Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 615: Chương 615: Tông sư bảng.




Quả nhiên, không gian áo nghĩa còn phức tạp hơn ta tưởng gấp mười lần.

Nếu như nói Phá hư chỉ ngũ thành hỏa hầu có thể bắt chước không gian lực, như vậy sau năm thành có thể hấp thu không gian lực tại chỗ, không cần bắt chước, nhưng Diệp Trần có thể cảm giác được, Phá hư chỉ thất thành hỏa hầu có thể sử dụng chút da lông không gian áo nghĩa, chỉ là lợi dụng không gian lực mà thôi, căn bản như ngươi tiến vào không gian điện phủ, có một căn phòng, chỉ có thể vận dụng tài liệu bên trong căn phòng, không thể thấu hiểu kết cấu căn phòng, hai việc có khoảng cách lớn, cũng như thường dân và hoàng thất vậy.

Mà Phá hư chỉ bảy thành mới là thường dân, có thể nghĩ, không gian áo nghĩa có bao nhiêu cường đại, gian nan cỡ nào.

- Phá Hư chỉ của Hạ Hầu tôn hẳn là tám phần hỏa hầu, tuyệt đối không vượt trên chín thành, ta hiện tại so ra kém hắn, cũng kém không nhiều, nhưng mà hiện tại Kim chi liên y kết hợp với bảy thành Phá hư chỉ phối hợp với kiếm ý hủy diệt còn vượt trên tám thành hỏa hầu Phá hư chỉ.

Phá hư chỉ sau khi năm thành hỏa hầu thì Kim diệu chấn sát kiếm đã vượt qua Phá hư chỉ, sau đó Kim diệu chấn sát kiếm đạt tới mười ba thành hỏa hầu uy lực tăng nhiều, không đạt tới lục thành hỏa hầu Phá hư chỉ cũng không kém bao nhiêu.

Sau này Diệp Trần nghiên cứu được Kim chi liên y, Kim chi liên y là đòn sát thủ cực mạnh của Diệp Trần, dù sao luận uy lực, Kim chi liên y cường đại gấp đôi so với kim diệu chấn sát kiếm, phối hợp với kiếm ý hủy diệt, có uy lực phá hư chỉ tám thành hỏa hầu cũng không khoa trương, vì thế dưới tình huống tu vi tương đương, lực công kích của Diệp Trần không yếu hơn Hạ Hầu Tôn.

Đương nhiên, chỉ cần Diệp Trần tìm hiểu kim chi rung động tới hoàn thiện, liều mạng với đám thanh niên cự đầu cũng không phải không thể.

Vì thế mới nói, thời gian quá ngắn, Độc Cô Tuyệt cũng như vậy.

Mở mắt, Diệp Trần từ cảm ngộ tỉnh lại.

- Diệp Trần, ngươi lĩnh ngộ rồi?

Mộ Dung Khuynh Thành biết Diệp Trần tu luyện Phá hư chỉ.

Diệp Trần gật đầu:

- Lần này tới không uổng.

- ha ha, chúc mừng.

Kỳ thực Yến Phượng Phượng và Hải Vô Nhai cũng loáng thoáng biết Diệp trần có liên hệ với Phá hư chỉ của Hạ Hầu Tôn, nhưng mà không quá khẳng định, cũng không chỉ ra.

Ánh mắt nhìn về phía Cửu Long hồ, Diệp Trần hỏi:

- Ai thắng?

Mộ Dung Khuynh Thành lắc đầu:

- Không rõ, Bạch Vô Tuyết và Hạ Hầu Tôn đều bị thương không nhẹ, nhưng Bạch Vô Tuyết chiếm thượng phong.

- Ừm, có thể nhìn ra được.

Trong tầm mắt Diệp Trần, Bạch Vô Tuyết sắc mặt tái nhợt, khóe miệng tràn tiên huyết, mà Hạ Hầu Tôn càng chật vật, y phục trước ngực bị nghiền nát, lộ ra áo giáp phòng ngự, trên mặt tái nhợt, thất khiếu chảy máu, thương thế rõ ràng nặng hơn Bạch Vô Tuyết nhiều lắm.

Vấn đề là, Hạ Hầu Tôn còn lực đánh một trận nữa không?

Phải biết rằng, đạt tới cảnh giới của bọn họ, tùy thời đều có khả năng lật ngược thế cờ.

Khụ khụ!

Há mồm phun ra một ngụm máu nữa, sắc mặt Hạ Hầu Tôn tốt hơn mấy lần, cuối cùng chậm rãi nói:

- Sinh chi thuẫn, sinh chi mâu, không ngờ ngươi đã nghiên cứu áo nghĩa tới mức này, công phòng đầy đủ.

Bạch Vô Tuyết thản nhiên nói:

- Ngươi cũng vậy, Tinh Hạch chỉ của ngươi thiếu chút nữa đánh thắng ta rồi.

- Đúng vậy, ta hẳn phải kiên trì thêm một hồi.

