Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 683: Chương 683: Thế không thể đỡ.




Ông ông ông ông ông!

Trường kiếm huy vũ, lấy Diệp Trần làm trung tâm, từng vòng gợn sóng kim sắc khuếch tán ra, đón đỡ từng đạo thảm bạch sắc đao mang.

- Cái gì? Sát chiêu liên phát?

Độc Cô Tuyệt chấn động, thế đao không khỏi chững lại một chút.

Tuyệt Vọng Nhất Đao của hắn, tuy là sát chiêu, nhưng bất đồng với sát chiêu bình thường. Tuyệt Vọng Nhất Đao này lấy bản thân làm cơ sở, đao chiêu cũng không có gì đặc thù nên có thể thi triển không ngừng, đương nhiên như thế sẽ làm cho đao kình có chỗ suy yếu, bất quá cái này cũng không ảnh hưởng nhiều lắm, dù chỉ có được một phần ba uy lực, nhưng dưới tình huống số lượng đủ nhiều thì cũng hơn xa Tuyệt Vọng Nhất Đao với uy lực mười phần.

Nhưng sát chiêu của Diệp liên phát, triệt để triệt tiêu chiêu này.

- Lôi Phệ!

Kiếm thế biến đổi, thân hình Diệp Trần vọt mạnh về phía trước, huy kiếm phóng xuất ra một quả lôi cầu hoàn mỹ vô khuyết, lôi cầu kích phát ra một vòng không gian sóng vân, lập tức xuất hiện trước người Độc Cô Tuyết

- PHÁ…!

Con ngươi của Độc Cô Tuyết cháy lên sâm bạch sắc hỏa diễm, một đao bổ ra lôi cầu.

Lôi Phệ chỉ có trong trạng thái hoàn mỹ mới có thể bộc phát ra lực sát thương lớn nhất, sau khi bổ làm hai nửa, ngay cả một phần mười uy lực cũng không thể phát huy được. Một đao của Độc Cô Tuyệt kia, có thể nói đao tốc và đao kình đều phát huy ra một cách vô cùng tinh tế và chính xác, nếu không chỉ chậm một chút thôi thì lôi cầu lập tức nổ tung.

- Hai người này, rõ ràng đã mạnh đến mức này rồi.

Cao thủ trên Tông Sư Bảng đến quan chiến không có ba mươi thì cũng đến hai mươi. Thế nhưng bọn hắn bi ai phát hiện, chiến đấu đến giờ,thực lực Độc Cô Tuyệt và Diệp Phong biểu hiện ra đã vượt xa sự tưởng tượng của bọn hắn, chỉ tùy tiện một đạo đao quang kiếm ảnh là có thể chém bọn hắn thành hai khúc rồi.

- Cuộc chiến có một không hai của một đời tuổi trẻ!

Tri Mạc Vấn trưởng lão Cao Trường Thiên cũng tới, sự phát triển của Độc Cô Tuyệt và Diệp Trần quả thực vượt quá dự liệu của hắn, hai người này, một hai mươi tám một hai mươi sáu, tuổi tác không kém nhau là bao, thế nhưng thực lực đã vượt xa những người cùng lứa rồi.

- Tuyệt đại song kiêu!

Có người vô thức nói ra một câu.

- Tuyệt đại Song Kiêu, cách nói này không tồi. Người bên cạnh suy nghĩ một lát, cảm thấy rất phù hợp với Độc Cô Tuyệt và Diệp Trần

Cứ như vậy, tuyệt đại song kiêu trở thành danh từ chỉ hai người, về phần Đạm Đài Minh Nguyệt tuy rằng cũng có danh tiếng yêu nghiệt, nhưng dù sao cũng là nữ nhân, cùng nam nhân tịnh xưng tuyệt đại song kiêu có chút không được tự nhiên, mà thực lực chân thật của Đạm Đài Minh Nguyệt như thế nào cũng không có mấy người biết rõ.

- Tam liên trảm!

Diệp Trần thúc dục Kiếm Bộ, thân hình như một vòng kiếm quang, phiêu hốt bất định, trường kiếm trong tay hoặc trảm, hoặc đâm, hoặc gọt, trực chỉ nhằm thẳng vào nhược điểm của Độc Cô Tuyệt.

Độc Cô Tuyệt kiêng kỵ nhất là cận chiến với Diệp Trần. Cận chiến, yêu cầu với kỹ thuật thập phần hà khắc, dù kỹ thuật hắn đáng sợ nhưng hết lần này tới lần khác Diệp Trần lại nâng cao một bước, mới rồi, Lục Thiêu Du kiếm pháp siêu quần cũng thua dưới Linh Tế Nhất Kiếm, Tam liên trảm của Diệp Trần đấy thôi.

Độc Cô Tuyệt cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, lực phản ứng của hắn phát huy đến cực hạn, liên tục đón đỡ, chỉ cần đón đỡ được đến một kiếm cuối cùng của Diệp Trần là được, chỉ là kiếm khí lăng lệ ác liệt kia, vẫn mang đi một mảnh ống tay áo của hắn.

