Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1020: Chương 1020: Sinh Tử kiều! (1)






Kiếm Đạo Độc Tôn

Tác giả: Kiếm Du Thái Hư

Chương 1020: Sinh Tử kiều! (1)

Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: Vipvanda

Một kích không trúng, Lang thiếu nhanh chóng lui lại phía sau, bởi vì tốc độ quá nhanh mà lúc Phá Tà Kiếm rút ra khỏi thân thể Lang thiếu cũng mang theo một tia máu tươi, khiến sắc mặt hắn tái nhợt.

Điều khiến sắc mặt Lang thiếu càng thêm tái nhợt chính là khi Phá Tà Kiếm rút khỏi thân thể hắn một ly thì dừng lại không có rút ra nữa. Tiếp sau đó Diệp Trần lại áp sát thân thể hắn, một loạt những hành động này khiến cho Bào Hoa Đạn của hắn bắn không trung Diệp Trần. Thấy được năng lực phản ứng của đối phương đáng sợ như vậy, Lang thiếu âm thầm hối hận. Nếu như hắn sớm biết thực lực Diệp Trần cường đại như vậy, hắn sẽ không vì một khối quặng sắt tử khí mà cùng đối phương trở thành kẻ địch.

- Chuyện này là do bản thân ta sai! Quặng sắt tử khí kia là của ngươi, ta liền ly khai!

Chuyện đã tới nước này, Lang thiếu biết thoát thân trước mới là đúng đắn. Sinh Tử bí cảnh tuy không thể chân chính giết chết ngươi nhưng nếu trúng một vết thương trí mệnh sẽ bị truyền tống ra ngoài. Đến lúc đó Sinh Tử thạch sẽ vô duyên với hắn. Về phần sau khi thoát thân hắn sẽ mau chóng tìm một viên Sinh Tử thạch để đề thăng tu vi tới Sinh Tử huyền quan đệ nhất trọng. Đến lúc đó sẽ tìm Diệp Trần tính sổ cũng không muộn.

- Ngươi sẽ ly khai, nhưng là ly khai Sinh Tử bí cảnh!

Tốc độ Diệp Trần bạo tăng, kiếm quang lướt qua cổ Lang thiếu.

Phụt!

Một cái đầu lâu từ trên không trung rơi xuống đất. Thân thể Lang thiếu cũng từ từ nhạt dần, cuối cùng biến mất trong Sinh Tử bí cảnh.

Thu kiếm vào vỏ, Diệp Trần xuất hiện tại vị trí cuối cùng Lang thiếu đứng trước khi biến mất.

- Đối phó với những yêu thú kiểu này cần phải lưu loát, sạch sẽ!

Diệp Trần rất rõ, thực lực Lang thiếu không chỉ có như vậy. Là yêu thú, Lang thiếu nếu như không thể biến hóa về bản thể thì hắn cũng không thể nào thi triển ra thiên phú yêu thú của mình. Chỉ cần không cho hắn thể hiện ra thiên phú của mình, mà Lang thiếu có muốn thể hiện ra thiên phú của mình thì cũng không có thời gian. Không kịp! Dù sao kiếm pháp của Diệp Trần cũng rất nhanh, sao có thể để cho Lang thiếu có cơ hội phát huy thiên phú của mình.

Có thể nói, Lang thiếu rất oan uổng.

Đương nhiên, không phải nói Lang thiếu thua một cách oan uổng mà là hắn bị bại quá nhanh. Trước sau xuất thủ chưa được hai lần.

Bên trong Man Hoang Sơn Mạch.

Oanh!

Một ngọn núi gần đó nát bấy, Lang thiếu tức giận run người.

- Ghê tởm! Ghê tởm! Ghê tởm! Ta cư nhiên bị truyền tống ra khỏi Sinh Tử bí cảnh. Mười năm, cuối cùng lại đổi được kết quả này! Ta không cam lòng, không cam lòng.

Lang thiếu ngửa mặt lên trời rống hận. Tiếng gầm gừ thê lương kinh khủng.

- Ngươi chờ cho ta! Bạch Lang yêu tông sẽ không bỏ qua cho ngươi. Lúc ta tra ra thân phận của ngươi cũng là tử kỳ của ngươi.

Trong mắt Lang thiếu tràn đầy vẻ oán độc. Không có Sinh Tử thạch, hắn muốn bước vào Sinh Tử huyền quan càng tốn nhiều thời gian. Chỉ sợ rằng khi Sinh Tử bí cảnh đóng lại, thứ hạng của hắn trong bát đại yêu thiếu cũng là dưới cùng. Đây là điều hắn không thể dễ dàng tha thứ.

- Hừ! Cho dù ngươi có đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan, nhưng gặp phải yêu vương chân chính cũng sẽ chết không có chỗ chôn.

