Hắc Ám Ma Chủ có mười phần nắm chắc... Có hai Thánh nhân giằng co với Hoặc
Thiên, như vậy Thánh nhân còn lại có thể đại khai sát giới, không người
nào địch nổi!
- Giết cho ta!
Hắn ra lệnh, cho dù 3 Thánh nhân hắn cũng có quyền lãnh đạo, tin tưởng
một là thân phận thực sự của hắn là Hắc Ám Ma Chủ, thứ hai là vì hắn có
bí thuật mê hoặc lòng người, nói không chừng ngay cả Thánh nhân cũng bị
ảnh hưởng.
Dù sao Thánh nhân mạnh cũng chỉ là lực lượng mạnh mà thôi!
Chiến đấu hết sức căng thẳng, sau đó nhanh chóng bạo phát trở thành huyết chiến.
Hắc Ám Ma Chủ tuyệt không để ý thương vong bên mình, dù sao hắn cần là
máu tươi, máu tươi cường giả dùng để cởi bỏ phong ấn. Chỉ cần phong ấn
chân thân hắn được cởi bỏ, như vậy thiên địa này ai có thể địch nổi hắn?
Tất cả như hắn dự liệu, vừa hỗn chiến, hai đại Thánh nhân ngăn cản Hoặc
Thiên, vị Thánh nhân thứ ba, cũng chính là Huyết Sát không ngờ không thể đại khai sát giới, mà lại bị một con lừa đen ngăn cản lại.
Một con lừa! Phốc!
Thấy một màn như vậy, nhiều người đều bất ngờ.
Tình huống gì vậy? Chỉ là một con lừa mà cũng có thể chặn được Thánh
nhân? Nên biết rằng con lừa này ngay cả yêu thú cũng không tính, chỉ là
súc vật thồ hàng hoặc để thịt ở Phàm giới, sao lại có thể địch nổi Thánh nhân chứ?
Hơn nữa còn lừa này vừa nhìn là biết đê tiện vô cùng, trên cái mông là
cái váy bông, cả người đeo đầy vàng bạc châu báu, giống như nhà giàu mới nổi, nhưng làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi, nó lại có được
chiến lực cấp Thánh nhân!
Nhưng mà sự thật thắng hùng biện! Chỉ là mấy chiêu sau, mọi người đều hiểu, con lừa đen là vị Thánh nhân thứ năm!
Tuy rằng không phải lúc, nhưng mà ánh mắt mọi người đều tập trung lên
Minh Chiếu Thiên Tôn của Hằng Hà nhất mạch. Bởi vì bốn tân Thánh đều là
môn hạ của nguyên Thánh nhân, cho nên dựa theo lẽ thường thì tân Thánh
Nhân cũng phải xuất hiện ở Hằng Hà Tông mới đúng.
Nhưng bây giờ vị tân Thánh này lại là một con lừa.
Quả thật bẽ mặt a!
Quả nhiên Minh Chiếu Thiên Tôn sắc mặt khó coi, khuôn mặt xinh đẹp động
lòng người lúc xanh, lúc trắng, lúc đỏ, nàng luôn cực kỳ mong chờ cái
Thánh vị này. Hơn nữa còn tin tưởng ít nhất có chín thành chín là của
mình.
Bởi vậy, nàng tuy rằng vẫn là Hỗn Độn Cảnh nhưng lại có thể ngồi cùng ăn với ba tân Thánh, trong lòng đã sớm đặt mình ngang hàng với 3 Thánh
nhân rồi, giống như thái tử, chỉ là còn chưa lên ngôi mà thôi.
Hiện tại, bẽ mặt quá!
Càng làm cho nàng không chịu nổi là, vì sao lại là một con lừa?
Cho dù thánh vị bị đồ đệ của nàng chiếm được thì cũng không thể khó chấp nhận như lúc này.
