Hắn đạt tới 9999 tinh viên mãn, lại mờ mịt không biết làm cách nào đạt
tới vạn tinh, đây là chuyện chưa từng xuất hiện ở Minh giới, không có ví dụ tham khảo, chỉ có thể dựa vào mình mà thôi.
Có lẽ, một trận đại chiến sinh tử có thể khiến hắn ngộ ra.
Nhưng nếu như có thể, hắn vẫn không muốn khai chiến nhanh như thế này, dù sao hắn đã đáp ứng Liễu Duẫn Nhi chiếm lấy hạng nhất.
Lực chú ý của Chu Hằng vẫn đặt trên tổ bảy người Lâm Hiến Dương, lại vừa thay đổi vị trí, vừa tiếp tục cướp đầu người. Nhưng sau khi tranh đoạt 7 yêu thú đầu người, hắn cũng bị hai gã Thiên Hà Đế truy sát, dồn vào chỗ chết.
Tầm bắn 50 dặm chỉ thiếu một chút.
Nhưng vào lúc này, Chu Hằng thối lui đến hơn 60 dặm, tiếp tục cướp đoạt
đầu người, khiến điểm của đám người Lâm Hiến Dương đều đổ về Liễu Duẫn
Nhi. Sau đó lại lui tới hơn 70 dặm, ngoài tám mươi dặm, 90 dặm, cuối
cùng khi Chu Hằng lui tới khoảng cách cực hạn 100 dặm, lúc này đã là
ngày thứ tám rồi.
Lần săn bắn này của Lâm Hiến Dương khẳng định bị hủy! Bởi vậy, hắn cũng
không làm chuyện vô ích nữa, ba ngày sau cùng hắn tham gia đuổi giết Chu Hằng.
Hắn rất giận!
Chu Hằng tạm thời cũng không có ý liều mạng với 9 Thiên Hà Đế, hắn là
người hứa là giữ lời, nếu đã đáp ứng Liễu Duẫn Nhi cố gắng giành hạng
nhất, như vậy sẽ toàn lực ứng phó, hắn bắt đầu đoạt đầu người của đội
khác.
Nhưng hắn chỉ có cừu oán với Lâm Hiến Dương, cho nên cũng chỉ đoạt một
lần đầu người của đội ngũ khác sau đó liền trốn xa, sau đó tiếp tục đổi
đội khác.
- Chu Hằng, có dám ra đây chiến với ta một trận không? Ngày thứ chín,
Chu Hằng nghe thấy Lâm Hiến Dương tức giận rống lên, đối phương thủy
chung không đuổi kịp hắn.
Chu Hằng làm như không nghe thấy, một Thiên Hà Đế không ngờ khiêu chiến
một Tinh Thần Đế, cho thấy hắn thất thố cỡ nào? Nhưng chuyện này mắc mớ
gì tới hắn? Có Đại Nhật Lưu Ly Kính. Hắn không có khả năng một kiếm chém chết được Lâm Hiến Dương, vậy thì còn đánh cái chó gì?
Hắn cũng không ngốc! ...
Bên ngoài sân, các cường giả Ngọ Dương Học Phủ tụ tập cùng một chỗ, mặc
dù có Bảo khí như Đại Nhật Lưu Ly Kính trấn tràng, nhưng mọi người vẫn
không dám khinh thường, bởi vì trong đám học sinh tham dự có quá nhiều
người quyền quý, giống như hạng công chúa, thế tử Liễu Duẫn Nhi, Lâm
Hiến Dương mà xảy ra chuyện. Đoán rằng Ngọ Dương Học Phủ cũng không chịu nổi lửa giận của những đại nhân vật kia.
- Lần so tài này, hẳn là Lâm Hiến Dương đạt được hạng nhất! Vừa thi đấu
không lâu, các đại lão học phủ đã bắt đầu dự đoán quán quân lần so tài
này rồi.
