Chu Hằng cũng đầu đầy mồ hôi lạnh, không nghĩ tới con lừa đen không ngờ ghê tởm như thế.
Dù là nam nhân cũng không chịu nổi a!
- Cái này không chịu nổi? Bổn tọa tổng cộng có chín chín tám mươi mốt đại chiêu, đây mới là chiêu thứ nhất? Con lừa đen tỏ vẻ do dự.
- Mau, mau rút đồ vật kia ra! Lệnh Hồ Huyền vô cùng bi phẫn loạng choạng cái mông trắng, trên đó cắm một cây gậy vô cùng bắt mắt.
- Gấp cái gì? Con lừa đen rất hài lòng nhìn Tác phẩm, đưa một cái chân tới trước mặt của Lệnh Hồ Huyền.
Lệnh Hồ Huyền chỉ cảm thấy bi phẫn muốn chết, đầu con lừa đê tiện này như thế nào nghĩ ra biện pháp ác độc như vậy! Nhưng tình thế làm hắn chỉ biết cắn răng lấy ra pháp khí không gian từ trong không gian đan điền, đặt ở dưới chân con lừa đen.
- Di, dường như có mùi thúi! Con lừa đen bịt mũi, nhưng vẫn cầm chặt pháp khí không gian.
Lệnh Hồ Huyền muốn đập vỡ đầu, đây là lấy ra từ trong không gian đan điền của hắn, cũng không phải từ đít hắn! Hơn nữa, người khởi xướng còn không phải con lừa đen!
- Đồ vật đã cho các ngươi , nhanh thả ta! Hắn bi phẫn kêu to.
- Bổn tọa nghiệm hàng hóa trước! Con lừa đen để Chu Hằng hủy diệt thần thức ấn ký trên pháp khí không gian, nó vừa mới nhập Thần Anh Cảnh không làm được điểm ấy, nhưng Chu Hằng lại dễ dàng.
Một người một con lừa cùng nhau dò xét thần thức vào, chỉ thấy không gian bên trong pháp khí không gian rất lớn, có chừng mười trượng cao, bên trong rất nhiều ô vuông nhỏ, bày đặt nhiều đồ vật này nọ.
Nhiều nhất chính là linh thạch, tản ra linh khí nồng đậm!
- Đây không phải là linh thạch, là tiên thạch! .
Một người một con lừa lập tức phát hiện không đúng, cho dù là linh thạch thượng phẩm cũng không thể có linh khí nồng đậm như vậy, vậy cũng quá kinh khủng, chỉ sợ với trình tự linh lực Chu Hằng bây giờ chỉ có thể miễn cưỡng chịu đựng, nếu con lừa đen ôm tu luyện, kết quả duy nhất là chính mình bành trướng nổ tung !
- Thứ tốt a! Con lừa đen lập tức mặt mày hớn hở, bảo vật loại này thế nào cũng phải nhét vào túi quần của chính mình.
Chu Hằng cùng con lừa đen phân chia, giữa bọn họ cũng không khách khí gì, binh binh thình thịch thình thịch một trận loạn đả, tranh mặt đỏ tới mang tai, hồi lâu sau mới từng người vừa lòng. Thực ra Chu Hằng muốn tranh, trực tiếp một quyền đánh bay con lừa đen là được, hắn muốn nháo nhào cùng con lừa đen. Mọi người cùng nhau vui đùa.
- Chỉ một cái pháp khí không gian? Con lừa đen lại bắt đầu ép hỏi.
- Chỉ một cái! .
- Còn kêu cửu thiếu gia cái gì, nghèo chỉ có một kiện pháp khí không gian! Nhìn lại xem Lư đại gia Con lừa đen vươn móng trước, chỉ thấy ở mòng lừa bày đầy nhẫn, vòng lắc, sợi dây chuyền, lộ ra hương vị nhà giàu mới nổi nồng nặc.
Lệnh Hồ Huyền khinh miệt trong lòng, loại pháp khí không gian Phàm giới không thể thu vào không gian đan điền, thuộc loại sứt sẹo nhất, có thể so cùng hắn? Cũng chính bởi vì hắn là cửu thiếu trong gia tộc thế hệ trẻ mới được ban cho một kiện. Muốn xuất ra bán đi, dễ dàng bán hơn vạn tiên thạch hạ phẩm!
Đương nhiên, hiện tại hắn tuyệt sẽ không đi chọc tức con lừa đen, dù sao mông mình còn trong tay đối phương!
- Hiện tại có thể thả ta rồi chứ? Lệnh Hồ Huyền căm giận nói, từ lúc chào đời tới nay còn chưa từng chịu thiệt giống hôm nay!
Thù này, hắn nhất định phải báo!
- Nhìn ngươi có thái độ gì, nếu là tù nhân phải có tù nhân giác ngộ. Rống cái gì rống! Con lừa đen kéo Lệnh Hồ Huyền bước đi, đi ra vài bước, nó quay đầu nói: - Ngươi thêm phong chế ở trên thân tên này có thể liên tục bao lâu? .
