Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 976: Chương 976: Nó có thể thắng ngươi! (Hạ)




Một lưỡi kiếm hình trăng lưỡi liềm màu tím đen, mặt ngoài còn có một tầng thuỷ tinh mỏng nhanh chóng kích lên bàn tay của hắc y lão giả. Đại lượng tinh thể màu tím bộc phát ra giống như một tràng pháo hoa thuần tử sắc nở rộ vậy. Ở trong màn pháo hoa màu tím này hai người nhanh chóng lui ngược ra sau.

- Phù!

Liên tục thở hồng hộc, Diệp Trần vội vàng nuốt xuống ba viên Thượng Thanh Đan! Từ lúc giao chiến tới bây giờ, Diệp Trần đã liên tục dùng tám viên Thượng Thanh Đan, hiện tại chỉ còn có hai viên, đây cũng là lý do vì sao hắn có thể liên tục hai lần thúc dục Thiên Hạt Kiếm.

Cảm nhận được chân nguyên trong cơ thể đang nhanh chóng khôi phục, con mắt màu bạc dọc theo mi tâm của Diệp Trần gắt gao nhìn chằm chằm vào hắc y lão giả, không dám có chút buông lỏng nào.

Hơn mười dặm bên ngoài, hộ thể chân nguyên của hắc y lão giả hơn một nửa đã bị kết tinh, hai cánh tay của lão cũng bị một tầng tinh thể màu tím bao phủ kèm theo lực sát thương kinh người, cho dù lão thân là Nhân Ma Vương cũng chịu không ít ảnh hưởng.

- Đúng là một thanh Cực phẩm bảo kiếm cường đại!

Hắc y lão giả tựa hồ như không thèm để ý tới những tinh thể bám trên người, thân thể lão chấn động một cái chấn đám tinh thể nát bấy. Lực lượng kết tinh căn bản không thể xâm nhập vào trong cơ thể lão chút nào. Đây là chính là sự chênh lệch về tu vi không cách nào đền bù được, ngay cả Cực phẩm bảo kiếm cũng không thể!

- Vẫn không được sao?

Diệp Trần nhíu mày lại, đây là lần đầu tiên hắn có một trận chiến không có chút hi vọng nào như thế này. Cho dù lúc trước khi còn ở Bão Nguyên Cảnh, gặp dược Kim Hoàng đạo nhân của Huyền Không Sơn hắn cũng không hề có cảm giác tuyệt vọng. Cảm giác tuyệt vọng này sẽ ảnh hưởng rất lớn tới chiến ý khi chiến đấu!

- Cho dù không có hi vọng thì ta cũng phải tạo ra hi vọng!

Nhanh chóng chém đứt những cảm xúc tuyệt vọng trong lòng, ánh mắt Diệp Trần càng thêm lăng lệ, phảng phất như bản thân hắn đã đột phá một cái giới hạn nào đó để tiến thêm một bước, đạt tới một đỉnh cao mới!

- Còn chưa mất hi vọng? Ha ha, cũng tốt, nếu mất hi vọng quá sớm thì cũng không thú vị gì!

Hắc y lão giả là một Nhân Ma Vương, việc giết một cường giả cảnh giới thấp hơn đối với lão cũng không vui vẻ gì, bởi vì khi giết một con kiến hôi thì ai sẽ để ý vui hay không vui chứ? Nhưng nếu con kiến hôi kia hết sức kỳ lạ thì nếu thoáng cái đã giết chết đi cũng không thú vị lắm!

- Kính Hoa Phá Diệt!

Ngay khi hắc y lão giả lên tiếng thì Diệp Trần đã chủ động ra tay. Một kiếm xuất ra, hư không lập tức bị phủ lên một tầng màu tím, kịch liệt vặn vẹo, nhanh chóng lan tới chỗ hắc y lão giả. Chỉ sau một sát na, hắc y lão giả phảng phất như lạc vào một thế giới khác. Nếu như nói Kính Hoa Phá Diệt lúc trước như một tấm gương thì lần này dùng Thiên Hạt Kiếm thi triển ra lại giống như một mảnh tinh mạc màu tím cực lớn.

- Toái!

Diệp Trần khẽ quát một tiếng, toàn thân chân nguyên đều bị Thiên Hạt Kiếm rút sạch!

Một tiếng "Phanh!" cực lớn vang lên, tinh mạc màu tím lập tức bị nghiền nát, hắc y lão giả ở bên trong đó cũng vỡ thành ngàn vạn khối tiêu tán bốn phương.

- Không đúng!

Sau khi nuốt luôn hai viên Thượng Thanh Đan cuối cùng, Diệp Trần phi tốc lui lại phía sau.

