Nếu là mọi người nói ra, điểm này cũng không oan!
Trước đó còn có một pháp tướng của Thăng Hoa Vương tiêu tùng kia! Nếu vị Thăng Hoa Vương này là tự mình buông xuống, vậy tuyệt đối cũng phải chết ở chỗ này!
Thăng Hoa Vương đều có thể chết, ngươi một tên Nhật Diệu Đế nho nhỏ chết đi thì tính là gì?
- Trước ta đã nói rồi, ai ra tay với ta hết thảy đánh chết! Chu Hằng lạnh lùng nói, tay phải đã tế ra hắc kiếm, ở trong cảnh giới Nhật Diệu Vương, hắn có thể coi là vô địch, một kiếm là có thể giết chết hết thảy, cũng không cần dùng tới tiên thuật gì.
Mã Thiên Anh xoay chuyển tròng mắt, cuối cùng hắn ý thức được mình đá phải một tấm thiết bản!
Chu Hằng cũng không phải một trong 5 đại chí tôn Nhật Diệu Vương: Nhất Kiếm Phá Thiên, Thiên Cương Nguyệt... khí tức, hình dáng của năm người kia Mã Thiên Anh biết rõ... Sao có thể không biết rõ, muốn đi vào Ngự Long Điện đoạt bảo, ai dám không liệt năm người này vào đối tượng trọng điểm phòng bị tránh né?
Chẳng lẽ Chu Hằng là Nhật Diệu Hoàng, Nhật Diệu Đế? Thậm chí là tồn tại Thăng Hoa Cảnh?
Nhưng khí tức này không giống đâu! Nơi này chỉ áp chế lực lượng, cũng không phải áp chế khí tức, biểu tượng!
Nhật Diệu Hoàng hiển lộ ra vẫn là mặt trời tím, Nhật Diệu Đế vẫn là mặt trời trắng, chỉ là lực lượng bị hạn chế giảm xuống còn Nhật Diệu Vương đỉnh phong.
Mã Thiên Anh như thế nào cũng không nghĩ ra, nhưng lúc này Chu Hằng đã sát khí như đao, hiện tại hắn đau đầu suy nghĩ cũng không phải là vì sao Chu Hằng cường đại như thế, mà là phải làm thế nào đối phó vượt qua cửa ải khó khăn này!
- Các hạ! Làm người lưu lại một đường, ngày sau còn gặp lại! Trong lòng hắn đã hoảng sợ, nhưng trước mắt bao người hắn vẫn không thể vứt bỏ mặt mũi, bởi vì hắn đường đường là Nhật Diệu Đế, ở bên ngoài có thể dễ dàng bóp chết Chu Hằng!
Nhật Diệu Đế cúi đầu trước Nhật Diệu Vương? Đùa gì thế!
- Ha ha ha... Ngươi khi nào thì lưu lại một đường cho ta? Lên tiếng liền bắt ta lưu lại một cánh tay! Chu Hằng đi nhanh tới. Hắc kiếm cảm ứng được lửa giận sôi trào trong cơ thể hắn, trên thân kiếm cũng sôi trào ngọn lửa màu đen, giống như ma diễm!
Mã Thiên Anh nghẹn lời. Hắn thấy Nhật Diệu Đế đối phó Nhật Diệu Vương còn không phải nghiền ép tuyệt đối sao? Hắn chỉ cần Chu Hằng lưu lại một cánh tay mà không phải tánh mạng đã là nhân từ lắm rồi! Nhưng bây giờ tình thế nghịch chuyển, nơi này là Ngự Long Điện, là thiên hạ của chí tôn Nhật Diệu Vương!
- Ta sai lầm rồi! Hắn cắn chặt răng, cuối cùng cúi đầu nói.
Ở giữa tánh mạng và tôn nghiêm, hắn lựa chọn tánh mạng...
- Biết sai lầm là tốt rồi! Trên đường xuống suối vàng hãy suy nghĩ ghi nhớ kỹ, kiếp sau không nên tái phạm hoành hành ngang ngược như vậy! Chu Hằng cũng không có dừng bước chân, sát khí càng ngày càng ngưng thật, xoay quanh thân hắn như Ma Thần tuyệt thế!
