Trải qua một thời gian dài giết chóc, Sát Lục thuộc tính của Diệp Trần tựa hồ đã có chút biến hoá, Sát Lục Kiếm Ý khiến cho loại năng lực khôi phục của đám Thị Huyết Chương Ngư này gần như mất tác dụng.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! ..."
Lại chém ra một kiếm, hai đầu Chương Ngư lập tức bị phân thây.
Trận chiến này cũng không kéo dài bao lâu, chỉ ước chừng nửa khắc chung là xong, đám Thị Huyết Chương Ngư chết gần mấy trăm mạng liền nhanh chóng bỏ chạy để tránh cho quân tiếp viện của bên liên minh tới kịp thời.
Thoáng cái đã tám tháng trôi qua, thêm hai tháng lúc trước thì tràng chiến tranh này đã qua được hơn mười tháng, số lượng binh sĩ thương vong của song phương vượt quá con số năm vạn. Không nên xem thường số lượng năm vạn này, bởi gì trong hơn mười tháng này chiến đấu đại quy mô đã phát sinh ba lần, lần đầu chính là ngày đầu tiên, lần thứ hai là bốn tháng trước và lần gần đây nhất là cách đây ba ngày. Những lúc khác đều là những trận chiến đấu nhỏ, số thương vong chỉ có mấy trăm, số tần suất cũng chỉ khoảng một tuần hai ba lần. Cho nên số lượng thương vong năm vạn hơn phân nửa là do ba trận đại chiến tạo thành.
Trong doanh địa của Thuỷ Viên nhất tộc, trên tấm ván gỗ của Diệp Trần vừa mới có thêm ba mươi hai chữ "Viên" tổng cộng là ba trăm hai mươi chữ, tương đương với Diệp Trần đã giết được ba trăm hai mươi tên địch nhân cùng cấp trở lên. Tấm ván gỗ của Tôn Tiểu Kim cũng có hơn năm trăm năm mươi chữ "Viên", từ đó có thể thấy số lượng địch nhân Diệp Trần giết so với Tôn Tiểu Kim đang dần kéo lại gần. Lúc đầu, số lượng địch nhân Tôn Tiểu Kim giết hơn gấp đôi nhưng hiện tại ngay cả gấp đôi cũng không tới.
Trong doanh trướng được cách âm của Diệp Trần, Diệp Trần đang khoanh chân nhắm mắt ngồi dưới đất.
Trên người hắn lúc này lượn lờ đầy khí tức sát lục, khí tức tuy vô hình vô tướng, vô ảnh nhưng liếc mắt nhìn lại sẽ cảm giác được sự lãnh lẽo cực kỳ, cổ hơi thở này rất đáng sợ, tựa hồ như xâm nhập thẳng vào trong linh hồn, giết sạch sinh cơ.
Đám khí tức sát lục này đang không ngừng rót vào trong mi tâm của Diệp Trần.
Trong hồn hải của hắn, đám sát lục khí tức này đang điên cuồng xông xáo nhào tới chỗ cổ phác trường kiếm. Theo sát lục khí tức không ngừng lạc ấn lên đó, cổ phác trường kiếm nhanh chóng phát sinh biến hoá, toàn thân kiếm dần dần nổi nên huyết hồng sắc, ngân sắc Kiếm Ý cũng dần chuyển thành huyết hồng sắc, đây chính là sát lục, một màu sắc đầy chết chóc.
Khi toàn bộ sát lục khí tức khắc lên cổ phác trường kiếm thì phụ cận hồn hải nổi lên một hồi ba động, một thanh cổ phác trường kiếm hoàn toàn mới bắt đầu ra đời ....
- Sát Lục Kiếm Hồn hình thức ban đầu? Hai đại Kiếm Hồn hình thức ban đầu?
Hai mắt Diệp Trần mở ra, theo đó hai đoạ tinh mang bắn thẳng ra phía trước.
Nguyên bản Kiếm Hồn hình thức ban đầu của Diệp Trần là một cái Kiếm Hồn bình thường, so với các kiếm khách khác không có gì khác nhau, nhưng Diệp Trần lại nắm giữ tam đại Kiếm Ý thuộc tính, theo thứ tự là Bất Hủ, Huỷ Diệt và Sát Lục. Tam đại thuộc tính Kiếm Ý này đều tồn tại trong hồn hải, ý niệm khẽ động là có thể khắc lên Kiếm Hồn phóng thích ra, cũng do trong hồn hải có nhiều Kiếm Ý thuộc tính khác nhau mới khiến cho Kiếm Hồn hình thức ban đầu đề thăng cực kỳ gian nan, giống như có thứ gì đó gây trở ngại Diệp Trần tu thành Kiếm Hồn đạt tới thành tựu cao hơn trên kiếm đạo.