Thân hình chợt lóe, Lang thiếu rời khỏi Man Hoang Sơn Mạch, trở về Bạch Lang yêu tông.

...

'Đánh chết' Lang thiếu, đối với Diệp Trần chỉ là một chuyện nhỏ, hắn cũng không có để chuyện này trong lòng. Sinh Tử bí cảnh mười năm mở ra một lần, thừa cơ hội lần này hắn phải nhanh chóng đề thăng tu vi tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan. Đương nhiên, đệ nhất trọng không phải là mục tiêu cuối cùng. Mục tiêu cuối cùng của Diệp Trần chính là đệ tam trọng, chỉ có đạt tới Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng hắn mới nắm chắc có thể chống lại vương giả Sinh Tử Cảnh.

- Phía trước là khu vực nội vi.

Khu vực ngoại vi rất rộng, kế tiếp vài ngày sau đó, Diệp Trần tuy không có bắt gặp được một người nào, nhưng cũng gặp được vài đầu hung linh. Thế nhưng xác suất trong cơ thể Sinh Tử hung linh ở khu vực ngoại vi có Sinh Tử thạch quá nhỏ. Trong một trăm đầu chưa chắc có được một đầu có Sinh Tử thạch. Mấy ngày hôm trước, người nọ có thể đạt được Sinh Tử thạch, quả thực vận may *** chó.

Hôm nay, Diệp Trần cũng thấy được bóng người, hơn nữa không phải mà một người, hai người mà là một đoàn.

Bầu trời nơi đây có hai màu sắc, bầu trời hai màu sắc không biết cao bao nhiêu, dài bao nhiêu để phân cách khu vực nội vi và ngoại vi. Trong kí ức của Chiến Vương, Diệp Trần biết, bầu trời hai màu sắc này chính là do Sinh Tử khí biến thành. Muốn dùng sức mạnh phá vỡ nó là hành vi muốn tự sát. Nếu muốn từ khu vực ngoại vi tiến vào trong khu vực nội vi thì phải đi qua Sinh Tử kiều.

Lúc này, Sinh Tử kiều hơi nghiêng, trên đó tụ tập hơn mười nhân ảnh, tất cả đều là thanh niên thiên tài mà Diệp Trần thấy được trên Man Hoang Sơn Mạch ở Huyết Thiên đại lục.

- Ta không tin Sinh Tử kiều có thể ngăn được ta!

Một người ở bên cạnh Sinh Tử kiều bồi hồi một lúc lâu. Cuối cùng hắn hạ quyết tâm, cất bước đi lên Sinh Tử kiều, thần thái kiên định.

Bá!

Hạ xuống mặt đất, Diệp Trần nhìn đối phương làm sao có thể thông qua Sinh Tử kiều.

- A! Là ngươi!

Thanh niên hắc y đứng trước Diệp Trần quay đầu lại nhìn về phía hắn, khóe miệng lộ ra một tia tươi cười.

- Ngươi là Thiết Cuồng Tôn?

Diệp Trần nhìn qua đối phương. Đối phương không phải là yêu thú, tu vi cũng đã tới cảnh giới SInh Tử huyền quan đệ nhị trọng đỉnh phong. Trong Huyết Thiên đại lục, tựa hồ cũng chỉ có Thiết Cuồng Tôn là phù hợp. Dù sao trong Tứ ma, Bất Tử ma thiếu, Lam Sơn Mi và Lệnh Hồ Dực, Diệp Trần đều đã gặp qua.

Chỉ là hắn cũng không dám khẳng định đi tới Sinh Tử bí cảnh không chỉ có riêng thiên tài Huyết Thiên đại luc. Một ít thiên tài ở hải ngoại cũng tới.

- Không tồi!

Thiết Cuồng Tôn cười nói:

- Ta còn lần đầu tiên thấy có người không cấp cho Bất Tử ma thiếu mặt mũi. Ngươi rất hợp ý ta!

- Người kính ta một thước, ta kính hắn một trượng! Không hơn!

- Ha ha! Chỉ là ngươi cần phải cẩn thận, Bất Tử ma thiếu thực lực rất mạnh, mạnh tới mức cực hạn. Bất Tử ma công của hắn đủ để cho hắn lập uy. Ta tuy không biết ngươi vì cái gì không có lo lắng mà đối nghịch với hắn nhưng ngươi cũng nên nhanh chóng đề thăng tu vi là tốt nhất.

Thiết Cuồng Tôn trước mắt và Thiết Cuồng Tôn trong lời đồn tựa hồ không phải là một người. Nghe đồn, Thiết Cuồng Tôn bởi vì nắm giữ năng lực ma hóa hoàn toàn mà không đi lý trí cho nên thái độ làm người rất cao ngạo, hỉ nộ vô thường. Nhưng Thiết Cuồng Tôn trước mắt khiến cho Diệp Trần cảm thụ được một tia thiện ý từ đối phương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.