"Ầm! Ầm! ..."

Chỉ một sát na sau đó, chỗ Diệp Trần vừa đứng lức trước lập tức bị lõm xuống một mảng lớn, không gian bị phá ra một cái đại động, những vết rách không gian cũng từ trong cái đại động đó lan ra ngoài.

Chẳng biết từ lúc nào, hắc y lão giả đã thoát khỏi Kính Hoa Phá Diệt tới gần chỗ Diệp Trần đứng công kích.

- Nếu ngươi là một thành viên của Nhân Ma tộc chúng ta thì tốt rồi!

Nói thật, hắc y lão giả chưa bao giờ gặp được thiên tài nào ưu tú như Diệp Trần, bất kể là áo nghĩa võ học, ý chí kiếm đạo, năng lực thiên phú, kỹ xảo chiến đấu, lực phản ứng đều rất mạnh. Hai tên Hoàn mỹ nhân ma huyết mạch trong tộc của lão tuy cũng ưu tú nhưng đó là nhờ có huyết mạch mà ưu tú, xét về ngộ tính thì xa xa không bì kịp Diệp Trần!

- Kính Hoa Phá Diệt không thể tập trung vào lão được!

Ở xa xa, sắc mặt của Diệp Trần cực kỳ khó coi, rất hiển nhiên, một màn vừa rồi chỉ là ảo giác, hắc y lão giả căn bản không bị nhốt trong tinh mạc, có lẽ một tích tắc trước đó lão đã phá toái hư không chui vào trong hư không rồi. Tuy có Thiên Hạt Kiếm tăng phúc, Kính Hoa Phá Diệt cũng có thể ảnh hưởng tới trong hư không nhưng không mạnh lắm, không làm gì được hắc y lão giả cả!

Có thể nói, Sinh Tử Cảnh Vương Giả chênh lệch với Bán bộ Vương Giả không chỉ là tu vi mà lớn nhất chính là khả năng phá toái hư không!

- Đáng tiếc, đáng tiếc ngươi không phải người của tộc ta!

Thần sắc của hắc y lão giả đột nhiên trầm xuống, sát cơ mãnh liệt, giờ khắc này, lão đã quyết định giết Diệp Trần, bởi vì đối phương căn bản đã không còn khả năng có thêm át chủ bài nào nữa!

Thấy hắc y lão giả dâng lên sát khí mãnh liệt, thần sắc của Diệp Trần lại quỷ dị giãn ra, chân nguyên trong cơ thể dưới dược lực của hai viên Thượng Thanh Đan đã khôi phục được bảy tám phần, sau đó Diệp Trần lại khai mở Long Thần Huân Chương. Đại lượng chân nguyên ập vào trong cơ thể, kéo chân nguyên hắn khôi phục tới chín thành!

- Ta xác thực không thắng được ngươi, nhưng nó có thể!

Trữ vật linh giới trong tay trái Diệp Trần loé lên, một cuốn tranh thuỷ mặc hiện ra, đón gió bay phất phơ.

- Đây là?

Hắc y lão giả tập trung nhìn về bức tranh thuỷ mặc trong tay Diệp Trần.

Đây là một vọng viễn đồ, trong tranh có một người đang đứng trên đỉnh núi nhìn về phương xa, mặc dù không thấy được mặt nhưng chỉ một bóng lưng cũng đã khiến cho người ta có cảm giác thật hùng vĩ mà phiêu dật.

Giơ bức tranh thuỷ mặc lên cao, Diệp Trần vận chuyển chân nguyên, nhanh chóng rót vào trong đó.

"Ông!"

Một màn kỳ dị xảy ra, theo chân nguyên của Diệp Trần rót vào, bức tranh thuỷ mặc như sống lại, đỉnh núi hoá thành thực chất, bóng lưng trong tranh tựa hồ như đang vung tay áo từ bên trong bức tranh được thổi ra bên ngoài

Bóng lưng xoay người lại, khuôn mặt mơ hồ, nhưng đôi mắt lại toả sáng tựa như có thể xem thấu cả thế giới nhìn thẳng lên người hắc y lão giả.

"Thùm thụp ..."

Hắc y lão giả giật mình không thôi, chỉ một ánh mắt của đối phương xuyên thấu qua bức tranh rơi vào trên người lão mà có thể khiến cho lão cảm thây áp lực cực kỳ cường đại.

- Ngươi mang bức tranh này ra thì nguy cơ di tích Chân Thuỷ Cung sau này ngươi phải đi hoá giải!

Mặt dù ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắc y lão giả nhưng người trong tranh lại nói với Diệp Trần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.