Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 651: Chương 651: Khả năng nhìn xuyên tường




Đầu tiên là lưu lại lạc ấn linh hồn rồi nói.

Chỉ khi có dấu ấn linh hồn, khải giáp mới có thể phát huy công hiệu cực hạn nhất, có chiếc khải giáp này, "nhược điểm" phòng ngự của Diệp Trần đương nhiên không còn tồn tại.

Bởi vì có thiên phú trên phương diện linh hồn, tốc độ in dấu ấn linh hồn của Diệp Trần cũng rất nhanh, chưa đến một tuần trà, chiếc khải giáp màu xanh da trời triệt để biến thành vật sở hữu của riêng Diệp Trần.

- Hỗn thiên khải, tên hay lắm!

In xong dấu ấn linh hồn, Diệp Trần tìm thấy bên trong tên của bộ khải giáp.

- Xem hiệu quả thế nào.

Sự khác nhau giữa các khải giáp là, có cái mạnh về phòng ngự chính diện thì hai bên và sau lưng lại yếu, có cái chú trọng lực phòng ngự thì lực trùng kích thấp.

Gỡ bỏ Kim lưu giáp, Diệp Trần khoác lên Hỗn thiên khải.

Ong!

Thôi động chân nguyên, bên ngoài cơ thể Diệp Trần xuất hiện một tầng khí tráo màu vỏ trứng, đây là chân nguyên hộ thể, sau đó, hoa văn trên bề mặt hỗn thiên khải sáng lên, một kí hiệu lam sắc quanh co dung hợp với chân nguyên hộ thể, tựa hồ như in trên đó, không có bất cứ góc chết nào.

- Ồ, là phòng ngự toàn phương diện, không có điểm yếu, cũng không có khu vực đột xuất, tương đối bình quân.

Diệp Trần gần như biết đặc điểm khải giáp.

Mặc dù Hỗn thiên khải không có nhược điểm, cũng không có chỗ đột xuất, nhưng Diệp Trần rất hài lòng, bên ngoài có Hỗn thiên khải, bên trong có tầng long cốt phòng ngự, một trong một ngoài, phòng ngự không chỉ không còn là nhược điểm của hắn mà còn mạnh hơn rất nhiều.

Đương nhiên, Diệp Trần cũng biết, đối với võ giả mà nói, phòng ngự chưa bao giờ quan trọng bằng công kích, rất ít người dành phần lớn thời gian để nghiên cứu chiêu thức phòng ngự, cũng vì nguyên nhân này, bảo khí phòng ngự mới trở nên quan trọng, nó có thể khiến võ giả phát động công kích một tấn công đối phương một cách không hề kiêng nể.

...

- Đáng ghét, tên này sao lại có thể phá được Ngự kiếm thuật của mình, cho dù kiếm tốc có nhanh thì cũng không kịp phản ứng.

Tư Đồ Hạo triển khai thân pháp, nhanh nhẹn di chuyển trong thông đạo.

Sau khi đi được một khắc thời gian, Tư Đồ Hạo mới dừng bước chân.

Panh!

Đánh một quyền lên tường thông đạo, Tư Đồ Hạo mặt đầy vẻ không cam.

- Ngự kiếm thuật là một môn ngự kiếm bí pháp mà mình tìm được trong di tích cổ ba tháng trước, chưa từng thi triển trước mặt ai, vốn tưởng, lần đầu tiên thi triển ngự kiếm thuật, tưởng có thể phát huy tác dụng kì diệu, không ngờ lại thất bại luôn.

Ngự kiếm thuật không phải bí pháp truyền thừa của Tư Đồ gia, mà là Tư Đồ Hạo tìm được trong một di tịch cổ, khổ tu ba tháng, cuối cùng hắn học được ngự kiếm thuật, thập phần tự tin, cứ tưởng có thể áp đảo bất cứ ai dưới thanh niên ngũ cự đầu, cho dù là thanh niên ngũ cự đầu chưa chắc đã dễ dàng đánh thắng được hắn.

- Diệp Trần, ta nhớ mặt người rồi, đừng tưởng thắng được ta lần một là có thể thắng được ta lần hai, ngự kiếm thuật tổng cộng có ba cảnh giới, ta mới tu luyện đến cảnh giới thứ nhất, đợi ta tu luyện đến cảnh giới thứ ba, ta sẽ dùng nó đánh bại ngươi.

Thanh âm lành lạnh văng vẳng trong thông đạo, thân ảnh Tư Đồ Hạo hoàn toàn biến mất.

...

- Từ đây đến căn phòng tiếp theo còn một ngàn dặm nữa, phải vòng qua một dãy tường bao sau đó mới có thể lấy được thứ bên trong phòng.

