Tuy nói Kinh gia làm hoàng tộc, linh thạch có ít hơn đi nữa thì bọn họ
cũng có thể lấy hết về phần mình nữa, cho nên hai mươi bảy tuổi là cường giả Thiên Giai tam trọng thì tư chất cũng chỉ tương đối khá thôi, so ra thì kém cấp bậc yêu nghiệt cỡ Đệ Nhất công tử, nhưng cũng có thể so
được với đám người Trác Bất Quần và Giang Nhất Lưu.
Kiếm quang trong cơ thể của Huyền Thiên lóe lên, tốc độ nhanh như chớp, quát:
- Kinh Thế Nghĩa, bản thiếu gia tới lấy mạng chó của ngươi đây!
Rất nhanh, hai người liền tới gần nhau, Kinh Thế Nghĩa nhìn Huyền Thiên, cũng không biết hắn là ai, bèn hỏi:
- Là kẻ nào, mau xưng tên chó của ngươi!
Huyền Thiên cười lạnh một tiếng, nói:
- Giết ngươi cũng dễ như giết chuột mổ heo thôi, cần gì phải nói nhảm nhiều như vậy.
Đang lúc nói chuyện, thân ảnh của Huyền Thiên đã bắn vọt về phía trước, Cửu Khúc Nghịch Tâm kiếm trong tay bắn ra kiếm cương sáng chói, trong
nháy mắt đã bắn ra hơn ngàn thước, đâm tới chỗ Kinh Thế Nghĩa.
Mỗi một lần tu vi của Huyền Thiên đột phá một cảnh giới thì chiến lực
liền tăng lên gấp đôi, uy lực của một kiếm này, so với lúc giao chiến
với Đại Kinh thế tử khi còn là Thiên Giai nhị trọng thì mạnh hơn rất
nhiều.
Tu vi của Huyền Thiên bất quá chỉ là Thiên Giai tam
trọng, cùng cảnh giới với Kinh Thế Nghĩa, cho nên Kinh Thế Nghĩa cũng
không thèm để Huyền Thiên vào mắt, trong nháy mắt bảy đạo kiếm quang đã
bay ra từ bên trong cơ thể của hắn, hắn hét lớn một tiếng:
- Thất Tinh Bắc Đẩu Kiếm Trận.
Bảy đạo kiếm quang bắn lên không ngay bên trên Kinh Thế Nghĩa, xếp
thành một hình bắc đẩu thất tinh, một cỗ thiên địa đại thế khủng bố đột
nhiên sỉnh ra, hình thành một thanh thiên kiếm kinh thế vô cùng khổng
lồ, nhắm hướng kiếm cương của Huyền Thiên đánh ra mà bổ tới.
Keng - - !
Tiếng nổ vang lên, kiếm cương mà Thất Tinh Bắc Đẩu Kiếm Trận bắn ra trong nháy mắt liền bị đánh cho tan tành.
Kinh Thế Nghĩa lập tức chấn động, không thể nào ngờ được vị thanh niên
anh tuấn ở trước mặt lại có chiến lực khủng bố như vậy, không ngờ lại có thể một kiếm đánh tan công kích của kiếm trận?
Thế đánh của
kiếm cương do Huyền Thiên đánh ra vô cùng nhanh, lực công kích cũng vô
cùng đáng sợ, tốc độ sau khi đánh tan cương mang của kiếm trận đánh ra
nhanh như chớp, bổ vào bên trong kiếm trận.
Đối với Thất Tinh Bắc Đẩu Kiếm Trận, thì Huyền Thiên chính là quen thuộc nhất, bởi vì ở
Bắc Thần Các cũng có người biết loại kiếm trận này, nhưng không phải do
linh kiếm bố trận mà là trận pháp do nhiều người tạo thành, tuy rằng
trận pháp này ở trong tay Kinh Thế Nghĩa dùng linh kiếm bày trận thì
cường đại hơn rất nhiều, nhưng Huyền Thiên vẫn là biết rõ nhưng chỗ sơ
hở trong kiếm trận của thất tinh bắc đầu kiếm trận.
Một kiếm
này của Huyền Thiên vừa vặn chém trúng, dưới ánh mắt kinh hãi của Kinh
Thế Nghĩa, Thất Tinh Bắc Đẩu Kiếm Trận phía trên đầu của hắn trong nháy
mắt liền bị đánh tan.
Đối thủ cường đại như vậy, Kinh Thế
Nghĩa chưa bao giờ gặp qua, kiếm trận vừa tan tành thì thân thể của hắn
lập tức vọt mạnh về phía sau, nhưng cũng đã trễ rồi, có một đạo kiếm
cương trong nháy mắt đã đâm tới nơi.
Là một thanh linh kiếm,
chính là ngay lúc Huyền Thiên đánh ra một kiếm ban nãy thì thanh linh
kiếm kia liền bay ra, so với Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm vẻn vẻn chỉ chậm
hơn có một giây, bởi vì có kiếm cương của Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm ngăn
cản cho nên chuôi linh kiếm này không bị phát hiện, Kinh Thế Nghĩa vừa
rồi vẫn còn xem nhẹ Huyền Thiên thì sao có thể phát hiện ra được?
