Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1582: Chương 1582: Thần Thạch Quang Huy




Chương 1582: Thần Thạch Quang Huy

"Hiện tại, Bất Hủ kiếm thể của ta đã có thể chống lại công kích của chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn rồi !" Linh khu tấn thăng đến Cửu giai đã làm cho phẩm cấp Bất Hủ kiếm thể tăng lên một cấp độ mới, đã hướng tới gần với Cửu Chuyển Kim Thân rồi, phòng ngự đạt đến tình trạng này thì đã không phải là mức độ đơn thuần nữa, mà là một loại kết cấu rất hợp lý, mà loại kết cấu này cần phải có từ trường tánh mạng cường đại hơn để nuôi dưỡng.

Ngoại trừ Bất Hủ kiếm thể ra, khi Linh khu tăng lên tới Cửu giai còn có một chỗ tốt rất lớn khác, Diệp Trần cảm giác như tuổi thọ của mình đang được tăng lên, về phần tăng lên bao nhiêu thì Diệp Trần cũng không biết rõ.

"Bất Diệt lực lượng bành trướng rất tốt!"

Nhắm mắt lại, Diệp Trần phảng phất như nhìn thấy được không gian trong trái tim của mình có một mảnh hải dương màu đen, sóng cả mãnh liệt, một lớp vừa tan đi thì một lớp khác lại khởi sinh.

...

Phòng ngự tăng cao làm cho Diệp Trần lại có ý định đi trở vào tầng thứ mười hai Thần Hỏa huyệt.

Thiên kiếm tương đương với một Địa Thánh khí đã được sáp nhập vào bốn khối Thần Thạch, hiện đã bị hao tổn bổn nguyên, nếu như có thể khôi phục bổn nguyên cho nó thì đoán chừng sẽ tương đương với Địa Thánh khí được sáp nhập vào sáu bảy khối Thần Thạch, có lẽ còn cao hơn. Diệp Trần không biết Thần Thạch có thể làm cho Thiên kiếm khôi phục bổn nguyên hay không, nhưng cũng nên thử một lần, dù sao tại Hoang Thần Đại Lục này, thực lực của hắn không được tính là đệ nhất, chỉ có thể coi là đệ nhị mà thôi. Đệ nhất tựu là các Truyền Kỳ Chí Tôn, chỉ có họ mới có thể tự do tự tại mà thôi, vì vậy phải tăng toàn bộ phương diện thực lực lên, kể cả Thánh khí.

"Ta cùng đi với ngươi."

Vốn Diệp Trần không có ý định mang Lam Nguyệt đi cùng, Lam Nguyệt có chiến lực tuy không thua kém hắn bao nhiêu, nhưng phòng ngự lại quá yếu. Nhưng nào biết đâu rằng, Lam Nguyệt lại cười rất thần bí, còn nói rằng đến lúc đó không cần phải lo cho nàng, nàng có thủ đoạn tự bảo vệ tánh mạng cho mình. Cũng hết cách rồi, Diệp Trần chỉ có thể gật đầu đồng ý, nếu không mang theo đối phương thì đối phương hoàn toàn có thể tự mình đi, chung quy cũng không có gì khác nhau.

Lần nữa đi vào Thần Hỏa huyệt, hai người đang định giao nạp ra hai miếng Thần Hỏa Chí Tôn Lệnh thì bất chợt, phó đường chủ Hỏa Vô Biên của Liệt Hỏa đường của Thần Hỏa bộ lạc tựa hồ nhận ra thân phận Diệp Trần, liền hét lớn : "Hai người các ngươi đi với Thần Hỏa bộ lạc ta một chuyến, nếu cải lời thì đừng trách ta giết chết mà không cần luận tội đấy."

Diệp Trần sắc mặt trầm xuống, nháy mắt với Lam Nguyệt.

Vèo! Vèo!

Hai người chợt bạo tăng tốc độ, hướng phía cửa vào Thần Hỏa huyệt lao đi.

"Muốn chết."

Hỏa Vô Biên nổi giận, hai người này rõ ràng không xem mệnh lệnh Thần Hỏa bộ lạc ra gì.

