Chương
1560: Thám Hiểm Vũ Trụ
Trong chiếc hồ “Thái cực” nhỏ.
Diệp Trần nhảy vào trong đó mà hứng chịu đau đớn đến không chịu nổi, phải rên
lên một tiếng, Thiên Địa Hàn Tuyền quá lạnh, dưới tình huống không đề phòng thì
đúng thực là người bình thường sẽ không thể sống nổi khi tiếp xúc với nó. Lưu
thông khí huyết dần dần trở nên chậm chạp, sinh cơ cũng có dấu hiệu bị đông cứng.
Vị trí mà Diệp Trần đang ngâm mình cũng chính là chỗ giao giới của Thiên Địa
Hàn Tuyền và Sinh Mệnh Tuyền Thủy, nữa thân thể bên trái thiếu chút nữa đã bị
Thiên Địa Hàn Tuyền đông cứng, còn nữa thân thể bên phải thì lại đang tiếp thu
Sinh Mệnh Tuyền Thủy thẩm thấu, một bên thì khoan khoái, còn một bên thì lạnh
thấu xương, quả thực như là “băng hỏa cửu trọng thiên” vậy.
Lấy ra một viên Kim Thân Quả, Diệp Trần trực tiếp nuốt xuống.
Bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy một tầng kim sắc từ trên người Diệp Trần
lan tràn ra, đây chính là dược lực của Kim Thân Quả.
Điểm đặc sắc lớn nhất của Kim Thân Quả chính là khả năng hấp thu rất nhanh.
Sau khi dược lực Kim Thân Quả tiêu hao hết, Diệp Trần tiếp
tục lấy ra một cây Bách Luyện Thảo để hấp thu vào, sau một khắc, tinh chất
trong Bách Luyện Thảo hóa thành một đoàn hàn quang và tiến vào trong miệng.
So với Kim Thân Quả thì Bách Luyện Thảo càng khó hấp thu hơn khá nhiều, nhưng với
hỏa hầu ngang nhau thì dược lực của Bách Luyện Thảo so với Kim Thân Quả càng mạnh
hơn gấp mười lần, chỉ thấy trên người Diệp Trần toả ra từng điểm từng điểm
hàn quang. Khi những hàn quang này dần dần phủ kín cả người Diệp Trần thì thân
thể hắn cũng giống như một khối sắt thép thiên chuy bách luyện vậy, ngay cả tóc
cũng đều trở nên cứng rắn, không ngừng bắn ra hàn quang bốn phía.
Sử dụng hết bốn mươi viên Kim Thân Quả, năm cây Bách Luyện Thảo, cuối cùng, trên
người Diệp Trần bắt đầu đan xen giữa kim quang cùng hàn quang, còn khí tức cũng
trở nên cực kỳ kiên cường.
Đến một bước này, dù có dùng nhiều Kim Thân Quả cùng Bách Luyện Thảo hơn nữa thì
cũng vô dụng, bởi khả năng hấp thu của thân thể là có hạn mà thôi. Diệp Trần dù sao vẫn không phải là một luyện thể chí tôn nên cực
hạn hấp thu của thân thể sẽ kém họ rất xa, như vậy ở trạng thái bình thường mà
muốn phá vỡ cực hạn hấp thu của bản thân thì chỉ có cách tìm được càng nhiều bảo
vật trân quý càng tốt, sau đó mới tiến hành trùng kích cực hạn.
Hiện tại, nếu lần này không thể nỗ lực đột phá cửu cấp linh khu thì sau này Diệp
Trần chỉ có cách đi tìm những bảo vật càng trân quý hơn thì mới có thể tiến
hành đột phá tiếp.
Sinh Mệnh Tuyền Thủy mang đến sinh cơ vô hạn, Thiên Địa Hàn Tuyền thì lạnh lẽo
thấu xương, thân thể ngâm trong hai dòng suối này, đôi lúc Diệp Trần cảm thấy
thân thể ngứa ran, có lúc lại cảm thấy tê buốt, một lúc sau lại cảm thấy nóng hừng
hực, sau đó lại lạnh thấu xương, một lúc khác lại đau nhói, cũng có lúc cốt tủy
trở nên rất mềm yếu…
Dưới tác dụng của Sinh Mệnh Tuyền Thủy cùng Thiên Địa Hàn
Tuyền, dược lực của Kim Thân Quả cùng Bách Luyện Thảo trong cơ thể Diệp Trần nhanh
chóng bị hấp thu và luyện hóa, sự thẩm thấu của Sinh Mệnh Tuyền Thủy cùng sự đâm
chọc của Thiên Địa Hàn Tuyền ít nhiều gì vẫn có thể tăng thêm một ít lực hấp
thu.
