Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 442: Chương 442: Yếu nhất trong lịch sử? Mạnh nhất trong lịch sử!




Thành Thượng Thần bay ngược hơn trăm trượng lúc này mới ngừng thân hình, ưỡn người mà đứng, trong nháy mắt sát khí mười phần.

Trên mặt hắn tràn ngập phẫn nộ, càng có một loại uất ức.

Không phải sao? Luận lực lượng hắn tuyệt đối nghiền ép Chu Hằng, nhưng ai bảo hắn cực khinh bỉ Chu Hằng, nhận định hắn ta là Thiên Tôn yếu nhất trong lịch sử, vừa lên liền lấy khí thế đè người?

Loại đồ chơi khí thế này tương quan cảnh giới, nhưng lại không hoàn toàn tương đồng.

Bình thường mà nói, khí thế của võ giả cảnh giới cao tuyệt đối có thể nghiền ép võ giả cảnh giới thấp, bởi vì khí thế là biểu hiện của lòng tin, ý chí của võ giả. Nhưng chính là có tình huống ngoài ý muốn, tỷ như Chu Hằng. Năm đó hắn còn chưa tiến vào Kết Thai Cảnh liền có thể dùng khí thế chấn nhiếp Kết Thai Cảnh chân chính!

Mà hiện tại, linh lực của hắn tuy rằng còn chưa tiến vào Hóa Thần Cảnh, nhưng thể chất Thiên Tôn cũng là Thiên Tôn. Lòng tin, ýchí của hắn tự nhiên cũng có tiến bộ bước dài. Đừng nói Thành Thượng Thần, cho dù phụ thân hắn ta đích thân tới cũng đừng mơ áp đảo Chu Hằng!

Hắn vị tân tấn Thiên Tôn này cái gì khác không so, cố tình so khí thế với Chu Hằng, đây không phải là tự tìm khó chịu sao?

Sau một lúc lâu, mọi người mới xem như khôi phục lại, ánh mắt nhìn về phía Chu Hằng tự nhiên mang theo vẻ kinh ngạc.

Mặc dù khí thế tuyệt đối không giống như là thực lực, lại là một loại thể hiện tương đương trực quan. Mỗi một vị Thiên Tôn cường thế đều là khí thế bức người, có năng lực khiến người không chiến mà hàng.

Tỷ như Vạn Cổ Đại Đế năm đó, Tử Diễm Thiên Long chẳng những chuyên khắc tà vật, bản thân cũng có oai Chân Long, khiến đối thủ vừa động vào liền tự động giảm ba phần chiến lực. Cái này còn đánh thế nào?

Không nghĩ tới là, Chu Hằng chẳng những kế thừa điểm ấy, còn đem nó phát dương quang đại!

Thật là khó tin. Rõ ràng là Thiên Tôn yếu nhất trong lịch sử, làm sao có thể có được khí thế khủng bố như thế? Điều này quá kỳ quái, hai loại tuyệt đối không nên xuất hiện trên cùng một người!

Thành Thượng Thần rất nhanh liền trấn định lại. Khí thế mạnh nữa lại thế nào, chiến lực nhưng được quyết định bởi các mặt, chỉ có khí thế cũng không tác dụng gì! Hắn cũng không bị thương, chỉ là dưới chân điểm một cái, mũi trân hư đạp không gian, dường như giẫm lên mặt nước, lập tức gợn ra một vòng gợn sóng màu đen, ởtrong thiên địa vô hạn lan tràn.

Giống như một vị Thần Vương du lịch, hắn một bước nối một bước trở về, từng vòng gợn sóng nổi lên, đen hơi thở của hắn hoàn toàn bày ra.

Không hổ là Thiên Tôn, vô cùng cường đại!

Chu Hằng không thể không thừa nhận, thực lực của người này ít nhất mạnh hơn Ứng Thừa Ân gấp mười, thậm chí còn hơn! Đối phương đem thực lực thi triển hết, tựnhiên là bởi vì vừa rồi bị thất thế, tổn hại thể diện, muốn dùng phương thức này để vãn hồi thể diện.

- Hừ, ăn ta một chỉ! Thành Thượng Thần lạnh lùng hừ nói. Đến loại cảnh giới này của bọn họ tự nhiên khinh thường tìm cớ để đưa đẩy. Lúc trước thua chính là thua, còn biện giải sẽ chỉ khiến cho thể diện càng tổn hại!

