Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 957: Chương 957: Sinh tử huyền quan (thượng)




Mọi người nhớ thanks ủng hộ ™†™ Rita ™†™ nhé!

Nếu không phải có một Thượng phẩm trữ vật linh giới cùng với phần đông Hạ phẩm và trung phẩm trữ vật linh giới, nhiều tài liệu như vậy, Diệp Trần căn bản không chứa nổi.

Mua tài liệu xong, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành chuẩn bị ly khai, thế lực tại Bảo Thạch quần đảo rất nhiều, lưu lại thì hơn phân nửa đều không phải là chuyện tốt lành gì.

- Hắc Diệu Vương đại nhân, bọn hắn đi rồi.

Trong trà lâu, một người đi đến bên cạnh Hắc Diệu Vương, nói.

- Làm tốt lắm.

Hắc Diệu Vương đặt chén trà trong tay xuống, mãnh liệt đứng lên, sát khí trên mặt tản ra bốn phía, vô cùng âm lãnh.

Ly khai quần đảo Bảo Thạch, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đi một đường về hướng nam, bên ngoài ức vạn dặm, có một địa phương Chiến Vương đã từng đi qua, sở dĩ nguyên nhân Diệp Trần đi vào vùng biển sâu phía nam cũng là phương diện này, hắn muốn nhìn một chút, nơi đó có phải giống như trong trí nhớ Chiến Vương hay không.

Qua một đêm, Mộ Dung Khuynh Thành đã tế luyện linh hồn ấn ký bên trong bao tay Tử diễm ma quang thuộc về mình, bao tay nàng mang theo, chính là bao tay Tử diễm ma quang, bao tay tử diễm này có kèm theo lực lượng, tính ăn mòn cực kỳ cường đại.

Thu tử diễm lại, bên ngoài bao tay lại hiện ra một vòng quang vân nhàn nhạt màu đen, đây là Hắc ám quang do lực lượng hắc ám hình thành, đối với thiên hướng năng lượng thể nội của võ giả Hắc ám, có tác dụng tăng tiến cực lớn, còn cụ thể tăng tiến bao nhiêu, cần một cuộc chiến đấu để xem xét.

Phía sau hai người hơn một ngàn dặm, một đạo hắc mang lóe sáng ngang trời cao, dùng tốc độ kinh người đuổi tới, hắn di chuyển cực nhanh, nhanh như điện chớp cũng không thể hình dung.

- Thuộc về ta, tất nhiên sẽ thuộc về ta.

Hắc mang lóe lên, ánh mắt Hắc Diệu Vương lạnh như băng, không mang theo bất cứ một tia cảm tình nào, "XIU! " một tiếng, tốc độ hắn lại gia tăng, hắc mang loáng thoáng lóe lên, tinh hoàn bật lên.

- Có người đến!

Diệp Trần cảm ứng được chấn động cường đại đang đuổi theo sau lưng rất nhanh.

Xoay người lại, Diệp Trần đứng sóng vai cùng Mộ Dung Khuynh Thành.

Bá!

Hắc mang lóe lên, Hắc Diệu Vương xuất hiện đối diện ngoài mười dặm với hai người.

- Các ngươi thật sự can đảm, lại không tăng tốc độ tới mức nhanh nhất để chạy chốn.

Hắc Diệu Vương có chút ngoài ý muốn, tốc độ Bán bộ Vương giả bình thường sẽ không chênh lệch quá nhiều, mặc dù hắn có tự tin sẽ đuổi theo được Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành, nhưng không nghĩ lại nhanh như vậy.

- Tại sao chúng ta phải né tránh ngươi, trên thực tế, chúng ta cũng đang chờ ngươi tới, cũng may là ngươi không làm chúng ta thất vọng.

Diệp Trần đạm mạc nói.

- Cuồng vọng!

Hắc Diệu Vương bị thái độ của Diệp Trần chọc giận, hắc mang bắn ra quanh thân, lóe sáng lên như mặt trời màu đen, khí thế cường đại khiến cho thủy triều trên hải dương nổi lên mãnh liệt.

- Diệp Trần, để ta ra tay.

Mộ Dung Khuynh Thành bước ra ngoài.

- Cũng tốt, thí nghiệm thoáng một phút xem bao tay Tử diễm ma quang và Ám Ảnh Giáp mạnh bao nhiêu.

Diệp Trần gật gật đầu.

Có Ám Ảnh giáp, dù Mộ Dung Khuynh Thành đối măt với Bán bộ Vương giả tối cường giả, thành danh lâu năm như Hắc Diệu Vương, cũng có thể dựng lên thế bất bại, mà có bao tay Tử diễm ma quang, lực công kích Mộ Dung Khuynh Thành có thể đấu với đa số Bán bộ Vương giả tối cường giả, đến tột cùng thực lực của Mộ Dung Khuynh Thành mạnh bao nhiêu, Diệp Trần đều không phỏng đoán xác thực được, bởi vì dù là hắn cũng chưa giao thủ với Bán bộ Vương giả tối cường giả.

