Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1771: Chương 1771: Cô nương, cần lấy ra chút bản lĩnh thật sự. (1)




Huyền Thiên cảm giác được hắn xuyên qua một tầng hư không che chắn thật mỏng, triệt để ly khai trận pháp không gian xuất hiện tại trong đại điện trống trải điện, đúng là bên trong Xích Dương điện.

Xích Dương điện không có phân thành chủ điện hay gì khác, chỉ có một điện duy nhất, bên trong phi thường trống trải, ước chừng hai dài hơn mười trượng, rộng hơn mười trượng.

Phía trước Huyền Thiên, sâu trong điện có chín cái đài cao. Bên trên có một chỗ ngồi rất lớn, một lão giả tóc trắng trường bào màu đỏ ngồi bên trên.

Xích bào lão giả hai mắt nhắm nghiền, không có nửa điểm khí tức, lão là một người chết.

Chắc hẳn đây chính là chủ nhân của Xích Dương Đế phủ -- Xích Dương Kiếm đế.

Xích Dương Kiếm đế hơn ba ngàn năm trước không thể phi thăng thành thần, cuối cùng tại phàm giới làm Bán Thần, nhân vật đứng đầu của thời đại đó, một thân thực lực mạnh mẽ, có thể nói là thông thiên triệt địa.

Chết đi hơn ba ngàn năm, đối với thân thể của một vị Bán Thần mà nói, hiển nhiên còn chưa tới thời điểm hư thối, vì thế mà Xích Dương Kiếm đế ngồi bên trên mặc dù khí tức tĩnh mịch nhưng không có khô héo.

Ánh mắt Huyền Thiên nhìn thoáng qua thật nhanh bên trên người Xích Dương Kiếm Đế sau đó liền dời bên trên, chỗ đài cao hơn mười thước có lơ lửng một khỏa hạt châu lớn.

Viên châu trắng như ngọc, hào quang bùng phát, Huyền Thiên vừa nhìn đã phải dời ánh mắt đi.

- Khí tức dương thật mãnh liệt.

Trong nội tâm Huyền Thiên sợ hãi thán phục.

Ngọc châu trắng noãn kia có dương khí mạnh hơn cả Cực Dương Châu Huyền Thiên đã từng lấy được.

- Đây chính là Cực Dương Xích Ngọc bốn người kia đã nói ở bên ngoài Đế phủ sao? Sao mình có cảm giác nó có chút tương tự cùng Cực Dương Châu?

Huyền Thiên thầm nghĩ:

- Hẳn là Cực Dương Châu sinh ra bên trong Xích Diễm đại hoang mạc, chỉ là cách gọi bất đồng thôi.

Kiếm si cảm ứng được tiếng lòng của Huyền Thiên, hắn truyền âm nói:

- Đây không phải Cực Dương Châu đơn thuần, đã bị người sử dụng qua, hẳn là hơn ba nghìn năm trước Xích Dương Kiếm Đế lấy được, sau đó châu bị hắn tế luyện cả đời sinh ra một chút biến hóa, bất quá đây là biến hóa tốt, hiện tại Xích Dương Kiếm Đế đã bị chết, chỉ sợ hắn cả đời lĩnh ngộ Dương Chi Áo Nghĩa đều ở trong hạt châu này. Nếu ngươi đạt được nó, lĩnh ngộ Dương Chi Áo Nghĩa sẽ trở nên cực kỳ thông suốt.

Huyền Thiên mỉm cười, thầm nghĩ:

- Hiện tại bốn người bọn hắn còn bị nhốt tại trong trận, Cực Dương Xích Ngọc thuộc về ta.

Đang khi nói chuyện, Huyền Thiên giơ thủ chưởng ra, một cái cương nguyên đại thủ lập tức phóng lên trời chộp tới Cực Dương Xích Ngọc trên đài cao.

Phanh --

Cương nguyên đại thủ cách Cực Dương Xích Ngọc còn có một trượng đột nhiên vang lên một tiếng bạo nổ, một tầng màn sáng màu đỏ xuất hiện ngăn cương nguyên đại thủ lại.

Cương nguyên đại thủ đâm vào bên trên màn sáng màu đỏ bị nát bấy, nhưng màn sáng màu đỏ chỉ nổi lên một tầng chấn động nho nhỏ.

Màn sáng màu đỏ bao phủ từ đài cao tới đỉnh điện không một kẽ hở.

- Kiếm si, giúp ta một tay.

Huyền Thiên truyền âm nói.

Tâm niệm vừa chuyển, có vô số đạo kiếm quang trong cơ thể Huyền Thiên bay ra hóa thành một phiến tinh không, tổ hợp thành đại chu thiên Tinh Thần Kiếm trận.

Huyền Thiên lập tức khống chế kiếm trận chi lực ngưng tụ thành một đạo kiếm quang cự đại chém tới phong ấn phía trước.

Kiếm si cũng nháy mắt ngưng tụ thành hình xuất hiện tại bên cạnh Huyền Thiên, hai ngón tay chém ra một đạo kiếm quang mảnh như tơ.

Oanh -- tiếng nổ vang khiến trời rung đất chuyển.

