Chu Hằng nhanh vọt tới, ông, vầng trăng tròn thứ sáu dâng lên.
Cái gì!
Người không biết Chu Hằng cũng không sao, nhưng mà đám người Tử Anh Minh lại thiếu chút nữa lòi mắt ra, 6 vầng trăng tròn a! Nên biết rằng bọn họ cũng chỉ là Nguyệt Minh Đế 4 luân mà thôi, mà Chu Hằng trước đó chỉ là Nguyệt Minh Hoàng 14 luân, không ngờ cảnh giới lúc này lại vượt xa bọn họ.
Loại chênh lệch này lớn như nước sông và mặt biển khiến bọn họ mất đi cân băng, hận không thể lập tức hủy diệt Chu Hằng.
Chu Hằng cũng không để ý, vẫn vọt tới, trăng tròn thứ bảy hiện ra.
Đám người Tử Anh Minh há hốc miệng, đủ để nhét vừa quả trứng vịt. Nguyệt Minh Đế 7 luân! Trời ạ, Nguyệt Minh Đế 7 luân a!
Cũng quá khoa trương đi, từ Nguyệt Minh Hoàng tiến vào Nguyệt Minh Đế sao lại có thể lập tức có 7 vầng trăng tròn? Hắn cũng chỉ có được 14 nửa vầng trăng a, nếu dựa theo cực hạn 2 nửa vầng trăng hợp nhất là 7 vầng trăng tròn, mà giờ nhiều nhất cũng chỉ 5 vầng trăng mà thôi.
Nhưng mà Chu Hằng có lại có 7 vầng trăng tròn!
Ai có thể nói cho ta đây không phải là sự thật!
Ông, Chu Hằng lại mạnh mẽ triển khai vầng trăng tròn thứ 8.
Thực ra 5 luân, 6 luân, 7 luân trăng tuy rằng mỗi cái kém nhau mười lần lực lượng, nhưng dù sao cũng chỉ là Nguyệt Minh Đế, cũng không biến hóa về chất, chỉ khi có 8 vầng trăng mới có chất biến.
Bịch! Đám người Tử Anh Minh, Quách Vũ Hậu, Trương Ngọc Đình đều ngã lăn xuống đất. Không phải bọn họ cố ý như thế, mà thật sự quá phũ phàng, phũ phàng tới mức hai chân bọn họ cũng nhũn ra.
8 vầng trăng, đánh vỡ hàng rào cảnh giới! Tuy rằng hàng rào đại cảnh giới không dễ đánh vỡ như vậy, nhưng mà 8 vầng trăng tuyệt đối nghiền ép 7 vầng trăng, mạnh tới mức một ngón tay cũng có thể nghiền chết rồi.
Đây là nói đùa sao?
Làm sao lại có người vừa mới đột phá lại có được thực lực đánh vỡ hàng rào cảnh giới chứ? Đừng nói 14 vầng trăng cũng không làm được, cho dù người mạnh nhất lịch sử Tiên giới có 15 vầng trăng cũng không làm được.
Chẳng nhẽ sau khi đột phá tên này ăn Nguyệt Hoa Liên?
Không sai, chỉ có bảo vật như Nguyệt Hoa Liên mới khiến cho người ta lập tức hình thành vầng trăng, hơn nữa ít nhất có được 8 vầng trăng! Nhưng mà Nguyệt Hoa Liên không phải vẫn còn sao? Chẳng lẽ còn có gốc thứ hai?
Bọn họ đều bối rối. Chu Hằng dừng lại ở khối đá thứ 84, hắn xuất ra 8 vầng trăng, cho dù 8 vầng trăng này có tinh thuần như thế nào đi nữa thì cũng không thể bù lại chênh lệch 2 vầng trăng tròn với Chung Cổ Phong, Nguyên Thiếu Hoàng.
Tay phải rung lên, Bách Quỷ Kiếm xuất hiện.
Xoạt, xoạt, xoạt, hắn gọt ra từng kiếm, từng linh lực quỷ vật xuất hiện. Hắn cũng không vội đi tới, mà một hơi gọi toàn bộ trăm quỷ vật kia về. Tiếng gào khóc vang vọng trong đầu mỗi người, cũng không đi vào tai, mà in thẳng vào thức hải.
Linh lực quỷ vật không phải thực thể, chúng không thể phát ra thanh âm thực. Đây là thần thức dao động. Bách Quỷ Kiếm ít nhất là tiên khí cấp Nhật Diệu Cảnh, tuy rằng Chu Hằng không thể hoàn toàn phát huy uy lực của Bách Quỷ Kiếm, nhưng mà từng đạo quỷ ảnh lại có mức độ linh lực giống hắn.
Toàn bộ đều là Nguyệt Minh Đế 8 luân!
Đội hình kinh khủng như vậy cho dù Chung Cổ Phong, Nguyên Thiếu Hoàng cũng không dám tiếp xúc trực tiếp!
Chu Hằng mang theo một đám linh lực quỷ vật kinh khủng như vậy tiến nhanh về phía trước.
Cạch! Cạch! Cạch!
