Huyền Thiên có thể trong lúc thiên quân nhất phát né khỏi một kiếm tất
sát của Vũ Văn Hồng Thắng, hơn nữa liều mạng một kiếm mà không việc gì,
khiến trong hai mắt Vũ Văn Hồng Thắng liền hiện lên một đạo kinh ngạc.
Vũ Văn Hồng Thắng cũng không vì đánh lén mà cảm thấy xấu hổ, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên:
- Rất tốt, ngươi quả nhiên có tư cách để ta ra tay.
Chúng cường giả nghe vậy tất cả đều kinh hãi, khiến một vị địch thủ cao hơn hắn bốn cảnh giới nói ra đánh giá như thế, chiến lực của Huyền
Thiên quả nhiên nghịch thiên tới cực điểm.
Lúc mấy vị vương
giả vô thượng ở Địa giai cảnh chỉ sợ cũng không hơn gì thế này, bởi vì,
cho dù là tồn tại ngày sau trở thành vương giả vô thượng, bất kể là ở Võ Đạo cảnh, hay là Tiên Thiên cảnh, Địa giai cảnh, Thiên giai cảnh, đều
không xuất hiện qua chiến tích vượt bốn cảnh giới giết địch bao giờ.
Đương nhiên, mượn nhờ ngoại lực thì không tính, từng có thiên tài trận
đạo bằng vào trận pháp tuyệt thế khốn giết qua một cường giả cao hơn
mình bốn năm cảnh giới, cái này không thuộc về chiến lực bản thân.
Huyền Thiên sắc mặt bình tĩnh nhưng trong mắt lại ngưng trọng, tinh
thần vô cùng tập trung, một vị cường giả Địa giai cảnh thất trọng đủ để
cho hắn coi trọng, không dám có chút thư giãn, bởi vì, cho dù là vương
giả vô thượng, chiến lực nghịch thiên, lúc ở Địa giai cảnh đối mặt với
cường giả cao hơn mình bốn cảnh giới nhiều nhất cũng chỉ có thể tự bảo
vệ mình, không có khả năng chiến thắng.
Quyết đấu với cường
giả cao hơn mình bốn cảnh giới, Huyền Thiên biết đây là một trận chiến
gian khổ nhất từ khi hắn chào đời đến nay, hắn tuy rằng tự tin, nhưng
cũng không mù quáng, Vũ Văn Hồng Thắng, quả thật có khả năng chém giết
hắn.
- Chuyện bất qua tam, Hồng Thắng sư huynh, chậm rãi hành hạ chết hắn đi!
- Đúng, ngàn vạn không nên một kiếm chấm dứt tánh mạng của hắn, đối
với hắn như vậy quá thống khoái, hắn giết chết môn hạ đệ tử, hại chết
thái thượng trưởng lão môn ta, nhất định phải khiến cho hắn nếm đủ cảm
giác thống khổ!
- Hồng Thắng sư huynh, đưa hắn lột da cạo xương, lấy máu rút gân hắn ... !
...
...
Đệ tử Bá Kiếm Môn nguyên một đám quát lên, Vũ Văn Hiêu bị Huyền Thiên
chém giết không sai, Tư Toái Không cũng bị Huyền Thiên chém giết không
sai, hơn nữa còn chém ở trước mặt bọn họ, mà ba vị thái thượng trưởng
lão Vũ Văn Hỗ, Vũ Văn Hầu, Vũ Văn Hưng cũng vì Huyền Thiên mà bị "Lôi
Đình Kiếm Tôn" chém giết, bọn hắn đối với Huyền Thiên hận thấu xương,
muốn rút gân lột da Huyền Thiên cho hả giận...
- Ta sẽ cho hắn biết kết cục khi đắc tội với Bá Kiếm Môn!
Vũ Văn Hồng Thắng nhẹ gật đầu, thanh âm lạnh lùng khiến người cảm giác thấy lạnh cả người.
Nói xong, Vũ Văn Hồng Thắng lập tức ra tay, Bảo kiếm Địa cấp trung phẩm trong tay hào quang bùng lên, hư không phía trước tách ra, kiếm quang
tựa như tia chớp nhanh chóng chém xuống Huyền Thiên.
Ba --!
Càn Khôn nghiền nát, Giang Hà đứt gãy, giờ phút này trong thiên địa chỉ còn lại một kiếm này, kiếm quang lướt qua, tất cả đều bị hủy diệt.
Cũng là Đại Liệt Kiếm Càn Khôn nhưng do Vũ Văn Hồng Thắng thi triển ra
lại mạnh hơn Toái Hư Không gấp mấy lần, uy lực kinh thiên.
Kiếm quang chưa đến, Huyền Thiên liền cảm giác được, có một cố uy áp cực lớn bao phủ về phía hắn, hắn như trên lưng đeo một ngọn núi nặng mười
vạn cân, thể xác và tinh thần mỏi mệt, tựa hồ tất cả bên người đều nhanh hơn, mà chính hắn, lại có lực nhưng không dùng được, tất cả động tác
đều có cảm giác chậm chạp.
