- Thánh Linh? Có ý tứ gì?
- Cái này các ngươi không cần biết. Tiếp
theo ta sẽ nói quy tắc của Thôn Phệ Đảo cho các ngươi. Quy tắc của Thôn
Phệ Đảo chính là cung cấp Thuỷ tinh chân nguyên. Tu vi Tinh Cực Cảnh mỗi tháng cung cấp mười khối Thuỷ tinh chân nguyên, Tu vi Linh Hải Cảnh mỗi tháng là năm mươi khối, Bán bộ Vương Giả mỗi tháng là một trăm khối!
- Này, chúng ta tới đâu để tìm Thuỷ tinh chân nguyên chứ?
Có người lên tiếng hỏi.
Người trong suốt vẫn lãnh tĩnh nói:
- Ở Thôn Phệ Đảo thì các ngươi có thể tự mình chế tạo Thuỷ tinh chân nguyên. Hiện tai các ngươi có thể thử xem!
- Tự mình có thể chế tạo Thuỷ tinh chân nguyên?
Tuyệt đại bộ phận mọi người đều không tin. Bình thường chỉ có một ít
Bán bộ Vương Giả mới có thể tự mình chế tạo ra được Thuỷ tinh chân
nguyên, tu vi như bọn họ căn bản không làm được.
Nhưng do hiếu kỳ, mọi người đều bắt đầu thử xem.
- Thực sự có thể chế tạo Thuỷ tinh chân nguyên!
Chỉ chốc lát sau đã có người kinh hô lên.
Mọi người phát hiện chỉ cần bọn họ áp súc chân nguyên là chân nguyên sẽ kết tinh. Một ít thuộc tính tạp chất bên trong sẽ tự động bị bài trừ
trở nên vô cùng thuần tuý. Đương nhiên bởi vì thời gian quá ngắn nên mọi người chế tạo ra Thuỷ tinh chân nguyên phi thường không ổn định, vừa
mất khống chế là lập tức tan rã.
- Thực sự có thể chế tạo Thuỷ tinh chân nguyên? Chẳng lẽ Thuỷ tinh chân nguyên của Hắc Thuỷ liên minh đều từ đây mà ra?
- Khống kiếp, đám người Hắc Thuỷ liên minh lừa gạt chúng ta tới đây
nhất định là muốn chúng ta làm lao công chế tạo Thuỷ tinh chân nguyên
cho bọn họ, làm gì có chuyện tốt như vậy! Hừ!
Một gã Linh Hải Cảnh Tông Sư cảm thấy Thánh LInh cũng không có gì đáng sợ, nên nói:
- Chúng ta chế tạo ra Thuỷ tinh chân nguyên vì sao phải cung cấp cho các ngươi?
- Bởi vì đây là quy tắc của Thôn Phệ Đảo!
Thanh Linh lãnh đạm trả lời.
- Quy tắc chó má, ta hỏi ngươi, chúng ta làm sao mới có thể đi ra ngoài?
Thánh Linh nói:
- Đi ra ngoài rất đơn giản, Tinh Cực Cảnh có đủ một vạn khối Thuỷ tinh
chân nguyên, Linh Hải Cảnh năm vạn khối, Bán bộ Vương Giả mười vạn khối
là có thể đi ra ngoài!
- Tinh Cực Cảnh phải có một vạn khối Thuỷ
tinh chân nguyên? Xin hỏi, Tinh Cực Cảnh một tháng có thể chế tạod dược
bao nhiêu Thuỷ tinh chân nguyên?
- Mười lăm khối!
- Mười lăm khối? Các ngươi đùa với bọn ta hả? Một vạn khối tính ra cũng phải sau bảy mươi năm ư?
- Đây là quy tắc!
Không ít người trong mắt đã lộ hung quang.
Ngữ khí của Thánh Linh vẫn lãnh đạm như trước, không hề có chút biến hoá nào.
- Đủ Thuỷ tinh chân nguyên là có thể đi ra ngoài!
- ĐI chết đi!
Có ba người lập tức liên thủ tấn công Thánh Linh.
"Phốc phốc phốc ..."
Cặp cánh của Thánh Linh khẽ vỗ một cái, ba người kia liền thổ huyết bắn ngược lại.
- Tại Thôn Phệ Đảo, cho dù là Sinh Tử Cảnh Vương Giả cũng không phải là đối thủ của ta, các người đừng phí sức. Mặt khắc, các người phải nhớ
kỹ, nếu như các ngươi lười biếng, một tháng không giao đủ số lượng Thuỷ
tinh chân nguyên quy định thì các ngươi sẽ chịu sự trừng phạt của ta.
