Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 180: Chương 180: Tiến thối tự nhiên




Chu Hằng không ngừng mà ra tay cướp đoạt, căn bản không dừng , bốn đại cường giả Khai Thiên Cảnh thì phí công truy kích ở phía sau, dưới Tấn Vân Lưu Quang Bộ, cho dù là Sơn Hà Cảnh đều không có khả năng truy kích được Chu Hằng , huống chi là bọn họ.

Nhưng có thể trở thành Khai Thiên Cảnh, bốn người lão tổ Triệu gia tự nhiên cũng không phải người ngu, có ba cái rất nhanh ngừng lại, bảo hộ binh khí bốn phía không cho Chu Hằng tới gần, chỉ chừa một người tiếp tục truy kích Chu Hằng tạo thành áp lực.

Nhưng chỗ này quá nhiều,binh khí, trên mặt mỗi cái đều có cấm chế bảo hộ, ba cường giả Khai Thiên Cảnh bảo hộ như thế nào đây? Bọn họ không thể dời tất cả đến cùng nhau!

- Hỗn đản!

- Dừng tay!

Những người khác cũng ngồi không yên, bọn họ đều là hậu bối bốn đại lão tổ Khai Thiên Cảnh yêu tha thiết, những pháp khí này vốn đều có phần bọn họ, nhưng bây giờ lại sắp bị Chu Hằng quét sạch sẽ , ai có thể không vội vàng?

Nhất định phải ngăn cản Chu Hằng!

Bọn họ nhao nhao nhảy ra, đánh về Chu Hằng, không cầu đả thương địch thủ, chỉ cần ngăn cản hắn một chút, như vậy sẽ có đại năng Khai Thiên Cảnh trấn giết hắn.

Chu Hằng lạnh lùng ánh mắt, cất giọng nói:

- Người cản đường tự gánh lấy hậu quả!

Con mẹ nó, chỉ là một cái Ích Địa Cảnh bị bốn đại Khai Thiên Cảnh lão tổ truy kích, một đống cao thủ Ích Địa Cảnh hợp đánh lại còn dám mở miệng ra uy hiếp như vậy, đây cũng quá con bà nó lớn lối đi!

- Cản ngươi thì thế nào!

Triệu Minh Tuyên hận Chu Hằng nhất, hắn vốn là thiên tài lóe sáng nhất trong thế hệ trẻ. Nhận hết ánh mắt cùng thế hệ ngưỡng vọng, mà đoạn thời gian gần đây hắn còn đang theo đuổi đại tiểu thư Đỗ gia xinh đẹp.

Nhưng bây giờ lại lòi ra một chuyện xấu xí, nếu lan truyền ra ngoài, vị Đỗ đại tiểu thư chẳng phải sẽ không thèm liếc mắt nhìn hắn 1 cái sao!

Cho nên, nhất định phải xử lý Chu Hằng, một thiên tài kiệt xuất đã chết còn có ai để ở trong lòng!

Hắn tế xuất một thanh trường kiếm xanh biếc. Bởi vì tay phải bị thương chưa lành, tay trái hắn cầm kiếm, quang hàn rung chuyển giống như một linh xà đánh về phía Chu Hằng.

Đây là pháp khí ngũ phẩm, có thể tăng lên 6 thành chiến lực võ giả, phối hợp lực lượng Triệu Minh Tuyên, uy thế tăng thêm kinh khủng !

Hưu. Quang hàn chói mắt, cuồn cuộn mãnh liệt hướng về Chu Hằng.

- Muốn chết!

Chu Hằng hừ lạnh một tiếng, thân hình gia tốc, trong nháy mắt xuất hiện ở trước người Triệu Minh Tuyên, tay phải cầm hắc kiếm, chém xuống!

Ông!

Một đạo bạch quang nổi lên. Tạo thành một màn hào quang bảo hộ ở trước người của Triệu Minh Tuyên, nhưng trong nháy mắt tức bị hắc kiếm trảm phá, kiếm khí xẹt qua, trước ngực Triệu Minh Tuyên lập tức bắn ra một đoàn máu tươi.

- Minh Tuyên!

Lão tổ Triệu gia cả kinh kêu lên một tiếng, thân hình vụt tới. Không tiếc hao phí linh lực thi triển ra bàn tay to che phủ bầu trời, ép tới Chu Hằng.

Chết tiệt!

Chu Hằng thu kiếm mau lui. Những nhà quyền thế này đều có cấm khí, nếu muốn giết thật có chút phiền toái! Đương nhiên, đây cũng bởi vì chiến lực Chu Hằng còn chưa đủ mạnh, nếu hắn và lão tổ Triệu gia cùng một cấp số , như vậy có cấm khí thì như thế nào?

Thân hình Chu Hằng chuyển hoán, thôi phát Tấn Vân Lưu Quang Bộ đến mức tận cùng, lão tổ Triệu gia vì bảo hộ Triệu Minh Tuyên đã không đuổi theo hắn, mà chỉ dựa vào ba Khai Thiên Cảnh thì làm sao bảo hộ được binh khí nơi này?

