- Ta hận lắm, hận tinh hoàng, phong ấn ta dưới lòng đất này, hận chiến vương, dùng kiếm ý bất hủ trọng thương linh hồn ta, khiến ta đến bây giờ mới hồi phục thời kì đỉnh phong, càng hận tên tiểu tử kia, khiến khổ công mấy trăm năm của ta tan thành mây khói, ba người không lẽ là khắc tinh của ta, cho dù là khắc tinh, một ngày nào đó rời khỏi chốn này, ta sẽ khiến các ngươi trở thành hoá thân của ta.
Ma niệm phân hoá đương nhiên không còn tồn tại, suy nghĩ đoạt xá của hắn đã tiêu tan, giờ này khắc này, linh hồn lực của hắn lại trọng thương, cho dù tiếp tục phân hoá ma niệm, cũng phải có cường thế lúc trước, huống hồ hai đại kiếm ý của Diệp Trần đều có thể khắc chế ma niệm, ma niệm là cái bánh bao thịt, đánh chó có đi không về, sao hắn lại làm một việc ngu ngốc như vậy, lầm bầm nguyền rủa hết một lượt tất cả các kẻ thù xong hắn mới chịu yên lặng, quay trở lại lòng đất.
Binh!
Mặt đất vỡ ra, Diệp Trần trùng xuất.
- Nguy hiểm quá!
Đừng dưới ánh nắng mặt trời, Diệp Trần cảm thấy an tâm hơn nhiều.
Hắn cảm thấy nơi này không đơn giản chỉ là một khe hở trong lòng đất, chỉ sợ có bí mật kinh thiên gì đó, nhất là khi hư ảnh ma dung hợp với nhau, hình thành mũi khoan công kích, thủ đoạn này không phải vô ảnh ma có thể làm được, vô ảnh ma chỉ có ác niệm đoạt xá mà thôi.
Nhưng giống như thiên phú linh hồn của hắn, cần có đủ áp lực mới có thể trưởng thành. Lần trước bị cao thủ Ngao gia truy sát, chỉ trong một thời gian hắn đã đem bất tử chi thân tu luyện thành đại bán, lần này bị vô ảnh ma tà ác cường hành đoạt xá, hắn một lần nữa kích phát ra tiềm năng đáng sợ, dung hợp kiếm hồn thứ hai và thuộc tính huỷ diệt, hình thành kiếm hồn huỷ diệt.
Kiếm hồn huỷ diệt phẩm giai giống như kiếm hồn giết chóc, cùng là tứ giai đỉnh phong, nhưng luận uy năng, siêu việt hơn kiếm hồn giết chóc, kiếm hồn giết chóc có thể phát huy ngũ giai đỉnh phong uy năng, kiếm hồn huỷ diệt mặc dù chưa đạt đến lục giai, nhưng cũng gần bằng lục giai.
- Trong hoạ có phúc, quả nhiên là vậy.
Gặp phải vô ảnh ma tà ác đáng sợ hơn trong truyền thuyết là hoạ, hình thành kiếm hồn huỷ diệt là phúc, không thể nói là phúc là hoạ, chỉ biết là phúc hoạ tương y, sinh tử nhất tuyến.
- Nơi này không nên lưu lại lâu, rời đi trước rồi tính.
Không vội quan sát sự biến hoá trong hồn hải, Diệp Trần hoá thành một đường lưu quang thanh sắc bay về phía chân trời, chỉ một lúc đã thấy biến mất vô ảnh vô tung.
Một khắc thời gian sau, không gian bên trên khe nứt như một tấm gương, ầm ầm nứt vỡ, đồng thời, một luồng khí tức phá hoại đáng sợ thuận theo không gian nứt vỡ phát tiết ra ngoài, đè sập vô số sơn phong khiến mặt đất sản sinh vô số vết nứt.
Ba!
Một đường thân ảnh bước ra từ trong hư không, sau lưng hắn, không gian từ từ khép lại.
Người này tuổi độ lục tuần, thân khoác trường bào minh hoàng, khuôn mặt gầy gò góc cạnh như cổ ngọc, tràn đầy chất cảm, mái tóc hoa râm không gió tự vũ, liên tục đánh vào không gian, ánh mắt hắn, xuyên qua mặt đất, thấy tận dưới đáy.
- Thi thể Bình Nhi!
Lão giả hoàng bào vừa nhìn đã nhận ra ngay thi thể Bình Nhi, mắt loé sát cơ.
- Là ai? Là ai giết chết Bình Nhi?
Ngọc bài ảm đạm trong tay lão giả hoàng bào bị hắn bóp vỡ, biến thành hư vô.
