Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 697: Chương 697: Thiên Kiếm Tông. (Thượng)




- Tốt.

Mấy người trầm giọng trả lời.

- Cuồng lan trảm!

- Liệt Hỏa thương!



Bảy đạo công kích rơi vào trên tường nước, tường nước rốt cục ầm ầm bạo liệt, hóa thành trăm ngàn cột nước, phóng ra bốn phương tám hướng.

- Tiến lên.

Hồ Văn Biển dẫn đầu công kích, một thanh đại khảm đao trên tay hắn kích phát ra từng đạo đao mang màu trắng cực lớn, tung hoành vô cùng.

- Hắc hắc, Hồ Văn Hải, lần này ngươi nhất định phải chết.

Nhân mã Thủy đào tông tập trung cùng một chỗ, đối với sự trùng kích của nhân mã Thanh Long Điện chẳng thèm ngó tới, nếu như thế này cũng không thể đánh chết đối phương vậy thì bọn họ dứt khoát tự vẫn được rồi.

Ầm ầm!

Một thủy cầu cực lớn ngưng kết thành hình, đánh về phía Hồ Văn Hải và đội ngũ Thanh Long điện phía sau hắn, mà lúc này, Diêu Nhất Phong không biết là cố tình hay vô ý, hướng phía bên phải lướt ra ngoài, vừa vặn tránh đi oanh kích của thủy cầu.

Phanh!

Công kích của mấy trăm người Thủy đào tông quá mãnh liệt, Hồ Văn Hải dẫn đầu bị nổ tung thành từng mảnh, mà nhân mã Thanh Long điện sau lưng hắn tổn thất ít nhất một phần ba, về phần như người còn lại đã vẫn lạc cả rồi, căn bản không thể ngăn được đội ngũ tam phương hợp lực công kích.

- Cùng ta lao ra.

Diêu Nhất Phong mang theo hơn mười người còn lại, hướng phía bên phải Thủy đào tông phá vòng vây, sau khi tổn thất một nửa nhân mã, bọn hắn rõ ràng phá vòng vây thành công.

- Giết thoải mái ah, lần này chẳng những giết chết phần lớn nhân mã của Thanh Long Điện, mà còn đánh chết phó điện chủ của Thanh Long Điện - Hồ Văn Hải nữa.

Đội ngũ tứ tông cũng không đuổi theo nhóm người của Diêu Nhất Phong, tất cả đều ngừng lại, cười ha ha, thoải mái vô cùng.

Thủ lĩnh dẫn đội của Thủy Đào Tông cười nói:

- Mấy năm này, nhân mã của Long Thần Thiên Cung chết trên tay chúng ta cộng lại cũng có cả ngàn người nha, ta ngược lại muốn nhìn xem, Long Thần Thiên Cung có thể chống đỡ được tới khi nào, xem bọn hắn bồi dưỡng cao thủ nhanh, hay là chúng ta đánh chết cao thủ nhanh

Tốc độ bồi dưỡng cường giả Tinh Cực Cảnh của Ngũ phẩm tông môn gấp mấy chục lần lục phẩm tông môn, phải biết rằng, một lục phẩm tông môn, cao từ cấp trưởng lão, thấp đến đệ tử tạp dịch, cộng lại cũng không quá mấy vạn người, mà một Ngũ phẩm tông môn, ít nhất cũng có vài chục vạn người, như Ngũ phẩm tông môn đạt trình độ cao nhất như Long Thần Thiên Cung, tổng nhân số đã vượt quá trăm vạn, chỉ cần tài nguyên đầy đủ, Cường giả Tinh Cực Cảnh sẽ liên tục không ngừng, Đại năng Linh Hải Cảnh cũng rất dễ dàng sinh ra, dù sao có thể tiến vào Ngũ phẩm tông môn đều là một ít thiên tài thiên tư không kém, tỉ lệ sinh ra cao thủ phi thường cao.

Nhưng Ngũ phẩm tông môn cũng có cực hạn, dưới tình huống cao thủ chết nhiều như vậy, không cần vài năm, sẽ tổn hao rất nhiều nguyên khí, thương gân động cốt, không đến mười năm, sẽ đến thời kì khó khăn, kế tục vô lực, xuất hiện đứt gãy, một khi tông môn xuất hiện đứt gãy, đó chính là dấu hiệu của sự suy sụp.

- Muốn trách chỉ có thể trách Long Thần Thiên Cung quá mạnh mẽ thôi, bốn đại tông môn chúng ta chỉ chiếm bốn thành tài nguyên từ đông phương thiển hải, Long Thần Thiên Cung lại độc chiếm năm thành, cứ thế mãi, chúng ta thủy chung vẫn không thể nào đuổi kịp Long Thần Thiên Cung, cao thủ cũng không nhiều bằng nó.

