Ads
Chương 1359: Linh Hồn Kiếm Khí
Phần Thiên
Chân Kiếm là môn Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp thứ ba của Diệp Trần, nó bao gồm
tất cả điểm đặc sắc của các môn tam chuyển khác.
Nhật Tinh Hóa Cực thể hiện ra công kích cực hạn, chí cương chí dương.
Siếp Na Huy Hoàng thể hiện ra uy lực sát thương khủng bố trong một khoảng thời
gian ngắn, dưới một kiếm này thì ngay cả quỷ thần cũng đừng mong tránh khỏi.
Còn Phần Thiên Chân Kiếm cũng có uy lực vô cùng khủng bố nhưng lại thể hiện bằng
cách tác động chậm, chỉ cần bị nhiễm lấy một tia nhỏ sau đó sẽ bị nó bộc phát
và thiêu đốt triệt để.
Đã có ba môn Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp này, kiếm pháp của Diệp Trần gần như
đã đạt đến cực hạn, có lẽ trong một thời gian rất lâu nữa cũng sẽ không thể đột
phá nổi cực hạn này, có chăng chỉ là đột phá tu vi, Kiếm Vực cùng với Kiếm Hồn
mà thôi.
Đối với tu vi thì không thể gấp được, hắn hiện tại đã là Sinh Tử Cảnh Ngũ trọng
thiên cảnh giới, muốn đột phá đến Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên mà không trải
qua thời gian 100~200 năm là không thể nào đạt được, dù sao hắn cần phải gia cố
trụ cột cho thật vững chắc để còn có thể trùng kích đến Sinh Tử Cảnh thất trọng
thiên, không thể vì muốn mau chóng tấn phong tới Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên
mà làm cho căn cơ không bền vững, đây có thể xem là hành vi rất thiếu khôn
ngoan.
Đương nhiên, có Thời Gian Tháp hỗ trợ, hắn có thể đem thời gian tu luyện rút ngắn
xuống gấp trăm lần, 100~200 năm mà được rút ngắn gấp trăm lần thì cũng tựu là một
hai năm, hoàn toàn không tính là quá dài.
Về phần Kiếm Vực, cái này càng không thể gấp được, càng về sau Kiếm Vực càng
khó tăng lên, nó không giống như tu vi, chỉ cần có thời gian đầy đủ để tu luyện
là có thể “nước chảy thành sông”, thực sự mà nói thì Kiếm Vực chính là “tu vi
Kiếm đạo” của một kiếm khách, Kiếm đạo cảnh giới càng cao thì Kiếm Vực tự nhiên
càng cường đại, còn nếu nội tình Kiếm đạo chưa đủ thì cả đời này cũng sẽ khó có
được thành tựu cao.
Ngược lại, Kiếm Hồn thì có khả năng tấn phong.
Bản thân Diệp Trần sở hữu hai đại Kiếm Hồn, trong đó Bất Hủ Kiếm Hồn đã đạt đến
Thất giai, chỉ còn mong cho Hủy Diệt Kiếm Hồn cũng đạt tới Thất giai, như vậy hai
đại Thất giai Kiếm Hồn sẽ sinh ra cộng hưởng và đột nhiên đồng loạt tăng mạnh,
mà hắn cũng cảm giác được Hủy Diệt Kiếm Hồn đã dấu hiệu có đột phá rồi. Phải
biết rằng, ở trạng thái bình thường, Vũ Hồn hoặc Kiếm Hồn từ Thất giai tấn
phong đến Bát giai là cả một bước tiến cự đại, không biết đã có bao nhiêu người
bị “chôn chân” tại cảnh giới này rồi, ngay cả đối với Phong Đế Vương giả Sinh Tử
Cảnh thất trọng thiên, cũng đã có hơn phân nửa trong số họ không vượt qua nổi.
Thất giai Bất Hủ Kiếm Hồn của Diệp Trần tương đương với Bát giai Kiếm Hồn bình
thường, còn Lục giai đỉnh phong Hủy Diệt Kiếm Hồn thì tương đương với Thất giai
đỉnh phong Kiếm Hồn bình thường. Nếu Kiếm Hồn có thể đạt thành tựu cao thì so với
một bộ phận Phong Đế Vương giả đều có thể mạnh hơn một tia đấy.