Cổ gia Đông Hoàng Thành là ngũ phẩm gia tộc, từng sinh ra một vị đế vương - Đông Hoàng, cho dù bây giờ, Cổ gia đã không còn cường thịnh như trước, nhưng vẫn không ai dám coi thượng họ, bởi vì Cổ gia bây giờ có hai đại vương giả, một là Đông Vương, hai là Phá hoại vương, Đông Vương kế thừa y bát Đông Hoàng, cho nên được gọi là Đông Vương, thực lực khó đoán, còn Phá hoại vương thì đi đường tắt, tham ngộ phá hoại áo nghĩa hiếm có, được gọi là Phá hoại vương, năng lực phá hoại vượt xa vương giả cùng đẳng cấp.
Hoàng bào lão giả chính là một trong hai đại vương giả Cổ gia - Phá hoại vương.
Cổ gia là một ngũ phẩm gia tộc có lịch sử hàng vạn năm, nền móng thập phần thâm hậu, có một toà sinh mệnh đại điện, trong sinh mệnh đại điện là vô số sinh mệnh ngọc bài, những sinh mệnh ngọc bài này không có quá nhiều tác dụng, chỉ là đạo cụ dùng để in dấy ấn sinh mệnh của các nhân vật quan trọng. Nếu như có người chết đi, ngọc bài sinh mệnh sẽ biến mất theo họ, hiện tượng quang mang tắt dần nói cho người của Cổ gia biết, người kia đã chết.
Cổ Bình tuổi còn trẻ nhưng đã có thực lực tông sư cấp, là một trong những nhân vật hiếm có của Cổ gia, đang được Cổ gia toàn lực bồi dưỡng, hắn vừa chết, quang mang trên ngọc bài sinh mệnh tắt dần, Cổ gia lập tức bùng nổ, kinh động Phá hoại vương.
Phá hoại vương sau khi nhận được thông tin, căn cứ vào miếng ngọc bài sinh mệnh mà Cổ Bình mang theo người, nhanh chóng tìm được vị trí, sau đó vượt qua năm trăm dặm không gian, chạy đến chỗ này, nhưng rõ ràng, hung thủ sát hại Cổ Bình đã bỏ chạy, chỉ để lại thi thể Cổ Bình.
Cường hành không chế cảm xúc, Phá hoại vương khẽ nhắm mắt, linh hồn lực bạo phát trong hồn hải, lan tràn với tốc độ không thể tưởng tượng, một ngàn dặm, năm ngàn dặm, một vạn dặm, một vạn năm ngàn dặm, sau khí đạt đến một vạn năm ngàn dặm, Phá hoại vương thấy không có nhân vật nào khả nghi, chân mày đột nhiên loé lên một khối quang mang bạch sắc, quang mang bạch sắc vừa sáng, phạm vi thăm dò của linh hồn lực lập tức bạo tăng mấy lần, đạt đến gần mười vạn dặm.
Lúc linh hồn lực quét qua một thanh niên lam y, Phá hoại vương không mấy chú ý, bởi vì người thanh niên này chỉ là Linh Hải Cảnh sơ kì đỉnh phong tu vi, cho dù có thể chiến đấu vượt cấp, cũng không thể nào giết chết một người có thực lực tông sư cấp như Cổ Bình, nếu nói thanh niên lam y khả nghi, vậy thì trong mười vạn dặm, số người khả nghi rất nhiều, chí ít hắn phát hiện hơn mười người có thực lực Linh Hải Cảnh trung kì trở lên, trong đó không thiếu thanh niên thiên tài, có một số thanh niên thiên tài đến Phá hoại vương cũng không muốn động đến, bởi vì ở Thiên Võ Vực này, bất cứ thanh niên thiên tài nào, sau lưng đều có một nhân vật thập phần cự đại.
- Không có. Không có.
Phá hoại vương thu hồi linh hồn lực, thần sắc âm trầm bất định.
Ầm ầm!
Hít một hơi thật sâu, Phá hoại vương giơ tay phải, đập lên mặt đất, trong nháy mắt, mặt đất chấn động, nứt thành một vết lớn, tách sang hai bên. Đất dưới khe nứt từ từ nâng lên, cuối cùng đạt đến độ cao ngang bằng mặt đất.
Bây giờ, thi thể của Cổ Bình và một số cao thủ Cổ gia nữa đã xuất hiện trước mắt Phá hoại vương, nhưng những thi thể này rất khó phân biệt, bởi vì đầu và tứ chi của họ đều biến mất, hình như trước khi chết gặp phải một vụ nổ lớn, làm nổ tung đầu và tứ chi, chỉ có thân thể được thượng phẩm phòng ngự bảo khí bảo vệ là không vỡ, nhưng bên trong cũng nát thành một đống.