Ads
Chương
1527: Thiên Hạ Phải Sợ Hãi
Lôi Thần Hư ảnh có diện mạo không rõ ràng cho lắm, phảng phất
chỉ có đôi mắt là trông như hai vòng xoáy lôi đình, hắn liếc nhìn chằm chằm vào
Diệp Trần rồi hất tay phải lên, lập tức một thanh trường mâu lôi điện kích
phóng về phía Diệp Trần.
Oanh!
Diệp Trần không biết âm thanh Khai Thiên Tích Địa to lớn đến mức nào, hắn chỉ
biết là, tiếng lôi đình phát ra khi Lôi Thần hư ảnh bắn ra thanh trường mâu này
đều lớn hơn vô số lần so với bất kỳ thanh âm gì mà hắn từng nghe được, phảng phất
như thứ được ném đến không phải là một cây trường mâu đoạt mệnh, mà là tiếng sấm do vô số Lôi Điện ngưng tụ thành. Nó như muốn
làm nổ tung cả Thiên Địa, thậm chí phá hủy cả vũ trụ, đem hết thảy mọi thứ trước
mắt chấn nát thành tro bụi.
Diệp Trần đã không có tâm trạng để cân nhắc xem một mâu này kinh khủng đến bực
nào, trong đầu hắn chỉ có duy nhất một ý niệm, đó là phải tăng thực lực lên dù
phải trả bất cứ giá nào. Đối mặt với một mâu đoạt mệnh kia, nếu không đem thực
lực tăng lên tới cảnh giới có thể siêu việt tình trạng cực hạn hiện tại của bản
thân thì sẽ bị chấn nát đến hài cốt cũng không còn, hồn phi phách tán.
Trên đỉnh đầu, Ngũ Hành Đạo Quả xuất hiện, lúc còn tại
cảnh giới Chuẩn Tôn, Vô Thượng bí pháp Ngũ Hành Đạo Quả có thể giúp cho lực
lượng của Diệp Trần tăng lên hơn mười lần. Còn hiện tại hắn đã trở thành Chí
Tôn, Ngũ Hành Đạo Quả tối đa chỉ có thể tăng lên một hai lần thực lực mà thôi,
trừ phi có thể đem nó tu luyện tới đại thành thậm chí là viên mãn cảnh giới, nhưng
bất quá có thể tăng lên một hai lần thì đã là rất tốt rồi.
Cùng lúc đó, Kiếm Nguyên của Diệp Trần nay đã có tốc độ vận chuyển nhanh gấp 10
lần so với trước đó, tại bên ngoài thân thể hắn hình thành ra từng mảnh huyết
hoa liên tiếp nhau, đây chính là hiện tượng Kiếm Nguyên được vận chuyển quá nhanh
tạo thành.
"Vẫn chưa đủ!" Diệp Trần nổi giận gầm lên một tiếng,
tiếp tục gia tốc vận chuyển Kiếm Nguyên, gấp 15 lần, 20 lần, 30 lần, 50 lần. Có
thể nói, cách làm này chính là “giết địch một ngàn tự tổn 800”, lúc bình thường
căn bản sẽ không ai dùng cách này, trừ phi hắn đã rơi vào thời điểm “hẳn phải
chết” mà thôi, bởi vì một khi dùng đến nó thì bản thân cũng sẽ gánh lấy thương thế
rất lớn, thậm chí sẽ để cho Chí Tôn sinh mạng ấn ký xuất hiện tình trạng đổ vỡ,
nhưng hiện tại Diệp Trần đã quản không được nhiều như vậy nữa rồi, nếu ngăn cản
không được một kiếp này thì căn bản sẽ không còn kiếp sau, chi bằng cứ liều mạng
một lần vậy.
Đùng đùng!
Thân thể cao bốn trượng tám của Diệp Trần không chịu nổi áp lực, lập tức bị bạo
liệt và vẩy ra đại lượng máu tươi, hội tụ thành một mảnh “Huyết Hà” dài hẹp, nhuộm
hồng cả một ngọn núi hùng vĩ ở phía dưới.
Cuối cùng, trường mâu đoạt mệnh đã “ầm ầm” tiến đến nơi.
"Táng Kiếm thuật!"
Toàn thân đẫm máu, Diệp Trần cố gắn thi triển ra Táng Kiếm thuật mạnh nhất từ
trước đến nay, theo một kiếm này phát ra, gần 200 cánh hoa bay xuống. Trong
nháy mắt sau đó, Kiếm Thế khủng bố đã bắt đầu có chút định dạng thanh trường
mâu đoạt mệnh kia, đừng thấy sự dừng lại trong nháy mắt này không có ý nghĩa
gì, trên thực tế có đôi khi điều này lại có ý nghĩa vô cùng lớn, thậm chí có thể
để cho ngươi chết không có đất chôn thân đấy.