Sau khi sáng tạo ra Phần Thiên Chân Kiếm, Diệp Trần vẫn không thanh tỉnh lại…
Trên tấm bia đá, các điểm và lộ tuyến lại kết hợp và hóa thành từng đạo kiếm
khí kích xạ ra. Những kiếm khí này hư vô mờ mịt, vô tung vô tích, khó có thể
tìm ra được, phảng phất giống như mộng ảo chưa bao giờ tồn tại qua.
"Đây không thể là kiếm khí tầm thường được, kiếm khí tầm thường không hư
vô giống như vậy, quả thực là…nó giống như không tồn tại vậy."
"Chẳng lẽ đây là Linh Hồn Kiếm Khí ư ?!"
Diệp Trần trong đầu lóe lên linh quang.
Diệp Trần đoán không sai, thứ đang diễn dịch trên tấm bia đá chính là Linh Hồn
Kiếm Khí.
Trong thiên hạ có rất nhiều chủng loại Linh hồn công kích, có loại linh hồn
công kích có thể làm cho Linh Hồn Lực biến hóa thành “cái búa” nện vào linh hồn
của địch nhân, hoặc là hóa thành những mũi tên nhọn bắn đi, hoặc là giống như
Nguyên Thần Tỏa Sát, có thể biến thành một cái vòng hoàn kim mà quấn giết linh
hồn địch nhân. Linh hồn công kích không thể so sánh với võ học vì đối với việc
điều khiển nó là thập phần gian nan. Sáng tạo ra nó lại càng gian nan hơn gấp bội,
còn khi sử dụng lại thập phần tiêu hao Linh Hồn Lực, cho nên, linh hồn công
kích cho tới bây giờ đều là thủ đoạn phụ trợ chiến đấu, không ai lại đem phần lớn
thời gian mà lãng phí vào việc tu luyện linh hồn công kích bí pháp, cái được cũng
không bù nổi cái mất.
Bất quá điều đó cũng không phải là nói linh hồn công kích không trọng yếu, linh
hồn công kích càng mạnh thì có thể trở thành một đòn sát thủ mà mọi địch nhân đều
kiêng kị. Dù sao, một khi địch nhân không thể chống đỡ nổi linh hồn công kích của
ta thì tất nhiên linh hồn của hắn sẽ bị trọng thương, chiến lực lập tức bị hạ
thấp. Như vậy, tác dụng cũng có thể nghĩ là gì rồi.
Về phần Linh Hồn Kiếm Khí, nhìn vào bên trên hình thái cũng đã biết rõ nó khủng
bố đến mức nào rồi, đoán chừng các linh hồn phòng ngự đơn giản sẽ bị Linh Hồn
Kiếm Khí mở ra dễ dàng.
Cẩn thận quan sát những điểm tuyến tổ hợp trên tấm bia đá, Diệp Trần thử xếp đặt
Linh Hồn Lực của mình để hình thành ra Linh Hồn Kiếm Khí.
Ôngggg!
Một đạo Linh Hồn Kiếm Khí được tạo thành nhưng nhanh chóng bị tiêu tán, đây là
do việc xếp đặt vẫn chưa đủ chặt chẽ và cũng không đủ ổn định.
Tại thời điểm Diệp Trần tìm hiểu Linh Hồn Kiếm Khí, Bá Đao Vương là một trong bốn
vị Tử Kim Thống Lĩnh bên cạnh đã tỉnh lại.
"Thật sự quá tốt rồi, Bá Đao của ta đã vài chục năm nay không có tiến bộ,
không thể tưởng được lần này đã tiến bộ được một bước dài, đã giảm bớt được
mấy chục năm khổ công rồi."
Bá Đao Vương trên mặt lộ ra nét hoan hỷ.
"Ồ, trên mặt đất bên này sao lại có áo giáp cùng vũ khí rơi tứ tán thế kia?"
Trong lúc vô tình, Bá Đao Vương chú ý tới cái áo giáp cùng bao tay cách phía
trước Diệp Trần không xa.
"Ai, là kẻ nào đã giết Lam Ma Vương?"
Tiếng gầm giận dữ vang lên, gã Lục Nhân tộc Phỉ Thúy Thống Lĩnh Lục Ảnh Vương
cũng tỉnh táo lại, hắn không gặp được Lam Ma Vương trước đó đang đứng bên cạnh
mình, ánh mắt liền nhìn quét một vòng và rất nhanh đã phát hiện ra các trang bị
của Lam Ma Vương.