Chu Hằng nghĩ nghĩ, nói: - Nếu như không có ai giúp hắn, ít nhất phải ba năm! .
- Hắc hắc! Con lừa đen cười rộ lên - Vậy để cho hắn ngâm ở hố phân ba năm! .
- Cái, cái gì! Lệnh Hồ Huyền thiếu chút nữa lại hôn mê bất tỉnh. Đây quả thực, quả thực... Đê tiện tới cực điểm! Thật ngâm mình ở trong hố phân, đừng nói ba năm, chỉ một ngày hắn sẽ tức chết!
- Các ngươi không thể làm như vậy! Hắn gấp đến độ sắc mặt đều xám ngắt.
- Phi. Bổn tọa vì cái gì không thể làm như vậy? Ngươi đang mệnh lệnh bổn tọa sao? Con lừa đen khó chịu hừ hừ, kéo Lệnh Hồ Huyền tiếp tục đi về phía trước, một cây gậy hãy còn cắm ở chỗ cũ, hơi hơi rung động, khiến Lệnh Hồ Huyền không ngừng phát ra tiếng kêu quái dị.
Qua một trận, con lừa đen quay về, gương mặt nhẹ nhàng thêm khoái trá.
- Ngươi không phải trấn hắn ở trong hố phân chứ? .
- Di, ngươi không phản đối, bổn tọa nghĩ ngươi cũng hưng trí bừng bừng, còn cố ý tuyển một cái vừa lớn lại sâu ! Con lừa đen thần tình vô tội.
Chu Hằng không khỏi không nói gì, hắn nghĩ con lừa đen đang dọa Lệnh Hồ Huyền, không nghĩ tới con lừa đê tiện này lại thật sự làm như vậy!
Làm thì làm đi, dù sao hắn cũng không có giao tình cùng Lệnh Hồ Huyền, ân, đối với Hóa Thần Cảnh Thiên Tôn mà nói, trong lúc nhất thời cùng 3 năm cơ bản không có bao nhiêu khác biệt, một lần bế quan liền qua.
3 năm, hắn cũng nên tiến vào Tiên giới , Tiên giới vô cùng rộng, Lệnh Hồ gia tìm hắn ở đâu?
Tuy nhiên, hắn không có khả năng đều mang mọi người vào Tiên giới, bởi vậy lưu người ở chỗ này cần an bài một phen, bọn họ điệu thấp làm việc, không cần lộ ra ngoài quan hệ của hắn, miễn cho đưa tới phiền toái không cần thiết.
Chu Hằng để chuyện Lệnh Hồ Huyền qua một bên, đứng dậy đi tìm chư nữ Ứng Mộng Phạm, về phần Lệnh Hồ Huyền tự nhiên cũng sẽ không nói, loại chuyện này ai nghe xong không ghê tởm? Chỉ có con lừa đê tiện mới có thể hưng cao đi làm.
Theo Chu Hằng đến, Long Hà đại lục lập tức chết hơn 13 chiến lực đỉnh phong, lập tức dẫn phát xung đột tranh đoạt địa bàn.
Xem như đầu sỏ gây nên hết thảy, Chu Hằng lại căn bản không biết hết thảy phát sinh, toàn bộ tâm thần của hắn bỏ vào trên Thần chích lịch kiếp.
Muốn thành tiên, nhất định phải Thần chích vượt qua ba kiếp, nếu không căn bản không đủ để xé mở hư không rời đi.
Thần chích trưởng thành chẳng những là quá trình ngộ đạo, cũng là một loại tâm cảnh linh hoạt khéo léo, một loại cuộc sống lịch lãm!
Chu Hằng có điều ngộ, sau khi ở ba tháng dẫm chân tại chỗ, hắn quyết định đi ra ngoài đi bộ một chút.
Lần này, hắn cũng không mang bất luận kẻ nào, cũng không vận chuyển bất kỳ một tia linh lực trong cơ thể, dựa vào hai cái chân đi khắp thiên hạ. Một tháng sau, hắn ở trên một ngọn núi cao vào một nhà gỗ để ở. Uống gió cơm lộ, giống như một tăng nhân khổ hạnh.
Hắn xem nhân gian, là người thiện, hắn trợ giúp một tay, là người ác, hắn xuống tay giết.
Từng đạo lĩnh ngộ sanh thành ở trong lòng của hắn, đây là nhân sinh lịch duyệt. Không quan hệ với đại đạo, là đạo làm người.
Đạo đạo tương thông, đạo đạo cùng sinh!
Đến tháng thứ 9, Chu Hằng bắt đầu bế quan.
Thực ra cũng không kêu bế quan, hắn cứ như vậy ngồi ở trên một tảng đá lớn, dựa gió núi hây hẩy, để mưa to phủ lên người, bông tuyết đầy thân. Hắn đang suy tư thiên đạo, nhân đạo khác nhau, liên hệ.
Trong óc, tiểu nhân màu vàng trang nghiêm trang trọng, từng đạo khí hào quang thần thánh sáng ngời lưu chuyển, có một loại cảm giác đắc đạo thành Thánh.
