Đang trong lúc nói chuyện, Quỷ Ảnh kiếm khách vừa nhanh chóng di chuyển, trong phút chốc, ngay lập tức từ một phân ra làm hai.
Hai thân ảnh chia làm bốn, ngay sau đó, bốn thân ảnh chia làm tám.
Vừa dứt lời, Quỷ Ảnh kiếm khách đã chia làm tám đạo thân ảnh, tám đạo thân
ảnh này đều di chuyển vô cùng nhanh, cái nào cái nấy cũng đều giống nhau như đúc, không có cách nào phân biệt được.
Tám đạo thân ảnh trong nháy mắt nặng nề vây xung quanh Huyền Thiên, âm thanh từ bốn phương tám hướng truyền đến:
- Tiểu tử, hãy mau chịu chết đi!
Vù vù vù vù vù vù vù vù!
Tám đạo âm thanh xé gió vang lên từ bốn phía, tám đạo kiếm quang bắn về phía Huyền Thiên đang đứng.
Huyền Thiên hơi kinh hãi, lông mi nhíu một cái, từ lúc đối phương sử dụng
“Quỷ Ảnh bộ” Huyền Thiên liền nhắm mắt lại, nhưng mà “Quỷ Ảnh bộ, đệ tam trọng rõ ràng cao minh hơn rất nhiều so với đệ nhị trọng”
Không ngờ nghe âm thanh nào cũng giống như nhau!
Đương nhiên, khả năng âm thanh cũng không có giống như nhau, nếu có khác thì
cũng chỉ khác rất nhỏ, ít nhất Huyền Thiên cũng không có cách nào phân
biệt được.
… Quỷ Ảnh bộ, đệ tam trọng, cho dù là cao thủ tiên
thiên cảnh ngũ, lục trọng đều không thể thông qua âm thanh mà phân biệt
ra được hư và thật, thiệt và giả; ngươi có thể nghe không hiểu tiếng lẹt xẹt lẹt xẹt!
Quỷ Ảnh kiếm khách hưng phấn cười mấy tiếng, kiếm quang từ bốn phương tám hướng bắn về phía Huyền Thiên.
Nhưng mà, Huyền Thiên chỉ mở to hai mắt ra, sắc mặt không hề có chút nào sợ hãi, miệng khẽ nhếch lên:
- Quỷ Ảnh kiếm khách, đây chính là lá bài tẩy cuối cùng của ngươi phải
không? Tiên thiên võ giả cảnh tứ trọng, cũng khó có thể giữ được mạng
sống khi gặp phải chiêu này của ngươi, nhưng thật đáng tiếc, người ngươi gặp lại chính là ta!
Huyền Thiên đang nói thì đột nhiên một cổ
khí dài vô hình từ chính giữa Huyền Thiên bộc phát ra bên ngoài, giống
như có vô số thanh kiếm tuyệt đối lợi hại, từ trong cơ thể Huyền Thiên
chui ra bên ngoài, chém về phía bốn phương tám hướng, một cổ khí mũi
nhọn vô cùng lợi hại xuyên qua.
Trong phạm vi không gian 50m, đều bị khí dài vô hình bao phủ, bên trong dường như có vô số thanh kiếm lợi hại đang tung hoành, đó chính là sức mạnh của kiếm ý.
Kiếm ý vô
cùng lợi hại, mũi nhọn bắn ra bốn phía, là một nơi mà sức lực từ hư biến thành thật, bản chất là hư ảo, có thể chém giết hết thảy mọi hư ảo gì
đó, Quỷ Ảnh tạo ra bảy thân ảnh, trong phút chốc bị kiếm ý tiêu diệt
sạch sẽ đến nỗi không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Cái gì? Là
sức mạnh của kiếm ý sao? Tu vi của ngươi chỉ là tiên thiên cảnh một
trọng, sao lại có thể lĩnh ngộ được kiếm ý cơ chứ?
Quỷ Ảnh kiếm khách không thể tin được hô to một tiếng
Hư ảo bốn phía ở trong không trung, hết thảy thật giả, toàn bộ đều bị
Huyền Thiên yên lặng cầm “Sơ Lam Kiếm” trong tay rồi đột nhiên ra tay,
một đạo kiếm quang màu lam sáng chói phát ra, chém về phía thân ảnh duy
nhất còn lại của Quỷ Ảnh kiếm khách.
Xuất ra một kiếm này, Huyền
Thiên sử dụng mười thành sức lực, chém xuống một kiếm, sức nặng đạt tới
vạn cân, lực lượng khủng bố khiến cho ánh mắt của Quỷ Ảnh kiếm khách
trong nháy mắt hiện lên sự hoảng sợ.
Keng một tiếng!
“Sơ
Lam Kiếm” chém thẳng về phía Huyền giai hạ phẩm bảo kiếm ở trong tay Quỷ Ảnh kiếm khách, vang lên một tiếng giòn vang cực lớn, một lực lượng
khổng lồ, khiến cho Huyền giai hạ phẩm bảo kiếm ở trong tay bị bay ra
ngoài, sức mạnh của kiếm quang màu lam vô cùng lớn, tiếp tục chém về
phía Quỷ Ảnh kiếm khách, ý định muốn chém Quỷ Ảnh kiếm khách thành hai
phần.
