Trên người Long Vương nổi lên một hào quang màu vàng nhạt, tựa nhu độn
thổ thuật, hắn mang theo Diệp Trần nhanh chóng chui xuống dưới. Trên
đường đi Diệp Trần cơ hồ cảm thụ không được sự tồn tại của không gian.
Ước chừng chui xuống dưới lòng đất khoảng ba bốn vạn mét, Long Vương mới dừng lại.
Ông!
Bàn tay vươn ra, hào quang màu vàng đất khuếch tán. Bùn đất phía trước tự
động tách ra, cuối cùng hình thành một không gian . Không gian dưới lòng đất này là một quả cầu đất, đường kính ước chừng ba mươi thước, rất
tròn, rất hoàn mỹ. Trận pháp yếu ớt chấn động truyền từ trên xuống.
- Là Hỏa Vương thấu linh trận pháp!
Cái gọi là thaais linh trận pháp tức là để cho linh hồn lực không thể nào
cảm nhận được. Cho dù linh hồn lực có quan sát tới cũng sẽ trực tiếp bỏ
qua nơi này, tưởng rằng ở đây chỉ là bùn đất bình thường.
- Hỏa Vương là ai?
Long Vương nói.
- Lúc còn trẻ, ta cùng với Hỏa Vương từng gặp mặt vài lần. Nhưng về sau
hắn lại biến mất. Nếu như thủ hộ giả của Trường Thiên phái chính là hắn
thì nhất định hắn đã đạt tới cấp độ phong đế. Danh xưng Hỏa Vương không
còn thích hợp nữa.
- Nhưng mà ta nhớ rõ nắm đó hắn so với ta còn nhiều tuổi hơn. Khoảng chừng bảy tám chục tuổi.
- Hỏa Hoàng đã chết?
Diệp Trần đưa ra đánh giá của mình.
- Chết hay chưa thì còn phải phá giải thấu linh trận pháp mới biết được.
Long Vương nhắm chặt hai mắt lại, linh hồn lực rót vào bên trong quả cầu đát, cẩn thận cảm ứng quy luật của thấu linh trận pháp.
Thật lâu sau Long Vương mới mở to mắt.
- Thật cao minh, may mắn là trận pháp này không có hao tổn, nhưng năng
lượng duy trì không còn lại bao nhiêu. Bằng không ta cũng không thể nào
phá giải được trận pháp này.
Rầm rầm!
Linh hồn lực của
Long Vương chấn động, quả cầu đất vỡ vụn, hiện ra một quang cầu tử sắc. Ở trung ương quang cầu này có một bóng người ngồi trong đó, đầu cúi xuống phía dưới.
- Quả nhiên là Hỏa Vương. Không! Là Hỏa Hoàng.
Long Vương thở dài một hơi, nói:
- Mấy trăm năm không hỏi thế sự, che dấu hành tung cũng chỉ vì muốn bản
thân mình toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong việc tu hành, thăng lên
chiến lực. Đáng tiếc, kết quả lại chỉ là công dã tràng.
- Không thể tưởng được Hỏa Hoàng tiền bối đã chết.
Diệp Trần đối với Vương giả phong đế thủ hộ Trường Thiên phái rất ngạc
nhiên. Hôm nay được nhìn thấy nhưng chỉ là người chết. Nếu như tin tức
này mà lan truyền ra ngoài, Trường Thiên phái chắc chắn sẽ như ngọn đèn
đầu trước gió, lung lay dễ tắt. Dù sao Trường Thiên phái có thể tồn tại
đến lúc này cũng dựa vào sự uy hiếp của Hỏa Hoàng.
- Long Vương tiền bối, Hỏa Hoàng tiền bối đã đạt tới cấp độ gì?
Diệp Trần hỏi.
Long Vương nói.
- Năm đó ta gặp được hắn, chính là lúc hắn đang là đệ nhất nhân dưới
Vương giả phong đế. Với ngộ tính siêu việt của mình, Vương giả phong đế
bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn. Lúc đó hắn đã tiếp cận
rất gần với Vương giả phong đế rồi. Hơn nữa ta có nghe nói lúc trước Hỏa Hoàng vi bảo tồn Trường Thiên phái từng xuất ra một tuyệt chiêu. Dựa
vào tuyệt chiêu này có thể khiến cho cả Huyết Thiên đại lục, không một
ai dám chính thức động vào Trường Thiên phái. Ngay cả Vương giả phong đế cũng không dám.
- Chỉ là một tuyệt chiêu mà có thể chấn nhiếp được cả Huyết Thiên đại lục.
Đúng vậy! Chiến Vương từng nói đã gặp qua một lão giả, lão giả này có thể
ngưng tụ ra được một hỏa cầu giống như mặt trời. Hỏa cầu này ẩn chứa
hỏa, thủy, thổ ba đại áo nghĩa. Mà ba đại áo nghĩa này cũng đã đạt tới
cảnh giới viên mãn. Cho dù không có dung hợp hoàn toàn được nhưng cũng
rất khủng bổ. Có thể thể đơn giản hủy diệt một ngôi sao lớn.