- Hắc hắc, ngươi đây là cho nữ nhân của ngươi chịu chết, đừng tưởng rằng có Ám Ảnh giáp và bao tay Tử diễm ma quang thì ta không làm gì được nàng ta, Bán bộ Vương giả tối cường giả, các ngươi vĩnh viễn không thể nào lý giải.

Hắc Diệu Vương giận quá hóa cười, hắc mang trên người càng thêm chói mắt, anh sáng màu đen chướng mắt cơ hồ chiếu thông thấu phạm vi mấy trăm dặm.

- Bên kia muốn khai chiến.

Ở ngoài mấy ngàn dặm, không ít người chạy tới.

Theo thứ tự là Hoàng Mai, Nguyệt Linh Sương, Nguyệt Băng Tâm, Xích Hỏa Vương, Hà quản sự và một vài Bán bộ Vương giả tin tức linh thông.

Tốc độ Hoàng Mai nhanh nhất, di động phi tốc tựa như một đạo ánh sáng màu vàng lập lòe, mỗi một lần lập lòe đều vượt qua khoảng hơn trăm dặm.

Xích Hỏa Vương gần với Hoàng Mai, toàn thân đều là hỏa diễm, giống như là một lưu tinh hỏa diễm bay vụt ngang qua, hỏa mang vô cùng chói mắt.

Hà quản sự mang bốn gã Bán bộ Vương giả đến, ý tứ thế nào, không người nào biết được, tốc độ năm người rất nhanh, rõ ràng đều là cao thủ nhất lưu bên trong Bán bộ Vương giả.

Nguyệt Linh Sương có lẽ không tăng tốc độ bản thân lên cực hạn, cùng Nguyệt Băng Tâm một trái một phải, hoạch xuất hai mảnh quang mang màu bạc, lướt về hướng mặt trời màu đen lóng lánh phía trước.

- Dì nhỏ, nhanh lên.

Nguyệt Băng Tâm nghẹn sức chân khí, không ngừng gia tốc.

- Ta đến đây!

Nguyệt Linh Sương cười khổ một tiếng, một tay bắt lấy cánh tay Nguyệt Băng Tâm, hư ảnh Ngân Nguyệt Bạch Hồ bỗng hiện ra phía sau lưng, bá một tiếng, thoáng cái tốc độ tăng lên vô số lần, mãnh liệt nhìn lại, phảng phất như nhảy lên hư không, làm người ta vô cùng sợ hãi.

Bá bá bá bá...

Trước sau gần hai mươi người, ngay ngắn bay vút về vị trí ba người Diệp Trần.

Ba người Diệp Trần tự nhiên cũng cảm ứng được mọi người đang đến, phân biệt liếc mắt nhìn.

- Lại là quên cáo biệt với Nguyệt Băng Tâm.

Diệp Trần vội vàng ly khai, tuy rằng xảo ngộ Nguyệt Băng Tâm tại phòng đấu giá hoàng kim đảo, kế tiếp lại chưa từng gặp mặt.

- Diệp công tử, thực lực người này rất mạnh, hãy để dì nhỏ ta giúp ngươi a!

Xa xa, thanh âm Nguyệt Băng Tâm được chân nguyên bọc vào, truyền âm vào tai Diệp Trần.

- Đa tạ hảo ý của nàng, bất quá vẫn là không cần.

Diệp Trần nhẹ nhàng cự tuyệt.

Nguyệt Băng Tâm vội la lên:

- Bán bộ Vương giả tối cường giả không đơn giản như ngươi suy nghĩ, bọn hắn không giống với Bán bộ Vương giả bình thường, đã luyện Chân Nguyên vào đến cốt tủy.

Luyện Chân Nguyên vào trong mạch máu, nhưng đạt tới cảnh giới Bán bộ Vương giả, Chân nguyên tràn ngập toàn bộ ba loại mạch máu, thời điểm này, yêu cầu luyện chân nguyên vào trong xương tủy, một khi làm được bước này, chẳng những Chân Nguyên hùng hậu vô cùng, độ tinh thuần lúc trước không thể so sánh, thời điểm này, chỉ cần võ học áo nghĩa, vũ hồn đều đạt tiêu chuẩn, liền có thể xưng là Bán bộ Vương giả tối cường giả.

- Ta biết rõ.

Diệp Trần như thế nào không biết Bán bộ Vương giả cường đại, vẻn vẹn sai cách Chân Nguyên, thủ đoạn tầm thường không thể đền bù.

- Đã biết rõ, sao ngươi còn liều mạng?

Nguyệt Băng Tâm khó hiểu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.