- Cũng không nhất định, Triệu Hà Khải, Dương Húc Đông, Liễu Thi Thi đều
có thực lực vấn đỉnh! Không nói bọn họ, cho dù Đinh Toàn, Nguyên Đông
Lưu, Hà Ngọc cũng có khả năng thắng, dù sao bọn họ đều có tư chất bá chủ trong võ giả. Có ưu thế rất lớn trong lần săn bắn này! Một lão già tóc
hoa râm, răng sắp rụng hết nói.
- Nói thì nói như thế , tuy nhiên lão phu vẫn xem trọng Lâm Hiến Dương
hơn, người này từ nhỏ đã theo Lâm đại soái chinh chiến bốn phương, giết
chóc tanh máu rất thích hợp với hắn, hơn nữa chín tên tùy tùng của hắn
đều thiết huyết tinh anh từ trong trăm trận chọn ra, phối hợp rất ăn ý!
- Không sai, hai lần săn bắn trước đã chứng minh điểm đó. Khi đó Lâm
Hiến Dương cũng chỉ có 700 đạo Thiên Hà và 800 đạo Thiên Hà, nhưng bây
giờ hắn đã bước vào 900 đạo Thiên Hà cảnh, tuyệt đối không có người cản
được hắn vấn đỉnh.
Đám lão đại đều cho rằng Lâm Hiến Dương sẽ vấn đỉnh, chỉ có rất ít người không cho là vậy.
Ba ngày qua đi, tất cả giống như mọi người nghĩ, Lâm Hiến Dương chiếm cứ hạng đầu, nhiều hơn người xếp hạng hai là Liễu Thi Thi một phần tư
điểm, nếu bảy ngày kế tiếp cũng như vậy. Hai ngày cuối cùng hắn có thể
nghỉ ngơi được rồi!
Nhưng mà ngày thứ tư, điểm của Lâm Hiến Dương đột nhiên ngừng tăng lên,
sau buổi chiều liền bị Liễu Thi Thi và Triệu Hà Khải vượt qua, hắn rơi
xuống hạng ba.
Ngay từ đầu đám đại lão còn tưởng rằng đội ngũ của Lâm Hiến Dương gặp
phải con yêu thú Tuệ Tinh Cảnh trong quần sơn, tuy rằng con yêu thú kia
bị thương, chiến lực chỉ hơi vượt qua Thiên Hà Đế đỉnh phong, nhưng mà
vì nó da dày thịt chắc, cho nên muốn giết chết cũng không dễ dàng.
Nhưng ngày thứ năm, ngày thứ sáu qua đi. Điểm của Lâm Hiến Dương không
những không tăng, ngược lại điểm của Liễu Duẫn Nhi cấp tốc tăng vọt, một mạch tăng lên vị trí thứ năm, cũng chỉ kém bốn người xếp trước một
chút.
- Đây là chuyện gì xảy ra?
Đám đại lão đều vô cùng kỳ quái. Bắt đầu chủ động vận chuyển Đại Nhật
Lưu Ly Kính, chí bảo này có thể phản chiếu tình cảnh trong tràng săn
bắn.
Bởi vì Lâm Hiến Dương là một người trong danh sách cần phải bảo vệ, Đại Nhật Lưu Ly Kính lập tức bày ra tình cảnh của hắn.
Rất bình thường, sau khi phát hiện tung tích yêu thú, những tay tung
hoành sa trường lão luyện kia lập tức định vị, truy tung, sau đó chín
người vây lại, lấy Lâm Hiến Dương làm trung tâm vây khốn yêu thú, từng
chút một mài chết nó.
Mọi chuyện đều rất bình thường, cho tới khi yêu thú bị thương nặng, xoạt một tiếng, đầu yêu thú này liền xong đời!
Nhanh tới nỗi khiến những đại lão cấp Tuệ Tinh này đều không tra ra đến tột cùng là chuyện gì xảy ra!
Cho tới qua một hồi sau, mới có người sáng mắt phát hiện đuôi tên màu
trắng bạc, nhưng không chờ bọn họ nhìn rõ, mũi tên này lập tức biến mất.