Chẳng lẽ lão giả này chính là Hỏa Hoàng?
Diệp Trần nhíu mày.
- Đi! Chúng ta đi vào. Hỏa Hoàng có lẽ sẽ lưu lại một chút tin tức quý giá.
Long Vương đi vào bên trong tử sắc quang cầu. Diệp Trần theo sát phía sau.
Trong tầm mắt, hai người nhìn thấy được sắc mặt của Hỏa Hoàng tái nhợt, hai
mắt nhắm nghiền. Trên người không toát ra một tia sinh cơ nào. Theo năm
tháng trôi quá, thân thể Hỏa Hoàng có thể bảo trì được như thế nào quả
là điều không tưởng được. Da thịt vẫn như trước, rất đầy đặn, không có
bất kỳ hiện tượng thối rữa nào. Khí thế từ thân thể Hỏa Hoàng phát ra
thậm chí còn khiến cho Diệp Trần cảm thấy khó thở.
- năng lượng
không có tiêu tán hết. Thân thể còn ẩn chứa uy năng cường đại. Ngàn vạn
lần không nên chống cự hoặc là phản kích. Bằng không thi thể của hắn sẽ
nổ tung, có khả năng hủy diệt cả ngươi.
Long Vương nhắc nhở Diệp Trần.
- Vâng!
Diệp Trần gật đầu, hắn không dám có bất cứ hành động nào không thỏa đáng!
Trước người Hỏa Hoàng có đặt ba miếng ngọc.
Long Vương cầm lấy miếng ngọc thứ nhất nói khẽ:
- Đây là ngọc giản lưu âm.
Đưa chân nguyên đi vào, một thanh âm gia nua nhưng hùng hồn truyền tới.
- Đáng giận. Dùng lục tinh chiến lục của ta ngay cả một tia hi vọng đều
không có. Chẳng lẽ thượng thiên thật sự muốn diệt Chân Linh thế giới ta, tùy ý để cho người của những thế giới khác làm xằng làm bậy. Chân Linh
thế giới lúc nào mới có thể chính thức thuộc về người của Chân Linh thế
giới, không bị các thể giới khác áo chế. Có thể tự do xuất nhập. Đáng
tiếc, ta không thể nào đợi được đến ngày đó. Người có duyên ta không có
gì tốt cho ngươi. Bên trong trữ vật linh giới này có không ít cực phẩm
tài liệu cùng trăm vạn khối cực phẩm linh thạch. Hai ngọc gian kia có
ghi lại hai áo nghĩa đỉnh giai của ta là Nhật Diệu Hành Không và Thủy
Hỏa Vô Tình. Hãy tìm hiểu hai đại áo nghĩa này cho thật tốt. Thực hi
vọng ngươi có thể đánh phá được sự áp bách của các thế giới khác, trở
thành đệ nhất nhân của Chân Linh thế giới từ trước đến nay. Một ngày kia có thể giúp cho Chân Linh thế giới báo cừu. Có lẽ hi vọng của ta quá xa vời, nhưng có hi vọng so với tuyệt vọng vẫn tốt hơn. Ta thực sự cảm
thấy quá mệt mỏi rồi.
Thanh âm dần dần tắt đi.
Diệp Trần cùng Long Vương trầm mặc thật long.
Thanh âm của Hỏa Hoàng thật sự là không cam lòng. Là bản thân hắn không cam
lòng, là vì muôn dân trăm họ của Chân Linh thế giới mà không cam lòng.
Sự không cam lòng của Hỏa Hoàng lại khiến cho ngữ khí của hắn có sức
cuốn hút vô dùng. Diệp Trần và Long Vương giống như lạc vào cảnh giới kỳ lạ. Trong nội tâm cũng cảm thấy uất hận.
- Linh tinh chiến lực.
Ha ha! Lục tinh chiến lực cũng không thể phá nổi. Chỉ sợ rằng ta cũng
không có khả năng may mắn thoát khỏi. Nhưng đại nạn đã đến không thể
không xông qua!
Long Vương trầm giọng nói.
Diệp Trần lại hỏi một lần nữa.
- Long Vương tiền bối, ngươi có mấy tinh chiến lực.
Theo như lời Hỏa Hoàng nói thì Diệp Trần không khó đoán ra cái gọi là tinh
cấp chiến lực này chỉ dùng để ước định thực lực của Vương giả Sinh Tử
Cảnh.
- Ta có được năm tinh chiến lực. Trước mắt trừ một số lão
quái vật lánh đời không biết sâu cạn như thế nào. Người có chiến lực cao nhất cũng chỉ có năm tinh, như Hư Hoàng, Không Đế, còn có ta. Đương
nhiên năm tinh chiến lực cũng có cao thấp. Đám người Hư Hoàng đã đạt tới năm tinh chiến lực đẳng cấp cao. Ta thì yếu hơn một chút. Yến nha đầu
cũng đã đạt tới cấp bậc này.