- Ngươi... ngươi... sao ngươi vẫn không chịu dừng tay? Tiểu tử! Ngươi không cần quá đáng? Mã Thiên Anh vừa giận vừa sợ, hắn đã cúi đầu nhận lỗi! Đường đường là Nhật Diệu Đế phải cúi đầu nhận lỗi trước Nhật Diệu Vương, mặt mũi đều vứt hết xuống mương, hắn còn muốn thế nào?
- Ta khi nào thì đáp ứng tha mạng chó các ngươi? Chu Hằng lạnh lùng nói: - Hạng người như các ngươi tốt hơn là sớm chết siêu sinh đi, lưu lại trên đời này chỉ sẽ hại người!
- Khốn nạn! Mã Thiên Anh hai mắt trợn to phẫn nộ, khí tức toàn thân sôi lên. Hắn ý thức được Chu Hằng cũng không phải nói chơi, mà đã động sát cơ!
Hắn tuyệt đối không thể ngồi yên chờ chết!
Trên bộ mặt dữ tợn, da mặt vặn vẹo, trên trán hắn nổi lên gân xanh, cuối cùng không kìm nổi phát ra một tiếng hét thảm: một cái xương sống lưng màu tím nhạt từ phía sau lưng của hắn xuyên thủng ra ngoài, mang theo vệt máu từ trong xương nhỏ giọt xuống.
Đây là công pháp cổ quái gì?
Chu Hằng ánh mắt chợt ngưng trọng, chỉ cảm thấy khúc xương màu tím này của đối phương đúng là tản ra khí tức cực kỳ hung tàn, làm cho hắn thập phần không thoải mái.
- Ồ! Đây chẳng lẽ là Tiếp Cốt Thuật? Xa xa, có người xem cuộc chiến phát ra tiếng kêu cả kinh, đó là một vị Nhật Diệu Đế cao tuổi, thực lực không phải mạnh lắm, đến gần hết thọ nguyên vẫn còn không có đột phá Thăng Hoa Vương, nhưng kiến thức của lão lại cực kỳ uyên bác.
- Xích lão! Cái gì là Tiếp Cốt Thuật? Có tiểu bối hỏi.
- Tiếp Cốt Thuật, chính là tự làm gãy khúc xương nào đó của mình, sau đó dùng khúc xương của người khác nối vào. Sau khi trải qua vô số năm săn sóc ân cần, khúc xương đó sẽ hòa làm một thể với bản thân!
- Nhưng vậy thì có chỗ tốt gì?
- Đương nhiên! Khẳng định khúc xương nối là của võ giả, cũng có thể là yêu thú cường đại vô số lần so với chính mình, bởi vì trong xương có tủy, trong đó có uẩn chứa lĩnh ngộ võ đạo của cường giả. Sau khi khúc xương này hòa làm một thể với mình, thì có thể dung hợp hết thảy những lĩnh ngộ đó trở thành của bản thân!
- Vậy tiếp nối một đoạn xương của Sáng Thế Đế, chẳng phải là ngày sau cũng có thể trở thành là mạnh nhất Tiên giới?
- Không có khoa trương như vậy đâu! Tiếp nối xương cốt hỗn tạp nếu cường đại hơn quá nhiều so với bản thân, thì sẽ trực tiếp làm thân mình vỡ nát! Hơn nữa, lĩnh ngộ võ đạo trong khúc xương cũng là có hạn, xương cốt tiếp nối càng là trọng yếu, phần lĩnh ngộ đó tự nhiên cũng càng nhiều!
- Nói cách khác, đầu lâu, xương cánh tay, xương sống lưng, xương đùi... những thứ này?
- Đúng vậy! Bởi vì đây là thần cốt của cường giả, săn sóc ân cần lâu còn có thể trong lúc đối địch tế ra dùng, có thể bộc phát ra chiến lực mạnh hơn! Tuy nhiên, cái này cũng tương đương với nuôi khúc xương bị cắt đứt, dùng một lần liền kiếm củi ba năm thiêu một giờ, cần phải nuôi dưỡng trở lại!
- Nếu tính mạng còn không bảo đảm, khúc xương lưu lại cũng không có ý nghĩa gì!
Trên mặt Mã Thiên Anh gân xanh nổi vồng, hắn nối xương chính là một đoạn xương sống lưng của yêu thú Thăng Hoa Cảnh, vốn chiều dài tới ba trượng, bị hắn luyện hóa mài mòn thời gian hơn vạn năm, lúc này mới ngưng luyện thành chiều dài như hiện giờ.