- Đừng mơ tưởng!

Đám thế hệ sau nhao nhao ra tay với Chu Hằng, tàn nhẫn ác độc!

- Nếu các ngươi muốn chết như vậy, ta sẽ thanh toàn các ngươi!

Chu Hằng giận dữ, nơi này là nơi vô chủ, chưa nói tới ai cướp ai , có thể có thu hoạch bao nhiêu phải xem bổn sự! Nếu những người này hạ thủ được, vậy hắn cần gì phải cố kỵ?

Người kính ta 1 xích, ta mời người một trượng! Nhưng người nào muốn giết ta, ta cũng sẽ giết lại!

Chu Hằng đẩy hắc kiếm ra, từng đạo thác nước đẩy ra, tiếng thác nước ầm ầm như sấm.

Hắn vốn có thể tùy ý nghiền ép một cái Ích Địa Cảnh trừ phi đồng dạng nắm giữ thế mới có thể miễn cưỡng chống cự lại một vài chiêu cùng hắn, nhưng mấy chục người này đâu có thể nào mỗi người đều nắm giữ thế?

Ông! Ông! Ông!

Một đạo lại một đạo ánh sáng vàng nổi lên, máu tươi văng khắp nơi, những thế hệ nhỏ tiến vào nơi này tầm bảo, các trưởng bối tự nhiên sẽ ban cho cấm khí phòng thân, đây là dùng để cứu mạng ! Nhưng lúc này lại dường như pháo hoa, liên tiếp không dứt, tốc độ tiêu hao nhanh kinh người.

- Dừng tay!

Ba cái cường giả Khai Thiên Cảnh đâu còn ngồi, căn bản không thể ngồi xem hậu bối mình bị đánh chém, nào còn dư lực trông coi binh khí, nhao nhao nhằm phía Chu Hằng.

Được bọn họ mang tới đều là tộc nhân có tiền đồ nhất gia tộc, tuyệt không thể hao tổn ở trong này!

Chu Hằng cười dài một tiếng, thân hình nhanh quay ngược trở lại, nhân cơ hội cướp đoạt, trong chớp mắt đã bị hắn cướp vài cái binh khí.

- Mọi người tụ chung một chỗ!

Triệu gia lão tổ quát to:

- Lỗ huynh, ngươi phụ trách bảo hộ mọi người, Nhâm phu nhân, Trương huynh, các ngươi phụ trách trông coi bảo vật, đừng để tiểu tử này thò tay lấy nữa, lão phu phụ trách truy kích!

Bốn đại Khai Thiên Cảnh lão tổ tuy rằng đều là Khai Thiên tam trọng thiên, nhưng chiến lực lão tổ Triệu gia mạnh nhất, bởi vậy hắn ra lệnh cũng không có ai cảm thấy không ổn, mọi người nhao nhao tuân mệnh làm việc, không đi đánh Chu Hằng, đây chẳng qua là làm trở ngại chứ không giúp gì.

Tuy nhiên, bốn Khai Thiên Cảnh, một đống võ giả Ích Địa Cảnh không ngờ bị một tiểu tử Ích Địa Cảnh ép đến trình độ gà bay chó sủa, nói ra tuyệt đối có thể để cho thanh danh Chu Hằng nhất phi trùng thiên!

Bốn đại lão tổ Khai Thiên Cảnh lại phân công hợp tác, lão tổ Triệu gia dữ tợn, hắn phải chặt đầu chó tiểu tử này làm cho bọn họ tổn hao nhiều!

- Lão già, ngươi đánh giá quá cao thực lực của các ngươi, lại đánh giá thấp ta! Cho nên, các ngươi sẽ trả giá thật lớn!

Chu Hằng gào to một tiếng, thân hình biến chuyển, giết về đám người.

Tay trái dương động, một đóa hoa sen tám màu nhanh chóng hình thành, xinh đẹp mà lại tràn đầy nguy hiểm, tích lưu xoay tròn, rơi xuống trong đám người.

- Hừ!

Lỗ gia lão tổ mở bàn tay to ra, linh lực tụ hợp thành chưởng, chụp tới hoa sen tám màu trên bầu trời.

- Dừng cho ta!

Tay trái Chu Hằng chấn động, phát động võ kỹ huyết mạch, linh lực ngưng tụ thành bàn tay lập tức bị Hàn Băng phong bế!

Hắn hiện tại đã là Thiên linh thể bát tinh, Cửu U Băng Thiên Quyết cũng hoàn toàn có thể so sánh với võ kỹ Thiên cấp thượng phẩm, đủ để tăng chiến lực Chu Hằng lên một cái tiểu cảnh giới! Hắn nguyên bản có được chiến lực viễn siêu Ích Địa tam trọng thiên đỉnh phong, tăng lên một tiểu cảnh giới tuy rằng không cách nào đạt tới trình độ Khai Thiên Cảnh, nhưng chênh lệch cũng sẽ không quá xa.