Hỏa Vô Biên là một chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn, luận về thực lực thì hắn không thua kém đường chủ Hỏa Vô Tẫn của Chiến Hỏa đường bao nhiêu, vũ khí của hắn là một cây Phương Thiên Họa Kích, trên thượng diện lượn lờ một ngọn lửa màu xanh. Hỏa Diễm cuồn cuộn phóng ra, Hỏa Vô Biên quét một kích về phía Diệp Trần cùng Lam Nguyệt, một kích này nhìn như “đại khai đại hợp”, bá đạo khôn cùng, thế nhưng Diệp Trần và Lam Nguyệt lại cảm giác được cả Thiên Địa tựa hồ đã bị một kích này làm cho tan nát, con đường phía trước như bị ngăn ra.

"Phá!"

Tại thời khắc mấu chốt, Diệp Trần thi triển ra Huyễn Kiếm thức làm khuếch tán ra vô số bọt khí kiếm quang, khiến cho tâm thần Hỏa Vô Biên hoảng hốt trong chốc lát. Thừa dịp xuất hiện khe hở này, Diệp Trần cùng Lam Nguyệt chui vào cửa vào Thần Hỏa huyệt.

Tỉnh táo lại, Hỏa Vô Biên sắc mặt trở nên âm trầm, hắn cảm thấy thật mất thể diện, đường đường là một chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn lại rõ ràng bị Diệp Trần qua mặt. Tuy nói chỉ là bị mê hoặc chốc lát, nhưng tính ra đây là bị mê hoặc thực sự, nếu Diệp Trần không chọn lựa tiến vào Thần Hỏa huyệt mà là tấn công hắn, thì chỉ sợ hắn càng phải nếm thiệt thòi lớn hơn rồi.

"Tên Hỏa Vô Tẫn này, tại sao lại không nói một chút về thực lực của chúng chứ, kiếm thuật bực này đã có trình độ uy hiếp chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn rồi."

Hỏa Vô Biên quay đầu lại nhìn thoáng qua thủ hạ của mình mà âm thầm oán hận, với tư cách là một chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn, mất đi một chút thể diện tại trước mặt của mình thủ hạ là chuyện không thể chấp nhận được. Nếu để cho Diệp Trần cùng Lam Nguyệt sống thì tôn nghiêm của hắn đã bị tổn hại rồi.

"Các ngươi trông coi ở chỗ này, ta đi xem sao."

Hỏa Vô Biên ra lệnh.

"Vâng!"

Hai vị phó đường chủ Liệt Hỏa đường vội vàng tiếp hạ mệnh lệnh, đường chủ rất cố kỵ về thể diện, dưới tình huống này, bọn hắn tuyệt đối không thể lộ ra vẻ gì khác thường, nếu không là không gánh nổi.

Tiến vào Thần Hỏa huyệt, hai người đã quen thuộc đường đi, liền hướng về phía tầng thứ hai tiến đến.

Hai người vừa ly khai thì chốc lát sau Hỏa Vô Biên đã xuất hiện, hắn không có chút nào dừng lại, trực tiếp tiến về tầng thứ hai Thần Hỏa huyệt, trong lòng hắn rất rõ ràng, đối phương nhất định là hướng về phía tầng thứ mười hai. Đối với tầng thứ mười hai, những người biết rải rác không có mấy, tuyệt đối không cho phép ngoại nhân biết về nó.

Một ngày qua đi, Diệp Trần cùng Lam Nguyệt đã đi tới lối vào tầng thứ mười hai, chỗ đó có một cái truyền tống đài.

"Đi lên!"

Hai người bước lên và kích phát ra lực truyền tống của truyền tống đài.

Ông!

Hào quang lóng lánh tỏa ra, hai người biến mất khỏi tầng thứ mười một.

Lúc xuất hiện lần nữa thì hai người đã tới một mảnh thế giới có màu xanh đậm, Hỏa Diễm tại đây là từng đoàn từng đoàn ngọn lửa màu xanh đậm rất khủng bố, chúng bay loạn khắp nơi và không có bất kỳ quy luật nào, nhiệt độ cao hơn gấp trăm lần so với tại tầng thứ mười một.

"Nóng quá!"

Lam Nguyệt đã khởi động hộ thể hoang nguyên từ sớm, nhưng mặc dù như thế, nhiệt độ cực cao như trước vẫn truyền đến làm nàng bị tiêu hao hoang nguyên khá nhiều.

