Nguyên điểm chấn động không gian cách nơi này rất xa, đoán chừng lối vào cấm địa vẫn còn, muốn chạy tới nơi này, Vương giả Sinh tử cảnh bình
thường ước chừng cần thời gian một tuần trò, Vương giả đỉnh cấp thì cần
thời gian một phần ba tuần trà, dù sao không gian trong cấm địa này,
thập phần vững chắc, tốc độ xuyên thẳng qua không gian này chậm hơn
ngoại giới không ít, nhất là trong mộ địa, có trận pháp vận chuyển, dù
là Vương giả Sinh tử cảnh cũng cần tiến đến đại môn, liền kích phát tất
cả trận pháp, thậm chí là trận pháp mộ địa Tứ Cực Đại Đế.
Sau khi
thu hồi hai Bộ Sát Giả, Hắc Sơn Nữ Vương cũng không gây khó khăn với Ngự Thú Vương và Dạ Quỷ Vương, ngồi ngay ngắn trên vương tọa, lao đến phía
trước, vách thông đạo cứng rắn vang lên.
Trước đại môn mộ địa Tứ Cực đại đế, trên mặt Diệp Trần lộ ra vẻ khiếp sợ, hắn không phải lấy được
áo nghĩa võ học, cũng không lấy được bí pháp, mà là không gian áo nghĩa
trụ cột so với hai thứ kia còn trân quý hơn.
- Không gian áo nghĩa
của Tứ Cực Đại Đế đạt thành tựu cao, tuyệt đối là Đại viên mãn, đã đạt
tới trình độ không thể tiến thêm được nữa, nếu tiến thêm một bước chính
là Thiên Đạo pháp tắc rồi, không gian áo nghĩa trụ cột do hắn quy nạp
ra, có thể khiến ta tìm hiểu không gian áo nghĩa dễ dàng hơn.
Quy
nạp một loại áo nghĩa trụ cột nào đó phải ở môn áo nghĩa đó, đạt đến
trình độ Đại viên mãn, nếu không quy nạp áo nghĩa trụ cột, tất nhiên sẽ
sai lầm và nhầm lẫn, lui một bước mà nói, áo nghĩa không viên mãn, không có khả năng quy nạp ra cơ sở áo nghĩa, bởi vì chính hắn cũng không minh bạch hoàn toàn.
- Tứ cực đại đế không hổ là nhân kiệt Không gian áo nghĩa cái thế cường đại nhất, một khi sáng tạo ra đến viên mãn, tạo ra
Không gian áo nghĩa võ học lợi hại như thế nào, ít nhất cũng là cấp bậc
đỉnh phong, đã có cơ sở Không gian áo nghĩa này, trong thời gian ngắn,
cảnh giới Không gian áo nghĩa của ta có thể vượt qua tiểu thành cảnh
giới.
Cảnh giới Không gian áo nghĩa hiện tại của Diệp Trần đã dừng
lại ở hai thành tám phần, khoảng cách đến tiểu thành cảnh giới không xa, bất qua cảnh giới áo nghĩa có ba cửa khó khăn nhất, một cửa là tiểu
thành, một cửa là đại thành, cái còn lại là Viên mãn, dựa theo phỏng
đoán đạt đến tiểu thành cảnh giới của mình trước kia, cần thời gian ít
nhất là nửa năm.
- Không biết ba người khác như thế nào rồi? Diệp Trần nghiêng đầu nhìn về phía ba người Đạm Đài Minh Nguyệt.
Biểu lộ của ba người khác thường, tựa hồ như Khương Thiên đã nhận được
cái gì tốt lắm, nắm chặt quyền đầu của mình, ánh mắt lóe lên vẻ lăng lệ
ác liệt, Hạ Hầu Tôn tức thì hăng hái, một loại dã tâm ẩn chứa trong khí
thế khuếch tán ra, mà Đạm Đài Minh Nguyệt chỉ nghiêng đầu liếc nhìn Diệp Trần, mỉm cười.
- Thu hoạch của ba người rất lớn a, cũng đúng, tất
cả mọi người đều có chìa khóa, không có khả năng một mình ta được chỗ
tốt, dựa vào bài danh của chìa khóa, thu hoạch của Đạm Đài Minh Nguyệt
còn tốt hơn so với ta.
- Bất quá, cái đó với ta không sao cả, quản chuyện người khác làm gì, chỉ cần thu hoạch hợp tâm ý ta là tốt rồi.
Cơ sở Không gian áo nghĩa thập phần trân quý, đã đến cảnh giới Sinh Tử
Cảnh, bất kể là có nguyện ý hay không, đều cần tham ngộ một ít Không
gian áo nghĩa, dù sao địa phương mọi người sinh sống, cũng chính là một
không gian.