Dừng lại trong nháy mắt, trường mâu đoạt mệnh tiếp tục lao xuống, trên đường đi
không ngừng vạch phá Thanh Liên Kiếm Vực, đâm xuyên thủng cả Táng Kiếm thuật
cùng với hộ thể Kiếm Nguyên của Diệp Trần, cuối cùng hung hăng đâm kích vào
thân thể hắn, lực trùng kích mạnh đến mức cả người Diệp Trần bị bắn thẳng xuống
ngọn núi bên dưới.
Ầm ầm!
Điện quang thoáng cái đã tràn ngập cả ngọn núi hùng vĩ, còn Diệp Trần thì bị nhấn
vào sâu trong lòng đất. Nếu nhìn xuống xem xét sẽ hoàn toàn không thấy được đáy
hố, chỉ là một mảnh tối như mực, cũng không biết sâu đến bao nhiêu.
Kiếp vân dần dần tán đi, Lôi Thần hư ảnh cũng tan rã ra, chỉ còn có hồ quang điện
bao phủ khắp dãy núi ở phía dưới vẫn còn đang lóng lánh, làm hiện rõ một cái động
sâu thẫm không thấy đáy. Không gian trở nên im ắng, chỉ có âm thanh hồ quang điện
rất nhỏ vẫn tồn tại.
"Rốt cục độ kiếp đã đi qua sao?"
Một đoàn huyết nhục từ trong động sâu lướt ra, đám huyết nhục lay động phục
sinh biến thành một bóng người cao lớn, chính là Diệp Trần.
Trường mâu đoạt mệnh liên tục xé rách Thanh Liên Kiếm Vực, Táng Kiếm thuật cùng
với hộ thể Kiếm Nguyên, còn Hủy diệt lực lượng thì mười phần không còn được một.
Thiếu chút nữa, Diệp Trần đã bị chấn nát thành phấn vụn. Hắn có thể vượt qua kiếp
nạn này là nhờ có một nửa vận khí ở bên trong.
"Chỉ là..."
Diệp Trần nhìn nhìn thân thể mình rồi cười khổ một tiếng, tình huống hiện tại của
hắn rất không ổn, tánh mạng ấn ký đã phai mờ đi rất nhiều, đoán chừng tuổi thọ đã
bị tiêu giảm không ít, thực lực cũng chỉ còn được chừng trên dưới một phần mười
trước đó. Thân thể vốn đang cao lớn bốn trượng tám thì đã bị héo rúc còn chừng
ba trượng, như vậy đã có thể thấy được, trước đó việc hắn liều mạng để chống đỡ
Trường mâu đoạt mệnh đã phá hỏng thân thể của hắn, gây ra tổn thương nghiêm trọng.
Bất quá Diệp Trần đã lo lắng vô ích, ngay một sát na khi hắn bay ra khỏi động
sâu kia, thời không quanh thân chợt biến hóa. Lúc này, hắn đã được đưa đến giác
đấu trường một lần nữa, trên không giác đấu trường, Tu La Tuyền Thủy lại
sôi trào rồi tuôn một đạo Tu La Tuyền Thủy về phía hắn và dung nhập vào trong
cơ thể. Nếu thô sơ giản lược xem xét, Đạo Tu La Tuyền Thủy này không ít hơn mười
vạn giọt đấy.
Ngay lập tức, tánh mạng ấn ký của Diệp Trần được bổ sung toàn bộ, mà lại càng
thêm thâm hậu rất nhiều, thực lực tăng vọt đến một cảnh giới mới mà chính hắn
cũng không nắm rõ.
Nhưng biến hóa lớn nhất vẫn là thân thể của hắn.
Từ bốn trượng tám, thoáng cái đã cao đến năm trượng.
Phải biết rằng chiều cao thân thể các Chí Tôn càng lớn thì càng khó trường, mà bốn
trượng tám cùng năm trượng thì hoàn toàn là hai cấp độ khác nhau, một cái là cường
đại Chí Tôn trụ cột, một cái là Siêu cấp Chí Tôn trụ cột.
Đương nhiên, điều này không có nghĩa là Diệp Trần đã có thực lực của Siêu cấp
Chí Tôn, trụ cột chỉ đơn thuần là trụ cột, là một bộ phận của thực lực mà thôi
chứ không phải là toàn bộ thực lực. Hắn tại bên trên phương diện võ học đều
không bằng so với đại bộ phận Chí Tôn bình thường, còn cần có một đoạn thời
gian rất dài nữa thì mới có thể hoàn thiện Vô Thượng võ học được.
"Chí Tôn quả nhiên là Chí Tôn."