Màn sáng màu đỏ kịch liệt rung động lên nhưng cũng không có trực tiếp sụp đổ.

Đạo phong ấn này cường đại hơn phong ấn Cấm Hồn Điện, Đan Dược Điện rất nhiều.

Phong ấn bên trong Đan Dược Điện, hắn chỉ cần dùng hai đạo kiếm trận công kích liền có thể phá vỡ, kiếm si chỉ cần một đạo. Bây giờ hai người liên thủ, phong ấn lại có thể chống đỡ.

Có thể thấy được, Cực Dương Xích Ngọc đích thật là phi thường quý giá.

Oanh --

Tiếng nổ vang to lớn lại một lần nữa vang lên, Huyền Thiên cùng kiếm si lập tức liền triển khai lần công kích thứ hai.

. . .

. . .

Oanh --

Ba --

Tiếng nổ vang liên tục vang lên hơn mười lần, lúc này đây màn sáng màu đỏ rốt cục bên trong tiếng nổ vang vỡ vụn ra, rất nhanh thối lui sang hai bên, nháy mắt hóa thành hư vô.

Rốt cuộc phá vỡ màn sáng màu đỏ rồi, Cực Dương Xích Ngọc đang ở trước mắt, trên mặt Huyền Thiên lộ ra vẻ mỉm cười, hoàng tộc bốn đại đế quốc thì sao? Bây giờ còn bị nhốt tại trong trận a.

Ánh mắt ba người Tần Phi, Triệu Ngôn, Tề Cẩm Huyền Thiên nhớ rõ rất rõ ràng, chắc hẳn ba người bọn họ cho rằng hắn đã chết, nếu là xông qua Cửu Cung Hung Hỏa Trận lại phát hiện Cực Dương Xích Ngọc không còn, hơn nữa là bị Chuẩn Đế bọn hắn cực kỳ xem thường lấy, chắc hẳn biểu lộ thay đổi cực kỳ đặc sắc.

Thủ thế vừa thu lại, kiếm trận đầy trời hóa thành kiếm quang thu hồi trong cơ thể.

Kiếm si cũng hóa thành một đạo hắc quang bay vào bên trong mảnh vỡ Hiên Viên kiếm phía sau lưng Huyền Thiên.

- Làm sao có thể. . . ? Ngươi qua trận pháp sớm một bước đến nơi này?

Lúc này, trong lúc đó một đạo thanh âm kinh ngạc vang lên sau lưng Huyền Thiên.

Là giọng nữ, thanh âm khiến Huyền Thiên có chút cảm giác quen thuộc, đúng là Đoan Mộc Anh.

Nàng là người thứ nhất trong bốn vị đế giả tuổi trẻ xuyên qua trận pháp đi vào bên trong Xích Dương điện.

Thế nhưng mà khiến nàng không có nghĩ tới Chuẩn Đế tuổi trẻ biến mất trong Cửu Cung Hung Hỏa Trận đến nơi này sớm hơn nàng một bước.

Dù tâm cảnh của nàng kiên định, giờ phút này cũng không nhịn rung động không thôi, nàng một mực không có bất cứ hứng thú gì đối với Chuẩn Đế trẻ tuổi này, hiện tại xem ra có chút quá mức khinh thị hắn.

Huyền Thiên quay trở về, nhìn Đoan Mộc Anh cười cười nói:

- Cô nương đã tới chậm, Cực Dương Xích Ngọc thuộc về ta.

Nói xong, Huyền Thiên liền duỗi ra cánh tay, một cái cương nguyên đại thủ hướng Cực Dương Xích Ngọc bắt tới.

- Ai!

Đoan Mộc Anh điểm ra một ngón tay, chỉ cương hóa thành một lá cây màu xanh, trong chốc lát bắn ra chém cương nguyên đại thủ của Huyền Thiên thành hai khúc:

- Vật phẩm trong không gian Đế phủ này đều là vô chủ, Cực Dương Xích Ngọc còn không có rơi vào trong tay của ngươi thì chưa phải của ngươi. Vị công tử này, muốn lấy được bảo vật thực lực phải cường đại, ngươi nếu muốn lấy Cực Dương Xích Ngọc, chi bằng thắng được tiểu nữ tử hãy nói.

Ngụ ý nếu là Huyền Thiên không thắng được nàng thì Cực Dương Xích Ngọc sẽ thuộc về nàng.

Ở bên trong Cực Dương Xích Ngọc ẩn chứa lĩnh ngộ Dương Chi Áo Nghĩa cả đời của Xích Dương Kiếm Đế, đạt đến cực hạn, bất luận đế giả nào đạt được đều có đại tác dụng. Đối với tìm hiểu Dương Chi Áo Nghĩa trở nên thuận buồm xuôi gió, thực lực tăng lên không ít.

Mặc dù nói màn sáng màu đỏ kia là do Huyền Thiên phá vỡ, Cực Dương Xích Ngọc cũng Huyền Thiên trước thấy nhưng bảo vật bên trong Xích Dương Đế Phủ từ trước đến nay không phải ai trước thấy là của người đó, Huyền Thiên còn chưa thu vào tay thì nó vẫn là vật vô chủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.