Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 488: Chương 488: Kiếm Quang Phi Hành Thuật




Bích sắc quang hoàn phô thiên cái địa phong tỏa xuống, tầng tầng lớp lớp, vòng lớn bao lấy vòng nhỏ.

Trong miệng Diệp Trần tràn ra từng tia máu tươi, hắn không tránh né, tựa hồ như không cách nào tránh né, trường kiếm phỉ lục sắc trong tay chặt nghiêng, bổ ngang, đâm thẳng, không ngừng đột phá sự phong tỏa của bích sắc quang hoàn, mang đến cho người ta cảm giác như thuyền nhỏ trong sóng lớn, tùy thời đều có khả năng thuyền hủy người vong.

Vũ U Điền thấy thế, trong nội tâm cũng thả lỏng một hơi, xem ra đối phương quả thật đã bị trọng thương, nhưng không biết là tổn thương đến mức độ nào đây.

Số lượng của bích sắc quang hoàn có rất nhiều, mà lại quỹ tích lại hay thay đổi, biến hóa không ngừng nghỉ, nhưng cũng không làm gì được kiếm pháp của Diệp Trần vốn đã tập hợp ba đại ưu điểm nhanh, hung ác, chuẩn vào một thân, mặc cho bích sắc quang hoàn có biến hóa thể nào cũng khó mà tới gần thân thể của hắn được, chứ đừng nói chi tới việc phong tỏa hắn.

- Hừ, nhìn ngươi có thể chống đỡ được đến khi nào, Vũ Thiên Sát!

Cười lạnh một tiếng, Vũ U Điền hai tay kết ấn, theo hắn kết ấn, Thủy nguyên khí trong thiên địa cũng bắt đầu rung chuyển..., bầu trời một mảnh âm u mờ mịt, chợt, từng đạo vũ tiễn lăng lệ ác liệt bắn xuống, giống như vạn tên cùng bắn, thanh thế to lớn.

- Nghịch thức Thiên Lôi Thiết!

Diệp Trần trở tay cầm kiếm, một kiếm chém ngược, vòng tròn và vũ tiễn trong phạm vi ba dặm bị nhao nhao bắn ra, giống như một viên cầu bị rỗng ruột vậy.

PHỐC!

Làm xong đây hết thảy, Diệp Trần há mồm phun một búng máu lớn, thần sắc uể oải.

- Chính là lúc này!

Vũ U Điền đột nhiên cảm giác hiện giờ không nên đánh chết Diệp Trần, trước khi đạt được bí mật mà Ngũ Độc Quỷ Tướng muốn thì không thể giết, nếu không hắn tội gì lãng phí mấy tháng thời gian, thiên tân vạn khổ đi theo Ngũ Độc Quỷ Tướng chạy ngược chạy xuôi chứ. Nội tâm khẽ động, thế công kế tiếp của Vũ U Điền bỗng yếu hơn ba phầm, một đầu thủy long bàng bạc dưới sự thôi động Chân Nguyên của hắn, dùng khí thế oanh phá hết thảy phóng ra ngoài.

- Thủy Tường Long Sát!

Một chiêu này là áo nghĩa võ học đơn thể mạnh nhất của Vũ U Điền, Nhất Hoàn Sáo Nguyệt và Nhị Hoàn Tỏa Nhất trước kia là sát chiêu loại phong tỏa, Vũ Thiên Sát là sát chiêu quần thể, mà Thủy Tường Long Sát mới là sát chiêu chính thức hắn dùng để đối phó với cường địch, dù chỉ dùng bảy phần Chân Nguyên, cũng đủ làm cho Diệp Trần trọng thương sắp chết.

Ầm ầm!

Thủy long lập tức lao nhanh, từ không trung tạo ra hình dáng tia chớp, kinh tâm động phách.

- Rốt cuộc đã tới!

Trong mắt Diệp Trần hiện lên một đạo ánh sáng lạnh sắc bén, giống như có người từ trong đó chém ra một kiếm trí mạng vậy.

Trường kiếm phỉ lam sắc chấn động, dùng một tần suất chấn động không thể nào tưởng tượng nổi, một sát na kia chấn động ít nhấy cũng phải hơn một ngàn lần, kiếm quang lục sắc bị phủ lên một tầng kim quang, kim quang lưu chuyển, theo Diệp Trần vung trảm, phun tiết ra ngoài.

- Kim Diệu Chấn Sát Kiếm!

Không có bất kỳ trở ngại nào, bàng bạc thủy long trực tiếp bị phân thành hai nữa, theo hai bên của Diệp Trần chạy trốn ra ngoài, đánh về phía xa xa nơi sau lưng.

- Cái gì, không có khả năng, chẳng lẽ. . .