"Có phải ngươi đã giết Lam Ma Vương hay không?"
Ở đây trừ hắn ra, chỉ có Bá Đao Vương đã thanh tỉnh lại, Lục Ảnh Vương mặt hiện
lên sát ý nhìn chằm chằm vào Bá Đao Vương.
"Hừ, hắn không phải do ta giết." Bá Đao Vương sắc mặt khó coi.
"Nếu không phải ngươi giết thì Lam Ma Vương tại sao lại chết chứ ?."
Lục Ảnh Vương vẫn cho rằng thủ phạm chính là Bá Đao Vương.
Bá Đao Vương âm lãnh cười cười, "Coi như là ta giết thì như thế nào, Lục
Nhân tộc các ngươi vốn là Nhân tộc địch nhân, có chết cũng đáng kiếp."
"Đúng là muốn chết."
Lục Ảnh Vương thân hình lóe lên hóa thành một đoàn Lục Ảnh thẳng hướng Bá Đao
Vương.
"Cút về đi."
Bang!
Bá Đao Vương rút chiến đao bổ ra một đao mang theo đao khí tung hoành.
Hai người đại chiến một hồi thì Quỷ Trảo Sư Vương, một trong ba vị Tử Kim Thống
Lĩnh còn lại bên cạnh Diệp Trần mở hai mắt ra, "Bá Đao Vương, ta đến giúp
ngươi." Không chần chờ chút nào, Quỷ Trảo Sư Vương nhào tới, cùng Bá Đao
Vương liên thủ vây công Lục Ảnh Vương.
Thực lực của Lục Ảnh Vương không thể cường đại hơn so với Bá Đao Vương, hiện tại
lại có thêm một Quỷ Trảo Sư Vương nữa, lập tức liên tiếp bại lui và trúng
thương tại trên tay hai người.
"Nhân tộc cùng Yêu tộc thật sự là không biết xấu hổ, lấy nhiều địch ít,
cũng tốt, tựu để cho Hổ Ma Vương ta đến lĩnh giáo các ngươi vài chiêu."
Bên kia, Hổ Ma Vương của Ma tộc Hắc Ám Thống Lĩnh cũng gia nhập chiến trường, Hổ
Ma Vương chính là một ma thú, tương đương với Yêu tộc Yêu thú.
Thời gian dần trôi qua, ngoại trừ bốn người Diệp Trần, Tuyết Không Đế, Ma tộc
Tướng Quân cùng với Ma tộc ma nữ là chưa thanh tỉnh, những người còn lại đều đã
thanh tỉnh trở lại, đồng loạt lao vào chiến đấu làm khí kình tung hoành bốn
phương.
"Hoặc
là dứt khoát không làm, mà đã làm thì phải làm cho xong, giết tên Ma tộc Tướng
Quân kia đi."
Dùng bốn đấu với ba, Nhân tộc cùng Yêu tộc chiếm được một chút thượng phong,
lúc này, Phi Đao Vương một trong các Tử Kim Thống Lĩnh bỗng nhiên ánh mắt khóa
chặt lấy Ma tộc Tướng Quân, liên tiếp tung 49 thanh phi đao về phía gã.
"Muốn chết à, để ta thành toàn cho ngươi."
Ma tộc Tướng Quân sao lại không cảm ứng được nguy cơ đang đến, liền sớm tỉnh lại
một bước, gặp phi đao tập kích, hắn không chút nghĩ ngợi lập tức oanh tới một
quyền.
Ầm ầm!
Cường hãn quyền kình chẳng những đem 49 thanh phi đao chấn thành phấn vụn, còn
làm cho những mảnh vỡ phi đao bay ngược trở về. Trúng chiêu, cả người Phi Đao
Vương lập tức bị chấn nát, Linh Hồn Ấn Ký cũng mất đi, còn dư thế của đám mảnh
vỡ phi đao vẫn không tiêu tán, trực tiếp cuốn về hướng Tuyết Không Đế cùng với
Diệp Trần đang không hề phòng bị, xem ra, gã Ma tộc Tướng Quân có ý định một mẻ
hốt gọn.
