Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 413: Chương 413: Đặc thu đệ tử. (3)




- Đại sư huynh...

Huyền Thiên quay người lại nhìn, là Bạch Linh đuổi theo vài bước, nói:

- Nhớ rõ quay lại xem đi.

- Yên tâm đi, ta nhất định sẽ trở về.

Huyền Thiên khẳng định gật gật đầu, sau đó bước ra đại điện Thiên Kiếm.

Lăng Dật Trần ngồi lên lưng chim, phóng lên trời, Huyền Thiên nhún nhún vai, Tiểu Hổ nhảy xuống, trong chốc lát biến lớn, Huyền Thiên ngồi lên sau lưng Tiểu Hổ, đi theo sau lưng Lăng Dật Trần, bay lên không trung.

Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh... Sau khi đệ tử tinh anh của Thiên Kiếm Tông đuổi theo, chỉ thấy hai đạo thân ảnh trên không trung, càng ngày càng xa, cho đến khi biến mất không còn lại gì.

Ngạo Kiếm Sơn Trang ở vào phía nam của Ngạo Châu, chỗ đó có một khu vực vô cùng rộng lớn, đều là thổ địa phì nhiêu, cư dân cơm no áo ấm, thập phần giàu có, không thuộc về bất cứ vương triều nào, là khu vực của Ngạo Kiếm Sơn Trang.

Ngạo Kiếm Sơn Trang, nằm ở bình nguyên rộng lớn có Ngạo Kiếm Thành.

Ngạo Kiếm Thành, đệ nhất đại thành của Ngạo Châu, đông tây dài mười lăm dặm, nam bắc dài mười hai dặm, là một tòa thành trì cực lớn, Ngạo Kiếm Sơn Trang ở phía bắc của Ngạo Kiếm Thành, phạm vi ba ngàn mét, cơ hồ chiếm cứ nửa diện tích của băc thành..

Ngày mười tháng hai là một lễ lớn, Thiên Tinh các đặc thu đệ tử tại Ngạo Châu, làm cho cả Ngạo Châu sôi trào lên, mà Ngạo Kiếm Thành là trung tâm của sôi trào.

Tất cả đại tông môn của Ngạo Châu đều hộ tống đệ tử tinh anh đến Ngạo Kiếm Sơn Trang, không chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh thập trọng, ngay cả đệ tử hậu bối tu vi Tiên Thiên cảnh cửu trọng cũng đi qua thử thời vận.

Có thể trước hai mươi tuổi đạt tới Tiên Thiên cảnh cửu trọng, cũng là thiên tài rồi, nếu như có thể tiến vào trong Thiên Tinh các, cuộc đời này đột phá Địa giai cảnh hậu kỳ đều có hi vọng.

Buổi sáng Thiên Tinh các tuyển nhận khiêu chiến, cũng đã bắt đầu, đệ tử Tiên Thiên cảnh cửu trọng của Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng Thanh Phong cốc, Cổ La tông, Tiêu Diêu Kiếm Tông trên cơ bản đều đào thảo đệ tử Tiên Thiên cảnh thập trọng của các đại tông môn.

Nhưng vẫn có chút đệ tử Tiên Thiên cảnh thập trọng muốn nhảy vào ba mươi danh ngạch này, ba vương triều thượng phẩm, trong các vương triều này có không ít tông môn ngũ phẩm, môn hạ trước hai mươi tuổi bước vào Tiên Thiên cảnh thập trọng cũng không hiếm lạ.

Thậm chí trong một ít tông môn lục phẩm đều xuất hiện loại thiên tài yêu nghiệt này, cho nên chiến đấu vẫn đang tiến hành.

Giữa trưa Huyền Thiên cùng Lăng Dật Trần đuổi tới Ngạo Kiếm Sơn Trang, còn có mười đệ tử Tiên Thiên cảnh thập trọng, còn chưa bắt đầu khiêu chiến.

Lăng Dật Trần đưa bái thiếp tới trước, được đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang đưa vào trong trang, đầu tiên đập vào mắt là một quảng trường cực lớn, phạm vi rộng chừng hai trăm thước, dài ba trăm thước có thừa.

Trên quảng trường đang có hai gã võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng tiến hành tỷ thí, thực lực cả hai không kém, ngươi tới ta đi, trong lúc nhất thời ai cũng không làm gì được ai.

Hai bên quảng trường có mấy trăm người xem, đối diện Huyền Thiên là một khán đài cao cao, một ít nhân vật lớn đang ngồi quan sát.

Chỉ có phương hướng của Huyền Thiên cùng Lăng Dật Trần là ở cửa Ngạo Kiếm Sơn Trang, không không đãng đãng.

Giờ phút này đại bộ phận ánh mắt của mọi người bị võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng hấp dẫn, nhưng còn có không ít người nhìn thấy Huyền Thiên cùng Lăng Dật Trần đi tới.

Đại bộ phận người cũng không nhận ra Huyền Thiên, nhưng mà một ít trưởng lão nhận thức Lăng Dật Trần, biết rõ Huyền Thiên là đệ tử Thiên Kiếm Tông, thấy Huyền Thiên chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh cửu trọng, tưởng rằng đến xem náo nhiệt, cũng không để ý tới.