Ngoài ra, ở đây không được giết người, nếu người giết người thì nhiệm vụ của người bị ngươi giết sẽ gộp vào cho ngươi. Hay nói cách khác, vốn
ngươi là Tinh Cực Cảnh cường giả chỉ cần giao hết một vạn khối Thuỷ tinh chân nguyên là có thể rời đi nhưng ngươi giết một Tinh Cực Cảnh cường
giả khác thì phải giao hai vạn khối mới được đi!
Thánh Linh vừa nói vậy, thì Diệp Trần chau mày, nói:
- Không đúng!
- Diệp Trần, cái gì không đúng?
Mộ Dung Khuynh Thành hỏi.
Diệp Trần trả lời:
- Nếu giao đủ Thuỷ tinh chân nguyên là có thể ra ngoài thì sự tình trên Thôn Phệ Đảo hẳn đã bại lộ ra ngoài, nhưng thực tế thì ở bên ngoài Thôn Phệ Đảo vẫn là một truyền thuyết!
- Ý ngươi nói là không thể đi ra được?
- Rất có thể là vậy!
- Tên Thánh Linh kia gạt chúng ta?
- Ta không biết, chúng ta cứ hành sự theo hoàn cảnh đi!
Thôn Phệ Đảo quá kỳ quái, hiện tại Diệp Trần cũng không có đầu mối nên
hắn chỉ có thể cố gắng quan sát một thời gian rồi mới quyết định được.
Sau khi biết rõ không thể đánh thắng được Thánh Linh, mọi người đều
mang vẻ mặt đau khổ. Dựa theo lời nói của Thánh Linh thì Thôn Phệ Đảo
này chính là một cái nhà giam, một cái nhà giam có nhiệm vụ. Nếu không
làm xong nhiệm vụ sẽ bị trừng phạt, mà số lượng Thuỷ tinh chân nguyên
cần có nhiều như vậy thì tới năm nào tháng nào mới có thể hoàn thành
nhiệm vụ đây?
- Các người đều xuất hiện từ hướng này, vậy thì ngay ở chỗ Thôn Phệ Đảo số ba làm việc đi!
Thánh Linh đưa ngón tảy chỉ về phía hòn đảo bên dưới nói, sau đó liền biến mất không thấy nữa.
- Đi hay không đây?
Không ít người do dự.
- Có thể không đi sao? Ngươi có biện pháp ly khai à?
- Đi! Trước hế xem tình hình thế nào đã!
Cứ như vậy, mọi người đi tới Thôn Phệ Đảo số ba.
Diện tích của Thôn Phệ Đảo số ba cũng không lớn, chỉ có thể gọi là một
tiểu đảo nhưng người trên đảo cũng không ít, phải tình bằng đơn vị hàng
ngàn. Một số người đang ở trong sơn động của mình tu luyện, một số người đang chế tạo Thuỷ tinh chân nguyên, một số người thì hoặc là nói chuyện phiếm hoặc là đang bàn luận võ học.
- Nhìn kìa, lại có một đám không may tới!
- Chắc là lại bị Hắc Thuỷ liên minh lừa tới!
Mấy người đang nói chuyện phiếm khi thấy đám người Diệp Trần thì ngữ khí có chút ha hả và một chút đờ đẫn.
- Hắc Thuỷ liên minh đúng là lừa gạt được không ít người!
Mộ Dung Khuynh Thành khi thấy trên đảo có tới mấy vạn người thì không
khỏi giật mình. Phải biết rằng Thôn Phệ Đảo có tới sáu hòn tiểu đảo hợp
thành. Cộng cả sáu tiểu đảo lại thì nhân số ít nhất cũng trên mười vạn
người, mà trong mười vạn người này tu vi thấp nhất đều là Tinh Cực Cảnh, cao nhất là Bán bộ Vương Giả, nếu có thể thu phục được bọn họ thì đây
tuyệt đối là một cổ lực lượng vô cùng đáng sợ.
- Năm tháng tích luỹ được nhiều như vậy cũng không có gì kỳ quái!
Con ngươi Diệp Trần đảo một vòng, nói:
- Nhìn đám người này ở đây chắc đã không ít năm, mặc dù không chết nhưng cũng không khác gì cái xác không hồn!
Nghe vậy, Mộ Dung Khuynh Thành thoáng đánh giá mọi người trên đảo một
chút thì phát hiện trong một trăm người sẽ có vài người thần sắc đờ đẫn, cái gì cũng không quan tâm, đôi con ngươi dần như đã hoàn toàn mất đi
tiêu điểm.
- Chúng ta có thể trở thành như vậy hay không?
Trên mặt Mộ Dung Khuynh Thành có chút lo lắng, hỏi.
Nhẹ thở ra một hơi, Diệp Trần cười lạnh nói:
- Muốn giam ta thì cũng phải xem nơi này có đủ để dung được ta hay không mới được!