Lữ Tố Nga?
Chu Hằng lập tức hiểu ra, vì sao mỹ phụ kia lại
nhìn chằm chằm mình, hơn nữa sát khí nặng như vậy, thì ra nàng chính là
mẫu thân huynh đệ Kim Tu Long!
- Ngưu sư huynh, nàng không phải sắp 60 tuổi sao, sao lại thấy còn trẻ như vậy?
Lâm Phức Hương cướp lời hỏi, làm một nữ nhân, đặc biệt mỹ nữ, tự nhiên rất chú trọng dung mạo mình.
Chiếu theo quy củ của Hắc Thủy Điện, chỉ có đột phá Tụ Linh Cảnh mới có thể
trở thành đệ tử nội điện, theo lý mà nói lần này chỉ có một mình Chu
Hằng mới đạt tiêu chuẩn. Tuy nhiên tình huống của Tỉnh Thiên và Lâm Phức Hương đều rất đặc biệt, một người không đầy 20 tuổi đã thấy cơ hội đột
phá, người còn lại có gia gia là Bạch Ngân trưởng lão, bởi vậy đều được
thu làm đệ tử nội điện, ngang hàng với Ngưu Lập.
Ngưu Lập tự nhiên không dám chậm trễ với Lâm Phức Hương, Bạch Ngân trưởng lão ở Hắc Thủy Điện có quyền uy rất lớn, nói:
- Nàng chắc khi trẻ đã dùng qua Vĩnh Xuân Đan, có thể giữ dung nhan lâu hơn.
- Oa, tốt như vậy?
Lâm Phức Hương lập tức lộ ra vẻ hâm mộ, đôi mắt đẹp nhìn chăm chú về phía Chu Hằng.
Nhìn hắn làm chi? Chu Hằng không khỏi sửng sốt, nhưng ngẫm lại Lâm Phức
Hương xinh đẹp, nếu như bị năm tháng tàn phá đến mức da mặt nhăn nheo
trắng bệch cũng cực kỳ lãng phí, liền gật đầu, nói:
- Có cơ hội, ta làm cho ngươi một viên!
Lâm Phức Hương lập tức tươi cười ngọt ngào, thầm nghĩ tiểu tử ngốc này
không ngờ cũng có lúc biết săn sóc người khác, nhưng hắn cũng không biết là nàng không phải có ý này.
Lữ Tố Nga dùng ánh mắt lạnh lùng
nhìn chằm chằm Chu Hằng, một lúc sau, nàng đưa tay lên cổ cứa một cái,
làm xong động tác cứa cổ thì đột nhiên xoay người rời đi biến mất trong
đám ngói đen.
- Hả, Chu sư đệ, có phải ngươi trước kia đắc tội với nàng hay không?
Ngưu Lập quay đầu nhìn về phía Chu Hằng.
- Có một chút chút xung đột!
Chu Hằng hời hợt trả lời.
- Vậy ngươi phải cẩn thận một chút, Lữ Tố Nga là môn hạ của Chu Hiên
trưởng lão, nghe nói... Hắc hắc, ngươi biết, nếu chỉ là hơi xung đột thì ngươi tốt nhất chuẩn bị lễ vật bồi tội với nàng, nếu không hậu hoạn vô
cùng!
Ngưu Lập nói, chuyện Lữ Tố Nga là mẹ đẻ của huynh đệ Kim Tu Long, người Hắc Thủy Điện biết cũng không nhiều.
Ngươi biết?
Chu Hằng quay ngược đầu bối rối, nhìn thấy Lâm Phức Hương xấu hổ đỏ mặt,
giờ mới hiểu được, thì ra tình huống Lữ Tố Nga ở trong này giống với hắn gặp ở Bạch Ngọc Cốc, bị sư phụ dắt lên giường.
Ngẫm lại nữ nhân
này cũng rất đáng thương, nhưng ân oán giữa Chu Hằng với nàng cũng tuyệt không thể hóa giải, mối thù giết con có thể nói là đau tới xương cốt,
cho dù hai đứa con trai kia cũng không phải Lữ Tố Nga muốn sinh ra.