[CHARGE=3]
Nhưng khúc xương này vẫn không thể chân chính hòa làm một thể với hắn, lúc này cưỡng ép từ trong cơ thể rút ra, điều này làm cho linh hồn của hắn đều phải rên rỉ thống khổ!
Hắn đã nối xương hơn 7000 năm, lần này tế ra yêu cốt cũng có nghĩa hắn phải uổng phí toàn bộ công phu săn sóc ân cần nhiều năm như vậy! Người khác không biết, nhưng hắn thì biết rõ: bởi vì yêu cốt không thích hợp, hắn đã chịu vô số năm đau khổ, cũng làm cho hắn khó chịu như muốn buông bỏ!
Không nghĩ tới hắn một đường kiên trì tới nay, nhưng bởi vì một tên Nhật Diệu Vương mà bị bức phải cắt đứt khúc xương nối kia!
Hắn hận! Rất hận!
Một khi đã như vậy, chỉ có dùng máu tươi của Chu Hằng mới có thể hóa giải lửa giận của hắn!
Trong lòng hắn vừa động ý niệm, yêu cốt màu tím tản ra từng đạo hào quang lạnh lẽo, đột nhiên đánh ra một tia sáng điện màu tím, công kích về phía Chu Hằng.
"Bốp! Bốp! Bốp!" Tia sáng điện màu tím phát ra âm thanh dị thuờng dọa người, vừa yêu tà vừa tràn đầy áp lực lớn lao.
Chu Hằng vung lên quyền trái, nghênh đón về phía tia sáng điện màu tím kia.
"Ầm!" Một tiếng nổ vang, tay Chu Hằng run lên, không ngờ trên nắm tay xuất hiện một vết cháy sém, nhưng phù văn trị liệu vừa chuyển, vết cháy sém này lập tức biến mất: bất kể yêu cốt này khi còn sống có uy lực kinh khủng bực nào, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể phát huy ra uy lực của tầng thứ Nhật Diệu Vương!
Có thể là 8 luân, có thể là 9 luân, thậm chí là 10 luân, 11 luân, tuy nhiên vẫn là Nhật Diệu Vương!
- Đó chẳng lẽ là thần cốt của Tí Nhãn Lôi Oa? Nghe nói loại yêu thú cường đại này đã sớm tiêu vong ở thời tiền sử, không nghĩ tới Mã Thiên Anh lại chiếm được! Vị lão Nhật Diệu Đế nghe nhiều hiểu rộng kia lại cả kinh kêu lên.
- Theo truyền thuyết Tí Nhãn Lôi Oa đại thành có thể đạt tới Thăng Hoa Hoàng, vận khí của Mã Thiên Anh thật không tệ, không ngờ có thể thu được di cốt của yêu thú cường đại như vậy!
- Tí Nhãn Lôi Oa cường đại cũng không có nghĩa là nó ở thời điểm Nhật Diệu Vương cũng có thể quét ngang vô địch. Tuy nhiên với lực lượng Nhật Diệu Vương đỉnh phong còn phối hợp với dị năng tử điện của yêu cốt, ắt sẽ tạo thành phiền toái lớn cho Chu Hằng rồi đây!
Mã Thiên Anh thấy một kích đánh Chu Hằng bị thương, tự nhiên tin tưởng tăng nhiều, hiện tại hắn cũng không còn nhiều bảo mệnh thoát thân, bị buộc phải cắt đứt luyện cốt, hắn phải đánh chết Chu Hằng!
- Đi tìm chết đi!
Hắn hung hãn quát một tiếng, thân hình bay vọt lên không, khúc yêu cốt màu tím kia trong nháy mắt tăng lớn đến ba trượng, vì để tận khả năng phát huy ra uy lực của yêu cốt, tự nhiên là phải khôi phục lại nguyên trạng của nó mới được.
"Bốp! Bốp! Bốp!" Tia sáng điện màu tím lấp lóe, ở trên không trung dệt thành một màn sáng điện, giống như đại dương mênh mông, vô cùng khủng bố!
Chu Hằng lộ ra vẻ cười nhàn nhạt, với hắn phỏng chừng, yêu cốt màu tím của Tí Nhãn Lôi Oa này khi ở cảnh giới Nhật Diệu Vương có khả năng là Nhật Diệu Vương 10 luân, nhưng chỉ là một khúc xương sống lưng cũng không có khả năng đại biểu cho Tí Nhãn Lôi Oa, cường đại cũng chỉ cường đại trong một môn pháp thuật sai khiến sấm sét mà thôi!