Kim sắc chói mắt đóng lại, Mộ Dung Khuynh Thành thở phào nhẹ nhõm, đi ra phía sau thông đạo, lại vòng thêm một vòng lớn nữa, cuối cùng cũng đến thông đạo liên thông với căn phòng.

- Thú vị, nàng ta có thể nhìn xuyên tường sao?

Từ ngã rẽ, một con rắn nhỏ trườn ra.

Đây là một khôi lỗi xà, bên ngoài bao bọc một tầng da rắn, nhìn chẳng khác gì rắn thật, điểm khác biệt duy nhất là sinh mệnh khí tức.

Con mắt màu đỏ chuyển động hai vòng, thu gọn bóng dáng Mộ Dung Khuynh Thành vào trong mắt.

Cách đó vài trăm mét, Hạ Hầu Tôn cười nhạt, đi vào bên trong.

- Đến!

Mộ Dung Khuynh Thành đến bên ngoài căn phòng.

Ồ?

Với cảm tri nhạy bén, Mộ Dung Khuynh Thành nghe thấy tiếng bước chân rất khẽ, tiếng bước chân cách nơi này ít nhất vài trăm dặm, đổi thành người khác, không thể nghe thấy tiếng bước chân cách đó vài trăm mét, không phải nói thính lực võ giả không bằng người thường, nhưng trong thông đạo này, không chỉ hạn chế linh hồn lực, mà các bức tường thông đạo cũng có hiệu quả cách âm cực cường, trăm mét là cực hạn thính lực của Linh Hải Cảnh đại năng, Mộ Dung Khuynh Thành có thể nghe được, bởi vì nàng thân gánh ma khu, ngũ cảm mạnh hơn người thường rất nhiều lần.

Nhíu mày, Mộ Dung Khuynh Thành đột nhiên điểm xuất một chỉ, một đường chỉ lực màu đen bắn ra, đánh nát con khôi lỗi xà trong góc.

Làm xong những việc này, Mộ Dung Khuynh Thành nhấc chân đi vào trong căn phòng.

Hừ?

Cách đó vài trăm dặm, Hạ Hầu Tôn sầm nét mặt, khôi lỗi xà đối với hắn mà nói chẳng là gì, nhưng hắn đã quen cao cao tại thượng, cho dù là người khác vô tình bướng bỉnh, cũng khiến hắn không vui, chỉ có bốn người mới được hắn đối xử công bằng thật sự, những người khác không có tư cách đó.

Trên thạch đài trung tâm căn phòng, phiêu phù một khối quang cầu, trong quang cầu, một đôi găng tay màu tím lơ lửng bên trong, sóng năng lượng của đôi găng tay này đã bị quang cầu cách ly, nhưng vẫn có khí thế cường liệt ngấm ra ngoài, truyền ra những tiếng gào thét.

- Khí tức hung mãnh quá.

Thông thường, khí tức của công kích bảo khí có tính xâm lược hơn phòng ngự bảo khí, đây là điểm khác biệt do loại hình khác nhau mang lại.

Ba!

Một chỉ đâm thủng quang cầu, Mộ Dung Khuynh Thành giơ tay nắm lấy đôi găng tay màu tím, lồng bàn tay mềm mại của mình, một luồng sức mạnh xé tim xé phổi thuận theo bàn tay Mộ Dung Khuynh Thành, gặm nhấm vào trong.

Xuy!

Mộ Dung Khuynh Thành vận chuyển ma lực, dễ dàng tiêu trừ luồng sức mạnh, thế như chẻ tre quán chú vào trong đôi găng tay, khiến đôi găng tay quen dần với chủ nhân tương lai của nó.

- In dấu ấn linh hồn cần không ít thời gian, nếu bây giờ sử dụng, có lẽ có thể phát huy sáu bảy phần hiệu quả, như thế là đủ.

Mộ Dung Khuynh Thành không quên việc mình đang bị theo dõi, rất khó tránh khỏi một trận đại chiến.

Bán cực phẩm bảo khí chính là bán cực phẩm bảo khí, nhất là bán cực phẩm công kích bảo khí, muốn năng lượng bên trong không bài xích mình, cần thời gian cọ xát nhất định, đương nhiên, cũng không quá dài, tuỳ vào tình hình mỗi người.

Rõ ràng, đôi găng tay với khí tức hung mãnh này, rất thích ma lực của Mộ Dung Khuynh Thành, trừ phản kháng đầu tiên, những lúc khác nó đều rất phối hợp.

Cạch! Cạch!

Tiếng bước chân vang lên bên ngoài căn phòng.

Rất nhanh, một bóng người xuất hiện ở cửa, người này thân khoác kim y, đầu đội kim quan, bá khí cường liệt như thực chất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.