Thiệt thòi đã bị, liền dùng thực lực để đòi lại!

Hơn nữa khiến hắn khó chịu là, sau khi hắn thiệt thòi nhỏ bởi Chu Hằng, Thương Ngạo Mục Nguyệt rồi lại một mực dùng ánh mắt tỏa ánh sao nhìn chằm chằm Chu Hằng!

Đối với hắn mà nói, nữ nhân Kết Thai Cảnh đủ để thành lương phối của hắn, hơn nữa phía sau Thương Ngạo Mục Nguyệt còn đứng một vị Thiên Tôn. Hơn nữa còn là Thiên Tôn tiềm lực phát triển khá lớn. Đây là người hắn muốn ra sức mời chào!

Đừng nhìn Độc Miểu Thiên Tôn xưng bá ở Phàm giới, chỉ khi nào phá toái thành tiên, liền hết thảy bắt đầu lại từ đầu, chỉ là tân tấn tiên nhân ở Tiên giới lại tính là cái gì?

Nếu là có người phụ tá, đặc biệt là người tiềm lực phát triển to lớn, như vậy liền có thể ở Tiên giới đánh ra một vùng thiên địa!

Dù sao, từ Phàm giới phi thăng Tiên giới, mỗi người đều là hạng thiên tư trác tuyệt, trải qua gió táp mưa sa, chịu nhiều trắc trở mới trưởng thành. Ý chí kiên định, có được tiềm chất trở thành người trên người!

Bởi vậy, ba vị quý thiếu này vì sao lại đồng loạt tới làm khách, vì chính là mời chào Sí Diễm Yêu Tôn!

Đồng minh thế nào đáng tin nhất? Tự nhiên là thông gia của đằng gái!

Hơn nữa, điều kiện bản thân của Thương Ngạo Mục Nguyệt cũng tương đối khiến người vừa lòng, ba vị Thiên Tôn trẻ tuổi đều động lòng.

Kỳ thật, còn có hai đối tượng kết thân tốt hơ. Một là Dương Tử Đồng của Lôi Quang Địa Cốc, vị này bản thân chính là Thiên Tôn! Tuy nhiên, Dương Tử Đồng lại làchủ nhân của một tử địa khác, cùng ba nhà khác là quan hệ đối thủ cạnh tranh, đến lúc đó ai làm lão đại đây? Đây là một vấn đề rất nghiêm trọng, rất thực tế!

Một người khác chính là Nguyệt Ảnh Thánh Nữ. Đồng dạng là Thiên Tôn, hơn nữa sau lưng cũng không có Thiên Tôn mạnh hơn. Chỉ cần dùng chữ tình thu phục, đây là một trợ thủ cường lực miễn phí!

Đáng tiếc, thời gian bọn họ xuất thế quá ngắn, còn chưa từng ra mắt vị Nữ Tôn này.

Vì nhặt hạt mè mà đánh mất dưa hấu là chuyện rất ngu xuẩn, ai cũng không dám nói có thể khiến cho Nguyệt Ảnh Thánh Nữ ái mộ. Bởi vậy Thương Ngạo Mục Nguyệt giờ phút này chính là đối tượng theo đuổi tốt nhất. Nhưng không nghĩ tới chính là, Thương Ngạo Mục Nguyệt rồi lại để mắt Chu Hằng!

Há có lý này!

Thành Thượng Thần hừ lạnh, hắn một chỉ vạch ra, như thiên thần hạ phàm. Đầu ngón tay xẹt qua một luồng thần huy, tỏa ra lưu quang vô hạn, hướng về phía Chu Hằng trấn áp.

Chỉ là Thiên Tôn yếu nhất trong lịch sử, có tư cách chính diện là địch với hắn sao?

Chu Hằng thét dài một tiếng, quyền phải đánh ra, nắm tay màu vàng giống như một vị Thần chích trong thiên địa, tràn đầy hơi thở tối cao tối thượng!

Bùng!

Quyền chỉ giao nhau, chấn động ra tiếng vang thật lớn.

Ba vị Thiên Tôn Sí Diễm Yêu Tôn vội vàng triển khai lực lượng lớn, đem lực lượng dao động ra ngoài khống chế trong một phạm vi nhỏ, tránh cho hai vị Thiên Tôn đại chiến đánh sụp đổ thiên địa.