Thủ lĩnh dẫn đội của Toàn Phong Môn vuốt ve đao trong tay, ánh mắt sâm lãnh.

- Tốt rồi, lần vây giết này đã chấm dứt, Long Thần Thiên Cung tổn thất thảm trọng, trong thời gian sắp tới chắc sẽ không có động tác lớn gì đâu, trước tiên chúng ta cứ về báo cáo kết quả làm việc đã.

Đội ngũ của Thiên Ưng Giáo phá không rời đi.

Ngay sau đó, nhân mã của Thủy Đào Tông, Hắc Vương Nôn, Toàn Phong Môn cũng nhao nhao ly khai, lưu lại chỉ là một mảnh hải dương bị nhuộm thành màu máu, cùng với mấy trăm thi thể không được trọn vẹn

. . .

Ở ngoài mấy ngàn dặm.

Diêu Nhất Phong cùng với hơn mười tên cao thủ tìm được đường sống trong chỗ chết của Thanh Long Điện ngừng lại.

- Đáng giận, tin tức mà đám hỗn đản đó nhận được là từ đâu, sao chúng ta lại bị mai phục chứ, Phó điện chủ cũng đã chết.

Một gã cao thủ của Thanh Long Điện khàn giọng quát.

- Nhất định là có người mật báo, nếu không tin tức không thể bị lộ được.

- Nếu để cho ta biết là ai mật báo, nhất định sẽ khiến hắn chết không được yên lành.

Trong mắt Diêu Nhất Phong hiện lên một tia quỷ dị, trầm giọng bi thống nói:

- Loại hành động cơ mật như thế này, trước đó chỉ có điện chủ và mấy vị phó điện chủ là biết rõ thôi, ta nghĩ khả năng bị mật báo là rất thấp.

- Điện chủ, phó điện chủ?

Nghe vậy, mọi người trầm mặc, Thanh Long Điện điện chủ bọn hắn thập phần tin phục, nhưng trong nội tâm đối với mấy vị phó điện chủ lại sinh ra hoài nghi, dù sao lần này đội ngũ của Thanh Long Điện tổn thất cũng quá thảm trọng, cơ hồ tương đương với một phần bảy tổng đội ngũ cả Thanh Long Điện, một lần là một phần bảy, qua mấy lần nữa, Thanh Long Điện chỉ sợ chỉ còn trên danh nghĩa thôi.

- Lần này trở về, ta sẽ đến tổng bộ Thiên Cung một chuyến, nói trưởng lão hội phái người nghiêm tra Thanh Long Điện, tìm ra nội ứng.

- Đúng, không tra ra nội ứng, Thanh Long Điện nhân tâm bất an.

. . .

Diệp Trần tổng cộng ngây người ở Mộ Dung gia tộc một tuần lễ, trong một tuần lễ này, hắn ngoại trừ cùng Mộ Dung Khuynh Thành hưởng thụ thế giới của hai người, ngẫu nhiên cũng sẽ luận bàn với Mộ Dung Khuynh Thành một chút, thuận tiện chỉ điểm một chút khuyết điểm về mặt chiến đấu cho đối phương.

Bởi vì linh hồn lực vô cùng cường đại, Diệp Trần càng dễ dàng phát hiện ra được một số chi tiết tỉ mỉ, làm thế nào để chiếm trước tiên cơ, áp chế đối thủ, phương diện này, không ai sánh bằng hắn cả.

Áo nghĩa võ học tiến nhanh, Mộ Dung Khuynh Thành cũng đúng lúc thiếu một đối thủ bồi luyện để tôi luyện thoáng một phát, một tuần lễ trôi qua, sức chiến đấu đã có đề thắng, chỉ sợ giờ so với Bắc Minh Huy còn mạnh hơn một chút, nếu xắp xếp Tông Sư Bảng lại lần nữa, tối thiểu có thể được xếp vào top 20.

Mà trong khi luận bàn với Mộ Dung Khuynh Thành, Diệp Trần cũng không nhàn rỗi, Ngự Kiếm Thuật chủ tu đã tiến nhập đến đệ nhị trọng, tâm ý khẽ động, là có thể thúc dục phi kiếm giết địch, trong vòng 300 bước, không có gì khác biệt với 10 bước cả, cho dù là Mộ Dung Khuynh Thành tốc độ kinh người, có thiên phú về mặt tốc độ cũng rất khó tránh khỏi phi kiếm của Diệp Trần, luận tốc độ giết địch, so với Linh Tê Nhất Kiếm nhanh gấp bội.

Sau một tuần lễ, Diệp Trần quay lại Diệp gia, mà Mộ Dung Khuynh Thành thì ổn định tâm thần, chính thức sáng tạo áo nghĩa võ học thuộc về mình .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.