Bước trên khối đá 85, lập tức có bảy đạo quỷ ảnh vỡ nát, tan vào thiên địa. Nhưng Chu Hằng tay phải múa ra, lại từng đạo quỷ ảnh phục sinh, chúng vốn không phải sinh linh, giết không chết, chém không đứt.
Mọi người thấy vậy da đầu đều run lên, một người sai khiến trăm Nguyệt Minh Đế 8 luân, đây là cảnh tượng dọa người cỡ nào?
Đơn đả độc đấu, ai có thể tranh phong với Chu Hằng nữa đây?
Đã từng gặp qua biến thái, nhưng chưa từng thấy qua biến thái như vậy a!
86, 87, 88... 97!
Chu Hằng đã đuổi kịp Nguyên Thiếu Hoàng, cách Chung Cổ Phong chỉ một khối đá nữa thôi, nhưng hắn có thể bước ra được một bước cuối cùng kia hay không?
Mọi người đều ngừng thở, tâm tình cũng khẩn trương.
Nếu như không ai tiến được tới điểm cuối, như vậy cũng có nghĩa là không ai chiếm được Nguyệt Hoa Liên, mà ai cũng không muốn nhìn thấy chuyện này. Bởi vậy bọn họ biết mình không có năng lực đi tới điểm cuối kia, chỉ cần có người có thể lấy Nguyệt Hoa Liên ra, bọn họ vẫn có thể hợp lực tấn công.
Vào giờ khắc này. Bọn họ đều có ý tưởng như vậy, bất kể Chu Hằng cũng tốt, Nguyên Thiếu Hoàng, hay hoặc là Chung Cổ Phong cũng được, ai lấy được Nguyệt Hoa Liên đều ok.
Nhưng đối với ba người Chu Hằng mà nói, Nguyệt Hoa Liên này lại giống như một cái vương miện Nguyệt Minh Đế, ai cướp được thì có thể đem cái vương miện này đội lên đầu.
Bọn họ đều là hạng người kiệt ngạo, chuyện này không thể không giành!
Chu Hằng hơi chút tạm dừng. Bước tiếp một bước là tiến lên tảng đá thứ 98, cũng bước song song với Chung Cổ Phong. Chung Cổ Phong nhìn Chu Hằng một cái, cũng không nói lời nào.
Không phải hắn không muốn nói chuyện. Mà căn bản không có dư lực lên tiếng, hắn đã tới cực hạn, bất kỳ động tác dư thừa nào cũng có thể nghiền ép hắn.
Ai bước lên khối đá 99 trước đây? Ai bước lên khối đá 100 cuối cùng ngắt lấy Nguyệt Hoa Liên đây?
Chung Cổ Phong sát khí cuồng tăng, rắc, rắc, rắc, trên người không ngừng vang lên tiếng vỡ rạn, toàn thân lưu chuyển huyết quang, phốc, da tay hắn phun ra sương máu, máu tươi vờn quanh người giống như Sát Thần thượng cổ vậy.
Hắn nhảy mạnh tới trước một bước, bước lên khối đá thứ chín mươi chín! Oanh! Sát khí tràn ngập lưu chuyển, mọi người đều dâng lên cảm giác cực độ sợ hãi, dường như sát khí của đối phương giống như cương đao muốn mạnh mẽ cắt đôi người bọn họ vậy, bọn họ không tự chủ được lui về sau một bước, lại có người muốn xoay người bỏ chạy.
Thiếu niên đã tính này tràn đầy sát khí, giống như Sát Vương chuyển thế.
Chu Hằng gào to một tiếng, hắn cũng tiến lên một bước!
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Trong nháy mắt, lượng lớn linh lực quỷ vật bị vỡ nát, số lượng lập tức giảm mạnh chỉ còn 60 cái, hơn nữa vẫn còn tiếp tục giảm bớt, 62, 61, 60, gần như mỗi một hô hấp đều giảm bớt một cái.
Chu Hằng nào do dự, tiếp tục tiến thêm một bước!
Khối đá 100!
Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều tập trung lên người hắn, nếu như hắn bị trấn vỡ thì tự nhiên không thể ngắt được Nguyệt Hoa Liên! Để cho người ta lo lắng chính là, sau khi Chu Hằng hái Nguyệt Hoa Liên xong thì sẽ bị ngã xuống, như vậy thì gốc thiên tài địa bảo này cũng bị dập nát.
Linh lực quỷ vật bị diệt sạch trong nháy mắt!
Trên khối đá 100, áp lực mạnh tới cực hạn, vốn chỉ còn lại 60 đạo linh lực quỷ vật cho nên không còn dư lực chống lại, hoàn toàn bị toái diệt! Nhưng những linh lực quỷ vật này hy sinh cũng không uổng phí, Chu Hằng gào to một tiếng, chiến ý cuồng tăng, tiểu nhân màu vàng rống giận. Một đạo linh lực dao động trào lên, người xung quanh chỉ cảm thấy đầu ông lên một cái, không ít người té nhào xuống đất.
Nếu như nói Chung Cổ Phong là Sát Vương, như vậy Chu Hằng chính là Vương của Vương!
