Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1016: Chương 1016: Sinh Tử bí cảnh mở.(Hạ)




- Có đối thủ, chưa chắc đã không phải là chuyện tốt. La sư huynh ngươi nói có đúng không!

Sư huynh là kính xưng, không nhất định chỉ có đồng môn sư huynh đệ mới xưng hô như vậy. Bạch Vô Tuyết nhỏ tuổi hơn La Thiên tới vài chục năm. Xưng hô với hắn một tiếng su huynh cũng không quá đáng.

- Nói cũng đúng!

La Thiên gật đầu.

- Các ngươi đã bước vào cảnh giới Bán Bô Vương Giả. Tiến nhập vào Sinh Tử bí cảnh lần này nếu như vận khí không kém hẳn là có thể kiếm được một khối Sinh Tử thạch. Nói không chừng đến lúc đó, các ngươi cùng chúng ta có thể luận bàn một phen.

Muốn đột phá tu vi bước vào Sinh Tử Cảnh quả thật quá khó khăn. La Thiên cũng không dám bảo chứng mình có thể trở thành vương giả Sinh Tử Cảnh. Kể từ đó chênh lệch giữa hắn và đám người Bạch Vô Tuyết càng ngày càng nhỏ. Sớm muộn gì cũng sẽ bị vây ở cảnh giới của hắn hiện nay. Khi đó, song phương chắc chắn sẽ hình thành quan hệ cạnh tranh.

- Mấy thanh niên nhân kia, nhìn qua khí tức rất cường thịnh nha!

Thanh niên tóc dài cười tủm tỉm, nhìn vào Độc Cô Tuyệt và Sở Trung Thiên.

Bạch Vô Tuyết nói:

- Xấu hổ! Mấy người chúng ta không phải là đối thủ của bọn hắn.

Không thể nghi ngờ, Độc Cô Tuyệt, Đạm Thai Minh Nguyệt, Sở Trung Thiên, Liễu Vô Kiếm, Khương Thiên đều là những thanh niên cao thủ đứng đầu. Yến Phượng Phượng cũng miễn cưỡng đứng vào được cấp bậc này. Kế tiếp mới là thanh niên ngũ đại cự đầu và Bắc Minh Huy cùng một số ít thiên tài ưu tú. Cuối cùng với là những thanh niên thiên tài khác.

Sở Trung Thiên từ trong ánh mắt của những người này biết được bọn họ đang thảo luận về mình và mấy người Độc Cô Tuyệt. Hắn chỉ bĩu môi không nói gì.

Hắn có thể vượt cấp khiêu chiến, những cũng phải xem đối tượng là ai. La Thiên là thiên tài đứng đầu một thời, hắn cũng có khả năng vượt cấp khiêu chiến. Hơn nữa tu vi của La Thiên hiện giờ là Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng đỉnh phong. Sở Trung Thiên nếu đi khiêu chiến, phỏng chừng không tiếp nổi mấy chiêu.

Nếu muốn chống lại thì tu vi hắn ít nhất cũng phải đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan.

Giống như Sở Trung Thiên, bọn người Độc Cô Thiên và Khương Thiên đều bảo trì trầm mặc.

....

Người đi tới bên cạnh Thanh Đồng đại môn càng ngày càng nhiều. Không chỉ có người của Chân Linh đại lục mà còn có những thiên tài của đại lục hải vực xung quanh.

Số người của Chân Linh đại lục là nhiều nhất, ước chừng trên dưới ba mươi người, chiếm hơn phân nửa tân thiên tài mới xuất thế trong những năm gần đây. Mà những thiên tài đến từ biển hoặc biển sâu cũng chỉ có chừng năm mươi người.

Mỗi thời mỗi khắc trôi qua, số lượng người đến càng ngày càng ít. Có một số người khí tức thập phần kinh khủng, không có mấy người có thể nhận thức. Dù sao thiên tài trong biển sau và Chân Linh đại lục cũng không thể nào cùng xuất hiện.

Chi dát!

Thời gian như trôi qua, tới tận lúc trạng vạng, Thanh Đồng đại môn bỗng nhiên mở ra. Những thanh âm vang vọng từ thời viễn cổ khiến cho mọi người run lên.

- Sinh Tử bí cảnh đã mở! Chúng ta đi vào.

Bảy người La Thiên dẫn đầu tiến nhập vào trong Sinh Tử bí cảnh.

Ngay sau đó, những người khác cũng nối liền không dứt đi vào. Chỉ trong chốc lát công phu, bóng người ngoài của lớn Thanh Đồng đã thưa thớt rất nhiều.

- Xem ra, hắn sẽ không tới!

Sở Trung Thiên hít một tiếng, tiến nhập Sinh Tử môn.

- Ngươi chắc chắn sẽ đến!

