Mà Diệp Trần lựa chọn đi tới phía bên phải, có thể phản giết bọn hắn, số lượng địch nhân mặc dù nhiều, nhưng chia làm sáu đội, nhân lực bị phân tán đi sáu lần.
Về phần Diệp Trần làm sao mà biết được thì chớ quên, linh hồn lực của Diệp Trần gấp năm lần thường nhân, có thể quét được hết thảy sự vật trong phạm vi trăm dặm, chất lượng cũng cao hơn cao thủ Linh Hải Cảnh, linh hồn lực của hắn, tương đương với vương giả linh hồn lực, có thể cảm giác được người khác, nhưng người khác không thể phát giác ra hắn.
Đây là ưu thế và tác dụng của Diệp Trần.
Trên một hòn đảo gần với bọn người Diệp Trần, hơn hai trăm người ẩn nấp trong một ngọn núi, trên quần áo của những người này có thêu đồ vân vòng xoáy, là nhân mã của Thủy Đào Tông.
- Lần này Thủy Đào Tông chúng ta xuất động hơn sáu trăm nhân mã, Thiên Ưng Giáo xuất động hơn bảy trăm, cộng lại chính là hơn một ngàn ba trăm, giết hơn ba trăm người của bọn hắn quá đơn giản, người của Hắc Vương môn và Toàn Phong Môn nhất định cũng sẽ đánh chết được ba trăm người khác, ha ha, một lần liền chết bảy trăm người, Thanh Long Điện không sai biệt lắm đã mất một nửa lực lượng rồi.
- Tăng thêm lần trước, Thanh Long Điện ở trong vòng mấy tháng, đã tổn thất một ngàn nhân mã, lòng người nhất định sẽ bàng hoàng, không chịu nổi một ngày.
- Muốn trách chỉ có thể trách bọn hắn không làm việc cẩn thận, nhiều việc đều không chiếm cứ được thế chủ động.
- Ân, không thể không nói, chiến lực bình quân của Thanh Long Điện cao hơn chúng ta không ít, nếu đối bính nhân số thì chịu thiệt hại chính là chúng ta.
- Ha ha, không nói chuyện này nữa, chúng ta uống rượu đi đợi lát nữa hảo thống khoái giết địch.
- Hảo!
Bên trong ngọn núi mùi rượu bốn phía.
. . .
Ngoài hòn đảo hơn trăm dặm, Diệp Trần đình chỉ thế đi.
Quay đầu, Diệp Trần sâm lãnh nói:
- Chờ nghe lệnh của ta, ta ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người lực gia tốc, tu vị Linh Hải Cảnh thì ngoài ba mươi dặm bắt đầu công kích đỉnh núi lớn nhất trên hòn đảo này, một bên công kích, một bên dùng hết tốc độ tiến về phía trước, tu vị Tinh Cực Cảnh thì đi theo đằng sau chúng ta là được, nghe mệnh lệnh của ta.
Khoảng cách hơn trăm dặm, cao thủ Linh Hải Cảnh bình thường chỉ cần dùng bảy tám lần hô hấp là có thể đuổi tới, tu vị Tinh Cực Cảnh thì cần phải hai ba mươi lần hô hấp, về phần Diệp Trần, chỉ cần hai ba lần hô hấp, nếu thi triển Ngự Kiếm Thuật thì còn nhanh hơn nữa, bất quả một mình hắn hiệu quả không đủ lớn, cần cùng cao thủ Linh Hải Cảnh khác công kích, về phần Tinh Cực Cảnh, phỏng chừng không dùng được, tốc độ quá chậm.
Hít sâu một hơi, Diệp Trần quát:
- Phi hành với tốc độ cao nhất.
Vèo!
Diệp Trần dẫn đầu bay ra ngoài.
- Đi!
Bốn mươi ba cao thủ Linh Hải Cảnh kể cả Lâm Thương Hải, Trần Vũ Hân cùng với La Vân Tùng đuổi sát phía sau, 300 tên Cường giả Tinh Cực Cảnh thì chậm hơn rất nhiều, bị bỏ rất xa.
Một trăm dặm!
Tám mươi dặm!
Sáu mươi dặm!
Năm mươi dặm!
Trong ngọn núi trên đảo, một gã cao thủ Linh Hải Cảnh vô ý thức phóng linh hồn lực ra ngoài, vừa phóng ra liền thu lại, ân, hắn nhíu mày, lại phóng linh hồn lực ra ngoài lần nữa.
Bỗng nhiên.
Sắc mặt của hắn thay đổi.
- Địch tập kích! Địch tập kích, nhanh ly khai ngọn núi. . .