Cấm khí!
Đây là phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người!
Có thể dùng cấm khí giết con mồi, nhưng điểm sẽ không tăng, không biết đứa con phá sản nào làm được chuyện xa xỉ như thế?
Bọn họ vận chuyển Đại Nhật Lưu Ly Kính tiến hành tìm tòi, Bảo khí rất nhanh tìm quanh trăm dặm, cuối cùng chiếu tới Chu Hằng.
Phóng gần, một người một cung!
- Dĩ nhiên là hắn! Các đại lão đều ngạc nhiên thán phục.
Bởi vì Chu Hằng thần bí nhập học, các đại lão tự nhiên đều nhớ kỹ hắn,
nhưng bởi vì những đại nhân vật Hắc Động những đế quốc kia đều không ai
hé răng, bọn họ tự nhiên không dám nói thêm gì, nếu như chọc giận một vị cường giả cấp Hắc Động, giết chết bọn họ không phải là trong giây lát
sao?
Nhưng mà dù vậy cũng không có nghĩa là bọn họ bây giờ xem trọng Chu Hằng, chỉ là một Tinh Thần Đế mà muốn bọn họ coi trọng sao?
Bọn họ chỉ có một ý tưởng, chính là tiểu tử này phá phách!
- Không đúng!
Có một vị đại lão đột nhiên nói: - Các ngươi xem, trên người tiểu tử kia mang theo thân phận lệnh phù của thất công chúa!
- Thì tính sao? Những người khác còn chưa hiểu ra.
- Các ngươi đã quên điểm của thất công chúa sao?
Bị hắn cảnh tỉnh, chúng đại lão đều kinh hãi.
Mục đích tham gia lần tranh tài này của Liễu Duẫn Nhi, đám cao nhân đều
rất rõ ràng, cũng biết Ma Long Đại Đế cũng không có ý giúp ái nữ mình,
ngay cả một cấm vệ cũng không cho nàng.
Mà tuy rằng thất công chúa là con gái Hoàng đế sủng ái nhất, nhưng lần
này ai cũng không dám xuất thủ giúp Liễu Duẫn Nhi, như vậy chẳng khác
nào đồng thời đắc tội Ma Long Đại Đế và đại nguyên soái Lâm Vô Bệnh. Ai
lớn mật như vậy?
Chuyện này kỳ quái nha, dựa vào gì mà điểm của Liễu Duẫn Nhi tăng nhanh như vậy?
Đám đại lão lại thay một cái Đại Nhật Lưu Ly Kính tra xét, chỉ thấy đội
ngũ của Liễu Duẫn Nhi rất ít ỏi, một người, một con lừa, một con chó,
tuy nhiên, còn có một người đi sau bọn họ, chính là thủ hạ của Lâm Hiến
Dương!
Đây là chuyện gì xảy ra?
Đám lão đại rất nhanh phát hiện ra. Chỉ cần đám người Liễu Duẫn Nhi săn
giết yêu thú, thủ hạ của Lâm Hiến Dương sẽ ra tay giết chết, điểm số
tính cho Lâm Hiến Dương.
Thì ra là thế!
Lâm Hiến Dương phái người hộ tống Lâm Duẫn Nhi, chính là muốn triệt
triệt để để đánh bại vị công chúa này, nhưng mà hắn tuyệt đối không nghĩ tới không ngờ Chu Hằng như vậy xa xỉ. Lợi dụng cấm khí cũng phá hoại
hắn.
Chờ một chút, dùng cấm khí đánh chết yêu thú nhưng không có điểm a!
Điểm của Liễu Duẫn Nhi từ đâu ra?
Bọn họ lại quan sát Lâm Hiến Dương, đợi hơn hai giờ sau, đội ngũ của Lâm Hiến Dương lại gặp một đầu yêu thú Thiên Hà Cảnh, nhưng lại bị Chu Hằng giết chết.