Tặng lễ vật bồi tội? Đi, chỉ cần đưa đầu Chu Hằng qua, ân oán dĩ nhiên biến mất.
Đáng tiếc, Chu Hằng không có ý hạ mình mong bề trên thưởng cho.
Vậy đấu một trận đi!
Trong Hắc Thủy Điện cũng cấm đồng môn tương tàn, bởi vậy khi hắn ở Hắc Thủy
Điện, Lữ Tố Nga nhiều lắm chỉ làm khó dễ hắn, chỉ có hắn lúc rời đi, Lữ
Tố Nga mới có thể hạ sát thủ với hắn, nhưng lại không thể gióng trống
khua chiêng để người khác biết!
Chu Hằng cười lạnh trong lòng, Lữ Tố Nga muốn giết hắn, hắn cũng không ngại giết luôn người cuối cùng
liên quan tới Kim gia, vĩnh tuyệt hậu hoạn.
Ngưu Lập dẫn ba người đi lĩnh thân phận lệnh phù trước, cái này cao cấp hơn Cửu Linh Tông
nhiều, trong lệnh phù có một Pháp trận nhỏ, có thể chân chính biện bạch
thân phận của mỗi người, hơn nữa còn có công năng ghi lại, ưu khuyết
điểm.
Giống như Cửu Linh Tông, Hắc Thủy Điện cũng ghi điểm cống
hiến trong nó. Điểm cống hiến có thể đổi lấy võ kỹ, công pháp, đan dược, nhưng quan trọng nhất là đổi được linh thạch.
- Ngưu sư huynh, linh thạch là cái gì vậy?
Chu Hằng không hiểu liền hỏi, cũng không giả bộ ta đây.
- Sau khi võ giả tiến vào Tụ Linh Cảnh hấp thu thiên địa linh khí để tu
luyện, ngươi nên biết, linh khí càng nồng đậm, tu luyện càng nhanh! Mà
linh thạch, chính là thiên địa ban ân, linh khí là hóa rắn, nồng đậm vô
cùng, có thể gia tăng tốc độ tu luyện lên gấp đôi!
Ngưu Lập biết gì nói hết, dù sao đây cũng không phải cơ mật gì.
Tăng lên gấp đôi! Đó chính là gấp ba tốc độ tu luyện bình thường à!
Người khác phải mất mười năm mới có thể tu luyện tới đỉnh phong một cảnh giới, nhưng nếu có linh thạch thì chỉ cần hơn ba năm!
Tuy rằng bắt đầu từ Tụ Linh Cảnh, vây khốn võ giả không phải là tích lũy tu vi, mà là đột phá cảnh giới. Nhưng mà tích lũy tu vi thời gian càng
ngắn, thì cũng tương đương với thời gian để đột phá càng nhiều, cũng có ý nghĩa trọng đại!
- Ngưu sư huynh, ta nghe nói linh thạch còn phân phẩm cấp, có phải hay không?
Lâm Phức Hương chen lời nói.
- Không sai, linh thạch có 4 cấp, cực phẩm là cấp cao nhất, kế tiếp là
thượng phẩm, sau đó là trung phẩm và hạ phẩm! Linh thạch chúng ta có thể có được chỉ là hạ phẩm, có thể gia tăng gấp đôi tốc độ tu luyện, linh
thạch trung phẩm thì là gấp ba, thượng phẩm gấp năm lần, cực phẩm gấp
mười lần!
Gấp mười!
Ngay cả Tỉnh Thiên lười biếng như vậy, dường như cái gì cũng không thể để hắn lộ ra một tia khiếp sợ.
- Hơn nữa......
Ngưu Lập nghiêm mặt, lộ ra vẻ hướng tới nói:
- Nghe nói bởi vì linh thạch cực phẩm tinh thuần nhất, hấp thu linh khí
trong đó còn có thể câu thông với thiên, thông ngộ đại đạo, sử dụng loại linh thạch này lâu dài để tu luyện, tương đương tương hợp với đạo, giảm bớt rất nhiều độ khó đột phá.