Nhưng hiện tại Sát Lục thuộc tính đã biến mất trên hồn hải, hoàn toàn khắc ấn lên Kiếm Hồn hình thức ban đầu, sau này, Diệp Trần chỉ cần thúc dục Sát Lục Kiếm Hồn hình thức ban đầu là có thể trực tiếp phóng ra Sát Lục Kiếm Ý, là thuần tuý Sát Lục Kiếm Ý, Bất Hủ và Huỷ Diệt Kiếm Ý không hề pha lẫn vào như trước.
Đương nhiên, do là thuần tuý Sát Lục Kiếm Ý nên uy lực sẽ mạnh hơn trước rất nhiều, trở thành Kiếm Ý mạnh nhất của Diệp Trần lúc này.
Về hai đại thuộc tính còn lại cũng không phải tạm thời không thể động dụng bởi vì trên hồn hải của hắn đã hình thành thêm một cái Kiếm Hồn hình thức ban đầu thứ hai. Cái Kiếm Hồn mới này không khác gì cái Kiếm Hồn ban đầu, thuần tuý là Kiếm Hồn rất bình thường như những kiếm khách khác, cho nên Bất Hủ và Huỷ Diệt vẫn có thể như lúc trước khắc lên Kiếm Hồn mới này là có thể động dụng.
- Sát Lục thuộc tính đã lợi hại như vậy, sau này đem Huỷ Diệt thuộc tính cũng hoàn toàn khắc lên một cái Kiếm Hồn thì uy lực chẳng phải càng khủng bố hơn sao? Mà Bất Hủ thuộc tính là thuộc tính đứng đầu trong ba thuộc tính thì còn khó mà tưởng tượng nổi. Bởi vì Bất Hủ thuộc tính nên Kiếm Ý của ta mới mạnh như vậy, có nó trụ cột của ta vô cùng vững chắc.
Diệp Trần không quên được sự cường đại của thuộc tính Bất Hủ, nhờ có nó nên hắn mới có thể từ sớm đã cô đọng ra Kiếm Hồn hình thức ban đầu, giúp cho hắn có thể thuận lợi tiếp nhận khảo nghiệm ý chí của Song Kiếm Vương và Thiết Kiếm Vương thu được Huỷ Diệt và Sát Lục hai loại thuộc tính khác. Nếu không có thuộc tính Bất Hủ này thì hiện tại hắn đã bước đi trên một con đường hoàn toàn khác hẳn.
- Bất quá, kỳ quái nhất vẫn là linh hồn của ta, nó lại có thể thừa nhận được hai đại Kiếm Hồn hình thức ban đầu cùng lúc. Nếu không có gì bất ngờ thì đợi đến khi Huỷ Diệt thuộc tính cũng hoàn toàn khắc ấn lên cái Kiếm Hồn hình thức ban đầu mới sinh ra này thì sẽ có thêm một cái Kiếm Hồn hình thức ban đầu thứ ba sinh ra nữa. Khó trách trước giờ chưa nghe nói tới có người có hai đại thuộc tính Kiếm Ý, bởi vì có hai loại thuộc tính Kiếm Ý sẽ sinh ra hai cái Kiếm Hồn mà linh hồn khó có thể chịu tải nổi một lúc hai cái Kiếm Hồn như vậy, mà linh hồn của ta là ngoại lệ tồn tại!
Bất kể có ngoại lệ hay không, Diệp Trần rất rõ ràng con đường hắn chọn hết sức chính xác, trên con đường này hắn chính là Vương.
"Phù!"
- Tham gia chiến trường đã hơn mười tháng, cũng tới lúc nên trở về rồi, Tôn Tiểu Kim cùng với đám tinh anh Thuỷ Viên nhất tộc của hắn cũng muốn trở về. Mang bon hắn còn sống tới đây thì cũng mang bọn hắn còn sống trở về a, còn sau đó không còn phần trách nhiệm của ta nữa!
Nghĩ tới đây, Diệp Trần liền đi ra ngoài doanh trướng.
Một ngày sau, Diệp Trần, Tôn Tiểu Kim và những tinh anh Thuỷ Viên còn sống thông qua truyền tống thạch môn trở lại Thuỷ Viên động phủ.
- Ngươi phải rời đi?
Trong thạch điện, Tôn Thái nghe tin cũng không hề ngạc nhiên mấy.
Diệp Trần gật đầu, nói:
- Ta rời khỏi đại lục cũng gần một năm rồi, cũng đến lúc trở về!
