Đoạn hẻm núi thứ tư này lạnh vô cùng, lạnh đến ngay cả tốc độ lưu chuyển linh lực của Nguyệt Minh Đế đều bị ảnh hưởng. Thế cho nên bất kể là lực lượng công kích đánh ra hay là tốc độ thân pháp đều bị ảnh hưởng thật lớn, chỉ có thể phát huy ra khoảng hai, ba phần mười.
Tốc độ của Băng Sương Cự Viên nói thật cũng không nhanh, nhưng bởi vì tốc độ của những người khác chậm lại khiến tốc độ của nó có vẻ nhanh, dưới vòng vây công của phần đông cao thủ qua lại tự nhiên. Nếu là một mực tiêu hao như vậy, người thắng sau cùng nhất định là nó.
Chính vì như thế, nó cũng không có tính toán chạy trốn, ngược lại còn muốn ngăn cản mọi người chạy trốn. Chỗ này của nó đã mấy ngàn năm không có người tới, hôm nay nó muốn đại khai sát giới!
Vút!
Thân hình Chu Hằng nhanh như chớp giật, xoạt một cái bay vụt về phía Băng Sương Cự Viên, đã đem Tấn Vân Lưu Quang Bộ thúc giục đến cực hạn.
Hắn hiện tại có cốt phù xua tan khí lạnh, thân hình không bị ảnh hưởng chút nào, lại thêm toàn lực thúc giục Tấn Vân Lưu Quang Bộ. Tốc độ của hắn đã hơn xa Băng Sương Cự Viên.
Ai có thể nghĩ tới một Nguyệt Minh Hoàng rồi lại có thể bộc phát ra tốc độ khủng bố như thế?
Đợi đến khi Băng Sương Cự Viên ý thức được điểm này, Chu Hằng đã bay vụt tới trước mặt nó!
Muốn chết!
Con yêu thú này hừ lạnh trong lòng, vẻn vẹn Nguyệt Minh Hoàng cũng dám phát động công kích tới nó? Chỉ là hắn ta vì sao không bị ảnh hưởng của khí lạnh? Chẳng lẽ... trên người hắn ta có quần áo do da lông đồng loại chế thành?
Băng Sương Cự Viên lập tức giận tím mặt, vung cánh tay phải quét tới Chu Hằng. Năm móng xẹt qua, mỗi cái đều dài nửa gang, dường như năm lưỡi dao nhọn!
Yêu thú không hiểu luyện chế binh khí, nhưng thân thể của chúng nó liền tương đương với binh khí. Năm móng này đủ để xé mở thân thể của Nguyệt Minh Đế cùng cảnh giới!
Chu Hằng tay trái đẩy ra, Phiên Thiên Chưởng vận chuyển!
Ầm!
Phía sau hắn bỗng nhiên lấp lánh hiện ra 14 vầng bán nguyệt, mỗi một cái đều chiếu rọi ánh trăng lạnh lẽo, hướng về phía Băng Sương Cự Viên trấn áp!
Nguyệt Luân Kỹ - Thiên Sương Chi Hàn!
Cùng lúc đó, Phiên Thiên Chưởng cũng đánh ra, hóa thành một bàn tay lớn màu xanh thế không thể đỡ đánh ra.
Hai đại tiên thuật cùng ra, cho dù là Chu Hằng ở lực lượng không bằng Nguyệt Minh Đế đỉnh thì lại thế nào, tiên thuật đủ để bù lại hết thảy!
- Ngao...
Băng Sương Cự Viên bỗng nhiên phát ra một tiếng rống đau, bất kể là Thiên Sương Chi Hàn hay là Phiên Thiên Chưởng đều đánh khiến nó đau tận đáy lòng, dưới chân không khỏi lảo đảo rút lui. Nó tuy rằng hung tàn khát máu, lại càng thêm nhát gan thành tính, ăn chút thiệt thòi nhỏ như vậy lập tức nảy sinh ý lùi bước, muốn rời khỏi chiến trường.
Dù sao nơi này lạnh vô cùng, hao tổn đến cuối cùng khẳng định là nó thắng, tội gì phải liều mạng chứ?
Chính vào lúc này, Chu Hằng một kiếm đâm ra!
Kiếm Phá Phi Vũ!
Lúc trước bất kể là Thiên Sương Chi Hàn hay là Phiên Thiên Chưởng đều chỉ là một màn ngụy trang, sát chiêu chân chính chính là kiếm trong tay hắn! Nếu không lúc trước đánh cho Băng Sương Cự Viên trở tay không kịp, làm sao có thể chỉ khiến nó chịu đau một chút rồi thôi?
Chu Hằng sát ý hóa thực chất, oai cốt phù hơi hơi tràn ra, một kiếm đánh tới!
Phập hoa máu tung bay!
Hắc kiếm rạch rách ngực Băng Sương Cự Viên, cả người Chu Hằng đều chìm vào, nhưng trong nháy mắt lại từ sau lưng cự viên bay ra, vẻ mặt nghiêm nghị.
Ầm! Ầm! Ầm!
Lúc này công kích của năm người đám Tra Tuế mới đánh tới trên người Băng Sương Cự Viên. Nhưng những thứ này đều là chuyện dư thừa, trái tim của cự viên bị hắc kiếm đánh thủng, đã sớm mất hết mọi sức sống!
Đám người Tra Tuế lúc này mới ý thực được là chuyện gì xảy ra, đều đem ánh mắt kinh ngạc chăm chú vào trên người Chu Hằng.
Tử Anh Minh và Quách Vũ Hậu cũng đình chỉ chiến đấu, cảnh tượng Băng Sương Cự Viên bị một đòn đánh chết vừa rồi thật sự quá kinh người!
Khí lạnh trong hẻm núi đang nhanh chóng tiêu tan, nhiệt độ tăng lên, nhưng rung động trong lòng mọi người lại làm sao cũng không thể xua tan!
Một đòn đánh chết Nguyệt Minh Đế đỉnh!
Mặc dù nói có thành phần mưu lợi, con Băng Sương Cự Viên kia lúc trước đã bị năm người Tra Tuế vây công, Chu Hằng có thể nói là thừa dịp trống mà vào, chiếm một cái tiện nghi. Nhưng dù là như vậy cũng không thể che giấu được điểm sáng của hắn, thân pháp đó là nhanh cỡ nào!
Chính là tốc độ của hắn quá nhanh, mới khiến cho Băng Sương Cự Viên chỉ có thể cứng đối cứng, kết quả bị liên kích ba chiêu trực tiếp mang đi!
14 vầng trăng!
Lúc này mọi người mới ý thức được Chu Hằng không ngờ có được 14 vầng trăng. Đây mới là nguyên nhân thật sự khiến bọn họ khiếp sợ.
Bọn họ đều là tộc nhân của hào môn Tây Ngọ Thành, cho dù Tra Tuế không phải, nhưng hai vị sư phụ của hắn lại là lai lịch càng lớn! Có được bối cảnh như vậy lại làm sao không biết nhân vật trâu bò nhất Tiên giới có được số lượng vầng trăng cực hạn 15 vầng trăng!