Trong tro bụi tràn ngập, Chu Hằng liên tiếp lùi mười dặm, mà Thành Thượng Thần quả nhiên ở lực lượng chiếm thượng phong, cũng không lùi lại mảy may.

Đây vốn là kết quả khiến Thành Thượng Thần nên cười lớn, nhưng bất kể là hắn hay là Sí Diễm Yêu Tôn, Cung Hoành Ân, Tả Khâu Văn Quan đều lộ ra biểu tình kinh ngạc tới cực điểm, thậm chí hơn xa lúc trước Thành Thượng Thần bị khí thế của Chu Hằng chấn lui.

Bởi vì Chu Hằng hiện tại bộc phát ra lực lượng cực hạn, trình tự linh lực của hắn tự nhiên không giấu vào đâu được.

[CHARGE=3]

Chỉ vẻn vẹn Thần Anh tam trọng thiên!

Đương nhiên, nếu không cân nhắc mấy vị Thiên Tôn này, với linh lực tích lũy khủng bố như vậy của Chu Hằng đủ để xếp hạng thứ nhất đại lục! Nhưng Thần Anh Cảnh mạnh mấy lại làm sao có tư cách chính diện là địch với Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh?

Đây là nghiền ép tuyệt đối!

Nhưng Chu Hằng chính là làm được. Một quyền này tuy rằng rơi xuống hạ phong một chút, nhưng về trình tự lại không thua bởi Thành Thượng Thần chút nào.

Thể chất Thiên Tôn!

Tê!

Tiểu tử này ở đâu là Thiên Tôn yếu nhất trong lịch sử, trái ngược hắn có khả năng sẽ trở thành Thiên Tôn mạnh nhất trong lịch sử!

- Lực lượng phòng ngự thật cường đại! Sí Diễm Yêu Tôn lịch duyệt hơn xa ba người Thành Thượng Thần. Trong một đòn này, Chu Hằng rồi lại bình yên vô sự, thần thể nở rộ hào quang rực rỡ, như Minh Vương bất phôi bất hủy!

Bị hắn nhắc nhở như vậy, ba người Thành Thượng Thần, Cung Hoành Ân, Tả Khâu Văn Quan đồng thời trên mặt biến sắc.

Chu Hằng không chỉ có được lực lượng thể chất Thiên Tôn, hơn nữa cường độ thân thể của hắn cũng đáng sợ vô cùng, ít nhất hơn xa bọn họ. Nếu một ngày kia trình tự linh lực của Chu Hằng nhảy vào Hóa Thần Cảnh thì sao?

Trên đời ai có thể cùng hắn là địch?

Ít nhất bọn họ là tuyệt đối không được. Chỉ riêng tầng phòng ngự kia liền khiến cho Chu Hằng đứng ở thế bất bại!

Không được, nhân vật như vậy phải lập tức diệt trừ!

Ba vị Thiên Tôn trẻ tuổi đồng thời hung quang lộ ra, mặt không đổi sắc đã tạo thành hình tam giác bao vây Chu Hằng lại. Mỗi người đều có thần huy lưu chuyển, thậm chí đem Thần chích đại thành đều vậ chuyển ra.

Một vùng biển độc, một ngọn núi lửa, một đoàn bóng đen!

Chu Hằng không hề sợ hãi, ngược lại cười ha hả, lộ ra chiến ý mãnh liệt.

Năm xưa Vạn Cổ Đại Đế một người độc chiến chủ nhân bốn đại tử địa, anh hùng bậc nào, khí phách bậc nào! Hiện giờ thời gian xuyên qua mấy vạn năm, biến thành hắn độc chiến hậu nhân của bốn đại tử địa. Lịch sử luôn là tương tự kinh người!

- Đáng tiếc, còn thiếu một người! Hắn lộ ra một chút tiếc hận.

Cái... cái gì!

Đối mặt với hợp kích của ba vị Thiên Tôn, lại còn ngại ít người không đủ đánh? Ra mắt người ngông cuồng, nhưng chưa từng thấy cuồng như thế!

Ba người Thành Thượng Thần đều giận tím mặt, trên mặt lại cũng không lộ ra bao nhiêu biểu tình, chỉ là sát khí trên người càng ngày càng đậm.