Vèo - - !
Trong ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người, chuôi linh kiếm này trong
nháy mắt đã lướt qua cổ của kinh thế hãi, đầu và thân thể lập tức chia
tay nhau.
Trong đôi mắt của kinh thế hãi cũng không có vẻ
thống khổ gì mà chỉ có khó hiểu, đương nhiên là không hiểu rồi, tại vì
sao hắn lại chết nhanh như vậy? Hắn đường đường là một kiếm trận sư!
Nhị hoàng tử bị giết trong nháy mắt, phía xa, đám cường giả đang đứng
xem chiến của Đại Kinh thiên triều đều cả kinh, sau đó trong nháy mắt
liền bắt đầu ồn ào lên, nhị hoàng tử không ngờ lại bị giết chết nhanh
như vậy?
Phía trên tường thành của Thiết Quan Thành, đám
cường giả đang xem chiến ở bên này cũng khiếp sợ tới mức trợn mắt há mồm lên, nhìn từ phía xa thì động tác lùi lại của Kinh Thế Nghĩa cũng không thấy rõ lắm, giống như chính là hắn chỉ đứng yên ngay chỗ đó cho Huyền
Thiên một kiếm chém bay đầu vậy.
Huyền Thiên vung tay lên,
một cái cương nguyên cự thủ bắn ra, bóp thi thể của Kinh Thế Nghĩa thành nát vụn, cầm không gian giới chỉ về, đồng thời cũng lấy về bảy chuôi
linh kiếm luôn.
Sau khi thu hết mấy thứ đồ linh tinh kia về,
ánh mắt của hắn bắn về phía thành trì của Đại Kinh thiên triều ở phía
xa, vận chuyển cương nguyên rống to một tiếng:
- Huyền gia
Thiên thiếu đang ở đây, Kinh Thế Chính, Kinh Thế Nghĩa đều đã bị bản
thiếu gia giết chết, Đại Kinh thiên triều các ngươi còn có tên hoàng tử
nào nữa thì cứ đi ra đây nhận lấy cái chết hết cả đi!
Huyền Thiên rống lớn lên một tiếng, thanh âm rúng động trời xanh.
Cương nguyên chi âm hùng hậu truyền ra xa hơn hai mươi dặm, bất kể là
Thiết Quan Thành ở phía sau lưng hay là cường giả ở bên trong quân sự
trọng thành của Đại Kinh Thiên Triều ở đối diện đều nghe được mấy lời
này vô cùng rõ ràng.
Tới lúc này mọi người mới vỡ lẽ, hóa ra
vị thanh niên anh tuấn này chính là vị khách thần bí trong truyền thuyết đã giết chết đại kinh thái tử tới từ Huyền Gia.
Nhất thời, từ bên trong Thiết Quan Thành truyền tới tiếng hoan hô chấn động cả đất trời!
- Huyền Gia Thiên thiếu! Huyền Gia Thiên thiếu!
….
Thanh âm chấn tới mức đất rung núi chuyển, mây tan gió tán….
Cái chết của Đại Kinh thái tử đã sớm lan truyền khắp mọi ngóc ngách của Kinh Huyền đảo, bất kỳ một võ giả nào của Hợp Chủng Liên Minh cũng đều
vô cùng sùng bái đối với người đã giết chết đại kinh thái tử là Huyền
Thiên.
Giờ phút này được nhìn thấy người thật thì không ai là không kích động, tâm tình vô cùng hưng phấn.
Ngược lại với niềm vui sướng của Hợp Chủng Liên Minh bên này, bên phía
Đại Kinh Thiên Triều thì hoàn toàn là vừa kinh lại vừa sợ.
Thiên thiếu của Huyền Gia, đây chính là người mà Kinh Hoàng muốn giết
nhất khi xâm nhập phía nam, hiện tại chỉ vừa mới bắt đầu xâm nhập phía
nam thì lại có thêm một vị hoàng tử bị Huyền Thiên giết chết, có thể
tưởng tượng được, nếu như Kinh Hoàng biết được thì sẽ phẫn nộ tới mức
nào.
Vèo - - !
Một đạo kiếm quang sáng chói trong nháy mắt đã bắn ra từ bên trong thành trì của phía Đại Kinh Thiên Triều.
Mục quang của Huyền Thiên sắc bén, từ phía xa đã nhìn ra bên trong kiếm quang bao quanh một bóng người, là một vị cường giả Thiên Giai, ngự
linh kiếm mà phi hành.
Rất nhanh, vị cường giả Thiên Giai kia liền đi tới trước mặt Huyền Thiên, đó là một vị trung niên nhân tuổi
chừng ba mươi lăm hay ba mươi sáu gì đó, lại là một vị nào đó trong
hoàng tộc Kinh thị thân mặc long bào, tu vi cư nhiên có Thiên Giai cảnh
tứ trọng.