Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 812: Chương 812: Ngụy cực phẩm Bảo Khí. (Thượng)




- Cũng tốt, giải quyết ngươi, lại đi giải quyết bọn hắn.

Cặp mắt như lục sắc bảo thạch của Chiểu Trạch Vương nổi lên hào quang lạnh như băng, hắn vươn tay nắm chặt hư không, thấp giọng nói:

- Chiểu Trạch Phún Tuyền!

Oanh!

Chiểu trạch trong phương viên trăm dặm bắt đầu sáng ngời, sau một khắc, một cột chiểu trạch phún tuyền bộc phát dưới chân Tần Liễu, thổ thủy chi lực đan xen cùng một chỗ.

- Lạc Địa Nhĩ!

Tần Liễu thần sắc ngưng trọng, một chưởng đè xuống.

Ù ù long!

Chiểu trạch phún tuyền bị thủy tinh chưởng ấn ngăn trở.

- Bằng vào thực lực của ngươi còn không lưu ta lại được.

Thực lực của Chiểu Trạch Vương cũng chỉ mạnh hơn Tần Liễu một chút thôi, nếu như không phải kiêng kị Bất Tử Chi Thân và lực lượng vô cùng vô tận của đối phương, Tần Liễu đã liên thủ với Diệp Trần đánh trọng thương đối phương rồi, không cần phải chạy trốn chật vật như vậy.

- Không sai, thực lực hiện giờ của ta không làm gì được ngươi.

Chiểu Trạch Vương đình chỉ công kích, thân thể đứng lẳng lặng trên mặt chiểu trạch.

- Nhưng, đây cũng không phải là thực lực chân chính của ta.

'Rầm Ào Ào'!

Lời vừa nói xong, thân thể của Chiểu Trạch Vương dung nhập vào trong chiểu trạch.

Tần Liễu nhíu mày, đoán không ra đối phương làm vậy là có ý gì.

Rất nhanh, Tần Liễu liền phát hiện sự khác thường của chiểu trạch.

Nhan sắc của chiểu trạch bắt đầu dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được ít đi, phảng phất như có vật gì đó đang hút lấy tinh hoa và năng lượng vậy, lưu lại chỉ còn là bùn đất thôi.

- Đây mới là thực lực chân chính của ta.

Một đoàn lục ảnh chui ra từ trong đầm lầy, một quyền đánh về hướng Tần Liễu.

Căn bản không kịp né tránh và ngăn cản, việc Tần Liễu có thể làm chỉ là giao hai tay vào nhau, cứng rắn thừa nhận công kích của đối phương.

Cờ-rắc!

Hộ thể Chân Nguyên lập tức bị nghiền nát, tiếng kim loại vặn vẹo vang lên, thượng phẩm tí giáp trên cánh tay Tần Liễu triệt để bị hỏng, cốt cách cũng xuất hiện vết nứt, tùy thời đều có thể sụp đổ, mà bản thân nàng cũng như bị sét đánh, thân thể không thể không chế bay rớt ra ngòai, đâm vào khối đá hắc sắc ở trên đỉnh khiến nó trở nên nát bấy.

PHỐC!

Tần Liễu rong miệng phun ra đại lượng máu tươi bị đánh trúng khối đá hắc sắc kinh ngạc nhìn xuống phía dưới, thực lực của Chiểu Trạch Vương so với lúc trước thì ít nhất phải mạnh hơn gấp bội, không, có lẽ là gấp hai, nếu như nói, trước kia Tần Liễu chỉ hơi kém đối phương một bậc, vậy thì hiện tại cho dù năm nàng cũng không phải là đối thủ của nó.

- Thực lực của ta thế nào.

Chiểu Trạch Vương đứng lẳng lặng trên mặt đất đã có biến đổi lớn, thân cao theo năm mét xuống còn chừng ba mét năm, nhan sắc từ hạt lục sắc biến thành sâu lục sắc, chiều cao thân thể và nhan sắc không phải là biến hóa lớn nhất, mà là bản chất, thân thể của hắn, phảng phất được chế tạo từ nguyên thạch lục sắc thủy tinh, chất lỏng lục sắc không ngừng bài tiết ra ngoài, chảy xuống dưới, lúc chảy xuống lòng bàn chân, lại chui vào trong thể nội lại, tuần hoàn không thôi.

- Thì ra là thế, lúc trước chỉ là nhất trọng hình thái khác của ngươi thôi!

Bay ra từ cảm bẫy, Tần Liễu nuốt viên thuốc tiếp theo, theo dược lực được khai mở, thương thế của Tần Liễu nhanh chóng được khôi phục lại, cốt cách bị đứt gãy cũng liền lại, kín kẽ, đât là một quả đan dược chữa thương bán cực phẩm, giá trị liên thành.