Nhưng nàng nào có biện pháp, chẳng nhẽ buộc được con lừa đen giao thánh
vị ra được sao? Đừng nói con lừa đen có chịu hay không, cho dù chịu,
cũng chưa từng nghe qua Thánh nhân vị có thể chuyển giao! Không, vẫn còn có biện pháp!
Minh Chiếu Thiên Tôn lộ ra sát khí lành lạnh, năm tân Thánh làm sao có
được? Năm nguyên Thánh chết đi, tân thánh mới xuất hiện được! Nếu giết
chết con lừa đen, vậy thánh vị trống kia nhất định là của Hằng Hà nhất
mạch rồi.
Cũng không tin ông trời lại giao thánh vị cho người ngoài, hoặc là cái thứ kỳ quái gì đó.
Đương nhiên, chiến đấu cấp Thánh nhân cũng không phải nàng có thể nhúng
tay được, bởi vậy nàng chỉ có thể hy vọng thả được Hắc Ám Ma Chủ ra
ngoài, sau đó đuổi tận giết tuyệt đám người Hoặc Thiên, như vậy nàng mới có thể lập tức thành Thánh!
Giết!
Nàng không thể tham dự chiến đấu cấp Thánh nhân, nhưng có thể giết hại
những người khác. Dù sao muốn phóng thích Hắc Ám Ma Chủ cũng chỉ cần máu tươi, bất kể là máu của ai cũng chẳng sao.
Hồng Nguyệt hừ lạnh một tiếng, vọt tới cản lại, một chưởng ra, vầng
trăng máu cắt qua không ai, Hỗn Độn Cảnh ai có thể chống được nàng?
- Tận lực đừng giết người! Hoặc Thiên vừa đánh vừa nói, giết người đổ
máu. Mặc kệ là thế lực nào, cũng chỉ tiện nghi cho Hắc Ám Ma Chủ!
- Có thể sao? Hắc Ám Ma Chủ cười lạnh, phe Hoặc Thiên không ngờ có thêm
một vị Thánh nhân, đúng là nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng mà không
thành vấn đề, như vậy lượng lượng cấp Thánh nhân hai bên huề nhau, còn
toàn bộ thì chưa chắc.
Mà hắn. Vẫn có thể tàn sát tất cả!
- Bóng tối! Hắn hét lớn một tiếng, bóng tối vô tận mở ra bao phủ toàn bộ mọi người.
Trừ Thánh nhân không bị ngăn trở tầm nhìn ra, người còn lại đều có mắt
như mù. Thậm chí ngay cả cảm giác cũng bị hạ xuống thấp nhất, gần như bị người khác đụng vào mới nhận ra được!
Dưới tình huống như vậy, ai cũng cảm thấy nguy cơ, đều giống như con
nhím tự bảo vệ mình, bởi vì ai không ai biết kẻ đánh mình là địch hay là bạn..
Vì mình, tất nhiên không cần nghĩ ngợi một chưởng nện ra, một kiếm chém
tới, nếu không, mình bị thương, hay chết thì ai kêu oan cho đây?
Loài người đều ích kỷ, nhất là lúc dính tới tính mạng!
Chiến đấu tanh máu mãnh liệt, không ai nguyện ý đặt tính mạng của mình
vào tay người khác, bởi vậy bọn họ đều như kẻ điên, chỉ cần kẻ ở trước
mặt là ra tay lấy mạng hắn.
Không ngừng có người bị chém trúng, thậm chí bị giết chết, mà từng cái Tiên Cư cũng bị bể nát, trào ra lượng lớn người!
Người ở bên trong Tiên Cư tự nhiên tu vi rất thấp, một khi không còn
Tiên Cư bảo hộ, trong nháy mắt bọn họ bị đánh thành thịt vụn, trong
khoảng thời gian ngắn, mùi máu tươi gay mũi, Hắc Ám Ma Chủ liên tục vận
chuyển tưới lên cái kén.