Còn có thần hiệu như vậy?
Lâm Phức Hương lập tức nói:
- Ngưu sư huynh, vậy làm sao mới có thể có được linh thạch cực phẩm?
- Lâm sư muội, ngươi suy nghĩ nhiều quá!
Ngưu Lập cười khổ một tiếng:
- Toàn bộ Hàn Thương Quốc cũng chỉ có một cái mạch khoáng linh thạch hạ
phẩm, lại bị Thiên Tinh Tông nắm giữ ở trong tay, linh thạch bổn điện
lấy được đều là dùng linh thảo, trân thiết để đổi!
- Linh thạch
cực phẩm a, nghe nói toàn bộ đại lục cũng cực kỳ hiếm thấy, không biết
nắm giữ ở trong tay siêu cấp thế lực nào, không có cường giả Thần Anh
Cảnh tọa trấn, căn bản là giữ không được!
Ngưu Lập thở dài, lắc lắc đầu.
- Quên đi, quên đi, chúng ta bắt đầu từ linh thạch hạ phẩm trước, chờ tu
thành tuyệt thế thần công lại đi đoạt linh thạch cực phẩm!
Lâm Phức Hương rất có phong phạm cường đạo nói.
Chu Hằng và Tỉnh Thiên đều mỉm cười, ánh mắt hai người hừng hực chiến ý,
bọn họ cũng không bị cường giả Thần Anh Cảnh dọa sợ, ngược lại khơi dậy
chiến ý của bọn họ lên gấp trăm lần.
Ngưu Lập cười khổ một tiếng, hai người này đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp! Tuy nhiên hai
người này cũng quá biến thái, một người không đầy 20 tuổi đã thấy cơ hội đột phá Tụ Linh Cảnh, người còn lại càng đáng sợ hơn, đã là Tụ Linh
Cảnh!
Nói không chừng hai người này có thể nghịch thiên thật!
- Đi thôi, ta dẫn bọn ngươi tới chỗ ở.
- Làm phiền Ngưu sư huynh!
Ngưu Lập dẫn ba người đi tới một tòa viện lớn, bên trong phân ra từng khu ở
nhỏ, mỗi một căn nhà đều là nhà đơn, bên trong còn trồng các loại hoa
tươi, giống như tiên cảnh nhân gian.
Ba người Chu Hằng mỗi người
chiếm một chỗ tương xứng nhưng lại nối nhau, Lâm Phức Hương chọn căn ở
giữa, Chu Hằng và Tỉnh Thiên ở hai bên trái phải, hình như là bảo tiêu
cho vị đại tiểu thư này vậy.
Sau khi an bài thỏa đáng, Ngưu Lập liền cáo từ rời đi, ba người Chu Hằng cảm ơn đều tiễn hắn ra cửa viện mới vẫy tay tạm biệt.
Bọn họ vừa mới xoay người muốn đi về, liền thấy một nam thanh niên hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi đi tới, một thân đồng phục, thần thái phiêu dật.
- Ta tên là Tất Hòa Thành!
Hắn đứng cách ba người Chu Hằng một trượng nói:
- Trong các ngươi, người nào là Chu Hằng?
- Có gì chỉ giáo?
Chu Hằng tiến lên trước một bước.
- Chính là ngươi a!
Tất Hòa Thành lắc lắc đầu, chắp hai tay sau lưng thong thả bước đi vài bước:
- Nói cho ngươi biết một tin tức bất hạnh, ngươi đắc tội Lữ sư tỷ, cho nên, ta phải giáo huấn ngươi một trận!
Lữ sư tỷ? Lữ Tố Nga! Nữ nhân này quả nhiên không chịu an phận!
Chỉ là Tất Hòa Thành này cũng quá yếu một chút đi!
Chu Hằng phất phất tay, nói:
- Ngươi không phải đối thủ của ta, qua một bên đợi đi, đừng tự chuốc lấy khổ cho mình.
Cái gì!
