- Đúng, Vương giả Sinh Tử Cảnh không có Cực Phẩm Bảo Khí rất nhiều, mà
Thiên Hạt kiếm hiển nhiên không phải là Cực Phẩm Bảo Khí bình thường, nó sẽ khiến các Vương giả trở nên điên cuồng đấy.
Tôn Thiên Lãng thu hồi ánh mắt trên thân Thiên Hạt kiếm, gật đầu nói.
- Không cần lo cho ta.
Diệp Trần đương nhiên biết rõ đạo lý tài vật không thể lộ ra ngoài, chỉ có dưới tình huống không có chút sơ hở nào, mới có thể sử dụng.
Trong kiếm trủng, bảo kiếm rất nhiều, sau khi thu Thiên Hạt kiếm, Diệp
Trần lại thu bảy tám chuôi bán Cực phẩm bảo kiếm cùng với mấy trăm chuôi Thượng phẩm bảo kiếm, bốn người Tần Liễu cũng thu không ít, lấy đi toàn bộ bảo kiếm ngoài Trung phẩm, bảo kiếm còn thừa lại trong kiếm trủng,
đột nhiên gãy ngang, sau đó nhanh chóng mục nát, nguyên lai những Hạ
phẩm bảo kiếm và Trung phẩm bảo kiếm này sở dĩ có thể bảo tồn vài vạn
năm, là vì kiếm trủng có một không gian phong kín, lại có đông đảo kiếm
khí ma luyện, hiện giờ chủ kiếm đã bị lấy đi, Hạ phẩm bảo kiếm và Trung phẩm bảo kiếm lập tức sụp đổ.
- Chúng ta đi!
Năm người Diệp Trần rời khỏi kiếm trủng.
Đa số bảo vật trong mộ địa Thương Lang Vương, Hỏa Điểu Vương, Bạch
Dương Vương cùng với Thiên Hạt Vương rất nhiều, người tiến vào đây, miễn là còn sống, cơ hồ đều có thu hoạch, nhưng tất cả mọi người đều biết
rõ, nếu so với mộ địa Tứ Cực Đại Đế, bốn tòa mộ địa trước chẳng qua chỉ
là tiểu đả tiểu nháo thôi.
Mộ địa Tứ Cực Đại Đế chính là Đế Chi Mộ,
mà Tứ Cực Đại Đế cũng không phải là Phong Đế Vương giả ngày nay, mà là
loại thiên cổ anh hùng có thể lưu lại dấu vết trên Đế Ngân Bia, nếu phục sinh lại, chỉ cần một tay là đủ để khiến thế giới Chân Linh này mây mưa thất thường, khống chế thiên hạ rồi, cái gì Hư Hoàng, cái gì Không Đế,
đều là phù vân, cũng chỉ có Phong Đế Vương Giả có thể lưu lại dấu vết
trên Đế Ngân Bia mới có thể cùng hắn tranh phong, đáng tiếc, thời đại
hôm nay, đã không còn loại Phong Đế Vương giả này nữa rồi.
Mộ địa
Tứ Cực Đại Đế mặc dù tốt, nhưng mọi người cũng biết, tiếp theo đã tới
phiên Vương giả Sinh Tử Cảnh ra sân, bọn hắn chỉ có thể đứng bên cạnh
thôi, nếu vận khí tốt thì có thể lượm lặt được chút gì đó, điều kiện
tiên quyết là, mộ địa Tứ Cực Đại Đế không có gì nguy hiểm, đương nhiên,
khả năng này rất nhỏ.
Thông qua mộ địa Thiên Hạt Vương, năm người Diệp Trần đi đến một quảng trưởng rộng lớn.
Toàn bộ quảng trường được tạo thành từ cự thạch huyền thanh sắc, ở bốn
góc quảng trương, phân biệt đứng sừng sững một pho tượng, có phong tượng Thương Lang, pho tượng Hỏa Điểu, pho tượng Bạch Dương, cùng với pho
tượng Thiên Hạt, mà ở trung ương quảng trường, một pho tượng nhân loại
càng thêm cao lớn sững sừng đứng đó, pho tượng nhân loại này cao chừng
trăm mét, chỉ dùng một loại cự thạch không biết tên tạo thành, mặt ngoài pho tượng hiện lên đại khí quang huy cổ xưa.
Pho tượng nhân loại
thần sắc trang nghiệm, vai rộng chân dài, tay phải đưa ra ngoài, cái tay này không có gì khác lạ, nhưng lại mang đến cho người khác một loại cảm giác lật tung Thiên Địa, trùng tạo tứ cực ảo giác, cho dù là Diệp Trần, tim cũng đập rộn lên, bị khí thế của pho tượng trùng kích thoáng một
phát.
- Pho tượng Tứ Cực Đại Đế!
Tần Liễu ngửa đầu, ngữ khí sùng kính.
