Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 619: Chương 619: Phượng Vĩ quả!




Diệp Trần dương danh Thiên Võ Vực, trở thành đệ nhất nhân dưới thanh niên ngũ cự đầu, Âm Ma Tông tự nhiên có nghe thấy, cho nên ngày Bạch Vô Tuyết và Hạ Hầu Tôn ước chiến, hắn cũng đi, không ngoài dự kiến của hắn, Diệp Trần quả nhiên xuất hiện tại cương vực kia, nhưng thực lực của Diệp Trần lại khiến hắn khiếp sợ, Âm Ma Tông tuy rằng tự nhận là không thua kém Lâm Thiên và Lam Tà Tình, nhưng quả thật không nắm chắc chống lại Diệp Trần.

Dưới sự bất đắc dĩ, Âm Ma Tông quyết định không ăn một mình nữa, liên hệ vỡi lão bằng hữu Thiên Cầm Tông trước kia.

Thực lực của Thiên Cầm Tông còn trên cả Âm Ma Tông, từng tu luyện quá một loại bí pháp cường đại chỉ có yêu thú mới có thể tu luyện được, khiến cho thể nội chân nguyên có chứ khí tức yêu lực, trời sinh thân cận yêu thú, thuần hóa yêu thú còn dễ dàng hơn so với Ngự Thú Môn ở Lôi Vực.

Tứ trảo yêu cầm vừa chết đi ban nãy chỉ là một đầu thập cấp yếu nhất trong ngự thú bài của Thiên Cầm Tông thôi, căn bản không khiến Thiên Cầm Tông đau lòng.

- Trên trời cao khó có thể phát huy uy lực của ta đến cực hạn, để hắn sống lâu thêm chút nữa đi.

Thải y lão giả Thiên Cầm Tông đạm mạc nói.

Hoang Hỏa Vực tại tây bộ Bắc phương Vực Quần.

Tây bộ có rất nhiều sơn mạch, mà Dã Man sơn mạch vắt ngang ba đại vực, là một sơn mạch lớn nhất ở Bắc phương Vực Quần, nếu tính trên Chân Linh đại lục, cũng là sơn mạch số một số hai.

Đi vào khu vực biên giới Dã Man sơn mạch, Diệp Trần lấy ra bản đổ mà cốc chủ Hoa Anh Mai của Lưu Tuyền Cốc cho hắn, cẩn thận so sánh, chỉ vào hướng tây bắc:

- Hẳn là ở vị trí kia

Dã Man sơn mạch quá lớn, không có bản đồ, giống như mò kim đáy bể, rất khó tìm được nơi hạ lạc của Phượng Vĩ thụ, đương nhiên, cho dù có bản đồ, cũng không nhất định có thể tìm được Phượng Vĩ thụ, cái này còn phụ thuộc vào vận khí nữa.

Mộ Dung Khuynh Thành nói:

- Dã Man sơn mạch tất cả Man nhân bộ lạc lớn nhỏ cũng có vài chục chi, bộ lạc nhỏ thì chỉ có mấy vạn người, bộ lạc lớn thì có mấy chục vạn cũng không có gì là lạ, nếu thật sự không được thì có lẽ có thể giao dịch với bộ lạc Man nhân, bọn họ sinh hoạt ở đây vô số năm, nói không chừng sẽ có Phượng Vĩ thụ cũng nên.

Diệp Trần gật đầu nói:

- Dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể làm vậy thôi, bất quá Man nhân tính nết táo bạo, có thể sẽ không thuận lợi lắm.

Man Tộc là là một chi của nhân tộc, nhưng Man Tộc cũng không thừa nhận mình là nhân tộc, cho nên một ít Man nhân đối nhân loại cũng không hữu hảo lắm.

Vù vù!

Phi hành khôi lỗi lao về hướng tây bắc Dã Man sơn mạch.

Mấy ngày trôi qua, hai người đã đi vào sâu trong Dã Man sơn mạch, phóng mắt nhìn lại, núi non trùng điệp tiếp nổi nhau, tản mát ra hơi thơi man hoang.

- Đi xuống đi!

Nơi đây đúng nơi mà cốc chủ tiền nhiệm của Lưu Tuyền Cốc tìm được Phượng Vĩ thụ, bất quá bản đồ dù sao cũng là bản đồ, so với thực tế thì có thể khác biệt đến mấy vạn lý.

Nơi hai ngươi đặt chân là một tòa núi nhỏ thấp bé bị tàn phá, tựa hồ đã từng có sinh mệnh cường đại nào đó chiến đấu ở chỗ này vậy.

Phóng xuất linh hồn lực ra, phạm vi năm trăm lý đều năm dưới phạm vi tra xét của Diệp Trần.

Không có gì khác thường.

Thay đổi một chỗ, Diệp Trần tiếp tục tra xét.