- Không sai.

Bên trong chiếc miệng rộng vỡ ra như thủy tinh của Chiểu Trạch Vương không có hàm rằng, mà lại có rất nhiều dịch nhờn lục sắc.

- Nhị trọng hình thái, trọng thứ nhất là khiến cho ngươi ở trong chiểu trạch sẽ vĩnh viễn không bị giết, nhưng thực lực lại hơi yếu, hình thái trọng thứ hai thì tăng cường thực lực của ngươi, nhưng lại làm cho Bất Tử Chi Thân của ngươi có nhược điểm, chỉ cần tiêu hao hết lực lượng của ngươi, Bất Tử Chi Thân cũng vô dụng.

Tần Liễu không mất đi tỉnh táo, phân tích nói.

- Ngươi rất thông minh, bất quá ngươi cho rằng, ngươi có thể tiêu hao hết lực lượng của ta sao?

Chiểu Trạch Vương một chút cũng không lo lắng, một trọng hình thái khác, lực lượng của hắn liên tục không ngừng, nếu chiểu trạch không hủy diệt, hắn cũng sẽ không hủy diệt, hình thái hiện giờ tuy rằng lực lượng không giảm bớt, không thể liên tục không ngừng, nhưng cũng bằng mấy chục lần Nửa Bước Vương giả bình thường, đối phương có thể tiêu hao hết một phần mười lực lượng của hắn cũng đã đáng quý rồi.

- Không thử thì sao biết được...

Hào quang lóe lên, trong tay Tần Liễu nhiều ra một cái búa cự đại, cái búa tứ tứ phương phương, cực kỳ trầm trọng, áp bách không khí đến không thể nào lưu động nổi.

Ông!

Cổng ánh sáng mơ hồ xuất hiện trước người Chiểu Trạch Vương, Tần Liễu bước ra một bước đánh xuống một búa, lực lượng ầm ầm khuếch tán ra.

Tiếng nổ mạnh kinh thiên bộc phát, Chiểu Trạch Vương bị đánh nát nửa thân thể, theo gió mà tán.

- Lực công kích của ta thế nào hả?

Tần Liễu lại lần nửa huy động cái búa, đánh nát nửa người còn lại của Chiểu Trạch Vương dễ như trở bàn tay, khủng bố đến cực điểm.

- Đây là vũ khí gì thế?

Ngoài vài trăm mét, thân thể của Chiểu Trạch Vương lại lần nữa ngưng tụ, chỉ là thoạt nhìn, khí tức yếu đi không ít, đại khái chỉ bằng bốn phần năm lúc trước, hai búa của Tần Liễu đã tiêu hao hết một phần năm lực lượng của hắn, đây là chuyện không thể nào tưởng tượng, cũng không cách nào lý giải được.

- Ngươi có thể gọi nó ngụy cực phẩm Bảo Khí.

Tần Liễu thở hổn hển, vội vàng nuốt viên bán cực phẩm đan dược đền bù Chân Nguyên tiếp theo, sau đó lại cắn một Thủy Nguyên quả, buông lỏng thân thể, búa trong tay nàng gọi là Phương Thiên chùy, là ngụy cực phẩm bảo khí so với bán cực phẩm Bảo Khí còn cao cấp hơn, ngụy cực phẩm Bảo Khí kỳ thật cũng là cực phẩm Bảo Khí, bởi vì nó là loại kém trong cực phẩm Bảo Khí, là thứ phẩm, cũng giống như cực phẩm Bảo Khí, ngụy cực phẩm Bảo Khí quả thực là một cái lỗ đen thôn phệ Chân Nguyên, lấy tu vị Nửa Bước Vương giả của Tần Liễu mà hai búa cũng tiêu hao mất hai phần ba Chân Nguyên.

- Ngụy cực phẩm Bảo Khí!

Chiểu Trạch Vương tuy rằng là chiểu trạch sinh mạng thể, nhưng không có nghĩa là trí tuệ nó thấp, Phương Thiên chùy trong tay Tần Liễu rõ ràng đã có thể sinh ra uy hiếp trí mạng đối với hắn, tuy rằng hắn tùy thời đều có thể khôi phục đến trạng thái đệ nhất trọng, nhưng rất rõ ràng, hắn không giết được đối phương.

- Đúng vậy, hiện tại ta có thể đi rồi chứ.

Tần Liễu cũng không đi quản thai độ của Chiểu Trạch Vương thế nào, thân hình lóe lên, bắn nhanh đi.

- Hi vọng không phải tất cả mọi người tiến vào đây đều có ngụy cực phẩm Bảo Khí.

Chiểu Trạch Vương đứng trên chiểu trạch, cũng không đuổi theo Tần Liễu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.