- Phụ hoàng! Thương Ngạo Mục Nguyệt kéo áo Sí Diễm Yêu Tôn: - Ngài ra tay ngăn cản bọn họ đi!

Sí Diễm Yêu Tôn không khỏi cười nói: - Làm sao, coi trọng tiểu tử này?

- Ngài... ngài đang nói nhăng gì thế! Thương Ngạo Mục Nguyệt vừa thẹn vừa giận, hung hăng giậm chân, hai cánh chim trắng như tuyết giơ lên thật cao, cho thấy nội tâm nàng không bình tĩnh.

- Còn biết thẹn thùng? Sí Diễm Yêu Tôn càng vui vẻ. Hắn nhưng chưa từng thấy cảnh tượng ái nữ thẹn thùng mấy lần, lập tức liền gật gật đầu, lẩm bẩm: - Luận gia thế, người này chính là dòng dõi Vạn Cổ Đại Đế. Luận thực lực bản thân và thiên tư, hắn cũng có xu thế một bước lên trời, cũng miễn cưỡng xứng với ái nữ của bổn hoàng!

- Phụ hoàng, người ta không để ý tới người! Thương Ngạo Mục Nguyệt mặt xấu hổ đỏ bừng, sau khi giậm mạnh mấy cái, cúi đầu mân mê góc áo.

Mỹ nữ yêu anh hùng, đặc biệt là Công chúa kiêu ngạo như Thương Ngạo Mục Nguyệt, nam nhân bình thường căn bản ngay cả tư cách khiến nàng nhìn chăm chú cũng không có! Phụ thân nàng chính là nhân vật có quyền thế nhất, cường đại nhất trên đời này, bởi vậy tiêu chuẩn chọn bạn đời của nàng tự nhiên cũng lấy phụ thân làm vật tham chiếu!

Ít nhất không thể quá kém so với phụ thân của mình!

Nhưng chính là một điều kiện như vậy, trên đời này có mấy người quá quan?

Ít nhất là một năm trước, một người đều chưa từng có!

Thẳng đến hiện tại, hoàn cảnh thiên địa chợt biến, thiên kiêu thượng cổ lần lượt xuất hiện, Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh một người nối một người xông ra, bày ra thế trăm hoa đua nở.

Nếu như không có sự tồn tại của Chu Hằng, ba người Thành Thượng Thần không thể nghi ngờ người nào đều có tư cách khiến Thương Ngạo Mục Nguyệt động lòng. Đáng tiếc là, hiện tại lại thêm một Chu Hằng!

Tuy rằng thực lực của hắn còn xa không đạt tới đỉnh, nhưng mũi nhọn của hắn đã tất hiện, dưới hào quang vô hạn của hắn bao phủ, có thiên kiêu nào xứng đáng đánh đồng với hắn?

Thương Ngạo Mục Nguyệt lúc trước quả thật từng có hiểu lầm với Chu Hằng, nhưng chính bởi vì là hiểu lầm, giải khai xong không phải là không có chuyện gì rồi? Thậm chí, bởi vì hiểu lầm nàng còn từng hận Chu Hằng, cũng từng áy náy, điều này ít nhất ở trong lòng đại tiểu thư khắc ghi ấn tượng của Chu Hằng.

Đây cũng là ưu thế!

Lúc trước Chu Hằng dùng một luồng khí thế đánh lui Thành Thượng Thần, hiện tại càng khiến cho ba vị Thiên Tôn trẻ tuổi liên thủ cùng đối địch. Điều này khiến người động lòng cỡ nào?

Như ý lang quân mà thiếu nữ muốn , không phải chính là anh hùng như vậy sao?

Nhìn ái nữ trong thẹn thùng có mang theo vui mừng tươi đẹp, Sí Diễm Yêu Tôn khẽ thở dài nói: - Nữ đại bất trung lưu a!!!

- Phụ hoàng... Thương Ngạo Mục Nguyệt kéo dài giọng nói.

- Biết rồi! Biết rồi! Nếu là tiểu tử này gặp phải nguy hiểm, bổn hoàng nhất định sẽ ra tay! Sí Diễm Yêu Tôn có chút ghen tị nói. Thiên Yêu Đế triều tuy rằng Công chúa rất nhiều, nhưng đó đều là bàng chi sinh ra, hắn chỉ có một đứa con gái như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.