Không dựa vào U Minh Thánh Nhãn, mà chỉ dựa vào nhãn lực bình thường của mình,
Diệp Trần đã có thể nhìn xuyên thấu qua mặt ngoài thời không, chứng kiến được tầng
tầng lớp lớp thời không, vạn vật trong mắt hắn hệt như đã trở nên trong suốt, trở
thành từng điểm hết sức thuần túy.
...
Bên ngoài Thanh Đồng đại môn, số người dự thính chẳng những không giảm bớt, ngược
lại còn gia tăng lên rất nhiều, tất cả mọi người đều muốn nhìn một chút xem ai
là người chiến thắng sau cùng, là Thiên Ma Hoàng, là Tà Kiếm Hoàng, hay là Võ
Hoàng hoặc là Diệp Trần.
Tất cả họ đều cho rằng Thiên Ma Hoàng cùng Tà Kiếm Hoàng là những người có cơ hội
nhiều nhất, Võ Hoàng là người kế tiếp. Võ Hoàng là người có niên kỷ tương đối lớn,
tuy là đệ nhất của Chuẩn Tôn bảng nhưng tiềm lực vẫn kém 2 người kia không ít.
Về phần Diệp Trần, có rất ít người cho rằng hắn có thể đi đến cuối cùng, bọn
họ cũng không hoài nghi về tiềm lực cùng thiên phú của hắn, chủ yếu là cùng so
sánh với 3 người kia, Diệp Trần có thời gian tu luyện quá ngắn mà thôi. Dù thiên
phú cùng tiềm lực của hắn có cường thịnh thế nào thì chung quy vẫn cần có một
chút thời gian để tăng thực lực lên, không có khả năng trong một lần là có thể
đạt được.
Bên ngoài Thanh Đồng đại môn, các hình chiếu Chí Tôn từ số lượng hơn hai mươi đã
tăng lên hơn ba mươi đạo, trong đó có năm đạo là Linh tộc.
"Nghe đây, nếu kẻ cuối cùng đi ra là Thiên Ma Hoàng, tất cả phải toàn lực
bảo hộ hắn, nếu là Tà Kiếm Hoàng thì không cần quản đến, còn nếu như là Võ
Hoàng cùng cái gã thiên tài gần đây phong vân quật khởi kia, tựu phải giết cho
ta, tại trong thời gian nhanh nhất giết chết hắn, nếu không thì Nhân tộc lại xuất
hiện thêm một gã Chí Tôn có tiềm lực vô cùng to lớn, hậu hoạn vô cùng."
Hình chiếu Thiên Ma Tôn truyền âm cho mấy vị hình chiếu Ma tộc Chí Tôn.
"Yên tâm đi, chúng ta cũng đã chuẩn bị xong rồi."
Một gã Ma tộc Chí Tôn hình chiếu trả lời.
Bên này Nhân tộc, Chân Vũ Chí Tôn cũng đã phân phó sự tình đồng dạng.
"Đi ra rồi!"
Đúng lúc này, mọi người đã thấy một cái chấm đen theo trong Thanh Đồng đại môn
bay ra, điểm đen kia càng lúc càng lớn dần, “ba”, xuất hiện, không phải Thiên
Ma Hoàng, không phải Tà Kiếm Hoàng, cũng không phải Võ Hoàng, mà là kẻ không được
coi trọng nhất - Diệp Trần. Nhưng càng làm cho mọi người phải khiếp sợ chính là
chiều cao thân thể Diệp Trần rõ ràng đã cao tới năm trượng, bọn hắn cũng nhìn
ra được, thân thể cao năm trượng kia là tấm thân tự nhiên nhất, không phải là do
cố ý biến lớn.
"Hắn đã trở thành Chí Tôn rồi."
Tất cả mọi người há to mồm, đôi mắt trừng lớn kinh ngạc.
"Giết cho ta!"
Ma tộc, Tà Linh tộc, Lục Nhân tộc, hơn mười đạo Chí Tôn hình chiếu lao thẳng về
hướng Diệp Trần, nhưng bọn hắn đã không qua khỏi phía Nhân tộc, Cự Nhân tộc
cùng với Man tộc Chí Tôn hình chiếu. Họ cũng không chậm trễ, nhanh chóng chặn
đường đám dị tộc.
Đáng tiếc, Ma tộc bên này, Chí Tôn hình chiếu có nhiều hơn một vị nên không thể
ngăn trở được hắn, ngay lập tức hắn đã đi đến được trước người Diệp Trần.
"Dựa vào một đạo hình chiếu mà muốn giết ta sao?"
Thiên Mộng kiếm của Diệp Trần đã sớm bị hủy diệt trong lúc độ kiếp, hiện tại hắn
chỉ có thể nâng tay lên dùng “Kiếm chỉ”, một ngón tay đâm tới.