Đôi mắt sáng quắt của Tuyết Không Đế mở ra, hét lên một tiếng rồi tung chưởng cản
trở công kích.
Độ ấm trong không khí chợt bị hạ xuống trăm ngàn lần, một bức tường băng đã
hình thành và đông cứng đám mảnh vỡ phi đao cùng với khủng bố quyền kình xen lẫn
trên chúng.
"Ma Quyền Đế ! Xem ra, Đấu Chuyển Quyền Kình của ngươi cũng không có gì đặc
biệt!"
Tuyết Không Đế cười lạnh.
Gã Ma tộc Tướng Quân đồng dạng cũng Tam Tinh Tướng Quân, phong hào là Ma Quyền
Đế, một tay Đấu Chuyển Quyền Kình phi thường lợi hại, có thể đem công kích của người
khác hóa thành của mình và phản công ngược lại đối phương. Phi Đao Vương tuy là
Tử Kim Thống Lĩnh, thực lực có thể khiêu chiến với cả Phong Đế Vương giả bình
thường, nhưng so với Ma Quyền Đế cuối cùng vẫn kém hơn không ít, hơn nữa dưới đặc
thù của Đấu Chuyển Quyền Kình, tương đương bị Ma Quyền Đế cùng với lực lượng của
chính mình liên thủ công kích, không chết thì mới là lạ.
"XÀM NGÔN !"
Ma Quyền Đế khẽ quát một tiếng làm ma lực hung mãnh của Sinh Tử Cảnh thất trọng
thiên bộc phát. Trong lúc nhất thời, hắc khí lượn lờ, Ma ảnh đằng đằng, áp khí khủng
bố bành trướng ra bốn phương tám hướng.
Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên Vương giả sở dĩ có thể được gọi là Phong Đế, là
bởi vì bọn hắn đã đột phá Vô Ngã Chi Đế Hoàng cảnh giới, cô đọng ra được Đế
Hoàng ấn ký, Đế Hoàng ấn ký sẽ cùng năng lượng bản thân tương hợp, mỗi một
phần lực lượng phát huy ra đều có thể nói là hoàn mỹ. Thực lực của Chiến Đế mặc
dù có thể địch nổi Phong Đế Vương giả bình thường, nhưng đó là trên lực công
kích, còn tại trên trụ cột thì kém Phong Đế Vương giả không biết bao nhiêu lần.
Oanh!
Ma lực được thúc dục đến cực hạn, Ma Quyền Đế đột nhiên đấm ra một quyền cường
hãn làm cả hư không bị ngưng trệ, Hắc Ám áo nghĩa mặc dù so với Không Gian Áo
Nghĩa có vẻ không bằng, nhưng đồng dạng ẩn chứa Tịch Diệt lực lượng vạn vật bất
động, cổ lực lượng mạnh mẻ này do Ma Quyền Đế thi triển ra, rõ ràng so với Diệp
Trần chỉ có hơn chứ không kém, có thể thấy được Ma Quyền Đế có thực lực khủng bố
đến mức nào.
"Băng Phong Đông Kết!"
Trong chưởng pháp của Tuyết Không Đế có ẩn chứa Thủy Chi Áo Nghĩa, Băng Chi Áo
Nghĩa cùng với Phong Chi Áo Nghĩa, Tam đại áo nghĩa dung hợp làm một đã tạo ra Hàn
khí thập phần khủng bố, phải biết rằng khi độ ấm giảm xuống tới trình độ nhất định
thì hư không cũng đồng dạng bị bất động, thậm chí ngay cả thời gian cũng bị
đình chỉ lưu động, tuy Tuyết Không Đế vẫn còn kém rất xa, nhưng quyền kình hoàn
toàn không thua gì Hắc Ám quyền của Ma Quyền Đế.
Ầm ầm!
Hắc Ám quyền cùng Hàn băng chưởng chạm vào nhau liền phát ra tiếng nổ mạnh đến
kinh thiên động địa, tạo ra rất nhiều quang cầu màu trắng và đen nhanh chóng
bành trướng, cuối cùng bạo phát tựa hồ như mọi lực lượng của chúng đều đã tiêu hao
hết.
"Tuyết Không Đế, tiếp của ta một chiêu Thần Thánh Hồn Tiễn!"