Vũ Văn Hồng Thắng toàn lực xuất
kích, lực công kích so với lúc tập sát quả nhiên không thể so sánh nổi,
khiến Huyền áp lực của Huyền Thiên liền tăng gấp đôi.
Huyền
Thiên uy áp đại thế cảm giác được cũng không phải là Vũ Văn Hồng Thắng
cố ý thi triển ra, mà là giữa võ giả, cách xa nhau bốn cảnh giới, lúc ra tay toàn lực tất sẽ sinh ra uy thế áp thế, đây là Thiên Địa đại thế tự
nhiên sinh ra, cho nên mới có thuyết pháp "chuyện bất quá tam", bởi vì
một khi qua tam, Thiên Địa sẽ tự chủ áp chế, ai có thể nghịch thiên mà
đi?
Vốn thực lực Vũ Văn Hồng Thắng hơn Tư Toái Không gấp mấy
lần, hơn Huyền Thiên còn nhiều hơn, hiện giờ Huyền Thiên bị Thiên Địa
đại thế áp chế, trên lưng như đeo gông xiềng nặng trên mười vạn chiến
đấu với Vũ Văn Hồng Thắng, vậy nên càng lâm vào hạ phong.
Huyền Thiên muốn huy kiếm, nhưn trong hư không lại tựa hồ như có một bàn tay lớn vô hình đang đè nặng lên hắn, khiến hắn khó có thể nhúc nhích.
Cáp --!
Huyền Thiên rống to một tiếng, lực lượng thân thể chốc lát phát huy đến mức tận cùng, đệ thất đoán của Cửu Đoán Công lúc này toàn diện bộc
phát, gồng xiềng trên mười vạn cân không thể áp chế hắn chút nào trong
chốc lát, hắn nghịch thiên mà chiến, đánh cho uy áp đại thế do Thiên Địa áp chế sinh ra thành nát bấy.
Cùng thời khắc đó Lôi Ngân
Kiếm phát ra ánh sáng rực rỡ, Huyền Thiên xuất kiếm như điện, trong nháy mắt ba thứ kiếm chiêu Tam Tinh Tương, Bắc Đẩu Tương, Thiên Lang Tương
lần lượt xuất hiện!
Keng keng keng!
Ba tiếng bạo tiếng nổ, hỏa hoa bắn ra bốn phía, nước chảy tán loạn, nhấc lên sóng gió ngập trời!
Bịch bịch bịch! Huyền Thiên lùi lại về sau liền bốn bước, tuy rằng mỗi
một bước đều đạp trong hư không, nhưng đại địa chấn động, đáy sông phía
dưới xuất hiện nguyên một đám dấu chân cực lớn, dài đến mười trượng, sâu đến mấy mét, có thể thấy lúc Huyền Thiên lui về phía Chân Nguyên chấn
động kịch liệt thế nào.
Lôi Ngân Kiếm đê minh, tựa hồ như
đang run rẩy, có thể thấy một kiếm vừa rồi của Vũ Văn Hồng Thắng khủng
bố thế nào, nhưng lại bị Huyền Thiên chặn đứng, tuy rằng lui về phía sau bốn bước nhưng lại không bị gì cả.
XIU.... XIU... XIU.... XIU... XIU.... XIU... XÍU... UU! --
Huyền Thiên lui về phía sau bốn bước, vừa mới ổn định thân thể liền có
vô số đạo kiếm quang từ thế nội hắn bắn ra, như một hồi kiếm vũ, rậm rạp chằng chịt chém về phía Vũ Văn Hồng Thắng.
Kiếm quang hư thật giao nhau, là do kiếm ý ngũ giai ngưng tụ mà thành.
Huyền Thiên giãy giụa gông xiềng, hóa giải thế công của Vũ Văn Hồng
Thắng, lại vận chuyển kiếm ý triển khai phản kích, bất quá chỉ trong
nháy mắt, cho tới giờ khắc này, chúng cường giả vây xem mới bắt đầu phát ra thanh âm kinh hô.
Cách xa nhau bốn cảnh giới đại chiến,
võ giả cảnh giới thấp sẽ bị Thiên Địa đại thế áp chế, đây là chuyện mọi
người đều biết, cho nên, bất luận võ giả nào chém giết võ giả thấp hơn
mình bốn cảnh giới đều dễ dàng hơn cả giết gà chó, đơn giản như nghiền
chết một con kiến vậy.
Nhưng Huyền Thiên lại hóa giải một
kiếm ở trạng thái đỉnh phong của Vũ Văn Hồng Thắng cũng đủ để khiến
chúng cường giả phải chấn kinh.
Giờ phút này, ngay cả Túy
Kiếm Ông đối với chuyện ngoài thân vốn thờ ơ cũng bắt đầu quan chiến,
ánh mắt nhìn về phía Huyền Thiên.
Kiếm ý ngũ giai của Huyền
Thiên không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì cho Vũ Văn Hồng Thắng, bởi
vì lĩnh ngộ của Vũ Văn Hồng Thắng đối với kiếm ý cũng đạt đến ngũ giai,
tạo nghệ so với Huyền Thiên chỉ cao chứ không thấp. Thể nội hắn lóe lên
kiếm quang, lập tức liền chém bay hết kiếm quang rậm rạp chằng chịt chém tới.