Cộng thêm ở Lôi Đô tu luyện hơn hai tháng, rồi bị đuổi giết, chiến đấu một thời gian tính tới hiện tại cũng đã gần mười tám tháng rồi, mười tám tháng tương đương với một năm rưỡi, qua nửa năm nữa là tới lần Vũ đạo trà hội do hắn chủ trì rồi.
- Được rồi, con đường ngươi đi phải vạn lần cẩn thận, không được chủ quan, mặt khác, nếu có gặp phiền toái gì mà THuỷ Viên nhất tộc có thể giúp đỡ sẽ tận lực hỗ trợ ngươi.
Tôn Thái dặn dò.
- Đa tạ Tôn gia gia quan tâm, Diệp Trần sẽ cẩn thận, về phần hai bằng hữu của ta, xin nhờ Thuỷ Viên nhất tộc chiếu cố!
Lúc này, Tôn Tiểu Kim lên tiếng:
- Chân Linh đại lục ta sẽ đi, hi vọng lần sau gặp lại có thể thống khoái đánh một trận!
- Nhất định, Diệp Trần xin cáo lui trước!
Rời khỏi Thuỷ Viên động phủ tiến vào không trung của Vô Tận Hải, Diệp Trần trực tiếp lấy ra phi cầm khôi lỗi bay đi.
Phi cầm khôi lỗi dùng tốc độ gấp mười lần tốc độ âm thanh phi hành nên chỉ chớp mắt đã biến mất ở cuối chân trời.
Một tháng sau.
Nam Trác Vực, Lưu Vân Tông.
Trên Lưu Vân Tông, các đệ tử vẫn sinh hoạt như thường ngày, ai làm nhiệm vụ thì làm nhiệm vụ ai tu luyện thì dốc lòng tu luyện, tất cả đều có vẻ rất sôi nổi.
Trên con đường lên núi, các đệ tử vừa đi vừa trò chuyện.
- Từ sau khi thái thượng trưởng lão Diệp Trần đoạt được vị trí đệ nhất Tiềm Long Bảng thì số mệnh của Lưu Vân Tông ta càng ngày càng dày, mấy năm qua thái thượng trưởng lão đã tăng lên chín người, trưởng lão La Hàn Sơn cũng đã trở thành Lưu Vân Tông tông chủ, nguyên tông chủ thì thoái vị làm thái thượng trưởng lão cộng thêm hai vị thái thượng trưởng lão lúc trước thì Lưu Vân Tông ta tổng cộng đã có mười hai vị thái thượng trưởng lão rồi, so với Phỉ Thuý Cốc còn nhiều hơn!
- Đúng vậy, Phỉ Thuý Cốc cũng tăng lên ba vị thái thượng trưởng lão nhưng vẫn xa xa kém chúng ta, Bắc Tuyết Sơn Trang ngược lại lợi hại hơn có tới bốn vị!
- Lưu Vân Tông ta hơn một năm trước đã tấn thăng thành Thất phẩm tông môn, không biết tới lúc nào mới có thể trở thành Lục phẩm tông môn, dù sao thì càng về sau số lượng thái thượng trưởng lão chắn chắn sẽ nhiều thêm, đến lúc tấn chức thành Lục phẩm tông môn thị bọn họ đều sẽ trở thành nội môn trưởng lão a.
- Cái này cũng khó khắn, Lục phẩm tông môn nhất định phải có đủ Tinh Cực Cảnh cường giả, mà Lưu Vân Tông hiện tại vẫn còn kém một chút, trọng yếu nhất là Lục phẩm tông môn phải có Linh Hải Cảnh đại năng giả áp trận mới được.
- Không vội, thái thượng trưởng lão Diệp Trần năm nay mới hai mươi bốn tuổi, tiếp qua vài năm nữa, nhất định có thể trở thành Linh Hải Cảnh đại năng giả, khi đó Tinh Cực Cảnh cường giả của Lưu Vân Tông ta cũng đã đủ số rồi, tự nhiên là có thể thuận lợi tấn chức Lục phẩm tông môn, trở thành Lục phẩm tông môn thứ bảy ở Nam Trác Vực này.
Với tư cách là đệ tử Lưu Vân Tông, bọn họ đều rất hãnh diện, Lưu Vân Tông hiện giờ rất cường đại, thái thượng trưởng lão mười hai vị, nội môn trưởng lão hơn hai trăm, ngoại môn trưởng lão hơn năm trăm, hạch tâm đệ tử vẫn như trước nhưng nội môn đệ tử lại có hơn hai ngàn, ngoại môn đệ tử cũng trên vạn, so với lúc trước đâu chỉ cường đại hơn gấp đôi gấp ba lần!
Mà hết thảy những chuyện này đều nhờ có Diệp Trần.