Quỷ Ảnh kiếm khách cấp tốc xoay người tránh né, đồng thời, trong miệng kêu thật to:
- Thần giáo vô địch, thần công hộ thể!
Đột nhiên, có một đạo ánh sáng màu lục từ trong cơ thể Quỷ Ảnh kiếm khách
xông ra bên ngoài, hình thành một cái lồng khí, bao phủ Quỷ Ảnh kiếm
khách vào bên trong.
“Sơ Lam Kiếm”, trong nháy mắt chém ở phía trên cái lồng khí kia.
Lực phòng ngự của cái lồng khí này, lại cường đại đến mức không thể tưởng
tượng được nổi, “Sơ Lam kiếm” xẹt qua nhưng lại không thể nào chém được
phá khí cương, chỉ là lực lượng quá mức khổng lồ, vì vậy tuy không chém
được Quỷ Ảnh kiếm khách, nhưng lại khiến hắn văng xa hơn năm mươi mét,
sau đó nặng nề ngã trên mặt đất.
Cái lồng khí chặn được “Sơ Lam
Kiếm” sắc bén, lại không ngăn được sự va chạm do sức lực ngàn cân dung
hợp với chân khí tiên thiên, khiến cho Quỷ Ảnh kiếm khách phun ra một
ngụm máu, bị chấn động dẫn đến nội thương.
Không kịp vận công
chữa thương, Quỷ Ảnh kiếm khách đã từ trên mặt đất đứng dậy, lấy một
viên đan được từ trong lòng ngực ra, trong nháy mắt nuốt vào, cùng lúc
đó thân ảnh chợt lóe lên, thi triển khinh công tới cực điểm, thân thể
xẹt qua một đạo tàn ảnh, bỏ chạy vào trong rừng cây.
Huyền Thiên
có thể xác định Quỷ Ảnh kiếm khách, không phải là giang hồ lùm cỏ bình
thường, vừa rồi hắn la to, Huyền Thiên cảm thấy khí tức có vài phần tà
giáo, nếu để hắn chạy thoát thì tuyệt đối sẽ có phiền toái lớn.
Một cước đạp trên mặt đất liền ở trên mặt đất xuất hiện một cái dấu chân
sâu hơn một tấc, thân thể Huyền Thiên đột nhiên biến mất không thấy gì
nữa, Huyền Thiên thi triển “Long Hổ bộ” nhờ tác dụng của sức mạnh, thân
ảnh như một mũi tên đuổi theo hướng Quỷ Ảnh kiếm khách bỏ chạy.
Huyền Thiên đã tu luyện “Long Hổ bộ” đến cảnh giới đại thành, tốc độ chạy rất nhanh, dưới tình huống hối hả chạy như điên, chỉ cần hô hấp một cái là
có thể chạy được năm sáu chục mét, so với tốc độ của Quỷ Ảnh kiếm khách
chậm hơn một phần.
Nhưng mà Huyền Thiên đã tu luyện thể chất “Cửu đoán thuật” vô cùng cường ngạnh, sức lực vô cùng lớn, tuy rằng sức lực
không có cách nào chuyển hóa hoàn toàn thành tốc độ, nhưng mà sức lực
cường đại có thể khiến cho tốc độ nhanh hơn một chút.
Trên người
Huyền Thiên có sức lực lớn, mạnh mẽ đạp một cước trên mặt đất, giống như một cái tượng cực lớn đi qua, mặt đất bị giẫm lại hiện ra một dấu chân
sau hơn một tấc, nhờ tác dụng của sức mạnh khổng lồ, khiến cho tốc độ
của Huyền Thiên ít nhất cũng tăng lên năm thành.
Lại một cái hô hấp nữa, Huyền Thiên chạy ở phía trước, chạy được hơn mười mét, tốc độ còn nhanh hơn so với tên
bắn, tuy rằng trình độ khinh cộng Quỷ Ảnh kiếm khách có thể thắng Huyền
Thiên, nhưng mà tốc độ hơi chậm hơn so với Huyền Thiên.
Sau mấy hơi thở, hai người liền đã chạy được hơn hai trăm mét, một trước một sau, xông thẳng vào trong rừng cây.
Hai người tiến vào rừng cây, mới hô hấp được mười cái, thì từ xa vang lên
mấy tiếng vó ngựa dồn dập báo hiệu có người đang đến gần, đó chính là ba người Phong Bất Chí, Cố Thiên Nhu, Tôn Diệc Thu đang chạy tới nơi xảy
ra cuộc đại chiến của hai người.
- Uy sư đệ mau dừng ngựa lại!
- Trên mặt đất có thật nhiều dấu vết chiến đấu nha!
- Không tốt, ở chỗ đó có một vũng máu tươi!
- Đằng kia còn có một thanh trường kiếm kìa!
Ba người đều xuống ngựa, hết thảy mọi thứ xảy ra ở xung quanh đều thu vào trong mắt.