Ong ong ông, thân kén run lên, quầng sáng chớp động, giống như sắp bị hòa tan vậy.
Hoặc Thiên vừa giận vừa gấp, tiếp tục như vậy nữa, chân thân Hắc Ám Ma Chủ sẽ xuất thế!
Như vậy sẽ là đại nạn thiên hạ, uổng phí sự hy sinh của sư phụ nàng! Sau khi nàng một chưởng bức lui Thạch Dương và Đế Khuyết, lắc người truy
kích Hắc Ám Ma Chủ, đối phương chỉ là Hỗn Độn Cảnh, bóng tối thả ra cũng chỉ có thể ảnh hưởng được Hỗn Độn Cảnh, không có hiệu quả với Thánh
nhân.
- Đứng lại cho bổn Thánh! Thạch Dương hừ lạnh, hắn không được quên mối
thù bị Hoặc Thiên làm nhục, trước kia không có cơ hội báo thù, nhưng bây giờ... tình thế đảo lộn.
Hoặc Thiên xoay tay vẽ ra, hoa đào nở rộ ngăn lại Thạch Dương và Đế Khuyết.
- Làm sao có thể! Thực lực của ngươi sao lại tăng nhanh vậy? Đế Khuyết cả kinh kêu lên.
Khi ở Bạch Cốt tinh vực, hắn đã cùng Thạch Dương liên thủ đánh với Hoặc
Thiên, kết quả song phương ngang nhau. Nhưng mà chưa tới trăm năm, không ngờ chiến lực của Hoặc Thiên lại tăng mạnh như vậy, mơ hồ có thể trấn
áp hai người liên thủ.
Lực lượng Thánh nhân đều giống nhau, vĩnh viễn không thể gia tăng. Như
vậy, muốn gia tăng chiến lực chỉ còn cách lĩnh ngộ pháp tắc.
Nói cách khác, Hoặc Thiên nắm giữ pháp tắc có tiến bộ.
Nhưng mà nàng vốn đã đăng đỉnh pháp tắc, muốn tiến thêm một bước nữa thì khó khăn dường nào? Hơn nữa, đây cũng không phải là tiến thêm một bước
a, mà là 10 bước, 20 bước!
Hắn sao có thể biết, Hoặc Thiên giúp Chu Hằng tăng tốc lốc xoáy tinh tú
cũng có được dẫn dắt, với ngộ tính của nàng, cộng thêm ưu thế của Thánh
nhân, tự nhiên chiếm được ưu đãi vượt qua tưởng tượng.
Mặt khác, pháp tắc Chu Hằng học lén được, Hoặc Thiên cũng học được, tất
cả cộng lại, Hoặc Thiên tiến bộ 18, 19 bước cũng không khó hiểu.
Điều này cho nàng có được co hội chiến thắng hai Thánh!
Đế Khuyết và Thạch Dương vội vàng đuổi theo, bọn họ không thể để Hoặc
Thiên làm thịt Hắc Ám Ma Chủ được, bởi vì bọn họ đều bị mê hoặc bởi
tương lai tươi sáng kia, với năng lực tẩy não của Hắc Ám Ma Chủ, cho dù
hai đại Thánh nhân cũng đều bị mê hoặc.
- Ha ha ha ha, ngươi không cản được đâu! Ai cũng không cản được! Hắc Ám
Ma Chủ cười to, thân hình tùy ý thuấn di trong bóng tối, hắn là chủ nhân bóng tối, trong bóng tối hắn chính là vua.
Thánh nhân thì thế nào, chạm không được ta thì làm gì được ta?
Cũng giống như Hồng Nguyệt có thể chạy trốn dưới tay Hoặc Thiên vậy,
thực lực Hắc Ám Ma Chủ lại còn trên cả Hồng Nguyệt, chính diện chống đỡ
hắn tự nhiên không phải là đối thủ của Hoặc Thiên, nhưng nói đến bảo
mệnh, hắn lại thành thạo.