"Ừ, bất quá nhiệt độ ngọn lửa của Thần Hỏa thạch còn cao một chút đấy."

Diệp Trần gật gật đầu.

Lam Nguyệt nói: "Thần Hỏa thạch có ngọn lửa màu lam, khẳng định là có nhiệt độ cao hơn so với Hỏa Diễm tại đây, không biết Thần Hỏa huyệt có tầng thứ mười ba hay không, nếu có tầng thứ mười ba thì có lẽ Hỏa Diễm tại đó tựu là màu lam, có thể tương đồng với ngọn lửa Thần Hỏa thạch đấy."

...

Mỗi một tầng của Thần Hỏa huyệt đều là một không gian độc lập và cực kỳ quảng đại. Trong nháy mắt, hai người đã ngây người suốt mười ngày tại tầng thứ mười hai.

"Tuy không tìm được Thần Thạch nhưng bất quá có nhiều Thần Hỏa thạch như vậy thì cũng không uổng công lần này rồi."

Lam Nguyệt cười nói.

Trong mười ngày này, hai người riêng phần mình đã lấy được 200 khối Thần Hỏa thạch, phải biết rằng Linh khu sau khi đạt tới Cửu giai thì vẫn còn có thể tiếp tục tăng lên, trở thành Cửu giai sơ kỳ, Cửu giai trung kỳ, Cửu giai hậu kỳ, Cửu giai đỉnh phong, cùng với viên mãn Linh khu. Cho nên, khi đã có nhiều Thần Hỏa thạch như vậy, Diệp Trần hoàn toàn có thể đem Linh khu tăng lên tới Cửu giai trung kỳ, còn về phần Cửu giai hậu kỳ thì cần phải có nhiều Thần Hỏa thạch hơn nữa.

Hai người không biết là, Hỏa Vô Biên cũng đang đi tìm bọn hắn suốt mười ngày này tại tầng thứ mười hai.

"Hỏa Vô Tẫn và Hắc Sát vẫn ở bên trong và một mực không đi ra, chỉ là thông qua truyền âm lệnh bài truyền âm cho ta, hiện tại ta cũng nên truyền âm cho bọn hắn."

Tìm suốt mười ngày cũng đều không tìm được hai người Diệp Trần, Hỏa Vô Biên buộc phải xuất ra truyền âm lệnh bài và bắt đầu truyền âm.

Chỉ chốc lát sau, truyền âm lệnh bài đã truyền thanh âm đến cho một người khác, "Hỏa Vô Biên, ta và Hắc Sát đã tách nhau ra tìm, ta cũng không tin, bằng ba người chúng ta mà vẫn không tìm thấy được bọn hắn."

"Tốt."

Hỏa Vô Biên thu hồi truyền âm lệnh bài, tiếp tục tìm kiếm.

Rất nhanh, hai mươi ngày qua đi, Diệp Trần và Lam Nguyệt đã đi vào tầng thứ mười hai được một tháng rồi.

"Đó là cái gì vậy ?"

Ngày hôm đó, Diệp Trần cùng Lam Nguyệt nhìn thấy phía trước xuất hiện một đoàn quang huy mãnh liệt, ánh sáng chợt chói lọi và lóng lánh vài cái rồi lập tức ảm đạm biến mất.

Không chỉ Diệp Trần cùng Lam Nguyệt thấy được đạo ánh sáng này, cả Hỏa Vô Biên, Hỏa Vô Tẫn cùng Hắc Sát cũng nhìn thấy.

"Là Thần Thạch, đây là quang huy Thần Thạch."

Trong mắt Hắc Sát phóng ra hào quang làm cho người ta phải sợ hãi, đã đến tình trạng này của bọn hắn, muốn tăng thực lực lên là quá khó khăn, chỉ cần đạt được một khối Thần Thạch thì bọn hắn có thể đem Chí Tôn vũ khí đề thăng lên thành Thánh khí, thực lực sẽ tăng lên rất nhiều.

"Là Thần Thạch quang huy."

Hỏa Vô Biên thở dồn dập, không ai là không muốn có Thần Thạch cả, hắn cũng không ngoại lệ, Chí Tôn vũ khí và Chí Tôn áo giáp cũng đều có thể dung nhập Thần Thạch mà trở thành Thánh khí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.