Không có Diệp Trần, Lưu Vân Tông vẫn nhưng trước đây, không có Diệp Trần, Lưu Vân Tông cũng sẽ không có nhiều người gia nhập như vậy, không có Diệp Trần, Lưu Vân Tông đệ cũng không nỗ lực như hiện giờ, dù sao cả Thiên Phong Quốc thậm chí là cả Nam Trác Vực đều đang cố gắng đuổi theo bước chân của Diệp Trần, đám đệ tử Lưu Vân Tông làm sao cam chịu tụt hậu!
Một Diệp Trần đã triệt để khiến cho Lưu Vân Tông thoát thai hoàn cốt, đoán chừng khai sơn tổ sư gia sống lại cũng sẽ bị hù chết, thật sự là quá kinh người.
"Véo!"
Cuối chân trời, một hắc ảnh cực tốc lao đến, trong nháy mắt đã từ chỗ chân trời đã xuất hiện trên đầu đám đệ tử Lưu Vân Tông.
Đây là một đầu yêu thú khổng lồ, khí thế trên người so với thái thượng trưởng lão trong tông còn mạnh hơn không chỉ mấy lần, nhất là tốc độ rõ ràng vượt qua mấy lần tốc độ âm thanh, chính xác là mấy lần thì chúng đệ tử không thể nào biết được nhưng chỉ biết là nhanh đến không thể tưởng tượng được.
- Đây là yêu thú gì thế? Chẳng lẽ muốn tập kích Lưu Vân Tông ta?
- Nhanh lên núi thông báo, con yêu thú này tối thiểu cũng đạt tới bát cấp đỉnh phong, tương đương với cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong!
Đám đệ tử vừa nghe thí hoảng sợ thất sắc.
- Không đúng, trên lưng yêu thú có người đứng, là một thanh niên mặc áo lam, hông đeo trường kiếm, tướng mạo tuấn tú, trông rất giống thái thượng trưởng lão Diệp Trần!
- Ừm, ta cũng thấy vậy!
Tuy đại bộ phận Lưu Vân Tông đệ tử chưa từng gặp qua Diệp Trần nhưng bọn hắn đã thấy được qua bức hoạ Diệp Trần, với danh khí của Diệp Trần như hiện nay làm sao không thể không có bức hoạ chân dung được, nhất là ở Lưu Vân Tông này, muốn thấy bức hoạ của Diệp Trần cũng không hề khó chỉ cần tới nội tông đường là thấy, cái nội tông đường này mới kiến tạo mấy năm gần đây, bên trong treo bức hoạ của lịch đại tông chủ Lưu Vân Tông mà Diệp Trần mặc dù không phải tông chủ nhưng vẫn có bức hoạ được trưng ở đó.
- Là thái thượng trưởng lão Diệp Trần, các ngươi nhìn ống tay áo của người kia, chỗ đó có ký hiệu Lưu Vân Tông chúng ta, hơn nữa tướng mạo cũng rất giống!
- Thái thượng trưởng lão Diệp Trần đã trở về!
Đám đệ tử giống như phát điên, gắng sức chạy thục mạng về thánh sơn.
Nhàn Vân Phong.
Nhàn Vân Tử và Thiên Lôi Tán Nhân sóng vai đứng, bên cạnh hai người còn có thái thượng trưởng lão La Hành Liệt.
- Hảo cường kiếm khí, cổ kiếm khí này ta bình sinh ít thấy, so với Linh Hải Cảnh bình thường còn mạnh hơn!
Nhàn Vân Tử hít sâu một hơi.
- Là ai đây?
Thiên Lôi Tán Nhân có chút ngựng trọng nói.
"Véo!"
Tốc độ của yêu thú cực lớn kia rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trên không Nhàn Vân Phong, sau đó đầu yêu thú này đột nhiên biến mất, một nhân ảnh lam y đáp nhẹ xuống đất.
- Đó không phải là yêu thú, chẳng lẽ là khôi lỗi?
La Hàn Liệt kinh ngạc, yêu thú thì không thể nào thu vào Trữ Vật Linh Giới được, chỉ có vật chết mới có thể thu vào.
- Nhàn Vân tiền bối, Thiên Lôi Tán Nhân tiền bối, tông chủ, Diệp Trần đã về!
Nhân ảnh lam y phảng phất như một cái ảo ảnh hiện ra trước mặt ba người, cuối người hành lễ.
- Là Diệp Trần!
Nhàn Vân Tử trừng lớn cả hai mắt.
- Ha ha, Diệp Trần, ngươi đã trở về!
Thiên Lôi Tán Nhân kinh ngạc rồi cười hai ha hả nói.