Cứ lặp lại như thế.

Sau năm lần, Diệp Trần kinh hô một tiếng.

- Sao vậy?

Mộ Dung Khuynh Thành hỏi.

Diệp Trần nói:

- Cách đây ba trăm dặm có một tòa sơn cốc, bên trong khí tức man hoang thập phần nồng đậm, còn có sương mù dày đặc có thể suy yếu linh hồn lực, khiến linh hồn lực không thể tra xét triệt để nữa.

- Chúng ta tới gần một chút đi.

Pham vị tra xét linh hồn lực của Mộ Dung Khuynh Thành không rộng như Diệp Trần, giống với Linh Hải Cảnh bình thường, đều là một trăm lý, bất quá Mộ Dung Khuynh Thành có Ma Nhãn, nếu khoảng cách đủ gần thì có thể xuyên thấu chướng ngại, thấy được tình cảnh trong cốc.

Bay gần ba trăm dặm, hai người chỉ bằng mắt thường là có thể nhìn thấy sơn cốc ẩn trong sương mù, hình dáng sơn cốc như ẩn như hiện.

- Mở!

Vận chuyển Ma lực tới hai mắt, Mộ Dung Khuynh Thành mở tầng ngoài đồng tử ra, bên trong xuất hiện một kim sắc thụ nhãn, trong đó toát ra một loại ánh sáng không thể nhìn thấy, nhìn về phương hương sơn cốc.

Một bên, Diệp Trần thầm nói:

- Ma tộc không hổ là chủng tộc phía trên nhân tộc, Ma Nhãn mỗi Ma nhân khi tu vị đạt đến Linh Hải cảnh đều có, cũng không có gì lạ lẫm, nhưng đặt ở nhân tộc thì khác hẳn, lúc trước có thể đánh bại Ma tộc, không biết đã chết bao nhiêu cao thủ nhân tộc nữa.

Thật lâu sau, Mộ Dung Khuynh Thành đóng Ma Nhãn lại.

- Bên trong có một đầu thập cấp Ô Phong Báo, nó đã phát hiện chúng ta, đang đi tới rồi, mặt khác còn có rất nhiều yêu thú loài Báo, mà ở bên trong sơn cốc, có một khối địa phương linh quang thập phần nồng đậm, Ma Nhãn của ta cũng nhìn không thấu, hẳn là linh khí do linh thảo phát ra.

Ma Nhãn tuy rằng cường đại, nhưng năng lượng quá mức nồng đậm ngược lại nhìn không thấu, linh hồn lực thì không có nhược điểm này, nhưng thứ hạn chế hoặc suy yếu linh hồn lực cũng không yếu, mỗi thứ một vẻ.

- Vậy đợi lát nữa đi.

Diệp Trần nói.

Rống!

Cửa cốc tản mát ra sương mù dày đặc, tiếng xé gió vang lên, cùng với đó là từng đợt tiếng thú hống trầm thấp.

- Người nào đến Ô Phong Cốc của ta?

Tiếng xé gió tiêu tán, xuất hiện trong tầm mắt Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành là một đám yêu thú loài báo, cầm đầu đúng là thập cấp yêu thú báo chủ Ô Phong Báo, bất quá Ô Phong Báo này đã biến hóa được một nữa, đứng thẳng hành tẩu, còn có một cái đầu báo hung ác dữ tợn nữa.

Diệp Trần sắc mặt không thay đổi nói:

- Muốn cùng ngươi làm giao dịch.

- Giao dịch, giao dịch gì?

Ô Phong Báo đánh giá Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành, hơn nữa dừng trên người Mộ Dung Khuynh Thành một hồi lâu.

Diệp Trần thần sắc lạnh lùng, thản nhiên nói:

- Chúng ta cần một Phượng Vĩ quả, nếu ngươi có thể ta có thể trả gấp hai lần giá trị linh thạch.

- Gấp hai lần giá trị linh thạch để mua Phượng Vĩ quả?

Ô Phong Báo cười hắc hắc

- Giá này cũng không thấp, nhưng cái ngươi gọi là gấp hai lần giá trị linh thạch rốt cục là bao nhiêu.

- Một quả Phượng Vĩ quả giá trị ba vạn khối thượng phẩm linh thạch, ta trả sáu vạn khối. ”

- Sáu vạn khối, quá ít .

Ô Phong Báo lắc đầu.

Mộ Dung Khuynh Thành nhíu mày nói:

- Ngươi có Phượng Vĩ Quả sao?

- Đương nhiên là có, bất quá các ngươi ra giá khiến ta không hài lòng, như vậy đi, mười vạn khối thượng phẩm linh thạch cộng thêm mỹ nhân này, Phượng Vĩ quả một tháng sau có thể cho ngươi.

Trong mắt Ô Phong Báo lập lòe quang mang đùa giỡn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.