Không đợi hắn nói hết lời, một khỏa hắc sắc lôi cầu cực lớn đã đánh lên ngọn núi, ngay sau đó, kiếm khí, đao khí, chưởng kình, quyền kình, Chân Nguyên lưu, hồ quang nguyệt nha, trảo ảnh, nhao nhao đánh tới, trong lúc nhất thời, thời gian bên trên hòn đảo phảng phất như ngừng lại, không khí sền sệt như nước.
Ầm ầm!
Hắc sắc lôi cầu do Diệp Trần dẫn đầu phóng xuất ra đã phát huy được hiệu quả, hắc sắc tia chớp cuồng bạo bắn tứ phía, giống như một mảnh hắc sắc Giao Long dài hẹp đang chơi đùa, Phong Vân biến sắc, kiếm khí đao khí đến sau bổ ra tất cả mọi thứ ở phía trước, chưởng kình và quyền kình tắc thì phá phiến địa phương này thành từng mảnh nhỏ.
- Ah!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên từng mảnh, không biết có bao nhiêu người đã chết dưới lần tập kích này, cho dù là cao thủ Linh Hải Cảnh lợi hại cũng không thể may mắn tránh khỏi.
- Cái này!
Bọn người Hình Mỹ Liên sợ ngây người, bọn hắn nghe xong sự phân phó của Diệp Trần, không được phóng linh hồn lực ra ngoài, ai dám phóng linh hồn lực ra ngoài, giết không tha, cho nên thẳng đến khi ngọn núi bị nghiền nát, người ở bên trong hóa thành tro bụi, mới biết được nơi này có địch nhân.
- Hắn làm sao biết được
Đây là chuyện mà tất cả mọi người đều muốn biết.
- Một người cũng không thể buông tha.
Diệp Trần thần sắc lãnh khốc, hắn biết rõ, nếu để cho một người chạy, không thể tiếp tục phản giết nhân mã của thế lực đối địch thì sẽ thất bại trong gang tấc, tứ đại thế lực đối địch giết nhiều người của Long Thần Thiên như vậy, lần này cũng nên đến phiên bọn hắn bị đả thương rồi, hơn nữa còn là loại trọng thương phi thường đau nhức nữa.
- Công kích!
Hình Mỹ Liên phục sát đất với Diệp Trần, nàng đã có quyết định, ngày sau, Diệp Trần nói gì cũng tuyệt không bao giờ hoài nghi nữa.
Trong mọi người, Lâm Thương Hải là gắng sức nhất, lúc trước hắn đã từng nói qua với Diệp Trần là so nhân số giết được, hiện giờ đã bắt đầu rồi.
Với tư cách là kiếm đạo tông sư không kém sắc nhị trưởng lão của trương lão hội, Lâm Thương Hải một người đã vượt qua rất nhiều người, kiếm khí rậm rạp chằng chịt phủ tới, một mảng lớn phạm vi của trung ương hòn đảo đều năm dưới sự đả kích kiếm khí của hắn, nhưng tiếc là một khỏa lôi cầu của Diệp Trần giết được rất nhiều người, bất kể xem thế nào, hắn đều thiếu một ít.
Khắp hòn đảo kích gà bay chó sửa, số người còn lại chưa đủ mười, tất cả đều là cao thủ Linh Hải Cảnh cấp bậc đại chấp sự cùng với chiến đấu chấp sự, về phần cao thủ Linh Hải Cảnh và cao thủ Tinh Cực Cảnh khác, toàn bộ đều bị diệt, một tên cũng không để lại.
- Trốn!
Bảy tám tên địch nhân này phân tán ra, chạy trối chết.
Xoẹt!
Một đạo hắc sắc kiếm khí được chém ra, hai gã địch nhân cách nhau không xa lắm bị cắn nuốt, đây là công kích do Diệp Trần phát động .
Mấy người khác tuy rằng đang lẩn trốn, nhưng tiếc là công kích nhiều lắm, ở trong lưới hỏa lực mãnh liệt, nào có thể chạy thoát, nguyên một đám bị đánh thành phấn vụn.
Đến tận đây, lần tập kích thứ nhất, viên mãn thành công.
Hơn bốn mươi ngươi phe Diệp Trần đánh chết hơn hai trăm địch nhân, mà Cường giả Tinh Cực Cảnh còn chưa có đuổi tới, bọn hắn chỉ có ở trong giao đấu chính diện mới có thể tạo được tác dụng.
Lúc này, không còn ai dám hoài nghi Diệp Trần nữa, nếu như không phải có Diệp Trần, bọn hắn căn bản không có biện pháp đánh chết hơn hai trăm tên địch nhân trong khoảng thời gian ngắn như vậy, hơn nữa nếu đi theo lộ tuyến trước kia, rất có thể sẽ lâm vào trong mai phục, lọt vào đả kích mang tính hủy diệt.