Độc Cô Tuyệt là người cuối cùng đi vào.

Tất cả mọi người đều đã đi vào thế nhưng Thanh Đồng đại môn vẫn chưa đóng. Bởi vì mặt trời chiều còn chưa hạ sơn, thế giới còn chưa có rơi vào hắc ám.

Hưu!

Từ viễn phương một đạo thân ảnh cực nhanh phi hành đến.

Bóng người rơi xuống đất. Chính là một người quen của Diệp Trần, Vương Thái Nhất đại thái tử của Hắc Thủy Liên Minh.

- Sinh Tử bí cảnh, bỏ qua một lần, chính là hối hận cả đời. Tiểu tử kia hơn phân nửa cũng đã bước vào Sinh Tử bí cảnh. Đến lúc đó ta sẽ đi tìm hắn.

Vương Thái Nhất nổi lên một nụ cười nhạt. Bản thân hắn chính là Bán Bộ Vương Giả tối cường giả, hắn cũng là thanh viên trên bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh, bài danh thứ tám. Trong mắt hắn Diệp Trần cho dù có trở thành Bán Bộ Vương Giả nhưng cũng không thể nào là đối thủ của hắn. Đến lúc đó hắn sẽ khiến cho Diệp Trần phải phun ra chân nguyên thủy tinh.

Chỉ là khi Vương Thái Nhất đang muốn bước vào Sinh Tử môn thì hắn cảm ứng được một đạo khí tức. Vương Thái Nhất liền quay đầu lại nhìn.

Quang diễm màu hoàng kim chói mắt, phá không mà đến. Trong quang diễm là một thân ảnh cao ráo, tóc đen như mực xuất hiện.

- Ân! Là cao thủ luyện thể!

Đầu lông mày Vương Thái Nhất nhíu lại.

- Vị tiểu thư này, tại hạ là Vương Thái Nhất, không biết....

Làm bộ dáng tươi cười, Vương Thái Nhất đứng trước Thanh Đồng đại môn muốn kết giao bằng hữu.

- Cút!

Quang diễm màu hoàng kim thế như trẻ tre, căn bản không nhìn Vương Thái Nhất một lần, trực tiếp xông qua Thanh Đồng đại môn. Bị quang diễm quệt qua, Vương Thái Nhất chật vật tránh né, sắc mặt trắng bệch.

- Ghê sợ! Nữ tử này là ai?

Thần sắc Vương Thái nhất không tốt lắm, hắn có ý định kết giao vậy mà lại bị đối phương không coi ra gì. CHỉ là thực lực của đối phương khiến cho hắn càng hoang sợ. Chỉ mới bị quang diễm màu hoàng kim kia quệt qua một cái mà khí huyết hắn sôi trào. Vương Thái Nhất cảm giác đối phương dường như không phải người mà là một đầu cự long.

- Hừ!

Hừ nhẹ một tiếng, Vương Thái Nhất cũng đi vào.

...

Huyết Thiên đại lục.

Trước Thanh Đồng đại môn trên Man Hoang Sơn cũng tụ tập rất nhiều thanh niên Bán Bộ Vương Giả.

Ngoại trừ bát đại yêu thiếu, tứ ma cùng với một vài người tuy rằng tên tuổi không bằng nhưng cũng là thiên tài. Có người đến từ Huyết Thiên đại lục, có người đến từ hải ngoại. Nhân số ước chừng bốn mươi người.

- Lệnh Hồ Dực, nghe nói ngươi thua trên tay một người không biết có đúng không.

Hổ thiếu khoanh tay trước ngực cười nói.

Lệnh Hồ Dực đạm nhiên nói:

- Không nhọc ngươi quan tâm.

- Hắc hắc! Nói như thế nào chúng ta cũng là người cùng một đại lục. Tiểu tử kia lai lịch thần bí. Nếu như để ta gặp được, nói không chững sẽ thay người xả giận.

- Chờ ngươi gặp được rồi hẵng nói!

Trong mắt Lệnh Hồ Dực hiện lên một tia quỷ dị. Thực lưc của Diệp Trân hắn rõ ràng hơn phân nửa. Theo như Lệnh Hồ Dực thấy nếu Hổ thiếu gặp phải Diệp Trần chắc chắn sẽ bại trận. Đương nhiên điều đó với hắn không quan trọng. Bản thân hắn cũng không cần nói cho đối phương biết làm gì.

- Hổ thiếu, cẩn thận lật thuyền trong mương. Đầu năm nay điều gì cũng có thể xảy ra.

Lam Sơn Mi bình thản nói.

- Lật thuyền trong mương. Đó chỉ là hành vi của kẻ ngu dốt. Ngươi cho rằng điều đó sẽ xuất hiện trên người ta?

Hổ thiếu khinh thường cười nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.