- Người nào giết Bán bộ Vương giả Cổ gia ta.
Oanh!
Trong trung ương của tứ cực quảng trưởng, không gian giống như mặt
gương bị vỡ vụn, một cỗ khí tức phá hư đáng sợ như nghiền nát không gian hiển lộ ra, làm từng đạo khí lưu tại quảng tràng trở nên cuông bạo dị
thường, cùng lúc đó, một lão giả áo bào màu vàng đi ra, trong đôi mắt ẩn chứa sát cơ.
- Phá Hư Vương!
- Phá Hư Vương Cổ gia đến rồi!
Mọi người đều kinh hãi, Cổ gia có hai gã Vương giả Sinh tử cảnh, một là Đông Vương, một là Phá Hư Vương, lão giả áo bào màu vàng đúng là Phá Hư Vương.
Phá Hư Vương tới lần này, không phải vì báo thù cho Thiết
Thủ Vương, đương nhiên, nếu như bối cảnh của đối thủ nhỏ yếu thì cũng
không có gì đáng nói tới, lần này hắn đến là vì Thanh Đồng giáp, Thanh
đồng giáp là Ngụy cực phẩm bảo khí phòng ngự, có linh thạch nhiều như
thế nào cũng không mua được, Cổ gia sao có thể để Thanh Đồng giáp rơi
vào tay người khác.
Đối với Vương giả Sinh tử cảnh mà nói, Ngụy cực
phẩm bảo khí tương đương với Cực phẩm bảo khí, loại này tại Cổ gia thì
thập phần trân quý, và cũng chỉ gia tộc Đông Hoàng cổ xưa mới dư thừa
Ngụy cực phẩm bảo khí cho Bán bộ Vương giả mang thường xuyên, nhưng
không có nghĩa là Cổ gia không quan tâm đến Ngụy cực phẩm bảo khí, ngược lại, bọn hắn rất quan tâm, Ngụy cực phẩm bảo khí tuyệt đối được coi là
truyền thế chi bảo của Cổ gia.
Thời điểm Phá Hư Vương xuất hiện,
Vương giả Sinh tử cảnh khác cũng tới không ít, trong bọn họ, đều có Bán
bộ Vương giả thuộc thế lực của mình thảm tử trong cấm địa, bất quá bọn
hắn không đồng dạng với Phá Hư Vương, vừa lên là lấy thế đè người, chủ
yếu là những Bán bộ Vương giả phái ra đều không có Ngụy cực phẩm bảo
khí, lại nói, Bán bộ Vương giả có thể xuất hiện trong cấm địa, nếu một
người không có hậu thuẫn phía sau, lại hạ độc thủ với đối phương, vậy
thì chẳng khác gì tuyên chiến với thế lực phía sau đối phương, đây là
thập phần không khôn ngoan.
- Phá Hư Vương đã đến, không biết Đông Vương có đến hay không.
- Có lẽ đã đến, chắc đang âm thầm ẩn tàng ở đâu đó, yên lặng theo dõi
kì biến, hoặc là chưa tới. Vương giả Sinh tử cảnh ở đây nhao nhao nghị
luận vụng trộm.
Vương giả Chân Linh đại lục, đại khái chia làm bốn
cấp bậc, đẳng cấp thứ nhất là Phong đế Vương giả, cấp bậc thứ hai là
đỉnh cấp Vương giả, cấp bậc thứ ba là Vương giả bình thường, Cổ gia tuy
không phải là một trong tứ đại gia tộc trong thiên hạ, nhưng cũng không
yếu bao nhiêu, nhất là Đông Vương, thực lực trước kia là Thượng đẳng
Vương giả, vậy mà tứ đại gia tộc trong thiên hạ cũng không dám coi
thường Cổ gia, mà những cao tầng Chân Linh đại lục, cũng tôn Cổ gia
thành đại gia tộc thứ năm trong thiên hạ.
- Phá Hư Vương tiền bối, ta biết ai giết chết Thiết Thủ Vương. Quảng trường yên tĩnh một lát, chợt một giọng nói vang lên.
- Ân? Phá Hư Vương nhìn về hướng âm thanh vừa phát ra.
Cùng lúc đó, đại bộ phận người chung quanh cũng nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Diệp Trần cau mày, hắn đã biết, người vừa lên tiếng là Khương Thiên.
- Ngươi là ai? Phá Hư Vương hỏi.
Khương Thiên tự ngạo nói:
- Ta là Khương Thiên, sư phụ ta là Bắc Hải Không Đế.