Cửu U Băng Thiên Quyết ra, linh lực bàn tay to không ngờ không thể bẻ gãy lập tức phá mở, hưu, hoa sen tám màu lập tức xoay tròn về phía đám người.

- Cùng nhau phản kích!

Triệu Minh Tuyên hét lớn ở trong đám người.

- Mọi người chúng ta chung vào một chỗ, còn có thể bại bởi một người sao?

Mọi người nhao nhao ra quyền, lập tức đạo đạo linh lực phóng lên cao, hóa thành các loại các dạng hình dạng, có giống yêu thú, có giống binh khí, nhao nhao nghênh hướng hoa sen tám màu trong trời cao.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, tuy rằng không gian này lớn, nhưng dù sao vẫn là một cái không gian bịt kín, vô số đạo lực lượng va chạm, đè ép, tạo thành sóng lớn, ở trong toàn bộ không gian không ngừng bắt đầu khởi động.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Từng đạo bóng người bị đẩy lùi đi ra ngoài, ánh sáng trắng bắt đầu khởi động, từng màn hào quang vỡ nát!

Hoa sen tám màu đồng dạng đạt tới cấp bậc võ kỹ Thiên cấp thượng phẩm, ngay cả cường giả Khai Thiên Cảnh cũng không dám coi như không quan trọng, huống chi là những người khác, lực lượng kinh khủng va chạm, mỗi người bọn họ đều bị đánh bay ra ngoài.

Có vài người chỉ bị đẩy lùi đến trên vách tường bốn phía, mà có vài người không hay ho, bị đánh vào binh khí trên kệ! Bọn họ không có Phá Hư Lục, dưới va chạm hoàn toàn mạnh mẽ oanh kích, lập tức giải ra cấm chế phản kích!

Cấm chế mơi này là cường giả Linh Hải Cảnh bày, tuy rằng đã qua vô số năm, uy lực của cấm chế đã không lớn bằng lúc trước, nhưng chỉ cần có uy lực Khai Thiên Cảnh đã đủ rồi!

Cấm khí trên người mọi người là lão tổ Khai Thiên Cảnh chế luyện, trình độ phòng ngự chống đỡ Ích Địa Cảnh đỉnh phong, ngay cả Chu Hằng một kiếm chém xuống đều đã nôn ra máu bị thương nặng, huống chi là cấm chế cấp Khai Thiên Cảnh sát thương!

Cà, cà, cà, cấm chế xúc động, lập tức tạo thành giết chóc, mười mấy người bị cấm chế xé thành mảnh vỡ, bị chết không thể chết lại.

- Không…

Bốn đại cường giả Khai Thiên Cảnh đồng thời vừa giận vừa vội rống to, nơi này đều là tinh nhuệ gia tộc a, chết một người đều làm gia tộc đau!

Chu Hằng không chút biểu tình, người giết ta, ta giết người, có cái gì để nói ?

Xuất thân nhà quyền thế, có thể cao cao tại thượng xem người trong thiên hạ là thịt cá?

- Tiểu tạp chủng! Lão phu cùng ngươi không chết không ngừng!

Lỗ gia, Trương gia lão tổ đều ngửa mặt lên trời rống giận, sắc mặt vô cùng dữ tợn.

Chu Hằng không để ý tới chút nào, chém gió thật sự không có ý nghĩa, thân hình hắn vận chuyển, tiếp tục cướp đoạt binh khí.

Bốn đại Khai Thiên Cảnh lão tổ tiến thối lưỡng nan, xuất kích đi, hậu viện bị châm lửa, sự thật chứng minh một Khai Thiên Cảnh căn bản không bảo vệ được mọi người, hai cái có chút miễn cưỡng!

Nhưng trơ mắt nhìn Chu Hằng cướp đoạt pháp khí, đồng dạng lòng rỉ máu a!

Đường đường cường giả Khai Thiên Cảnh không ngờ bị một tiểu tử Ích Địa Cảnh ép đến một bước này, thật làm cho người ta biệt khuất muốn bị nội thương!

Tuy nhiên, nếu bọn họ biết nhóm người Mao gia đồng dạng là bốn Khai Thiên Cảnh, tuy nhiên bị Chu Hằng đánh chỉ còn lại một người, nói không chừng tâm tình sẽ tốt hơn một chút.

Thân hình Chu Hằng xuất động, đột nhiên hướng về đường đi lui ra ngoài, nhoáng lên một cái khí tức biến mất, dường như cả người bốc hơi.

Một màn này khiến mọi người không hiểu, Chu Hằng có ý gì?

Còn có vài cái binh khí không lấy a, tiểu tử này chẳng lẽ có thiện tâm, định chừa chút cho bọn họ? Nhưng tại sao hắn phải rời khỏi từ đường cũ, chẳng lẽ không tiếp tục về phía trước?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.