- Hoàng huynh, ta tới giúp huynh đây.
Một vị thiếu niên mười
bảy mười tám tuổi, trong tay cầm theo một đạo quang mang sáng chói mắt
giáng xuống từ trên trời, người tới đúng là Hướng Thiên Tiếu, vũ khí
trong tay của hắn chính là thần binh vương giả Kim Cương Kiếm, kim cương kiếm lúc này đây quang mang đại thịnh, vô cùng đẹp mắt, chỉ thấy quang
mang lấp lánh chứ không thấy thân kiếm ở đâu.
Hướng Thiên
Tiếu một kiếm đánh ra đánh tan kiếm cương của thây khô lông xanh, kiếm
thứ hai liền trực tiếp bổ tới chỗ thây khô lông xanh.
Thần
binh vương giả rất sắc bén, chỉ là kiếm khí bắn ra thôi mà đã có thể
xuyên thủng hư không, bắn ra hơn trăm ngàn trượng, thây khô lông xanh
khá là kiêng kị kim cương kiếm, lần đầu tiên phải lùi lại, tránh thoát
một kích khủng bố này của Hướng Thiên Tiếu.
Thế nhưng, thân
ảnh của thây khô lông xanh chớp động mấy cái trên không trung, hư ảnh
màu xanh biếc liền xuất hiện trùng trùng điệp điệp, lập tức có hơn trăm
ngàn đạo kiếm cương xuất hiện ở khắp bốn phía, đánh về phía Hướng Thiên
Tiếu.
Thần binh vương giả trong tay của Hướng Thiên Tiếu mặc
dù lợi hại, nhưng tu vi kém thây khô lông xanh thật sự là quá xa, luận
sự huyền diệu trong kiếm kỹ, uy lực lớn nhỏ, so với thây khô lông xanh
thì vẫn còn kém lắm, đối mặt với đám kiếm cương đánh tới với tốc độ cực
nhanh từ bốn phương tám hướng thế này, Hướng Thiên Tiếu để ý bên trái
thì khó lo bên phải, lo cho bên phải thì lại lộ ra bên trái, phòng được ở trên thì lại quên phía dưới, lập tức lâm vào trong khốn cảnh.
Bốp bốp bốp bốp - - !
Trăm ngàn đạo kiếm quang lôi đình đột nhiên đánh xuống, Huyền Thiên
xuất thủ, trong nháy mắt, kiếm quang lôi đình nhiều không kể siết hợp
lại thành tám bộ Minh Tương Đồ cực lớn.
Huyền Thiên thi triển một kích đỉnh phong, Tiền bát tương trong nhị thập tứ tinh tương kiếm
gồm có, Tam Tinh Tương, Bắc Đẩu Tương, Thiên Lang Tương, Cuồng Sư Tương, Mãnh Hổ Tương, Ma Yết Tương, Nhân Mã Tương, Tượng Nhân Tương đều thi
triển hết cả ra.
Tám bộ kiếm thuật cái thế, thi triển ở tám
phía, thay Hướng Thiên Tiếu hóa giải phần lớn công kích, giải quyết nỗi
lo ở phía sau, còn lại vào đạo kiếm cương thì bị thần binh vương giả
trong tay Hướng Thiên Tiếu chém sạch, biến thành nát bấy, kiếm quang
kinh diễm thế công không giảm, chém thẳng tới chỗ thây khô lông xanh.
Luận công kích thì Hướng Thiên Tiếu có lợi thế khi cầm thần binh vương
giả trong tay, luận phòng thủ thì Huyền Thiên có thể mượn nhờ lôi đình
chi lực vô cùng vô tận, tuy rằng tu vi cùng với thực lực của cả hai
người đều kém ca thây khô lông xanh cả vạn dặm, nhưng dù sao thì cũng là hai kiện bảo vật cái thế, một công một thủ, trong lúc nhất thời lại đấu ngang sức với thây khô lông xanh.
Hơn nữa, còn có Tiểu Hổ
thường xuyên nương theo lôi điện vô cùng vô tận ở một bên quấy rầy, mặc
dù Tiểu Hổ không thể tạo thành thương tổn gì cho thây khô lông xanh
được, nhưng cũng sẽ ảnh hướng tới hành động và sự chú ý của nó, mà Tiểu
Hổ thì lại có một đạo võ đạo ý chí của Hiên Viên Sơ Tuyết lưu lại bảo
vệ, công kích khủng bố của thây khô lông xanh đều không thể làm tổn
thương được nó chút nào.
Mỗi lần Tiểu Hổ bị dính một chiêu
công kích thì Huyền Thiên liền cảm thấy kinh hồn táng đảm một hồi, sợ
đạo võ đạo ý chí kia mà bị đánh vỡ rồi thì Tiểu Hổ sẽ gặp nguy hiểm.
Thế nhưng, võ đạo ý chí mà Hiên Viên Sơ Tuyết lưu lại cư nhiên lại mạnh tới mức đang sợ, vượt quá sức tưởng tượng của Huyền Thiên, khiến cho
đánh giá của Huyền Thiên về Hiên Viên Sơ Tuyết ngày càng cao hơn.