Khí phách vô song! Khí thế Chu Hằng cuồn cuộn, trong nháy mắt, tinh khí thần toàn thân đạt tới cực hạn, hắn tiến thêm một bước, bọt nước văng lên. Hắn bước vào trong ao nhỏ.
Áp lực lập tức biến mất.
Thông qua khảo nghiệm cuối cùng!
Chu Hằng nhẹ nhàng thở ra, lộ ra vẻ hài lòng, tuy rằng hắn sử dụng Bách Quỷ Kiếm, nhưng những người khác cũng đều sử dụng Tiên khí, hắn cũng không chiếm tiện nghi quá lớn. Hơn nữa so với Chung Cổ Phong, hắn còn thua 2 vầng trăng tròn lực. Có thể ở dưới tình huống không dùng Cốt phù mà thắng được, tự nhiên khiến hắn hài lòng.
Chung Cổ Phong gầm lên giận dữ, ra sức nhảy qua một bước, nhưng hắn đã đạt đến cực hạn, một bước này còn chưa nhảy qua đã bị đánh rơi xuống.
Thình thịch!
Hắn mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi, cả người giống như mũi tên bắn ra khỏi phạm vi đá tảng, nặng nề va vào vách núi đá, cả người khảm trong một cái động hình người.
Nhưng không ai liếc hắn một cái, kẻ bại không đáng chú ý, cho dù hắn có thực lực mạnh mấy đi nữa cũng vô dung!
Ánh mắt mọi người đều tập trung lên đóa hoa sen màu bạc kia, đó là mục tiêu chuyến này của bọn họ.
Bọn họ đang đợi, chờ sau khi Chu Hằng hái gốc Nguyệt Hoa Liên này rời đi. Bọn họ sẽ quần công.
Chu Hằng ha ha cười dài một tiếng, tay phải chụp một cái tát nước trên Nguyệt Hoa Liên ra, hắn cũng không thèm mà trực tiếp tế xuất Hỏa Thần Lô chụp vào, dùng thần thức truyền âm nói: - Lưu lại một ngó sen và thân lá, lập tức luyện hóa những thứ khác!
Hắn biết người bên ngoài đều đang chờ hắn đi ra, hắn không sợ. Nhưng hắn cố tình không cho những người này thực hiện được, cho nên muốn ở chỗ này dùng Nguyệt Hoa Liên luyện hóa thành đan trước, để cho những người này nôn nóng tới đỏ mắt!
- Ôi, nhân vật như bổn tọa, cả ngày lại đi luyện luyện loại đan dược bậc thấp này. Đúng là sỉ nhục bổn tọa à! Hỏa Thần Lô ai oán nói, nhưng trong lò luyện đan vẫn có một ngọn lửa bùng lên, nó bắt đầu làm việc.
Oanh!
Chung Cổ Phong từ vách núi đá bắn ra, khí thế cũng không giảm xuống, ngược lại càng thêm mạnh mẽ! Hắn là Sát Vương, máu tươi chỉ làm hắn thêm cuồng, thêm mạnh hơn.
Cho dù người bị thương đổ máu là hắn!
Hắn giống như con sói cô độc bị thương, ánh mắt đỏ thẫm, sát ý đáng sợ tràn ngập khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Bịch bịch bịch! Hắn lại tiến về phía trung tâm tảng đá, tốc độ nhanh như chớp! Tuyệt đối không thể thua!
Lòng tự ái của hắn không cho phép mình bại dưới tay kẻ yếu hơn mình.
Chung Cổ Phong cường thế giết trở về, trong nháy mắt đã xuyên qua trăm tảng đá kia, tốc độ quá nhanh, trực tiếp đánh tới trước mặt Chu Hằng! Thấy một màn này, mọi người đều ngẩn ra, cho dù Chung Cổ Phong cũng lộ ra chút kinh ngạc.
Không phải Chung Cổ Phong đột nhiên trở nên vô cùng cường đại, mà trọng lực bên trong đá tảng này đều biến mất!
Chu Hằng thét dài một tiếng, lật tay một chưởng nện tới Chung Cổ Phong. - Phiên Thiên Chưởng! Oanh!
Hai người va chậm, thân hình mạnh mẽ rút lui, một người hơn 2 vầng trăng, một người lại có vầng trăng tinh thuần hơn, tuy rằng đánh bừa Chu Hằng hơi kém một chút, nhưng kém cũng không nhiều.
- Giết a!
- Giành lại Nguyệt Hoa Liên, ăn một tiết là có thể có thêm một vầng trăng tròn.
Sau khi sửng sốt, tất cả mọi người đều vọt lên tranh đoạt, bọn họ cũng không thấy rõ gốc Nguyệt Hoa Liên này có mấy ngó sen, nhưng nếu có đủ số lượng, bọn họ có thể trực tiếp đột phá lên 8 vầng trăng!
Vậy thì cũng ngang ngửa Chu Hằng! Cho dù bất kỳ Nguyệt Minh Đế nào cũng có thể đánh một trận. Đoạt