"Đã đến Bát cấp cực hạn rồi."
Diệp Trần rõ ràng cảm nhận được thân thể của mình càng ngày càng cường kiện hơn,
xương cốt càng lúc càng trở nên cứng rắn,
cả cơ bắp cũng càng lúc càng tràn ngập lực bộc phát, bất diệt lực lượng trong
cơ thể thì như “nước lên thì thuyền lên”, liên tục tăng lên.
Nhắm mắt lại, Diệp Trần đắm chìm vào trong dòng nước suối,
việc đột phá cửu cấp linh khu không phải là chuyện một sớm một chiều, hắn vẫn
còn nhiều thời gian để tu luyện.
. . .
Một tháng trôi qua, Diệp Trần nổi lên.
Việc đột phá cửu cấp linh khu quả thực khó hơn vô số lần so với trong tưởng tượng
của hắn, chẳng trách cả Nhân tộc cũng chỉ có năm người đột phá thành công, ngoại
trừ Chân Vũ Chí Tôn ra, những người khác đều là luyện thể chí tôn, phải biết rằng
những chí tôn này khi đột phá thành công đến cửu cấp linh khu thì tuổi của bọn
họ đã rất cao, người nhỏ tuổi nhất cũng mấy ngàn tuổi, lớn nhất cũng đến mấy
trăm ngàn tuổi, nếu như dễ dàng đột phá như vậy thì bọn họ đã sớm đột phá từ
lâu rồi.
Năng lượng Sinh Mệnh Tuyền Thủy cùng Thiên Địa Hàn Tuyền còn sót lại không đủ một
phần trăm ban đầu, Diệp Trần gọi Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành tới và cho
các nàng ngâm mình trong thái cực tiểu hồ.
Từ Tĩnh là một luyện thể hoàng giả nên linh khu từ lâu đã đạt đến Bát cấp hậu kỳ,
Mộ Dung Khuynh Thành cũng không kém, đoạn thời gian trước cũng vừa đột phá đến bát
cấp sơ kỳ, bất quá luyện thể võ học cảnh giới của hai người đều quá thấp, không
giống như Diệp Trần, tức là một chí tôn, lại vừa có Bất Hủ Kiếm Thể tầng thứ mười
nên nới có thể chống lại nhiệt độ thấp của Thiên Địa Hàn Tuyền. Vì vậy, một phần
trăm năng lượng Sinh Mệnh Tuyền Thủy cùng Thiên Địa Hàn Tuyền còn lại là vừa đủ
để các nàng có thể vượt qua cực hạn chịu đựng, đối với các nàng có rất nhiều lợi
ích.
Trong thái cực tiểu hồ, hai thân hình trắng mịn bơi qua bơi lại, trông như có một
phong vị rất khác.
Đã từ lâu không thân mật với nhau như “cá và nước”, vì vậy trong lòng Diệp Trần
cũng hơi động tâm, liền cùng hai nàng quấn quýt lấy nhau, những âm thanh tươi đẹp
lan truyền ra….
. . .
Trong tinh không mênh mông, vô biên vô tận.
Diệp Trần quyết định nhất định phải đột phá cửu cấp linh khu.
Thiên Hà quá mức khó lường, Địa ngục quá mức quỷ bí, hai nơi này, Diệp Trần tạm
thời vẫn không muốn đến, vì vậy, hắn đem mục tiêu đặt vào việc thám hiểm vũ trụ.
Vũ trụ đối với chí tôn mà nói đều là vô biên vô hạn, thám hiểm vũ trụ trên căn
bản đều là ước mơ của mỗi người. Phải biết rằng, địa phương mà Nhân tộc liên
minh cùng Ma tộc liên minh chiếm lĩnh, vẻn vẹn chỉ là một phần nhỏ của vũ trụ, ở
những nơi khác có những chủng tộc khác hay không thì nếu không tận mắt nhìn thấy
thì không ai dám khẳng định cả.
Diệp Trần dùng một tốc độ cực kỳ nhanh phi hành đi, một ngày có thể bay ra
ngoài mấy trăm ngàn năm ánh sáng là chuyện bình thường, nếu dốc toàn lực bay
đi, thì một ngày bay được trăm vạn năm ánh sáng cũng đều có khả năng.