- Tuyệt vọng chi hồ!

Độc Cô Tuyệt lui về sau ba bước, bộ tóc dài xám trăng bay múa, lăng không bổ ra một ảo ảnh yêu hồ hình dáng dữ tợn, răng nhọn tua tủa, hướng về Diệp Trần mà táp tới.

- Bạo!

Một khỏa lôi cầu chui vào miệng của ảo ảnh yêu hồ.

Phanh!

Ảo ảnh yêu hồ nổ tung, sóng điện khuếch tán trùng trùng ra bốn phía.

- Tốt rồi, dừng ở đây thôi.

Diệp Trần bỗng nhiên tăng tốc, Long chi lực tác dụng lên cánh tay, Chân Nguyên quán chú vào trong trường kiếm, chém thật nhanh về phía Độc Cô Tuyệt.

Một kiếm này, nhanh như là ảo giác.

- Thật nhanh, lẽ nào ta phải thua sao?

Độc Cô Tuyệt tuyệt vọng, bất đồng với lúc nãy, cảm giác tuyệt vọng này là Diệp Trần mang đến cho hắn, ko phải tự sinh ra. Diệp Trần vẫn xem thường lực lượng tuyệt vọng, lực lượng này có thể lập tức làm cho tiềm lực của một người bạo phát, Độc Cô Tuyệt phảng phất như lại lần nữa về tới Tà Ma Động.

Đ-A-N-G…G!

Trước ranh giới sống chết như ngàn cân treo sợi tóc, Độc Cô Tuyệt thấy được quỹ tích của chiêu kiếm, lập tức sử đao nghênh tiếp, hỏa tinh cực lớn hiện lên hình tròn khuếch tán ra, giữa hai người nhiều thêm một khỏa hỏa cầu cực lớn.

- Ân? Vậy cũng có thể đỡ được sao?!”

Cận chiến là sở trường của Diệp Trần, có thể phát huy kỹ thuật siêu việt thường nhân, lại có Long chi lực phụ trợ, có thể nói, trừ phi Độc Cô Tuyệt phòng ngự và cũng nuốt một khỏa Huyết Hoàng Đấu Linh Đan giống như Hạ Hầu Tôn, bằng không căn bản không thể đỡ được kiếm này, nhưng dù sao Độc Cô Tuyệt cũng không phải Hạ Hầu Tôn, tuyệt vọng khiến ngũ giác hắn trở nên mạnh mẽ hẳn lên, giúp hắn thấy được quỹ tích của chiêu kiếm.

- Lực lượng tuyệt vọng, là có cực hạn đấy.

Hai tay Diệp Trần được bao phủ bởi một tầng long cốt bạch sắc, cầm thật chặt chuôi kiếm chém về phía Độc Cô Tuyệt, mỗi một kiếm chém ra, không gian như thoáng vặn vẹo một cái, cả phiến không gian nơi hai người giao tranh như tấm gương, khiến thân ảnh của hai người như đứt gãy.

Lực lượng bản thân của Độc Cô Tuyệt cũng không thấp, đại khái cũng được hơn ba mươi vạn cân, trong đó hơn phân nửa là lực lượng bản thân hắn, gần nửa còn lại là thông qua luyện hóa linh thảo mà tăng trưởng thực lực, dù sao trong thiên hạ, có thể tăng trưởng khí lực không chỉ có Long huyết thảo, chỉ có điều chỉ có long huyết thảo mới có hiệu quả tốt nhất mà thôi.

Đương đương đương đương đương!

Từng đoàn từng đoàn hỏa cầu nổ tung, Độc Tuyệt bay ngược về phía sau, Diệp Trần thì không ngớt tấn công mạnh mẽ về phía hắn.

Rốt cuộc, hai tay Độc Cô Tuyệt đã tê rần, bị một kiếm của Diệp Trần đâm trúng bả vai, kiếm kình sắc bén xuyên thẳng áo giáp, tác dụng lên bả vai của hắn.

Phanh!

Độc Cô Tuyệt há mồm phun ra máu tươi, thân hình bay rớt ra ngoài, cũng bởi vì tốc độ quá nhanh nên trước người hắn tách ra từng vòng rung động.

- Độc Cô Tuyệt chiến bại, Diệp Trần quá mạnh, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

- Ngay Độc Cô Tuyệt cũng không đỡ nổi Diệp Trần, chúng ta đều đoán sai a!

- Biến thái, yêu nghiệt, Độc Cô Tuyệt đã biến thái rồi, Diệp Trần này càng biến thái hơn.

Tất cả mọi người đều cảm thấy Độc Cô Tuyệt mạnh đến đáng sợ nhưng vẫn không ngăn được Diệp Trần, khiến cho mỗi người đều hít một hơi khí lạnh.

Thực lực Diệp Trần bày ra toàn diện, ai nấy đều cảm nhận được cái gị gọi là không thể chống đỡ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.