Hắn mất đi hết thảy đặc thù sinh mệnh, bao gồm trái tim đập, huyết dịch lưu động, cái mũi hô hấp, lại có một cỗ khí tức huyền ảo không hiểu lưu chuyển, hấp dẫn dã thú phụ cận nghỉ ngơi ở bên cạnh hắn.
Ở dưới gió núi thổi. Cả người hắn bị tro bụi che đậy, lâu ngày chày tháng biến thành dường như tượng đá.
Người miền núi trong địa phương chấn động, cho là núi linh hóa thành yêu tinh, rất nhiều người còn mang theo cuốc xà beng lại đây, muốn đào cái Dị vật này trở về, về sau xuất ra đi bán.
Nhưng người mang ác ý căn bản không thể đến gần Chu Hằng một trượng, vừa tiến vào khoảng cách này sẽ khó thở, nếu không đi ra sẽ hít thở không thông mà chết!
Một thời gian dài, thanh danh thần tượng lập tức vang vọng ở trong địa phương người miền núi, không ít phụ nho còn mang theo cống phẩm lại đây cúng tế, cầu bình an , cầu phát tài, thậm chí còn có cầu sinh quý tử!
Nếu Chu Hằng biết, khẳng định sẽ buồn bực, bởi vì đến bây giờ hắn cũng chưa thể để cho các nàng Ứng Mộng Phạm có bầu, công lực ở phương diện này thực hữu hạn.
Đến tháng thứ 12. Tiểu nhân màu vàng càng ngày càng có vẻ trầm ổn, ngưng thật.
Từ Hóa Thần Cảnh hướng lên trên, là Nguyệt Minh Cảnh, chính là phải tạo trăng sáng trên nội thế giới, để cái thế giới đan điền này trở nên càng thêm chân thật.
Không giống với bất kỳ một cảnh giới nào dĩ vãng. Đều là bắt đầu hình thành hỗn độn làm biến hóa ở Tụ Linh, Nguyệt Minh Cảnh từ không tới có, phải sáng tạo ra một vầng trăng sáng.
Hình thành một vầng trăng sáng là Nguyệt Minh nhất trọng thiên sơ kỳ, 3 vầng trăng sáng là trung kỳ, 5 vầng trăng sáng là hậu kỳ, 7 vầng trăng là đỉnh phong. Nhất trọng thiên trăng sáng là trăng khuyết, mà nhị trọng thiên trăng sáng là nửa vầng trăng, 3 trọng thiên là trăng tròn, tổng cộng phải hình thành 21 vầng trăng sáng mới có thể định yên đầy đủ cơ sở, đi tấn công Nhật Diệu Cảnh!
Sáng tạo, đây là tiên, bản chất khác phàm.
Lời nói của lão lừa đảo không ngừng cuồn cuộn trong đầu Chu Hằng, đây là tư liệu về Tiên Nhân Cảnh, mọi người đều biết ở Tiên giới, nhưng ở Phàm giới lại cực kỳ quý báu.
Thần chích lịch kiếp, chính là phải lĩnh ngộ sáng thế lực!
Sinh mệnh, cũng là thuộc loại sáng tạo.
Chu Hằng nhìn thấy trẻ con rơi xuống đất kêu oa oa, hạt giống mới đâm chồi, mới trong lòng đột ngộ, Thần chích bắt đầu tăng tiến trưởng thành vùn vụt.
Oanh!
Hắn lĩnh ngộ thành công, lập tức thiên địa giao cảm, mây đen trên đỉnh núi dầy đặc, từng đạo tia chớp xẹt qua, ngân xà loạn vũ.
Trong nháy mắt, khí tức kinh khủng bao phủ toàn bộ Long Hà đại lục, mọi người đều có thể cảm ứng được khí tức chí cao vô thượng, cường đại đến làm cho tâm linh bọn họ phát run!
Có Thiên Tôn đột phá kiếp tiên !
Một ít người có tư cách biết huyền bí Chuẩn Tiên âm thầm nói.
Trên nội thế giới của Chu Hằng, tiểu nhân màu vàng bị lực lượng của thiên địa sinh sôi đánh xơ xác, hóa thành vô số đạo ánh sáng vàng vũ động, đây là kiếp Thần chích, từ sinh đến chết, lại từ chết đến sinh, mới xem như trải qua một kiếp.
Oanh! Oanh! Oanh!
Đạo đạo yêu ma quỷ quái hình thành trong thức hải Chu Hằng, quấy nhiễu đạo tâm Chu Hằng, quấy nhiễu Thần chích hắn hình thành một lần nữa.
Nếu bị chúng nó thực hiện được, như vậy Thần chích sẽ chết, Chu Hằng dù bất tử cũng cả đời vô vọng đại thành đại đạo.
- Đốt! Đốt! Đốt! Chu Hằng hét lớn ở trong thức thần, vô số đạo ánh sáng vàng tập kết ở vị trí chánh trung tâm, trong quá trình bay vụt khiến từng đạo yêu ma quỷ quái vỡ thành tro bụi.
Oanh!
Trong nháy mắt Thần chích rắn chắc, một lần nữa hóa thành một tiểu nhân màu vàng.