- Thạch Dương, Đế Khuyết, không cần lãng phí thời gian đuổi theo nàng, các ngươi đi giết người đi! Hắc Ám Ma Chủ hạ lệnh.
Thạch Dương, Đế Khuyết đều gật đầu.
Bọn họ đuổi theo Hoặc Thiên thì thế nào, cũng không giết được vị Thánh
nhân mạnh nhất này à! Mà mục đích chủ yếu của bọn họ là gì, đương nhiên
là phóng xuất chân thân Hắc Ám Ma Chủ, bởi vì chỉ có Hắc Ám Ma Chủ mới
có thể chủ trì xé trời, mang bọn họ đi tân thế giới.
Thánh nhân không bị bóng tối ảnh hưởng, hơn nữa thực lực của bọn họ lại
cường đại cỡ nào, một chưởng chụp xuống lập tức có trên trăm tên Hắc
Động Cảnh bị giết chết, toàn bộ máu thịt bay tới chỗ ánh sáng kia.
- Đáng ghét! Hoặc Thiên đành phải buông bỏ đuổi giết Hắc Ám Ma Chủ, quay đầu cả hai người Thạch Dương và Đế Khuyết lại.
Nhưng cũng không phải biện pháp tốt.
Vẫn luôn có máu chảy, luôn có người tử vong, chỉ là khi Thánh nhân không thể ra tay, thương vong cũng ít đi, nhưng mà cũng không thể giải quyết
được vấn đề, huyết tế vẫn tiến hành, chân thân Hắc Ám Ma Chủ vẫn có thể
thoát khốn, chỉ là thời gian lâu hơn mà thôi.
Chu Hằng! Chu Hằng! Ngươi sao còn chưa ra!
Hoặc Thiên lần đầu tiên hiện lên ý niệm dựa dẫm người khác, nàng đã cố hết sức, hy vọng duy nhất chính là Chu Hằng!
- Ha ha ha! Đều đi tìm chết cho ta! Chết! Hắc Ám Ma Chủ cũng không phải
chỉ đơn giản phóng thích bóng tối, hắn cũng không ngừng ra tay, lực
lượng pháp tắc 1000 bước lưu chuyển, hắn tận tình giết chóc, cấp bậc Hắc Động căn bản không thể địch lại hắn, cho dù Hỗn Độn Cảnh cũng bị hắn dễ dàng đả thương.
Có thể địch nổi hắn chỉ có Hồng Nguyệt, nhưng mà ở trong bóng tối, Hồng
Nguyệt ngay cả hắn ở đâu cũng không biết, nói gì ngăn cản?
Luận thực lực chỉnh thể, tuyệt đối là bên Hoặc Thiên mạnh hơn, sau khi
Thánh nhân triệt tiêu nhau, bọn họ còn có lão tổ bốn đại thần thú, cộng
thêm bốn nhị tổ, đủ để nghiền ép hết thảy!
Nhưng mà một tên Hắc Ám Ma Chủ đã hoàn toàn nghịch đảo hết thảy!
Chiến lực đỉnh cao hoàn toàn không thể thay thế! Cũng giống như ánh sáng thần thánh của Chu Hằng có thể đánh giết Âm Ảnh Tử Linh, đây là không
nói đạo lý! Mà bóng tối của Hắc Ám Ma Chủ cũng giống vậy, trừ Thánh nhân ra, ai cũng không thể nhìn rõ, cũng không giảng đạo lý!
Mà ở trung tâm chiến đấu, quầng sáng quanh cái kén rung lên càng lúc
càng mãnh liệt, từng đạo lưu quang bắt đầu khởi động, nếu áp mặt lên
vầng sáng kia, có thể mơ hồ nhìn rõ người bên trong đang mở hai mắt,
giống như hai vầng mặt trời sáng rực vậy!