khiển, sắc mặt Diệp Trần vụt biến, vội vàng cho kiếm sĩ khôi lỗi nổi lên, nhảy ra ngoài.
Đông!
Kiếm sĩ khỗi lỗi với một tầng băng trắng trên người rơi xuống mép hồ, phát ra âm thanh nặng nề, khác hẳn với vẻ linh hoạt ngày thường.
Bàn tay đặt trên lưng kiếm sĩ khôi lỗi của Diệp Trần cũng bị tê rần mất một lúc, băng hàn chi khí đang chạy theo lưng kiếm sĩ khôi lỗi truyền vào bên trong cơ thể hắn, nhưng hắn vẫn là Linh Hải Cảnh đại năng, thực lực mạnh hơn kiếm sĩ khôi lỗi không chỉ mười lần, chân nguyên vừa thổ, luồng han khí đó lập tức tan biến, sau đó, chân nguyên cương đại thông qua lòng bàn tay, truyền vào nội bộ kiếm sĩ khôi lỗi.
Vô thanh vô tức, tầng băng trắng trên người kiếm sĩ khôi lỗi tan chảy, nước băng rơi xuống đất, kết lại thành băng trắng, phủ kín mặt đất.
Thu hồi kiếm sĩ khôi lỗi, sắc mặt Diệp Trần trở nên có chút ngưng trọng.
Trong quá trình thăm dò, có thể phát hiện, hồ nước này ẩn hàm băng hàn chi khí cực kì đáng sợ, càng xuống sâu, băng hàn chi khí càng nặng, sâu mười trượng, băng hàn chi khí có thể xâm nhập vào trong nội bộ kiếm sĩ khôi lỗi, thuỷ lực trong hồ cũng rất đáng sợ, cho dù không có băng hàn chi khí, cường giả Tinh Cực Cảnh cũng không thể lặn xuống quá sâu, hình như có thứ gì đang phóng uy năng ra ngoài.
- Xem ra phải đích thân xuất mã.
Diệp Trần không từ bỏ ý định, hắn dám khẳng định, dưới đáy hồ nhất định có cái gì huyền diệu, nếu bỏ qua, chắc hẳn sẽ rất hối tiếc.
Hít một hơi thật sâu, Diệp Trần nhún gối, nhảy vào trong nước.
Diệp Trần có chân nguyên cấp bậc Linh Hải Cảnh, băng hàn chi khí hoàn toàn nằm ngoài chân nguyên hộ thể, một chút rét mướt cũng không cảm nhận được.
Ào ào!
Chân nguyên vận chuyển, thân thể Diệp Trần không ngừng chìm xuống.
Năm trượng!
Mười trượng!
Hai mươi trượng!
Ba mươi trượng!
Đến độ sâu ba mươi trượng, Diệp Trần mới cảm nhận được một tia ớn lạnh, và cả áp lực phóng ra từ đáy hồ.
- Linh hồn lực vẫn chưa chạm đến độ sâu năm mươi trượng, xem ra không phải vấn đề hồ!
Nếu như là vấn đề hồ, khi Diệp Trần lặn đến độ sâu hai mươi trượng, linh hồn lực đã có thể thăm dò hơn tám mươi trượng, dù sao lúc còn ở trên bờ, hắn cũng có thể thăm dò được năm mươi trượng.
Tiếp tục lặn xuống.
Bốn mươi trượng!
Năm mươi trượng!
- Linh hồn lực không thể phúc xạ ra ngoài!
Diệp Trần cảm thấy có một sức mạnh vô hình đang khó chặt lấy mình, khiến linh hồn lực không thể phóng xuất, may mà chân nguyên không làm sao.
Sáu mươi trượng!
Tám mươi trượng!
Một trăm trượng!
Chân nguyên hộ thể bên ngoài cơ thể Diệp Trần bắt đầu kết băng, ẩn hiện có băng hàn chi khí vô hình xuyên qua chân nguyên hộ thể, xâm nhập vào trong cơ thể Diệp Trần, nhưng chân nguyên bên trong cơ thể Diệp Trần còn hùng hậu hơn, băng hàn chi khí vừa xâm nhập vào, lập tức bị mai một.
- Sâu thật đấy! Mình đã lặn được một trăm năm mươi trượng rồi.
Ở nơi sâu nhất của hồ, một khối băng tinh hình trứng đang từ từ chìm xuống, bên trong băng tinh là một nhân ảnh, thì ra độ sâu càng tăng, băng hàn chi khí hình thành nên một tầng băng dày bên ngoài bề mặt chân nguyên hộ thể, nhìn giống như một khối băng tinh.