Lôi Oa hẳn là trời sinh đã có chất điện, đây dường như chính là huyết mạch lực, khắc vào trong cơ thể chúng, chỉ cần thuận lợi trưởng thành là có thể sử dụng. Hơn nữa cảnh giới càng cao uy lực càng mạnh, cũng không bị hạn chế của phẩm bậc tiên thuật.
Nhật Diệu Vương 10 luân với lôi điện tiên thuật chồng lên, lúc này mới có năng lực làm cho Chu Hằng bị thương.
Chỉ là muốn dựa vào cái này để đánh chết Chu Hằng không khỏi cũng quá ngây thơ đi!
Chu Hằng vung ra quyền trái, tiểu phù văn công kích tổ hợp vận chuyển, trên tay quyền của hắn toát ra hào quang chói mắt, nơi nó đi qua lôi điện màu tím toàn bộ tan rã, hoàn toàn không có cách nào kháng cự.
Hắn đi nhanh tới, bước chân kiên định, trong ánh mắt sát ý hừng hực.
- Cái gì? Mọi người ở chung quanh đều cả kinh kêu lên! Tuy rằng bọn họ không tin Mã Thiên Anh có thể dựa vào yêu cốt này đánh bại, giết chết Chu Hằng, nhưng Tí Nhãn Lôi Oa chính là yêu thú thượng cổ vô cùng cường đại, như thế nào cũng phải tạo được một chút phiền toái cho Chu Hằng mới đúng!
Thế nhưng sự thật chứng minh Chu Hằng cường đại vượt qua xa tưởng tượng của họ, đây là một chí tôn trong Nhật Diệu Vương, có thể quét ngang hết thảy Nhật Diệu Vương!
- Trấn cho ta! Mã Thiên Anh quát to chói tai. Hắn không thể bại, bị đánh bại chính là chết! Giống như nếu hắn đánh bại Chu Hằng, cũng tuyệt đối sẽ không lưu lại đường sống cho Chu Hằng!
Theo hắn hét lớn, chỗ mặt cắt của yêu cốt màu tím bắt đầu ngưng tụ một đoàn điện mang, rồi nhanh chóng phóng lớn, từ một điểm nhỏ phóng lớn đến bằng quả đấm, rồi lớn bằng đầu người... điện mang màu tím hóa thành như chất lỏng, không ngừng lay động dập dờn bồng bềnh.
Trong đoàn điện mang này, ẩn chứa lực phá hoại vô cùng đáng sợ!
Ai cũng biết, nếu như một Nhật Diệu Vương trong nháy mắt bộc phát ra toàn bộ lực lượng, như vậy tuyệt đối có thể đánh chết một Nhật Diệu Hoàng! Nhưng điểm mấu chốt là, trước không nói thân thể có thể chịu đựng nổi lực lượng bạo phát này hay không? Mà trên đời này cũng không có tiên thuật như vậy đâu!
Từ xưa tới nay, điều đó đều chỉ là một ý tưởng trên lý thuyết.
Nhưng thông qua Tiếp Cốt Thuật lại có thể thực hiện một phần ý nghĩ này: lợi dụng tính cứng chắc cường đại của thần cốt để tích tụ lực lượng, đừng nói một kích phóng ra toàn bộ lực lượng của bản thân, mà hoàn toàn có thể tích tụ lực lượng gấp trăm lần, gấp ngàn lần rồi mới đánh ra.
Lực lượng tăng lên gấp ngàn lần, cộng thêm lực phá hoại của điện mang màu tím, một kích này đã có chiến lực đến gần Nhật Diệu Hoàng!
Mã Thiên Anh hét to bắn vọt lên, yêu cốt kia giống như đuôi bồ cạp rất nhanh đâm tới phía Chu Hằng!
Lúc này chiến ý của Chu Hằng giống như ngọn đuốc bùng cháy hừng hực, tay quyền trái hắn nắm chặt, 92 mảnh vỡ phù văn hoàn toàn ngưng tụ trên nắm tay, tạo thành một cái tiểu phù văn công kích, hắn muốn cứng chọi cứng chống cự một kích này với Mã Thiên Anh.