Điểm của Liễu Duẫn Nhi tăng lên!
Đúng vậy, đây là điểm do Chu Hằng cống hiến !
Hả, cây cũng kia cũng không phải cấm khí?
Sau khi đám lão đại nhìn nhau đều kinh hãi.
Đây là Bảo khí gì, lại để cho võ giả Tinh Thần Cảnh một kích tuyệt sát
yêu thú cấp bậc Thiên Hà Đế? Hơn nữa, tốc độ nhanh như vậy, nhanh tới
ngay cả đại lão Tuệ Tinh Cảnh cũng không nắm bắt được.
Thế gian sao lại có Bảo khí như vậy?
Cho dù là Bảo khí cấp Hắc Động cũng phải xem lọt vào tay ai, người khác
nhau thì kích phát ra uy lực khác nhau! Tinh Thần Cảnh cũng chỉ có thể
phát huy ra uy lực cấp Tinh Thần, sao có ngoại lệ chứ?
Một đám đại lão đều trợn tròn mắt, đây là chuyện bọn họ cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp qua.
Đây là tự nhiên, cho dù Tuệ Tinh Cảnh cũng làm sao biết tồn tại Hỗn Độn
Cảnh. Đây là bí mật chỉ có cường giả cấp Hắc Động, thậm chí Hắc Động Đế
bậc cao mới biết.
- Các vị, không phải là vị đại nhân kia xuất thủ chứ?
Có người đoán, đại nhân vật hắn nói tự nhiên là cường giả cấp Hắc Động
chống lưng cho Chu Hằng. Cũng chỉ có cường giả như vậy tương trợ, mới
giấu được Đại Nhật Lưu Ly Kính!
Mọi người đều im miệng không nói, nếu là vị đại nhân này muốn giúp Chu
Hằng ăn gian, mọi người cũng chỉ còn cách ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Nếu vạch trần ra, không sợ vị đại nhân này thẹn quá hóa giận tính sổ với bọn họ sao?
Mặt mũi của cường giả cấp Hắc Động sao hạng nhất cuộc săn bắn có thể sánh bằng chứ?
Người ta đều đã bỏ cả mặt mũi lấy nó bằng bất cứ giá nào. Bọn họ dám không nhường sao?
Hơn nữa, đây cũng do Lâm Hiến Dương tự rước lấy!
Ai bảo hắn phái thuộc hạ đi quá rối Liễu Duẫn Nhi, hiện tại ác quả ác báo rồi.
Nhưng chuyện này cho thấy chuyện gì? Chẳng lẽ vị đại nhân vật ủng hộ Chu Hằng kia đang theo đuổi Liễu Duẫn Nhi?
Nếu quả thật như thế, Lâm Vô Bệnh đại nguyên soái sẽ phản ứng thế nào?
Một khi xử lý không tốt. Rất có khản năng sẽ làm phản.
Sắc mặt mọi người đều khó coi, vị đại nhân vật thần bí kia khẳng định là cường giả cấp Hắc Động, mà Lâm Vô Bệnh đại soái tuy rằng cũng là Tuệ
Tinh Đế, nhưng mà nghe nói mấy trăm năm trước hắn đã đạt tới 93 viên tuệ tinh, rất có khả năng tiến thêm một bước, đột phá cấp Hắc Động!
Hơn nữa, Lâm Vô Bệnh còn nắm giữ đại quân bách chiến bách thắng, chiếm
một phần tám quân lực mấy đế quốc, nhân vật như vậy nếu như tức giận...
Đế đô cũng phải run theo!
Nếu không, Ma Long Đại Đế sao lại đem con gái thương yêu nhất gả cho Lâm Hiến Dương chứ?
Một mặt là nhìn trúng thiên tư của Lâm Hiến Dương, một mặt cũng là để trấn an vị đại nguyên soái này.
Vẫn nên không nhúng tay, bọn họ cũng không có tư cách như vậy! - Chờ một chút, dường như có tình huống bất ngờ!