Tôn Thiên Lãng nói:
- Nhân kiệt cái thế bảy vạn năm trước, hắn nếu như còn sống trên đời,
vậy thì cao minh đến mức nào chứ, bất kể hạng thiên tài nào, hạng Vương
giả nào, đều phải bị bao phủ dưới bóng mờ của hắn.
Đã rất lâu không
sinh ra Phong Đế Vương giả có thể lưu lại dấu vết trên Đế Ngân Bia rồi,
Hư Hoàng đã thử qua, nhưng không được, Không Đế thử qua, cũng không
được, từ khi sau thời đại vị Phong Đế Vương giả Nguyên Hoàng, người cuối cùng lưu được dấu vết trên Đế Ngân Bia, đã có vô số người thử qua,
nhưng đều đã thất bại, tạo thành một cái cổ nhân luận điệu không cách
nào vượt qua được, cho rằng thời đại này, đã xuống dốc rồi, không thể
sinh ra loại cái thế nhân kiệt kinh thiên động địa như thế nữa.
- Hắn đến rồi.
- Hắn có mang theo chiếc chìa khóa thứ ba!
Năm người Diệp Trần đến, hấp dẫn sự chú ý của không ít người, bất quá
ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người Diệp Trầc, bởi vì hắn
có chìa khóa của chòm Bạch Dương
- Diệp Trần.
Đạm Đài Minh Nguyệt đã đi tới.
- Chuyện gì?
Đạm Đài Minh Nguyệt nói:
- Ta có chìa khóa thứ tư, cộng thêm chìa khóa của Khương Thiên, Hạ Hầu
Tôn cùng với ngươi nữa, vừa vặn bốn thanh, có thể mở ra đại môn mộ địa
Tứ Cực Đại Đế rồi.
- Chiếc chìa khóa thứ tư ở trên người ngươi?
Diệp Trần sớm đã hoài nghi, không thể tưởng được chìa khóa của chòm
Thiên Hạt thật sự ở trên người đối phương, như vậy đối phương khẳng định cũng đã tập luyện qua thức mạnh nhất của Phá Hư Chỉ- - thức thứ tư.
- Không sai.
Đạm Đài Minh Nguyệt gật đầu.
- Có thể, chúng ta đi qua đi!
Diệp Trần cũng không từ chối, chiếc chìa khóa thứ ba ở trên người hắn,
hắn không qua cũng phải qua, nếu không sẽ trở thành cái đích cho mọi
người chỉ trích.
- Cửa chuẩn bị rồi.
Mọi người thấy bốn người
Diệp Trần Đạm Đài Minh Nguyệt đi đến đại môn mộ địa, nguyên một đám
ngừng thở, không nháy mắt lấy một cái nhìn chằm chằm vào đại môn mộ địa.
- Bắt đầu.
Đạm Đài Minh Nguyệt dẫn đầu cắm chìa khóa của mình vào.
Khương Thiên liếc qua Diệp Trần, cũng đâm vào chía khóa của mình.
Sau đó là Hạ Hầu Tôn, Diệp Trần.
Bốn thanh chìa khóa đồng loạt cắm vào, đại môn mộ địa lập tức bắn ra
một cổ hào quang khiến người khác không thể nhìn thẳng, một cổ đại lực
bàng bạc, đánh bay bốn người ra ngoài.
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Đại
môn mộ địa không lập tức mở ra, mà là bay ra bốn đạo hào quang rất nhỏ,
phân biệt bắn về phía bốn người Diệp Trần, tốc độ cực nhanh.
Diệp Trần lanh tay lẹ mắt, thò tay bắt lấy hào quang bắn về phía mình.
Mở ra tay, là một khối ngọc giản.
- Ngọc giản?
Diệp Trần mặt lộ vẻ nghi hoặc, theo hắn biết, ngọc giản là để tồn trữ áo nghĩa võ học hoặc là bí pháp đẳng cấp cao thôi.
Nghiêng đầu nhìn về phía ba người Đạm Đài Minh Nguyệt, Diệp Trần phát
hiện bọn hắn cũng đoạt được một khối ngọc giản, nguyên một đám mặt lộ vẻ khác thường.
- Ngọc giản, nhất định là võ học của Tứ Cực Đại Đế.
- Đạt được chìa khóa rõ ràng có nhiều chỗ tốt như vậy.
Mọi người trên quảng trường hô hấp dồn dập, hận không thể đi lên cướp
đoạt, bất quá bọn hắn lại không dám quang minh chính đại làm thế, nhiều
nhất chỉ vụng trộm ngấp nghé thôi.
- Xem đã nói sau.
Linh hồn lực của Diệp Trần xâm nhập vào trong ngọc giản.
Cùng lúc đó, trước bốn tòa mộ địa xuất hiện một đám khách không mời mà đến.