Diệp Trần đi qua rất nhiều nơi, tỷ như Tử Thần tinh vực nơi sinh sống của Tử
Thần Đằng, tại mảnh tinh vực này, trên mỗi tinh cầu đều có một cây Hoàng cấp Tử
Thần Đằng, thậm chí có một số cây Tử Thần Đằng đạt đến cấp bậc chí tôn. Nó có
thể giết chết một chí tôn bình thường hay thậm chí là một cường đại chí tôn, “người
tài cao gan lớn”, Diệp Trần tại Tử Thần tinh vực đấu đá lung tung, đám Tử Thần
Đằng tràn ngập tinh không cơ bản vẫn không ngăn được hắn.
"Suốt ba tháng trời mới đến được đây, nơi này có lẽ cách tứ đại sinh mệnh
tinh vực cũng đến mấy trăm triệu năm ánh sáng rồi !"
Diệp Trần đứng trên một ngôi sao trung tử, sao trung tử có lực hút cực mạnh và nhiệt
độ cao đến khủng bố, nhưng đối với hắn mà nói thì vẫn như “thùng rỗng kêu to”
mà thôi, ngay cả y phục của hắn cũng đều không thể phá hỏng được.
"Xoạt"!
Sao trung tử chợt xuất hiện một cái hố sâu, Diệp Trần liền biến mất không còn
tăm hơi đâu nữa.
Rất nhanh, đã nửa năm qua đi.
Diệp Trần đi tới bên cạnh một dòng sông màu đen thâm sâu khó lường, đây chính là
Hắc Ám Tinh Hà, một con sông lừng lẫy có tiếng trong vũ trụ tinh không, bên
trong Hắc Ám Tinh Hà có rất nhiều hắc ám cự thú, trừ thứ này ra, còn có một loại
bảo vật vô cùng hiếm thấy là Hắc Ám Chi Liên. Rễ cây Hắc Ám Chi Liên có thể tôi
luyện thân thể, lá sen của nó có thể chữa thương, nhưng trân quý nhất chính là
hạt sen. Một hạt hạt sen đủ để khiến người ta bớt đi ngàn năm khổ công, nhưng
điều đáng tiếc duy nhất chính là, Hắc Ám Chi Liên chỉ hữu dụng đối với người tu
luyện ma lực, tỷ như Ma tộc, tỷ như Nhân Ma tu luyện ma lực.
Mộ Dung Khuynh Thành có thiên phú cùng ngộ tính cũng không tính là đỉnh tiêm, nếu
như dưới tình huống không có ngoại lực hỗ trợ thì ít nhất đều muốn mấy vạn năm
mới có thể trở thành chí tôn. Cũng giống với Độc Cô Tuyệt, nếu như hắn không thể
nắm giữ đại thế thì như vậy để trở thành chí tôn thì hắn phải tiêu tốn thời
gian nhiều hơn gấp mười, thậm chí gấp trăm lần, ít nhất thì cũng phải mất mấy
ngàn năm thời gian. Đây cũng là vì sao tại mỗi một thời đại, chỉ có thể có một
hay hai người kinh tài tuyệt diễm đến đáng kinh ngạc như vậy, còn những người
khác đều sẽ trở thành “lót nền” cho bọn hắn mà thôi.
Có Hắc Ám Chi Liên, Mộ Dung Khuynh Thành có thể bớt đi mấy ngàn năm khổ công.
Đúng lúc đó, một con hắc ám cự thú có thể so với một chí tôn bình thường đánh về
phía Diệp Trần, thân thể khổng lồ của nó tách ra một dòng nước cùng tỏa ra
thanh thế dọa người.
Đối mặt hắc ám cự thú lớn hơn mình ngàn vạn lần, Diệp Trần đưa tay phải ra,
nhẹ nhàng quét một trảo, “phốc”, thân thể hắc ám cự thú liền bị nắm thành thịt
nát, Bất Hủ Kiếm Thể mang đến cho Diệp Trần lực phòng ngự cường đại, đồng thời cũng
mang đến cho hắn thứ sức mạnh mà không gì là không thể xuyên thủng. Tuy nói lực
lượng ẩn chứa trong Bất Hủ Kiếm Thể, vẻn vẹn chỉ có thể so với cường đại chí
tôn, nhưng nó lại rất thần kỳ.
Hắc Ám Tinh Hà mỗi giờ mỗi khắc vừa tĩnh lặng nhưng thực tế lại lưu động, do không
biết chuyện này nên Diệp Trần đã bị Hắc Ám Tinh Hà dẫn đến một hướng khác, một phương
vị mà Diệp Trần chưa từng đến.