Đài cao đối diện Huyền Thiên có một loại chỗ ngồi, tổng cộng ba mươi vị trí, giờ phút này có Ngạo Vô Song, Ngạo Huyên Huyên, Ngạo Phi Vũ, Phong Thiểu Quân, Hoành Phượng Vân, Cổ Động... Là những đệ tử tinh anh đỉnh phong nhất đều ngồi ở đây.

Ba mươi vị trí, tổng cộng ngồi hai mươi chín người, ít nhất đều là võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng, chỉ có một người là không đủ.

Huyền Thiên xem xét trong nội tâm đã rõ, ba mươi vị trí này, có lẽ chính là ba mươi danh ngạch của Thiên Tinh các, vị trí trống không giờ phút này có lẽ chính là người đang bị khiêu chiến, là một trong hai người chiến đấu.

Đối với cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu, tranh đấu sau đó không thể uy hiếp được vị trí của bọn họ, cho nên cũng không có lưu tâm quan sát, hơn nữa bọn họ đối diện với Huyền Thiên, cho nên Huyền Thiên cùng Lăng Dật Trần tiến vào Ngạo Kiếm Sơn Trang, đối diện đệ tử nửa bước chân nguyên đều có thể trông thấy.

Nhìn thấy ánh mắt Huyền Thiên, Ngạo Vô Song đột nhiên giật mình.

Ngạo Vô Song từng nghe Ngạo Anh Khung nói qua, Huyền Thiên thiên phú rất tốt, nhưng chỉ là đệ tử tông môn lục phẩm Thiên Kiếm Tông, hào quang mạnh mẽ, cũng chỉ là đom đóm, căn bản không cách nào tranh cao thấp với hắn.

Nhưng mà tình huống bây giờ dường như có chút biến hóa, nếu như Huyền Thiên tiến vào Thiên Tinh các, trở thành đệ tử tông môn nhất phẩm, Ngạo Vô Song không suy nghĩ như vậy, hắn cơ hồ có thể đoán được, sau khi tiến vào Thiên Tinh các sẽ bị Huyền Thiên dẫm lên đầu.

Trở thành đệ tử Thiên Tinh các, đối với đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang mà nói cũng không coi là cá chép vượt long môn, nhất là thiên tài yêu nghiệt như Ngạo Vô Song, mặc dù là ở Ngạo Kiếm Sơn Trang cũng sẽ có đại tiền đồ, ngày sau thậm chí có thể đi tới Phách Kiếm Môn đào tạo sâu hơn.

Địa vị của Ngạo Vô Song địa không thua kém gì đệ tử Thiên Tinh các, hắn muốn đi vào Thiên Tinh các là vì muốn được Thiên Tinh các coi trọng, được bồi dưỡng trọng điểm, bước vào thành tựu võ đạo cao hơn.

Vốn Ngạo Vô Song là đệ nhất hậu bối của Ngạo Châu, không người nào có thể dao động, nhưng mà nhìn thấy Huyền Thiên, lại làm cho hắn cảm thấy bị uy hiếp, đồng thời trong nội tâm sát cơ lóe lên.

Trong hàng đệ tử có vài tên là nửa bước chân nguyên đứng đầu, nhìn thấy Huyền Thiên thần sắc biến đổi.

Ánh mắt Ngạo Vô Song lạnh lẽo, sát cơ nổi lên, Ngạo Huyên Huyên thì mắt đẹp sáng ngời, trên mặt đẹp có màn lụa che lại, nhìn không ra biến hóa; Hoành Phượng Vân thì xanh mặt, Phong Thiểu Quân thì thần sắc lạnh lùng, nhìn qua Hoành Phượng Vân một cái sắc mặt âm trầm, nhìn Huyền Thiên lộ sát ý.

Cổ Động, Ngạo Phi Vũ hai người không trao đổi gì với Huyền Thiên, chỉ biết hắn có đầu yêu thú hắc hổ biết phi hành, cũng không biết thực lực Huyền Thiên tới đâu, liếc mắt nhìn qua Huyền Thiên, nhưng ánh mắt nhanh chóng nhìn qua Tiểu Hổ trên vai của Huyền Thiên, sau đó thu hồi ánh mắt, thần sắc không thay đổi.

Huyền Thiên nhìn qua quảng trường dối diện, cách xa vài trăm mét, hơn nữa còn có hai Tiên Thiên cảnh thập trọng đang chiến đấu, ánh mắt Huyền Thiên nhìn qua hai nhân vật trên đài cao, cũng không có nhìn thấy thần sắc của bọn họ biến hóa.

Huyền Thiên cùng Lăng Dật Trần đi tới quảng trường bên phải, dừng lại một chút, tiếp tục quan sát hai người chiến đấu trong sân rộng.

Qua hơn mười hô hấp, cảm giác nhạy cảm làm cho Huyền Thiên cảm nhận được có người đang nhìn mình chằm chằm, nhìn qua ánh mắt thì phát hiện Ngạo Vô Song đang nhìn mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.