Cuối cùng, Huyền Thiên thậm chí còn cảm thấy được rằng tu vi của Hiên
Viên Sơ Tuyết tuyệt đối không thấp hơn thây khô lông xanh, ý nghĩ này
thậm chí ngay cả chính bản thân Huyền Thiên cũng không dám tin, bởi vì
nếu như vậy thì chẳng lẽ Hiên Viên Sơ Tuyết đã trở thành vương giả vô
thượng rồi sao?
Huyền Thiên, Hướng Thiên Tiếu, Tiểu Hổ, hai
người một hổ cùng liên thủ triển khai một trận đại chiến kinh thiên cùng với thây khô lông xanh, vô số kiếm cương bắn ra mười phương, chém ra xa hơn trăm ngàn trượng, lôi điện vô cùng giáng xuống từ trên trời, hóa
thành kiếm quang bắn ra, lẫn trong đó còn có một đạo kiếm quang kinh
diễm, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, không có gì là không chém, đó là phong mang của thần binh vương giả, mức độ kịch liệt của trận chiến, so với hai vị cường giả cái thế thiên giai cảnh hậu kỳ đánh nhau còn ác liệt hơn.
Về phần Tiêu lão thì bởi vì Hướng Thiên Tiếu nên
cũng quay lại, giờ đang đứng ở phía xa quan sát, trận đại chiến kinh
người nư vậy, ngay cả cường giả địa giai cảnh thập trọng đỉnh phong như
hắn cũng không thể xen vào được.
Vừa mới đầu thì, Huyền
Thiên, Hướng Thiên Tiếu và Tiểu Hổ vẫn có thể ngăn cản được công kích
của thây khô lông xanh, nhưng thây khô lông xanh càng đánh càng hăng,
kiếm cương càng ngày càng cường thịnh, cơ hồ chém rách cả hư không, có
một ngọn núi cao tới cả ngàn mét cũng bị kiếm cương của thây khô lông
xanh chém thành hai nửa, thời gian trôi qua, Huyền Thiên và Hướng Thiên
Tiếu dần dần rơi vào thế hạ phong.
Thần binh vương giả mặc dù lợi hại, tuy rằng ngự lôi châu có hiệu quả nghịch thiên, nhưng Huyền
Thiên và Hướng Thiên Tiếu chung quy chỉ mới có tu vi địa giai cảnh, cách thiên giai cảnh đỉnh phong cả vạn dặm.
Xoẹt xoẹt!
Một đạo kiếm cương thiếu chút nữa bổ thẳng lên người Huyền Thiên, may
nhờ Huyền Thiên dẫn động lôi đình chi lực vô cùng, một kiếm hoành lên
ngăn cản mới có thể chặn một kích trí mạng này lại, thế nhưng, lực lượng khủng bố trong kiếm cương cũng chấn cho toàn thân Huyền Thiên lung lay, bảo kiếm trong tay cũng vuột ra.
Hướng Thiên Tiếu lại càng
bởi vì né tránh không kịp, bị một đạo kiếm cương chém sượt qua sát bên
người, máu tươi lập tức phun ra ồ ạt, bị chém ra một đạo vết thương sâu
tới xương.
Chỉ có mỗi mình Tiểu Hổ là bình yên vô sự, nhưng
lại không thể ngăn cản công kích của thây khô lông xanh được, Huyền
Thiên và Hướng Thiên Tiếu lập tức lâm vào tình thế nguy hiểm.
Vèo vèo vèo vèo vèo ! Kiếm cương kinh người chém tới như mưa, bổ thẳng
tới chỗ của Hướng Thiên Tiếu và Huyền Thiên liên miên không dứt.
Đúng ngay vào lúc này, một trận tiếng hát lại vang lên.
- Hướng Thiên Tiếu….. Hướng Thiên Tiếu…..
- Cười trời cười đất trách thế nhân, vô tình vô nghĩa lắm phân tranh,
trong mộng hoan hỉ chẳng sầu bi, không bằng say khước hết kiếp người!
Theo tiếng ca vang lên, có một đạo nhân ảnh từ phía xa nhanh chóng bay
tới, chớp mắt đã bay hơn ngàn mét, tốc độ còn nhanh hơn cả đạo kiếm
cương mà thây khô lông xanh đánh ra, lúc nhân ảnh kia còn cách Huyền
Thiên và Hướng Thiên Tiếu hơn hai ngàn mét thì kiếm cương cũng đã phá
không mà tới, vượt quá sức tưởng tượng của người khác.
Cách
khoảng bốn năm dặm, đánh ra một kiếm, kiếm cương trong nháy mắt liền phá không đánh tới, đủ để tưởng tượng ra uy lực của đạo kiếm cương này
nhanh tới mức nào.
Phốc phốc phốc phốc phốc...
Đạo kiếm cương này bổ vào phía trước mặt của Huyền Thiên và Hướng Thiên
Tiếu, đánh nát hết toàn bộ kiếm cương mà thây khô lông xanh đánh tới.