Trong mắt Vũ U Điền hiện lên thần sắc mịt mờ không thể tin nổi, trong đầu hiện lên điện quang, không khỏi nghĩ đến, chẳng lẽ biểu hiện trước kia chỉ là giả dối, Diệp Trần, căn bản không có bị thương, cái hắn gọi là bị thương chỉ là giả vở giả vịt, để cho mình chủ quan mà mạo muội tiến công sao.

Thế nhưng, vòng tròn của mình rõ ràng đã đánh trúng sau lưng hắn, cho dù hắn có mặc thượng phẩm phòng ngự Bảo Khí, lực đạo cũng sẽ truyền vào, không có khả năng không bị thương được, đây rốt cuộc là chuyện gì?

Đầu óc của Vũ U Điền rối loạn một mảnh, cảm giác như gặp phải sự tình khó có thể lý giải nổi vậy.

Nếu như Ngũ Độc Quỷ Tướng ở chỗ này, chắc chắn sẽ không phạm phải sai lầm như vậy, bởi vì, Ngũ Độc Quỷ Tướng nhận định Diệp Trần đã nhận được phương pháp tu luyện của Bất Tử Chi Thân cho nên lúc chiến đấu nhất định sẽ đề phòng điểm này, nhưng không biết sao hắn vẫn cẩn thận một mực không nói cho Vũ U Điền rõ chân tướng, sợ Vũ U Điền sẽ bỏ qua hắn, độc chiếm chỗ tốt.

Vũ U Điền cái gì cũng nghĩ đến, duy chỉ không ngờ rằng Diệp Trần đã tu thành ‘ Bất Tử Chi Thân", cái sai lầm này sẽ không vì ý chí của hắn mà thay đổi.

Kim Diệu Chấn Sát Kiếm thế như chẻ tre, sau khi chém ra thủy lòng bàng bạc, dư thế không tiêu, trùng trùng điệp điệp chém vào ngực của Vũ U Điền.

Âm vang!

Ngực Vũ U Điền bắn ra hỏa tính nóng bỏng, từng đợt lực đạo nặng nề theo trung phẩm phòng ngự Bảo Khí truyền vào trong cơ thể, một ngụm máu nóng rốt cục không nhìn được nữa, há mồm phun ra ngoài.

- Tiểu tử, ngươi xảo trá lắm!

Thân thể bay ngược, Vũ U Điền hóa thành một đạo lưu quang phi độn.

- Chạy được không!

Diệp Trần thi triển thân pháp, nhanh chóng đuổi theo.

Một người trọng thương, một người hoàn hảo không tổn hao gì, khoảng cách dần được rút ngắn lại, đã đến trong phạm vi công kích của Diệp Trần.

Xoẹt!

Kiếm khí bắn nhanh ra, Diệp Trần đánh ra một kiếm.

Sau ót Vũ U Điền phảng phất như có con mắt, thân hình nhoáng một cái, tránh đi kiếm khí xâm nhập, nhưng tốc độ lại chậm đi một phần.

- Không được, cứ tiếp tục như vậy, ta sẽ bị đánh chết tươi mất, chỉ có thể hao tổn một chút máu huyết, thi triển ra huyết độn thôi.

Nghĩ đến đây, thân thể Vũ U Điền chấn động, tốc độ bạo tăng, Chân Nguyên phun ra mang theo huyết sắc tươi đẹp, sắc mặt càng trở nên trắng bệch.

Độ tinh khiết Chân Nguyên của Diệp Trần đến cùng vẫn kém Vũ U Điền, lúc trước đối phương trọng thương, còn có thể chậm rãi đuổi theo, hiện giờ sẽ chỉ càng kéo càng xa, cuối cùng sẽ mất đi cơ hội thôi.

Phanh!

Hộ thể Chân Nguyên bên ngoài cơ thể sụp đổ, hóa thành các điểm toái mang lơ lửng bốn phía, mảnh vỡ dung hợp lẫn nhau, hình thành từng mảnh kiếm quang lăng lệ ác liệt, giống như là Kiếm Tiên ngự kiếm vậy.

- Tật!

Kiếm chỉ nơi tay phải đột nhiên đâm ra, kiếm quang mang theo Diệp Trần bắn nhanh ra ngoài, loại tốc độ này đã tiếp cận tốc độ công kích cực hạn, phảng phất một đạo cực quang xé trời vậy, nhanh như mộng huyễn.

- Đây là bí pháp gì?

Vũ U Điền hoảng sợ thất sắc, dốc sức liều mạng thúc dục huyết độn.

Một đạo Huyết Quang, một mảnh kiếm quang, cả hai một trước một sau, dốc sức liều mạng đuổi theo, tổng thể mà nói, tốc độ của Diệp Trần vẫn nhanh hơn một chút.

- Lúc trước xác xuất thành công khi ta thi triển ra Kiếm Quang Phi Hành Thuật không đến một phần mười, hôm nay, xác xuất thành công đã đạt đến trăm phần trăm, không chút trục trặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.