Tất Hòa Thành tức giận sôi máu lên, hắn chính là tồn tại Tụ Linh nhất trọng thiên đỉnh phong, hơn nữa đã bước một chân vào Tụ Linh nhị trọng thiên, hoàn toàn có thể ngạo thị cùng thế hệ, không ngờ bị một tiểu tử còn trẻ hơn hắn xem thường!
Vốn hắn chỉ muốn lấy lòng Lữ Tố Nga một chút, nhưng bây giờ thật sự giận dữ rồi.
- Ta vốn chỉ tính đánh gãy một tay ngươi, nhưng bây giờ thôi, ta quyết
định đánh gãy cả hai tay ngươi! Cũng tốt, ta đỡ phải cân nhắc đánh gãy
tay trái hay tay phải ngươi!
Tất Hòa Thành lành lạnh nói.
Lúc
này, không ít người trong các căn nhà đi ra, một ít đi tới gần, một ít
đứng ở trên vách tường, mỗi người đều là tồn tại Tụ Linh Cảnh, tuổi khác nhau, nữ có nam có.
Bọn họ tự nhiên đều là đệ tử nội điện Hắc
Thủy Điện, đối với chuyện giằng co ở cửa chính cũng không thèm để ý,
ngược lại lộ ra vẻ mặt xem trò vui.
Mỗi lần có đệ tử nội điện mới đến, nhất định một màn như vậy sẽ được diễn, đây là ra oai phủ đầu với
người mới, miễn cho bọn họ kiêu ngạo tự đại.
- Lại là Tất Hòa Thành, tên này xuống tay rất độc ác!
- Đó là tự nhiên, người này lòng hẹp hòi, trừng mắt tất báo, lúc mới vừa
tiến vào bị Thủy sư huynh dạy dỗ một trận. Hắn không dám khiêu chiến với Thủy sư huynh, mỗi lần đều trút giận lên sư đệ sư muội mới tới.
- Tuy nhiên thiên phú Tất Hòa Thành rất cao, vào điện chỉ có hai năm đã
từ Tụ Linh nhất trọng thiên sơ kỳ đạt tới đỉnh phong, thậm chí còn thấy
được hy vọng đột phá!
- Ừ, đối thủ của hắn lần này thảm rồi!
Trong lúc mọi người nhao nhao nghị luận, Tất Hòa Thành đã nhanh ép tới Chu
Hằng, mà Tỉnh Thiên và Lâm Phức Hương lại chủ động lui ra phía sau, bọn
họ cũng không lo lắng cho Chu Hằng, bởi vì Kim Tu Long cũng là Tụ Linh
nhất trọng thiên đỉnh phong, Chu Hằng còn chưa xuất toàn lực cũng đều có thể làm thịt đối phương!
Ánh mắt Chu Hằng sát khí lóe lên một cái, trong lòng thầm kêu đáng tiếc, ở trong Hắc Thủy Điện không thể giết người a!
Buồn bực!
Nếu để ta buồn bực, vậy ngươi sẽ thảm hơn!
- Tiểu tử, cho ngươi thấy...
Tất Hòa Thành còn chuẩn bị miệng lưỡi một trận, nhưng mà không nghĩ tới Chu Hằng đã trực tiếp tấn công lại, hắn chỉ cảm thấy hoa mắt, một quả đấm
to lớn đã nện tới mặt hắn.
- Thình thịch!
Cả người bị đánh bay về phía sau.
Toàn trường im lặng, tiếp đó xung quanh lại vang lên tiếng cười ha hả, ai lại nghĩ tới Tất Hòa Thành giả ngu lại bị đánh chứ?
- Hỗn đản!
Tất Hòa Thành dựng người lên, hắn dù sao cũng là Tụ Linh nhất trọng thiên
đỉnh phong, Chu Hằng không sử dụng hắc kiếm, không dùng huyết mạch lực,
một kích cũng không có khả năng đánh hắn nằm xuống.
- Còn không thấy đủ giáo huấn sao?
Chu Hằng lạnh lùng nói, thân hình vọt ra.