Hạ Hầu Tôn hơi hối hận, nếu như hắn cắn răng duy trì thế cục, Bạch Vô Tuyết sẽ bị tiêu hao thêm chân nguyên, tuyệt đối không thể thi triển sinh chi mâu, mà tình huống kia như chỉ mảnh treo chuông khiến hắn mất cảnh giác, kết quả hắn thua, nhưng hắn nghĩ, nếu duy trì Tinh Hạch chỉ tiêu hao chân nguyên đối phương, cũng không nhất định thuận lợi chiến thắn đối phương.

Sai lầm duy nhất của hắn là mất cảnh giác, trúng sinh chi mâu của đối phương.

Cao thủ so chiêu, một lần sai quyết định thắng bại.

Hai người đối thoại truyền tới tai mọi người, mọi người mới biết, là Bạch Vô Tuyết thắng, nhưng khiến họ kỳ quái chính là Hạ Hầu Tôn có thể nói chuyện bình thường, hẳn là có thể đánh tiếp, nói không chừng có thể trở mình.

Nhưng bọn họ đâu biết, Hạ Hầu Tôn nói chuyện như thường cũng không phải thương thế nhẹ, trên thực tế nói mấy câu đó, hắn phải nén nội thương trong cơ thể, lục phủ ngũ tạng có dấu hiệu bị nghiền nát, một chiêu Sinh chi mâu cuối cùng của Bạch Vô Tuyết, uy lực cường đại khó tin, cũng không kém nhiều so với phá hư chỉ.

- Xem ra là Bạch Vô Tuyết thắng, nhưng mà Hạ Hầu Tôn cũng không kém, đánh lại một lần nữa, Hạ Hầu Tôn chắc gì đã thất bại.

- Ừm Chỉ thiên họa địa của Hạ Hầu Tôn phòng ngự rất mạnh, tiếc là hắn sở sẩy, chưa kịp phòng ngự sinh chi mâu.

- Cũng không kỳ quái, dưới tình hình đó, đổi là ai cũng thư giãn, Bạch Vô Tuyết quá ưu tú mà thôi.

Mọi người vây xem bắt đầu nghị luận.

- Ha ha! Hay cho một Hạ Hầu Tôn một Bạch Vô Tuyết, có tư cách liệt vào xếp hạng tông sư hàng đầu trên tông sư bảng.

Nhưng lúc này, phụ cận Cửu Long hồ không xa, trên một tòa núi cao, tiếng một lão giả vang lên khiến kẻ khác khiếp sợ.

- Tông sư bảng? Cái gì là tông sư bảng?

- Chưa từng nghe qua, lẽ nào có người ngầm đặt ra bảng này?

- Không thể nào a! Có bảng xếp hạng nào mà chúng ta không biết? Hỏi hắn một chút là biết mà.

- Uy, cái gì là tông sư bảng?

Một người hỏi.

Lão giả hùng tráng cao giọng nói:

- Tại hạ chính là trưởng lão của Tri Mạc Vấn Cao Trường Thiên, tông sư bảng trước đây không có, các ngươi khong biết là bình thường.

- Ồ, lẽ nào Tri Mạc Vấn biên soạn tông sư bảng?

Ánh mắt Cao Trường Thiên quét toàn trường, chậm rãi nói:

- Mọi người đều biết, Sinh Tử cảnh khó thành, trăm năm cũng chưa có tới mười người, tối đa sẽ không vượt trên hai mươi người, bình thường chỉ có bảy tám... mà Linh Hải cảnh đại năng trong thiên hạ nhiều vô cùng, dùng từ như nước trường giang cũng không khóa trương, trừ phi trở thành vương giả Sinh Tử cảnh, bằng không người chết vài chục năm sau, hậu nhân sẽ quên mất sự tồn tại của ngươi, đây là bi thương cũng là tàn khốc.

Cao Trường Thiên tiếp tục nói:

- Tri Mạc Vấn tồn tại tuy thời gian không dài, nhưng cũng là qua tám trăm năm lịch sử, lúc đầu Tri Mạc Vấn phát triển, có rất nhiều tiền bối của Tri Mạc Vấn nhắc tới chuyện biên soạn tông sư bảng, nhưng chân linh đại lục quá lớn, rộng khó tính, vì thế với lực lượng của Tri Mạc Vấn lúc đó căn bản không cách nào biên soạn, cho dù biên soạn cũng không có bao nhiêu người tín phục và thừa nhận.

- Tám trăm năm qua, Tri Mạc Vấn rút cuộc phát triển tới thời kỳ đỉnh, tại mười thành thị lớn đều có phân bộ, mỗi thành tình nhỏ đều có cứ điểm, thôn trấn bình thường cũng có cứ điểm loại nhỏ, vì thế đại lục tuy lớn nhưng Tri Mạc Vấn ta tự nhận có thể hoàn thành nhiệm vụ biên soạn tông sư bảng, muốn đem những đại năng Linh Hải cảnh đứng đầu xếp vào trong tông sư bảng, vài chục năm qua đi, hậu nhân cũng nhớ kỹ hào quang của bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.