Phát chiêu không phải Ma Quyền Đế, mà là ả ma nữ có tản ra khí tức thần thánh,
chỉ thấy ả trợn mắt, một đạo Linh Hồn Lực hóa thành mũi tên nhọn bay ra, chui
vào Hồn Hải Tuyết Không Đế.
Tuyết Không Đế sắc mặt tái đi, cái Thần Thánh Hồn Tiễn này bá đạo dị thường, ngay
cả linh hồn phòng ngự của nàng cũng sinh ra rạn nứt, nếu lại tới một chiêu nữa
thì linh hồn phòng ngự nhất định sẽ xuất hiện sơ hở, mà hiện tại nàng đang cùng
Ma Quyền Đế quyết đấu, không cách nào phân tâm đối phó với ả ma nữ này được. Ả
ma nữ này cũng là một kẻ rất giảo hoạt, thấy không cách nào trợ giúp cho Ma Quyền
Đế tại phương diện chiến lực, nên liền lựa chọn dùng linh hồn công kích đối
phương.
"Ha ha, xem ra ngươi phải bỏ mạng ở tại đây rồi."
Ma nữ kiều mỵ cười cười rồi lại bắn một cái Thần Thánh Hồn Tiễn nữa công hướng
Tuyết Không Đế.
Phốc!
Tiếng va chạm hư vô vang lên, Thần Thánh Hồn Tiễn chợt bị tiêu tán đi, đánh tan
nó chính là một đạo kiếm khí lăng lệ ác liệt, cái kiếm khí này chính là do linh
hồn lực diễn biến thành.
"Linh Hồn Kiếm Khí!"
Ma nữ cả kinh, hướng phía Diệp Trần nhìn lại.
Phát ra Linh Hồn Kiếm Khí tất nhiên là Diệp Trần, hắn lúc này cũng đã thanh tỉnh
lại.
"Ta đến giúp ngươi."
Đồng thời nói chuyện đối với Tuyết Không Đế, Diệp Trần bắn liên tiếp hai đạo
Linh Hồn Kiếm Khí về phía Ma Quyền Đế.
Ả Ma nữ sắc mặt biến hóa, nàng vừa rồi đã phát ra hai lần Thần Thánh Hồn Tiễn
nên Linh Hồn Lực tiêu hao không nhỏ, nếu bắn thêm hai chiêu Hồn Tiễn nữa thì kế
tiếp sẽ không thể tiếp tục vận dụng linh hồn công kích, và tất nhiên sẽ làm ảnh
hưởng chiến lực. Thế nhưng không giúp Ma Quyền Đế cũng không được, Ma Quyền Đế
có thể chống lại Tuyết Không Đế, còn ả ta thì không có thực lực này.
Sưu sưu!
Hai phát Thần Thánh Hồn Tiễn bắn ra nghênh hướng Linh Hồn Kiếm Khí.
Nhưng điều làm cho ả phải giật mình chính là, Linh Hồn Kiếm Khí kia linh hoạt
vô cùng, tựa như một gã kiếm khách đang thi triển tuyệt thế kiếm pháp vậy, quỹ
tích của nó có thể thay đổi liên tục nên không thể đoán bắt được, Thần Thánh Hồn
Tiễn gần kề chỉ ngăn cản được một đạo Linh Hồn Kiếm Khí, một đạo còn lại đã thiết
cắt được vào bên trên Hồn Hải Ma Quyền Đế.
"Hừ!"
Tiếng rên rỉ vang lên, Ma Quyền Đế đầu đau như muốn nứt ra, Linh Hồn Kiếm Khí của
Diệp Trần rõ ràng đã đem linh hồn phòng ngự của hắn xé toạt ra một lỗ hổng, làm
kiếm khí thẩm thấu đi vào và phá hoại một cách trắng trợn.
Dù sao cũng có linh hồn phòng ngự ngăn cách trở thoáng một chút, tuy nói không
đến mức để cho linh hồn của hắn bị trọng thương, nhưng cũng có được nguy hiểm nhất
định, chỉ cần Diệp Trần lại bắn đến một cái Linh Hồn Kiếm Khí nữa thì hắn chỉ
có thể bỏ chạy thoát thân mà thôi.
Oanh!
Khí kình bạo tạc, Ma Quyền Đế chấn bay Tuyết Không Đế, kéo dài khoảng cách ra.